Nhân Sinh Như Mộng P1

Nhân Sinh Như Mộng P1

Chương 1: hệ thống bất ổn

Một buổi tối thanh tịnh âm trầm, một đốm sáng màu trắng lao thẳng từ trên trời xuống thẳng vào trong trường học.

Đốm sáng đó chính là tôi, một linh hồn xuyên không đang lao thẳng nhập vào người của một nữ học sinh đang hặm hụi lau dọn phòng học.

Sau khi bị tôi nhập vào người, liền rùng mình và nhìn xung quanh một lượt rồi nhìn lại trên tay, trên tay tôi đang cầm một cây chổi quét lớp.

“Đáng ghét thế quái nào mà vừa mới xuyên qua đã thấy bản thân phải cầm chổi dọn vệ sinh lớp học rồi .”

Tôi vứt ngay cây chổi ở trong tay xuống đất, đứng chống nạnh gọi tên hệ thống của mình: “LyLy em cút ra đây cho chị.”

“Ting.” Tiếng hệ thống vang lên, một quả cầu màu xanh xuất hiện ở giữa không trung, từ trong quả cầu chui ra một chú thỏ nhỏ bằng trẻ sơ sinh giọng nói êm tai nghe rất dễ thương.

“Hello, chị cho gọi em? Em có mặt ngay đây mà chị kêu em ra có chuyện gì không dợ?”

Tôi nhìn cục thỏ bông ở trước mặt với một biểu cảm đang vô cùng hậm hực, tôi chỉ tay vào cái chổi đang nằm gọn ở trên sàn “Chuyện này là sao hả LyLy? Em làm ăn cái kiểu gì vậy hả? ”

LyLy nhìn cái chổi lau nhà rồi cười một cách ngây Ngô rồi gãi đầu. “Em… em cũng không biết là tại sao nữa… em xin lỗi. Hay để em kiểm tra tình hình và thân phận lần này của chị ha.”

Thấy LyLy như vậy thì tôi cũng chỉ có thể thở dài bất lực “Thôi vậy! Em mau xem thử đi, rốt cuộc chuyện này là sao.”

Tôi đành chịu, tiếp tục cầm lấy cái cây lau nhà lên và dọn dẹp, trong lúc chờ bé hệ thống kiểm tra thông tin.

Trong đầu của tôi bắt đầu xuất hiện một số ký ức rời rạc của nguyên chủ, nó không những không giúp ích được gì cho cô, mà ngược lại làm cho cô đau đầu thêm.

Tôi tên thật là Lam Vong Ưu, tôi là một linh hồn làm nhiệm vụ xuyên qua các tiểu thế giới, và tôi có nhiệm vụ thực hiện ước nguyện của nguyên chủ và đồng thời cũng sẽ nhận một cái giá tương xứng với nhiệm vụ mà mình đã nhận.

Nhưng không phải ai muốn tôi giúp thì tôi cũng sẽ giúp, tôi có điều kiện và điều kiện này là thứ mà những linh hồn bình thường không ai có thể có được, tôi luôn đồng hành cùng với một con thỏ hệ thống, tên của nó là LyLy, nhưng nhìn cái giao diện và hệ điều hành này, không hiểu sao tôi lại không thể tin tưởng được.

Sau một lúc tìm kiếm thông tin thì hệ thống không đáng tin này cũng đã tìm ra, nó hấp tấp bay vèo đến trước mặt tôi, làm ra bộ dạng muốn được khen một cách hớn hở.

“Chị ơi em tìm ra rồi, nguyên chủ đây là tiểu thư giả của nhà họ Hứa, cô ấy tính cách nhút nhát là đứa trẻ bị y tá trao nhầm ở trong bệnh viện năm xưa.”

“Tên của cô ấy là Ngọc Thư và là 16 tuổi, cô ấy đang học chung trường với tiểu thư thật và cũng chính là nữ chính của thế giới này.”

“Và em cũng biết là lát nữa cô ấy sẽ bị một đám người xã hội đen đuổi theo và vô tình va phải nam chính đang đi ở trên đường đấy.”

Tôi nghe được một số thông tin hữu ích liền ôn nhu ôm lấy bé thỏ bông vào trong lòng xoa đầu khen thưởng bé, và cây chổi ở trong tay tôi cũng tiện ném nó sang một bên.

Tiếp đến là không một động tác thừa, tôi xách cặp rời khỏi phòng học, đúng lúc điện thoại ở trong túi báo có một tin nhắn, vì có chút tính tò mò mà tôi đã mở ra xem.

Nội dung tin nhắn là: “Con gái à, hôm nay con hãy về sớm một chút nhé, ba mẹ có một bất ngờ dành cho con.”

Tôi xem xong tin nhắn cũng không thèm trả lời lại, mà trực tiếp nhét nó lại vào trong túi, trong lòng tôi thầm nghĩ: “IPhone 16, có vẻ là một gia đình khá giàu có đây.”

Tôi vừa ra đến cổng trường đã có một bàn tay bất ngờ chạm vào vai tôi và dùng lực để dữ tôi lại, theo bản năng tôi thủ sẵn nắm đấm trong tay, và rồi vèo đến, nắm đấm của tôi dừng trước mặt hắn, nếu như LyLy không hét lên: “ chị ơi hắn ta là phản diện chính đấy!” Thì tôi đã thật sự đấm thẳng rồi.

Tôi đã buông lỏng nắm đấm ra và hạ tay xuống ngay, trong lúc đó LyLy đang tra thông tin về tên này.

