Chương 5 – Mồi nhử

Rừng sâu dần trở nên ẩm lạnh. Tiếng côn trùng kêu rả rích xen với tiếng lá rơi. Duy cảm giác mồ hôi sau lưng lạnh ngắt, không phải vì thời tiết, mà vì ý thức rõ ràng là mình đang… làm mồi.
Đức Duy
Đức Duy
Ngài chắc chưa?/liếc Quang Anh/
Đức Duy
Đức Duy
Lỡ chúng nó bắn ta thật thì sao?
Quang Anh
Quang Anh
Ta không chắc.
Quang Anh trả lời thẳng thừng, nhưng khoé môi hơi nhếch.
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng ta biết chúng sẽ muốn bắt sống ngươi.
Đức Duy
Đức Duy
Câu đó không khiến ta yên tâm chút nào.
Quang Anh
Quang Anh
Tốt. Càng sợ, phản ứng của ngươi càng tự nhiên, chúng càng tin ngươi không giả.
Quang Anh khẽ cúi xuống chỉnh lại dây buộc áo của Duy.
Quang Anh
Quang Anh
Đừng nhìn vào mắt ta khi diễn. Ngươi chỉ cần làm đúng ba việc: chạy, thở hổn hển, và la hét.
Đức Duy
Đức Duy
Nghe như ngài đang chỉ đạo ta đóng vai “nạn nhân” chuyên nghiệp ấy.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi đóng giỏi lắm./nói tỉnh bơ/
Duy lườm y, nhưng không phản bác được. Thật ra, với những gì mình đã trải qua từ lúc xuyên tới đây, việc chạy thục mạng… cũng gần như kỹ năng sống còn rồi.
Tiếng vó ngựa lại gần hơn. Quang Anh ghé sát tai cậu.
Quang Anh
Quang Anh
"Ta đi vòng, bám theo từ phía sau. Đừng nhìn lại"
Đức Duy
Đức Duy
Không nhìn lại… tức là sẽ không thấy
Quang Anh
Quang Anh
Đúng./cười nhẹ/
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng ta sẽ thấy ngươi.
Nói xong, y siết tay lên vai Duy một thoáng, rồi lùi dần vào bụi cây, bóng áo giáp đen biến mất như chưa từng ở đó.
Đức Duy
Đức Duy
/Nuốt khan/
Đức Duy
Đức Duy
*Tốt rồi, bây giờ mình chính thức là mồi nhử… không có ai kèm bên cạnh*
Một tiếng sáo vang lên — tín hiệu. Ngay lập tức, từ hai hướng, bốn kỵ sĩ xuất hiện, ngựa phi nhanh như cắt. Một tên mặc áo giáp nhẹ quát lớn.
NVP
NVP
ĐỨNG LẠI!
Đức Duy
Đức Duy
CHẠY!
Bản năng hét lên trong đầu Duy, và cậu cắm đầu chạy thật. Tiếng vó ngựa càng lúc càng gần.
NVP
NVP
DỪNG LẠI, KẺ KIA!
Một tên khác gào lên.
NVP
NVP
Ngươi biết điều gì về vụ săn bắn?!
Duy vừa thở hổn hển vừa hét ngược lại.
Đức Duy
Đức Duy
TÔI… TÔI KHÔNG BIẾT GÌ HẾT!
NVP
NVP
Nói dối!
Một mũi tên lao sượt qua, ghim phập xuống đất trước mặt cậu.
Cậu hét toáng lên thật, tim đập thình thịch.
Đức Duy
Đức Duy
*Được rồi, Quang Anh, đây là lúc ngài xuất hiện anh hùng cứu mồi rồi đấy*
Đức Duy
Đức Duy
*Nam mô a Di Đà Phật*
Đức Duy
Đức Duy
*Cái tên kia lẹ lên*
Tiếng vó ngựa bám sát sau lưng, đất đá bắn tung. Duy phóng qua một gốc cây lớn, gần như hụt hơi. Một tên kỵ sĩ rút roi, quất mạnh xuống ngay sau chân cậu, tạo tiếng “chát” đáng sợ.
NVP
NVP
BẮT SỐNG!
Giọng tên cầm đầu ra lệnh.
Đức Duy
Đức Duy
TÔI ĐÃ BẢO LÀ KHÔNG BIẾT GÌ MÀ!
Duy vừa hét vừa tiếp tục chạy, chân gần như tê rần.
Bất ngờ, từ trong rừng, một mũi tên lao ra, ghim thẳng vào tay tên vừa cầm roi. Hắn hét lên, buông rơi vũ khí.
NVP
NVP
AI?!
Tên cầm đầu quát, quay đầu tìm hướng bắn.
Một giọng trầm vang lên từ đâu đó.
Quang Anh
Quang Anh
Người hỏi trước, kẻ trả lời sau.
Duy nhận ra ngay, đó là Quang Anh. Cuối cùng cũng chịu xuất hiện!
Tên cầm đầu gằn giọng.
NVP
NVP
Tướng quân Quang Anh? Ngài định xen vào chuyện của chúng tôi sao?
Quang Anh
Quang Anh
Xen?
Quang Anh bước ra từ bóng rừng, tay vẫn giương cung.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi chặn đường người của ta, ta chỉ đang lấy lại thôi.
NVP
NVP
