Chap 2:

Ánh Liên
Ánh Liên
Bạn học Tô! Có người đến tìm!
Câu nói vừa dứt, cả hai một khóc một dỗ liền đứng hình quay phắt sang phía cửa.
Phía cửa là một cậu con trai dáng cao, đồng phục hơi xộc xệch. Nhìn rất cà lơ phất phơ đang đút một tay vào túi, tay còn lại ngoắc ngoắc như muốn gọi người lại.
Tả Hàng vừa nhìn thấy đã vội quay lưng lại, tay che mặt, rõ là không hề muốn gặp lúc này.
Còn Tân Hạo thì vẫn ung dung ngồi đấy nghiêng nhẹ đầu nhìn ra.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tưởng ai hoá ra người quen.
Tả Hàng
Tả Hàng
(Tay vẫn cố lau lau nước mắt, không dám ngoảnh lại)
Trương Cực
Trương Cực
Ơ kìa Tả Hàng! Không tính chào tớ một câu à? (Tay ôm tim giả vờ đau đớn)
Tân Hạo khẽ nhếch nhẹ môi, đẩy ghế ra xa bàn tý để nhìn ra cửa dễ hơn.
Cạnh Trương Cực còn có một cậu con trai khác, cậu này trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ học tra của Trương Cực. Nhìn cậu ấy rất nghiêm túc, tay vẫn cầm một quyển sách luyện đề chuyên môn Toán nâng cao.
Tân Hạo nhận ra ngay cậu ấy là cái người Trương Cực bá vai choàng cổ hôm nọ ở thư viện liền đứng phắt dậy đi lại chỗ Trương Cực.
Tả Hàng thấy vậy cũng hơi đơ một lát nhưng tuyệt nhiên không quay lại nhìn.
Còn phần Trương Cực vẫn đứng đó, tay theo thói quen để lên vai cậu bạn đang đọc sách kia, nhẽ nhướng mày nhìn Tân Hạo chạy lại. Dáng vẻ rất ngứa đòn.
Trương Cực
Trương Cực
Gì đây nhóc? Muốn đánh người à?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Muốn bị đánh lắm à? Đi qua đây với tớ một lát! (Cầm vạt áo Trương Cực khẽ giật nhẹ)
Trương Cực
Trương Cực
Bắt cóc trai đẹp à?
Tân Hạo vốn đã đi trước vài bước nghe thấy vậy thì khựng lại, quay nhẹ lại nhìn, miệng vẫn cười nhưng sát khí đã toả ra đằng đằng. Miếng rặn từng chữ.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Bạn! Học! Trương!
Như cảm nhận được sát khí từ người Tân Hạo, Trương Cực cảm thấy lưng mình hơi lành lạnh vội đứng thẳng dậy đi theo, Tả Hàng phía trong lớp cũng bất giác run nhẹ còn bạn học đang đọc sách cũng khẽ liếc mắt lên rồi lại cụp xuống trang sách.
Đi đến một góc cách đó cũng không xa, do chiều cao có giới hạn nên Tân Hạo phải đè đầu Trương Cực xuống mới nói nhỏ vào tai Trương Cực được.
Trương Cực
Trương Cực
Ấy ấy! Đau!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Bạn nam đi cùng cậu là ai đấy? Hôm nọ thấy cậu và cậu ấy bá vai bá cổ nhau trong thư viện. Chắc thân lắm hả?
Trương Cực
Trương Cực
(Cười trêu) Học bá kiêm nam thần Chu Chí Hâm của các chị em đấy! Hoá ra cậu ta còn thu hút được cả con trai cơ à?
Tân Hạo khẽ nhếch miệng lên, tay dí đầu Trương Cực xuống thấp hơn nữa.
Trương Cực
Trương Cực
Ấy ấy tha mạng tha mạng! Tớ đùa tớ đùa!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Trả lời đúng trọng tâm! Tên Chu… gì gì đó với cậu là bạn thân à?
Trương Cực
Trương Cực
Ờ ờ! Bạn thân! Chơi từ nhỏ! Được chưa? Thả ra đau!
Nghe được câu muốn nghe, Tân Hạo liền thu lại sát khí toả quanh người mà vui vẻ thả ra. Dáng vẻ ngây thơ vô tội lại trở về.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Hì hì, tớ xin lỗi. Tớ lỡ tay, cậu có đau lắm không?
Trương Cực được thả ra liền đứng thẳng dậy, tay xoa xoa cổ cho bớt đau.
Trương Cực
Trương Cực
Ừm, không đau lắm đâu! Sắp lên chầu ông bà luôn chứ không đau lắm đâu!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Hì hì (cười ngốc)
Trương Cực
Trương Cực
Nhưng cậu hỏi thế để làm gì? Không thích Chu Chí Hâm thì mắc gì hỏi?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Hả…? À… tớ có một đứa em…
Tân Hạo còn chưa nói hết câu, Trương Cực đã tài lanh mà đập tay cái “bốp”.
Trương Cực
Trương Cực
Thích Chu Chí Hâm nên định hỏi bạn thân là tớ hả?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Trương Cực
Trương Cực
… không phải à?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
(Miệng cố nặn ra nụ cười) Em ấy thích cậu, tớ bảo hôm nọ thấy cậu với một bạn nam khác gần gũi nên em ấy buồn vì tưởng cậu thích con trai!
Tân Hạo khôn lắm, nói vậy thì ai mà biết người em mà Tân Hạo nói lại là Tả Hàng đâu.
Nhưng hình như hơi phản tác dụng trong trường hợp này rồi. Trương Cực khựng lại rồi cười gượng, tay gãi gãi gáy.
Trương Cực
Trương Cực
Bảo xin lỗi em ấy hộ tớ nhé! Tớ thích người khác rồi!
Tân Hạo vốn đang cười liền khựng lại, khoé môi cũng cứng đờ rồi khi hồn về lại với xác mới há hốc mồm hét lớn.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Thích người khác!?
Trương Cực
Trương Cực
(Vội bịt miệng Tân Hạo lại) Cậu hét lớn thế là sợ các bạn học không có tai à?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
(Đập đập tay Trương Cực) Bỏ!!!
Trương Cực khẽ chừng nhẹ mắt như cảnh cáo rồi mới đứng thẳng người lại, tay cũng đút vào túi áo. Trở về đúng dáng vẻ kiêu ngạo thường thấy.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Không đùa?
Trương Cực
Trương Cực
(Nhếch nhẹ miệng) Không! Việc gì phải đùa?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ai? Tỏ tình chưa? Bao lâu rồi?
Trương Cực thoáng ngạc nhiên khi 3 câu hỏi tới liên tiếp nhưng rồi lại vẫn cười cười điềm tĩnh trả lời.
Trương Cực
Trương Cực
Ai? Không nói! Tỏ tình chưa? Chưa! Bao lâu rồi? 1 tháng 2 ngày! Xong rồi tớ về trước!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
(Vội kéo lại) Cho hỏi thêm đúng 1 câu thôi!
Trương Cực
Trương Cực
Lẹ!
Tân Hạo bấu hai tay vào áo, tự cảm thấy câu hỏi tiếp theo của mình có chút… kì. Nhưng rồi cũng nghiến răng nghiến lợi cố rặn ra chữ.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Người cậu thích là trai hay gái?
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play