Chương 3: Những bức tranh biết nói

Sáng hôm sau
Han Sara dụi mắt ngồi dậy, toàn thân ê ẩm vì phải ngủ dựa lưng vào tường lạnh cả đêm. Nàng nhìn sang bên cạnh – Trần Thảo Linh vẫn còn say ngủ, mái tóc đen xõa tung, gương mặt nghiêm túc như đang mơ thấy một trận chiến nào đó.
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
*Thở dài* Ngủ cũng nghiêm túc đến vậy… Người này chắc cả đời chưa từng biết thế nào là thảnh thơi.
Nàng đứng lên, vươn vai rồi đi tìm xem trong lâu đài này có thứ gì ăn được không. Lúc bước xuống cầu thang xoắn ốc, ánh nắng len qua ô cửa sổ vỡ hắt lên những bức tranh cũ kỹ treo dọc tường.
???
???
'Này, người mới'
Giọng nói trầm thấp vang lên
Sara giật bắn, suýt trượt chân. Nàng quay ngoắt lại, chẳng thấy ai cả.
???
???
Ở đây, bên trái ngươi kìa!
Sara run run nhìn sang… thì thấy một bức tranh chân dung cũ kỹ, vẽ một vị quý ông râu dài, đang… nhướn mày nhìn nàng.
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
AAAAA!!! *hét thất thanh, lùi ba bước, ôm tim.*
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
Ngươi… ngươi… ngươi biết nói hả?!
Quý ông trong tranh khẽ ho khan, hắng giọng
???
???
Khụ! Dĩ nhiên rồi. Tòa lâu đài này đâu phải nơi tầm thường. Mà nè, bước cẩn thận xuống bậc thứ mười ba đó, nó mục rồi, dễ gãy lắm
Sara há hốc miệng, quay sang nhìn cầu thang. Quả nhiên, bậc thứ mười ba có vết nứt lớn. Nếu nàng bước hụt, chắc chắn đã té lăn quay.
Trước khi kịp hoàn hồn, từ bức tranh khác bên phải, một giọng nữ lanh lảnh cất lên
???
???
Hứ, lúc nào cũng ra vẻ hiểu biết! Này cô bé, đừng tin ông ta quá. Bậc thang số mười bốn mới thực sự nguy hiểm đấy, hôm qua ta thấy mối gặm nhem nhuốc cả rồi!
Sara quay đầu, ngẩn người. Đó là bức tranh vẽ một tiểu thư trẻ trung, tóc xoăn bồng bềnh, môi son đỏ chót. Nàng ta còn bĩu môi với ông râu dài bên kia.
???
???
Cô nói bậy! *tức giận.*
???
???
Không, ta nói thật! *hất cằm*
Hai bức tranh bắt đầu… cãi nhau chí chóe.
Nàng đứng ngây ra giữa cầu thang, hai tai ong ong, không biết nên tin ai.
Đúng lúc ấy, một giọng lười nhác khác vang lên từ bức tranh ngay trên đầu cầu thang
???
???
Trời ạ, sáng sớm đã ồn ào… Hai người im đi cho ta ngủ với được không?
Sara ngẩng lên. Lần này là bức tranh một chàng kỵ sĩ trẻ, đang… ngáp dài ngáp ngắn.
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
*Há hốc mồm* Chuyện quái gì thế này trời…
Nàng chưa kịp nói thêm, thì sau lưng vang lên giọng trầm khàn quen thuộc
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ồn ào quá
Sara quay lại. Trần Thảo Linh đã tỉnh dậy, tóc tai rối bù, ánh mắt còn vương vẻ ngái ngủ, nhưng khí thế vẫn… lạnh lùng như băng.
Chỉ thấy cô liếc một cái, lập tức cả dãy tranh im phăng phắc.
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
...
Nàng trố mắt nhìn nữ nhân kia, trong đầu chỉ còn đúng một ý nghĩ
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
“Người này… không những có thể khiến cả lâu đài rung chuyển, mà còn trị được cả mấy bức tranh lắm mồm này sao?!”
---
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
*Chống hông, lườm cô* Này, người định tính toán sao đây? Lâu đài này toàn thứ… biết nói, còn ngươi thì suốt ngày làm ta hết hồn
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
*Chớp mắt, nghiêm túc đáp* Không cần lo. Từ nay có ta ở đây, chúng không dám làm hại ngươi