“Đây là phản diện chính là anh trai của nam chính nhưng hai người họ không phải là anh em ruột, cậu ta tên là Trương Phàm và chính là thiếu gia của tập đoàn Trương thị, sau này vì cái chết của nguyên chủ mà đã hắc hoá đối đầu với nam nữ chính.”

“Sau này vì nam chính chơi dơ nên cậu ta đã chết trong biển lửa, trước lúc chết cậu ta còn không ngừng ôm lấy hũ tro cốt của nguyên chủ ở trong lòng mà bảo vệ.”

“Đây là cũng chính là nhân vật nằm trong sự công lược của chị, khiến cho cậu ta một đời an nhiên vui vẻ, và thay nguyên chủ chăm sóc cho cậu ấy.”

Tôi sau khi nghe xong câu chuyện mà hệ thống đã kể trong lòng bỗng hẫng đi một nhịp, nhưng đã nhanh chóng lấy lại biểu cảm, tôi ngạc nhiên hỏi cậu ta: “Sao cậu còn ở đây vậy? Không lẽ là đang chờ tôi sao?”

Tôi nhìn vào mắt của cậu ta, tôi không hoa mắt, là đôi tai của cậu ta đang ửng hồng lên, ánh mắt né tránh rõ ràng.

Cậu ta thay đổi biểu cảm ngại ngùng vừa rồi cũng rất nhanh, khẽ nhếch miệng cười, rồi hỏi ngược lại tôi giọng nói của cậu ta trầm thấp. “Cậu thật sự không biết tại sao tôi còn ở lại trường giờ này sao?”

“Hay là tự mình cậu đa tình nghĩ rằng tôi thật sự đang chờ cậu đấy chứ?”

Tôi có chút ngơ ngác nhìn cậu ta rồi dứt khoát lắc đầu, cậu ta nhìn tôi khẽ cau mày như không vui , rồi lại thở dài đầy chán nản.

Cậu ta lấy ra một quyển sách từ trong cặp, rồi đưa nó nhét thẳng vào tay của tôi, với câu nói “Làm bài tập cho tôi.”

“Hả?” Tôi ngơ ngác nhìn quyển sách đang nằm gọn trong tay mình, rồi nhìn cậu ta “được thôi!”

Có thể cậu ta cũng đã nhận ra, tôi khác lạ như nào, thấy tôi chấp nhận dứt khoát như vậy cậu ta lại không vui mà bỏ đi. Còn không quên để lại một câu: “về cẩn thận vào, nếu không ông đây không chịu trách nhiệm cho đâu. Cũng đừng có mà đổ thừa cho ông đây.”

Tay chân cậu ta cứng ngắc mà bước đi thật nhanh, làm tôi đứng đấy phải bật cười.

Tôi cũng không muốn ở lại thế giới này lâu nên tôi đã bắt đầu lập kế hoạch và bắt đầu thực hiện mọi thứ bắt đầu từ giây phút này.

Tôi vung tay vẽ ra 3 lá bùa ở trên không trung rồi thổi cho nó bay về một hướng nhất định, đó là căn biệt thự nhà họ Hứa. Xong việc tôi thản nhiên đi đến địa điểm tiếp theo, nơi mà nữ chính sẽ xuất hiện.

Ở một không gian nơi nào đó gần tôi, có một chú thỏ dễ thương đang chăm chú nhìn từng hành động cử chỉ của tôi, và rồi “Chị ơi!” Giọng nói đó, hình hài cục bông có hai cái tai đang lao vào trong lòng tôi.

Tôi nuông chiều nhìn cục bông ở trong lòng mình mà ôn nhu hỏi han “Vừa rồi em đã đi đâu vậy? Chị quay sang đã không thấy em đâu nữa, lo chết đi được ”

LyLy suy nghĩ một lúc rồi quyết định nói ra “Hừm… em đã đi gặp ngài Utagi đấy ạ!”

Tôi ôm LyLy ở trong lòng vừa đi vừa vuốt lông em ấy hỏi: “có chuyện gì à?”

“Ngài ấy muốn chị nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ ở đây càng nhanh càng tốt đấy ạ!”

tôi ngạc nhiên “Không phải chứ mới đến thôi mà.”

Nhưng mà đó cũng là ý muốn của tôi, nên tôi không hề khước từ “Được rồi chị sẽ cố gắng để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Em chuyển lời cho ngài ấy giúp chị.”

tôi vừa ôm LyLy ở trong tay vừa vui vẻ bước đi trên đường nhỏ. Buổi tối đường sá cũng vắng vẻ hơn nhiều.

Khi Tôi đi qua một con hẻm nhỏ. Đột nhiên có một cô gái áo váy xộc xệch hớt hãi chạy ra khỏi con hẻm nhỏ gần đó, rồi vô tình va phải tôi. Tôi và cô ấy đều cùng ngã phịch xuống đất .

“Âyza !”

Hot

Comments

Mây ✨ đây ✨ {{(>_<)}}✨

Mây ✨ đây ✨ {{(>_<)}}✨

Trời đất sao viết dài vậy đc thế? Tui viết bằng 1/2 chỗ đó là bí rồi…chắc cậu cũng giỏi văn lắm….!! Chuyên văn phải ko…?

2025-08-26

1

Cửu Thiên

Cửu Thiên

quả thật là một nhân tài /Applaud/

2025-09-05

1

Hồ Ly và Hoàng Hậu

Hồ Ly và Hoàng Hậu

/Facepalm/

2025-09-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play