4

Trong căn lều gỗ nhỏ, ánh đèn dầu vẫn chập chờn. Bóng tối ôm trọn mọi ngóc ngách, chỉ có tiếng gió đêm rít qua khe cửa
Quang Anh ngồi dựa lưng vào thành giường. Đôi mắt bạc vừa mở ra đã khiến không gian trở nên khác lạ. Ánh nhìn ấy tĩnh lặng nhưng chất chứa sự xa cách khó nắm bắt
Đức Duy vẫn chưa hoàn hồn sau khi thấy anh mở mắt. Em đứng vụng về ở cạnh bàn gỗ, tay còn cầm mảnh băng vải thừa
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//cố lấy bình tĩnh// Anh... anh tỉnh thật rồi? Thấy sao rồi, còn đau không?
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//giọng khàn khàn nhưng điềm tĩnh// Đỡ hơn. Đây... là đâu?
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
Nhà tôi. Tôi thấy anh ngất bên bờ sông nên đưa về
Quang Anh khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng dao động, rồi nhanh chóng che giấu
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Ra vậy. Xin lỗi đã làm phiền
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Tôi chỉ là một lữ khách... đi ngang qua vùng này, không may gặp nạn
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//ngạc nhiên, lặp lại// Lữ khách?
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//gật nhẹ, nụ cười nhạt thoáng hiện// Ừ. Tôi không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì... chỉ thấy mình ngã xuống nước
Duy nhìn anh chăm chú. Trong đầu em vẫn còn lẩn quẩn những mảnh ký ức kỳ lạ khi chạm vào tay anh: ánh trăng, xiềng xích, tiếng hét. Em không biết nên tin lời giải thích này hay không
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//ngập ngừng// Nhưng... vết thương của anh... nghiêm trọng lắm
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
Ai lại đánh anh ra nông nỗi đó vậy?
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//ánh mắt thoáng tối lại, sau đó lảng tránh// Có kẻ cướp. Tôi chống trả, rồi chạy. May mắn gặp cậu
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//thở dài// Làng tôi yên bình, lâu lắm rồi không có kẻ cướp
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
Nhưng... thôi, anh không muốn nói thì tôi cũng không ép. Nghỉ ngơi đi, tôi sẽ nấu ít cháo
Duy đứng dậy, đi về phía bếp nhỏ, nhóm lửa. Mùi khói gỗ lan tỏa
Quang Anh vẫn ngồi đó, ánh mắt dõi theo ngọn lửa bập bùng. Trong đáy mắt anh thoáng hiện sự mệt mỏi và cô độc
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//nói khẽ, gần như chỉ để mình nghe// Một con người... lại có thể nhìn thấy...
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//quay đầu lại, ngạc nhiên// Anh nói gì?
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//bình thản// Không có gì
Duy gãi đầu, lắc lắc, rồi quay lại với nồi cháo
Một lát sau, mùi cháo nóng tỏa khắp gian phòng. Duy bưng bát ra, đặt lên bàn
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
Này, ăn chút đi cho có sức. Không thì ngã lại lần nữa đấy
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//khẽ nhìn, giọng chậm rãi// Cậu tốt bụng quá
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//cười gượng, gãi má// Tôi chỉ làm việc nên làm thôi. Ai thấy người ngất cũng sẽ cứu mà
Quang Anh cầm thìa, ăn từng chút. Hành động chậm rãi, tao nhã đến mức khiến Duy ngẩn người
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//buột miệng// Anh ăn như quý tộc ấy... không giống lữ khách lang bạt chút nào
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//ngừng lại, liếc mắt sang, nụ cười nhạt hiện nơi khóe môi// Cậu tinh ý thật
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//giật mình, vội xua tay// À... tôi không có ý gì đâu. Chỉ là... hơi lạ
Không khí rơi vào khoảng lặng. Chỉ còn tiếng thìa chạm vào bát khẽ khàng
Sau khi ăn xong, Quang Anh đặt thìa xuống, đưa tay kéo lại ống tay áo. Duy bỗng sững lại
Vết thương rớm m/á/u trên cánh tay khi nãy... giờ chỉ còn là vết hằn mờ nhạt
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//tròn mắt, lẩm bẩm// Nhanh thế... không thể nào...
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//bình thản, như không để tâm// Thể chất tôi vốn đặc biệt. Hồi phục nhanh hơn người thường
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//nheo mắt, nghi ngờ// Nhanh đến mức này sao? Tôi mới băng cho anh không lâu...
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//nhìn thẳng, giọng trầm thấp// Cậu cứu tôi, tôi biết ơn. Nhưng đừng tò mò quá nhiều
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Có những chuyện... biết ít sẽ an toàn hơn
Duy nuốt nước bọt, tim đập mạnh. Lời nói ấy khiến em lạnh sống lưng, nhưng trong mắt Quang Anh không hề có ác ý. Chỉ là một sự cảnh báo dịu dàng nhưng kiên quyết
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//lảng đi, miễn cưỡng cười// Ừ... tôi hiểu. Tôi chỉ lo thôi
Ngoài cửa sổ, gió nổi lên. Ánh trăng bạc len qua khe hở, hắt lên gương mặt Quang Anh, khiến đôi mắt bạc của anh càng thêm sáng rực. Duy khẽ rùng mình, nhưng cũng không thể rời mắt
Cả hai im lặng một lúc lâu
Đột nhiên, từ ngoài cửa vang lên một tiếng động khẽ. Như tiếng bước chân dẫm trên lá khô
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//giật mình, quay đầu nhìn ra//Ai... ai ngoài đó?
Không có tiếng trả lời. Chỉ có bóng đen thoáng lướt qua, in hằn trong ánh trăng ngoài hiên
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
Nguyễn Quang Anh • Rhyder
//ngồi thẳng dậy, ánh mắt sắc lạnh lóe lên// Có người
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//căng thẳng, giọng run run// Làng này ban đêm ít ai đi lại... Không lẽ...
Tiếng lá xào xạc mỗi lúc một gần hơn, bóng đen dừng lại ngay trước cửa gỗ
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//nuốt khan, thì thào// Không xong rồi...
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play