"Hơi Thở Em, Anh Giữ Lại"

"Hơi Thở Em, Anh Giữ Lại"

Không hợp???

Quán cà phê nọ
1 người với nét đẹp vẹn toàn bước vào quán cà phê quen thuộc, gương mặt rạng
Hoàng Đức Duy:22 tuổi và sự nghiệp chưa thành,sắc đẹp vẹn toàn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/rạng rỡ bước vào/
Bỗng..
Trường
Trường
Duy…bên này
Trường:24 tuổi,sự nghiệp bình thường nhưng gia trưởng
Em quay sang nhìn và nở 1 nụ cười với hắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh gọi em ra đây có việc gì ạ?
Trường không đáp, chỉ nhìn em thật lâu rồi cất giọng lạnh lùng:
Trường
Trường
Chúng ta... chia tay đi! /lạnh lùng/
Duy sững người, nụ cười đông cứng lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chia... chia tay?? /giọng em run run, ngỡ ngàng/
Trong đầu, Duy không ngừng tự hỏi:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Tại sao? Mình đã làm gì sai?/
Nhưng Trường đã đứng dậy, tránh ánh mắt của Duy:
Trường
Trường
Anh thấy chúng ta... không hợp nhau nữa/thẳng thừng/
Một nhát dao lạnh lẽo cứa vào tim. Duy khẽ bật cười trong tuyệt vọng:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không hợp?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu đã không hợp... tại sao anh lại chọn em ngay từ đầu?/đau xót/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bao năm qua, tất cả cố gắng, hi sinh của em... chỉ đổi lại hai chữ ấy thôi sao?/giữ nước mắt/
Hắn im lặng. Sự im lặng còn tàn nhẫn hơn cả những lời trách móc.
Hắn quay mặt đi, rồi bất ngờ nói thẳng:
Trường
Trường
Tiền anh cho em, và cả tiền em nợ anh... coi như anh cho em hết. Cũng xem như bù đắp
Trường
Trường
Từ nay, chúng ta không còn vướng bận gì nữa/thẳng thắn/
Trái tim Duy như bị bóp nghẹt. Những gì em từng tin là yêu thương hóa ra chỉ là một sự sòng phẳng lạnh lẽo.
Trong suốt quá trình yêu nhau, em luôn nghĩ anh ta yêu nên mới lo cho em
Mỗi lần đi ăn, em muốn trả nhưng hắn gạt đi. Những khi em cực khố kiếm được tiền, đưa cho hắn, thì hắn nói không lấy
Em ngây thơ tin rằng đó là quan tâm. Nhưng cuối cùng...
Duy cúi đầu, bàn tay run run. Em mở điện thoại, vài thao tác ngắn gũi
Một tiếng ting vang lên,tài khoản của hắn nhận về một số tiền cực lớn.
Hấn sững sờ nhìn em
Trường
Trường
Em... em làm cái gì vậy, Duy?! /bất ngờ/
Đó là tất cả tiền mồ hôi công sức, những tháng ngày vất vả của em
Những năm tháng ấy, cuối cùng chỉ để đổi lại một thứ tình cảm rẻ rúng.
Duy lau giọt nước mắt nơi khóe mi, ngước lên nhìn hắn, giọng nghẹn ngào nhưng dứt khoát:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mấy câu anh vừa nói... đủ để em hiểu rồi/đau lòng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em sẽ không níu kéo nữa, cũng không làm bất cứ điều gì khiến tim mình đau thêm nữa/rơi nước mắt/
Duy đứng lên, quay lưng bước đi.
Hắn chỉ kịp ngơ ngác nhìn bóng dáng nhỏ bé ấy rời xa
Duy không ngoái đầu lại, chỉ để lại sau lưng những giọt nước mắt lặng lẽ rơi
Trong lòng, em tự nhủ:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Số tiền em làm ra mấy năm qua... cuối cùng chỉ đủ để mua thứ tình cảm dẻ rách này thôi sao?/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nhưng không sao... từ hôm nay, em sẽ gạt đi tất cả, làm lại từ đầu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Nà sẽ không bao giờ để ai làm em tổn thương nữa./
Ngoài trời, cơn mưa bất chợt trút xuống
Bóng dáng Duy lẫn vào màn mưa lạnh buốt, khép lại một mối tình đầy nước mắt.
Đau lòng…
————

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play