chap 2

Cậu chính thức tan biến vào một màu đen tối.
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Cậu đúng là ngốc, tạo sao cậu lại không nhận ra rồi thừ chối chứ.
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Cậu vào trong đó khác gì chết thay tôi đâu, chỉ là tôi không chịu nổi đau đớn nên mới lôi cậu vào.
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hức..
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Tôi quả thật là ích kỉ, ích kỉ,thật ích kỉ.
Y tự rằng xé bản thân, nhưng những lời thú tội ấy chỉ vang vọng trong khoảng trống. Bóng tối nuốt chửng lấy thân hình nhỏ bé đang khóc lóc.
...
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
//Dần mở mắt//
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ưm.. Chỗ này..
Vẫn thói quen cũ, mắt chưa mở nhưng miệng đã mở.
Một căn phòng sang trọng hiện ra ngay trước mắt, căn phòng tối om, hình như cậu đang ngủ thì phải.
Cạch
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
(⁠ʘ⁠ᗩ⁠ʘ⁠’⁠)
Cậu lại nằm vội xuống, trùm chăn lên giả vờ ngủ.
Tách
Căn phong sáng hơn, theo cảm nhận của cậu là như vậy.
Giúp việc
Giúp việc
Phu nhân..
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"phu nhân?"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
" Hừ! Thân là trai thẳng lại bị gọi là như vậy, lố lăng."
Giúp việc
Giúp việc
Người dậy mau, kẻo các lục gia lại tức giận mất.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
À, vâng
Cậu chui từ trong chăn ra như cục bông nhỏ, tóc rối bù.
Giúp việc
Giúp việc
"Hử? Hình như hôm nay phu nhân hơi khác, có xương có thịt hơn rồi thì phải"
Giúp việc
Giúp việc
Phu nhân người xuống đi, để con gấp chăn cho người.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ưm.
Cậu ra khỏi phòng trong mơ hồ, cậu không biết cô ấy là ai, nhưng có vẻ là người tốt, đáng tin cậy.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"hừm, hình như người đấy là giúp việc thì phải, là người tốt"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
//bước ra đến của//
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
✧⁠\⁠(⁠>⁠o⁠<⁠)⁠ノ⁠✧
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đây là nhà hay cái cung điện vậy
Giúp việc
Giúp việc
Hả? Người gọi con sao?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
À không, không có.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"to thật, riết chắc cũng có vụ tự lạc trong nhà mình mất"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"nhưng nhà ăn là ở đâu?"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"có mỗi một đường xuống, chắc chắn xuống sảnh bằng đường này"
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Nói cậu ngốc đúng là không sai
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
// giật thót, nhìn xung quanh //
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"ở đâu,là ở đâu?"
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Cậu không nhìn thấy tôi đâu, cứ đi xuống cầu thang rồi rẽ phải là được.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"được, được"
Y do không đành lòng nên phá lệ, y nài nỉ hệ thống mãi cuối cùng cũng được lơ lửng bay theo cậu, mặc dù không chạm được thế là đủ rồi.
Hạ Tuấn Lâm cũng theo lời Y chỉ dẫn mà xuống, đến khi bước bước hết bậc cầu thang cậu còn bị nhầm lẫn trái và phải.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
//giơ tay giả vờ viết bài//
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
"Cậu ấy làm gì vậy nhỉ?"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Được rồi, bên phải là bên này, mình thật thông minh.
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hình như chọn nhầm người ngốc thật rồi ಥ⁠‿⁠ಥ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Có cậu ngốc á"
...
Giúp việc
Giúp việc
Phu nhân, từ nãy giờ người đứng đó làm gì vậy?
Giúp việc từ trên lầu đi xuống, có vẻ gấp gáp lắm.
Giúp việc
Giúp việc
"tội nghiệp, hình như lại bị cho nhịn ăn sáng"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đừng gọi tôi là phu nhân nữa.
Giúp việc
Giúp việc
D-dạ, người bảo con?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đúng, đừng gọi tôi là phu nhân nữa, tôi là trai thẳng.
Giúp việc
Giúp việc
Nhưng chẳng phải là người là vợ của Lục Gia sao?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tôi là chồng, gọi tôi là Hạ ca nghe chưa ᕙ⁠(⁠@⁠°⁠▽⁠°⁠@⁠)⁠ᕗ
Cậu oai như cóc, cậu quên mất là mình đang xuyên không mà vô tư thoải mái.
Đến khi có một bóng dáng to lớn bước đến phía sau cậu.
Giúp việc
Giúp việc
"thôi xong"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
ᕙ⁠(⁠ ⁠:⁠ ⁠˘⁠ ⁠∧⁠ ⁠˘⁠ ⁠:⁠ ⁠)⁠ᕗ Hạ ca ta đây sao phải làm vợ, ta thẳng, ta là chồng, ta nằm trên.
Cậu vẫn đứng đo huênh hoang tự đắc một mình đâu nhận ra là người giúp việc đã bỏ đi từ lâu.
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Này, đằng sau cậu kìa, cậu quên mất là mình xuyên không thành vợ của Lục Gia à? Lần này cậu tiêu đời!
Chưa kịp hiểu ra mọi chuyện, cậu đột nhiên bị một lực mạnh nắm lấy tóc, cảm giác bị giật mạnh từ phía sau quả là đau đớn.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ức-!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Người thâm độc như cậu cũng đòi làm chồng bọn tôi à?
