[RhyCap] Trái Tim Của Nguyệt Thần

[RhyCap] Trái Tim Của Nguyệt Thần

1

Ánh trăng bạc buông xuống vùng đất yên bình, soi sáng ngôi làng nhỏ nằm bên sườn dãy núi Trăng Bạc
Nơi đây không giống những thôn làng bình thường: nó được bao quanh bởi rừng sâu, suối ngầm, và những truyền thuyết kỳ bí về thần linh cùng linh thú
Người dân sống hòa thuận với nhau, song luôn thì thầm về những thế lực ẩn trong bóng tối
Ở vùng đất này, có ba loại tồn tại song hành với loài người: pháp sư, thần linh, và linh thú
Pháp sư là những người có khả năng điều khiển ma lực, họ thường được trọng vọng nhưng cũng bị e dè
Thần linh là những thực thể siêu nhiên, hiếm khi hạ phàm
Còn linh thú thì đa dạng – có loài hiền lành, có loài dữ tợn, thường ẩn náu trong rừng núi
Người dân Trăng Bạc vẫn thường nhắc nhau: “Sống an phận, đừng động chạm tới thế giới huyền bí.”
Nhưng với một số người, định mệnh không bao giờ để họ được an yên
Tiếng búa chan chát vang vọng trong căn lò rèn nhỏ nơi đầu làng
Đức Duy: chàng trai mười tám tuổi, đang miệt mài rèn một thanh dao. Dáng người em không quá cao lớn, nhưng chắc khỏe nhờ nhiều năm gắn bó với công việc nặng nhọc. Làn da ngăm, mái tóc hơi rối, đôi mắt sáng toát lên vẻ hiền lành
Duy mồ côi (không có thật) cha mẹ từ nhỏ, sống một mình trong căn nhà gỗ cạnh lò rèn. Người dân thương em, thường nhờ Duy rèn dao, cuốc, rìu. Cuộc sống bình dị ấy đã thành thói quen, dẫu có đôi chút cô đơn
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//đặt búa xuống, lau mồ hôi trên trán// Xong rồi... thanh dao này chắc cũng đủ bén để bác Tư dùng cả mùa đông
Em cẩn thận nhúng lưỡi dao vào thùng nước. Hơi nước bốc lên trắng xóa, ánh lửa tàn dần lụi
Ngoài cửa, bác Tư Lành, một lão nông tóc bạc, chống gậy bước vào
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
Bác Tư: Duy à, rèn nhanh thật! Búa cậu chắc tay hơn cả cha cậu ngày trước
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//cười hiền// Cháu quen rồi ạ. Bác mang về dùng thử đi
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
Nếu chưa ưng thì mai cháu mài lại
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
Bác Tư: Cậu đúng là đứa trẻ ngoan. Cha mẹ trên trời chắc tự hào lắm //vỗ vai em, gật gù rồi rời đi//
Duy đứng nhìn theo, lòng thoáng chùng xuống khi nghe nhắc tới cha mẹ. Nhưng rồi em hít một hơi, tự nhủ phải mạnh mẽ
Đêm dần buông. Ngôi làng chìm trong ánh trăng bạc lung linh. Người dân đóng cửa nghỉ ngơi, chỉ còn tiếng chó sủa xa xa và tiếng côn trùng rả rích
Duy dọn dẹp lò rèn, treo dụng cụ ngay ngắn. Xong xuôi, em ra sân, ngửa mặt nhìn trăng
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
*thì thầm* Đêm nay sáng quá... Ánh trăng đẹp thật
Gió từ núi thổi xuống, mang theo hơi lạnh và mùi hương của cỏ dại. Cảnh vật yên bình đến mức khiến người ta lãng quên những lời đồn về rừng sâu, về các sinh vật bí ẩn
Nhưng chính trong khoảnh khắc ấy, một cảm giác kỳ lạ chạy dọc sống lưng Duy. Làn gió bỗng trở nên buốt giá bất thường
Duy khựng lại, xoay người nhìn ra con hẻm nhỏ bên cạnh lò rèn
Một bóng mờ thoáng hiện. Không phải người. Không phải vật. Nó mỏng manh như sương, nhưng lại mang dáng hình của một con người
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//giật mình, lùi một bước// Ai... ai ở đó?
Không có tiếng trả lời. Chỉ có bóng dáng mờ ảo trôi lơ lửng, gương mặt nhạt nhòa. Đôi mắt trống rỗng như nhìn xuyên qua Duy, lạnh lẽo khiến tim em đập thình thịch.
Duy chưa từng thấy thứ gì như thế. Trong làng có chuyện m/a q/u/ỷ, nhưng chưa ai thật sự đối diện
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//nuốt khan, lẩm bẩm// Chẳng lẽ... là linh h/ồ/n?
Bóng trắng tiến lại gần. Không hề bước, chỉ trượt đi trong không khí. Càng tới gần, không khí càng lạnh
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//run giọng// Ngươi... Ngươi muốn gì?
Linh hồn không đáp. Nó lơ lửng trước mặt Duy, rồi đột ngột hé môi
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
Linh hồn: //thì thầm, giọng khàn đặc như gió rít// Trăng huyết... sắp đến...
Một luồng gió lạnh quét qua, ngọn đèn dầu trước cửa nhà Duy phụt tắt
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
Linh hồn: Nguyệt thần... sẽ rơi...
Âm thanh vang vọng trong đầu Duy, khiến em như đóng băng. Mồ hôi túa ra khắp người
Ngay sau đó, bóng trắng tan biến, để lại không gian trống rỗng. Chỉ còn ánh trăng bạc chiếu xuống, lạnh lẽo đến rợn người
Hoàng Đức Duy • Captain
Hoàng Đức Duy • Captain
//ngã ngồi xuống đất, thở dốc// Trăng huyết... Nguyệt thần... là gì vậy...?
Em ôm lấy ngực, cảm nhận trái tim đập loạn. Câu nói ấy như một điềm báo, mở ra một cánh cửa không thể quay lại
Phía xa, trăng bạc bỗng lóe lên ánh đỏ thoáng qua, rồi biến mất như chưa từng có
Đức Duy không hề biết rằng, khoảnh khắc này đã khởi đầu cho một câu chuyện vượt xa mọi giấc mơ hay nỗi sợ của em
Hot

Comments

Bộp Biết Bay 🪽

Bộp Biết Bay 🪽

cre ảnh Quang Anh & Đức Duy: (Fb: Huyền Trang)

2025-08-23

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play