Người của ngài?
Tên kia nhếch mép.
NVP
NVP
Chẳng lẽ kẻ này là…
Quang Anh
Quang Anh
Là ai không quan trọng.
Quang Anh
Quang Anh
Quan trọng là… các ngươi không còn đường lui.
Một tiếng “vút” nữa vang lên, mũi tên thứ hai ghim sát bàn chân tên kỵ sĩ, khiến ngựa nó giật lùi. Bầu không khí chùng xuống.
Duy hít một hơi, vội vàng lùi về phía Quang Anh.
Đức Duy
Đức Duy
"Ngài định… bắn hết bọn họ sao?"/thì thào/
Quang Anh
Quang Anh
Không cần.
Quang Anh
Quang Anh
Chúng sẽ đưa ta đến kẻ sai khiến, nếu ta ép đúng cách.
Rồi y cất tiếng, to vừa đủ để tất cả nghe.
Quang Anh
Quang Anh
Quỳ xuống, buông vũ khí. Nếu không, mũi tên tiếp theo sẽ không cảnh cáo.
Tên cầm đầu nghiến răng, ánh mắt chập chờn giữa Quang Anh và Duy. Cuối cùng hắn hất cằm.
NVP
NVP
RÚT!
Ba kỵ sĩ còn lại lập tức quay ngựa bỏ đi. Quang Anh không đuổi theo, chỉ hạ cung xuống, rồi quay sang Duy.
Quang Anh
Quang Anh
Tốt lắm, mồi nhử của ta.
Đức Duy
Đức Duy
Ngài nói câu đó nghe… chẳng khác nào ta vừa là miếng thịt treo trước miệng hổ./cau mày/
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng hổ chưa kịp cắn, đã bị bắn cảnh cáo.
Y nhìn thẳng vào cậu, giọng như đùa mà không hẳn.
Quang Anh
Quang Anh
Lần sau, nhớ tin ta sớm hơn.
Duy định đáp trả, nhưng nhận ra mặt mình đang nóng lên kỳ lạ.
Mặt trời đã lặn, rừng chìm vào bóng tối. Hai người tìm được một khoảng đất bằng gần suối để nghỉ tạm. Quang Anh nhóm một đống lửa nhỏ, ánh sáng cam phản chiếu lên đường viền gương mặt y, khiến Duy cứ lén nhìn.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi định nhìn ta cả tối sao?
Đức Duy
Đức Duy
Ai… ai nhìn ngài?
Duy vội quay đi, múc một ngụm nước suối.
Đức Duy
Đức Duy
Ta đang nghĩ xem tại sao mình lại bị kéo vào trò mồi nhử này.
Quang Anh
Quang Anh
Vì ngươi hợp vai./thản nhiên/
Quang Anh
Quang Anh
Và vì ta tin ngươi sẽ sống sót.
Đức Duy
Đức Duy
Tin kiểu gì mà thảy người ta giữa bầy sói vậy?
Quang Anh
Quang Anh
Tin vào chính mình.
Quang Anh đưa cho cậu một miếng thịt nướng.
Quang Anh
Quang Anh
Ăn đi. Sáng mai, chúng ta sẽ trở thành kẻ đi săn.
Đức Duy
Đức Duy
Ý ngài là...
Quang Anh
Quang Anh
Lũ kỵ sĩ kia sẽ báo cáo cho chủ của chúng. Ta sẽ để chúng nghĩ rằng ngươi vẫn mang theo “bí mật”. Khi đêm xuống, chúng sẽ mò tới.
Quang Anh
Quang Anh
Và ta sẽ theo dấu, lần tới tận hang ổ.
Duy chớp mắt, cố nuốt miếng thịt.
Đức Duy
Đức Duy
Nghe như một màn tập kích.
Quang Anh
Quang Anh
Đúng hơn là vây bắt.
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng để thành công, ngươi phải đóng vai “mồi ngon” thêm lần nữa.
Đức Duy
Đức Duy
Lại nữa hả?!/trợn mắt/
Đức Duy
Đức Duy
Ta tưởng làm mồi một lần là đủ rồi.
Quang Anh
Quang Anh
Không đủ.
Quang Anh
Quang Anh
Lần này… nguy hiểm hơn, nhưng cũng là cơ hội duy nhất để biết ai thực sự muốn mạng ta.
Không khí bên đống lửa lặng đi một lúc. Cuối cùng, Duy thở dài.
Đức Duy
Đức Duy
Được rồi. Nhưng ngài phải hứa… không bỏ ta lại.
Quang Anh nhìn cậu thật lâu, rồi nghiêng người sát hơn, giọng trầm xuống.
Quang Anh
Quang Anh
Ta đã nói rồi… sẽ không để ngươi chết.
Ánh lửa nhảy múa trong mắt y, khiến lời hứa ấy không chỉ là mệnh lệnh, mà như một sợi dây vô hình siết chặt trái tim Duy.
Ở phía xa, tiếng cú đêm vang lên, báo hiệu màn đêm thực sự bắt đầu — và cũng là lúc cuộc săn ngược sắp mở màn.
Hot

Comments

cherry🍒🍒

cherry🍒🍒

Ủa má:))

2025-08-18

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play