Hắn nắm lấy tóc em, kéo về phía bả vai mình.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Hừ! Là tên nào dám giựt tóc ông?"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Hình như người hắn hơi to thì phải, thôi kệ 10 điều nhịn là 9 điều lành, nhịn vậy."
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Cậu có 10 Hạ Tuấn Lâm cũng chẳng làm hắn bị thương được đâu.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"cũng đúng.."
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mồm cậu đem cho chó gặm rồi à?
Hắn khom lưng xuống, nói sát vào tai cậu.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Á- đau..
Hắn giựt mạnh, sau đó lại chuyển xuống ôm eo cậu.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
⁄⁠(⁠⁄⁠ ⁠⁄⁠•⁠⁄⁠-⁠⁄⁠•⁠⁄⁠ ⁠⁄⁠)⁠⁄
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao chẳng phải mọi hôm thích lắm sao, hôm nay lại còn bày đặt ngại à?
Cạn lời với nguyên chủ 🤦
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Bây giờ không còn thích nữa.
Hạ Tuấn Lâm e ngại trả lời, cậu nằm trên mà, sao phải thích!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
//Đột nhiên để tay xuống phần dưới của cậu, sờ mạnh//
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Á-
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cậu- hành vi đó của cậu là gì? Bỏ ra, mau bỏ ra.
Hạ Tuấn Lâm vung chân vung tay, vỗ bôm bốp vào tay của Diệu Văn.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao? Tưởng cậu nằm trên mà, chứng minh đi.
Hắn cười khánh khách, sờ ngày càng mạnh đến độ muốn đau luôn rồi. Cậu càng vùng vẫy, hắn càng thích thú bóp mạnh hơn.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nằm trên mà? Chứng minh đi chứ.
Lùn hơn, nhỏ hơn, yếu hơn vậy mà đòi nằm trên.
Thôi, liều thôi, chứng minh mình nằm trên thì chỉ cần nằm trên người ta là được.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"chỉ cần nằm trên thôi, chỉ cần thế là được"
Cậu suy nghĩ đơn giản nhỉ?
Hạ Tuấn Lâm ngừng lại.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hửm?
Cậu xoay người, ôm ngược lại Diệu Văn, theo quán tính cả hai ngã xuống, đúng như dự đoán, cậu nằm trên, nhưng có một điều ngoài kịch bản.
Giúp việc
Giúp việc
"Ô mai ai sừ"
Cả hai.. hôn rồi, môi chạm môi rồi.
Cả hai mắt đối mắt, ai cũng hoảng, nhưng hoảng nhất chắc cũng phải là Hạ Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Á-
Cậu đột nhiên bị nhấc ra.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Mới sáng đã bị thiếu tình à?
Cậu bị xách cổ như vật nuôi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
ಥ⁠╭⁠╮⁠ಥ
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
"khóc sao?"
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
//quay sáng nhìn Diệu Văn//
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ó⁠╭⁠╮⁠Ò
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
(⁠ʘ⁠ᗩ⁠ʘ⁠’⁠)
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Này, tôi còn chưa thèm khóc mà cậu đã khóc rồi à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hức- anh ta..
Trình Hâm ném cậu ra chỗ khác, cậu loạng choạng, xém tí thì ngã.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Làm sao, anh ta làm gì em?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh ta ăn hiếp em, em không đồng ý làm chuyện đó với cậu ta, cậu ta liền đè em xuống.
Không dừng lại ở đó, Diệu Văn tội nghiệp dơ cái tay đỏ ửng lên.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh ta còn đánh em.
Cậu cạn lời rồi, không biết nói sao, hắn bóp cái đó của cậu, ôm eo doạ dẫm cậu, chẳng lẽ lại dơ hết ra cho mọi người xem.
Chát.
Tiếng "chát" đau đớn và oan nghiệt vang lên một cách giòn giã, mạnh đến nỗi, gương mặt của cậu lệch sang một bên, bên bị tát đỏ ửng, cậu hoen hoen lệ.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
//Đưa tay sờ lên má//
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"hihi, cái tội đánh tôi, cho cậu chết"
Diệu Văn không kìm nổi vui sướng, miệng tủm tỉm.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Hừ, mới sáng đã thích động tay động chân. Mau dẹp đi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Này! Nó đánh em của chúng ta đấy, anh vẫn còn bênh à?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ai bênh? Tí nó còn phải đi tiếp khách, mà để nó đi với bộ dạng khóc lóc không hay đâu.
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Một cái tát là được rồi, về rồi xử nó sau.
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
"khổ cho cậu rồi"
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Cậu chịu khó chịu đau chút, đến đó hắn ta sẽ cho cậu uống thuốc ngủ, sẽ không đau đâu.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"không, không muốn"
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
Hạ Tuấn Lâm [ nguyên chủ ]
?!
...
_________________________
Nụ
Nụ
Tập này dài dữ, chu choa.
Hot

Comments

bông tuyết mùa đông.

bông tuyết mùa đông.

5h sáng ngủ k ngủ, m mò dậy viết truyện đấy à?

2025-08-20

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play