Sara ngẩn ra, má thoáng đỏ. Trái tim nàng… lại đập lỡ một nhịp
---
Cầu thang im lặng sau khi cô chỉ liếc mắt một cái. Ông râu dài trong bức tranh… khẽ ho nhẹ một tiếng, giọng run run
???
???
Cô chủ… thật xin lỗi, vừa rồi chúng tôi không có ý làm ồn đâu ạ…
???
???
*Lập tức gật đầu lia lịa* Đúng đó, chúng tôi chỉ… chỉ muốn nhắc công chúa đi cẩn thận thôi!
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
*nghe mà trợn tròn mắt, quay sang nhìn cô* Ngươi… ngươi dọa cho mấy bức tranh cũng phải xin lỗi ư?
Linh chậm rãi vuốt mái tóc, dáng vẻ uy nghiêm lạ thường, đáp ngắn gọn
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Chúng vốn do lời nguyền mà sống động. Nhưng nếu ta ra lệnh… chúng phải nghe
Nói rồi, cô quay sang nhìn nàng, gương mặt lạnh như sương sớm
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ngươi không được sợ.
Sara chớp mắt. Trời đất, tại sao một câu nói đơn giản lại khiến tim nàng nhảy loạn xạ như vậy?
---
Nàng và cô đi xuống đến gian bếp cũ, Sara lục lọi được ít nồi niêu và một bao lúa mốc meo. Nàng thở dài, quay lại nhìn Linh
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
Có cái gì ăn được đâu. Hay là… để ta ra ngoài rừng tìm trái cây?
Nghe vậy, Linh lập tức nhíu mày, bước đến chắn trước mặt nàng
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Không được. Bên ngoài nguy hiểm
Sara ngẩng lên, chạm ngay vào ánh mắt nghiêm nghị kia
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
Nhưng nếu không có đồ ăn thì chúng ta lấy gì mà sống?
Linh im lặng vài giây, sau đó… bước lại gần chiếc ghế đá, nhẹ nhàng đặt tay lên.
ẦM!
Chiếc ghế lập tức… biến thành một con thỏ trắng béo mũm mĩm, còn đang ngơ ngác cựa quậy đôi tai.
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
Ngươi… ngươi vừa… biến ghế thành thỏ hả?
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
*Gật đầu, nghiêm túc đáp* Thịt thỏ ăn ngon. Ngươi muốn nướng hay hầm?
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
*Hét toáng* Không!!! Thả nó ra ngay!!! Tội nghiệp nó!
Con thỏ dường như cũng hiểu, mắt long lanh, nhào vào lòng nàng như tìm chỗ an toàn.
Sara ôm con thỏ run rẩy, tức giận lườm Linh
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
Ngươi đúng là… đồ ngốc! Người ta đâu có ăn những con vật dễ thương thế này!
Linh khựng lại, đôi mắt hơi mở to, như thể vừa nghe một chân lý chưa từng biết
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Không ăn? *trầm ngâm, sau đó gật đầu rất nghiêm túc.*
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Được. Từ nay… ta không biến ghế thành thỏ nữa
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
...
Lúc ấy, bức tranh kỵ sĩ lười nhác trên tường ngáp một cái, xen ngang
???
???
Ta thì nghĩ biến thỏ thành… rượu vang chắc thú vị hơn.
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Câm miệng! *lạnh lùng quát*
Sara ôm thỏ, bật cười thành tiếng. Trong lòng nàng bỗng thấy ấm áp kỳ lạ. Nữ nhân này rõ ràng chẳng hiểu gì về thế giới hiện tại, vừa lạnh lùng vừa ngốc nghếch, nhưng… lúc nào cũng đứng chắn trước nàng, bảo vệ nàng khỏi mọi thứ, dù là binh lính hay mấy bức tranh lắm mồm.
Nàng khe khẽ thì thầm, gần như chỉ để mình nghe
Han Sara (nàng)
Han Sara (nàng)
'Có lẽ… ngươi không đáng sợ như ta nghĩ. Trần Thảo Linh…'
END
Hot

Comments

dứa.h

dứa.h

hay quáa

2025-08-25

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play