[TG2] Thánh Chỉ Ban Hôn
...___...
...Chiếu vương Tề Sách Doanh vừa đánh thắng trận....
...Còn chưa kịp vui mừng vì được phong vương...
...Thì đã bị lão cha hoàng đế ném cho một nam thê....
...Cái gì? Nam thê á?...
...Ta không cưới!...
...Chát—...
...Haha~ Thật ngại quá....
...Vả mặt rồi....
...Vợ mình vừa mềm vừa thơm....
...Tĩnh Văn bảo bối~ Vi phu đến đây~ (~ ̄³ ̄)~...
...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...
...___...
...- Giới thiệu nhân vật chính -...
...___...
...___...
...- Giới thiệu nhân vật phụ -...
...___...
...___...
...___...
...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...
Ghi chú: ‹Thánh Chỉ Ban Hôn› là một TG nhỏ trong chuỗi xuyên nhanh của tác phẩm ‹ Thương Nguyệt Trầm Trạch Uyên ›
...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...
...___...
Huyền Trạch Uyên là một con rồng. Một con Cửu Huyền Ứng Long hiếm có khó tìm nhất ở Thần Giới. Là Long tộc thuần huyết mạnh mẽ nhất. Ngặt nỗi hắn quậy quá. Nên là bị đày đến ba ngàn thế giới chịu hình phạt mạt kiếp.
Mạt kiếp là một dạng kiếp số vô cùng đen đủi, chính là không thể sống trọn vẹn một kiếp người mà trong cuộc đời nhất định sẽ xảy một hoặc rất nhiều biến cố lớn, đau khổ tột cùng, sau đó thì sẽ chết rất thảm. Mà cái chết này không phải là kiểu như anh hùng hi sinh vì nghĩa đâu, mà là kiểu uất ức mà chết, chết rất lãng xẹt. Nói một cách dễ hiểu hơn thì chính là sống kiếp pháo hôi đấy.
Còn Bùi Thương Nguyệt.... Hưmm, hơi bí ẩn. Huyền Trạch Uyên đến nay vẫn chưa nhớ rõ y là ai. Mỗi một kiếp y đều đồng hành, iu đương nhắng nhít với hắn. Nhưng mỗi kiếp, Huyền Trạch Uyên cũng đều không nhớ.
...❀...
( Vịt: Trong motif xuyên nhanh, Huyền Trạch Uyên là nhân vật đi xuyên và có ký ức tiền kiếp. Nhưng, không bao gồm ký ức về Bùi Thương Nguyệt. Hắn có thể nhớ tất cả, trừ Bùi Thương Nguyệt.
Khác với motif xuyên nhanh thông thường, mình không để Huyền Trạch Uyên nhớ rõ đối phương là ai, không chơi kiểu tìm kiếm người tình xuyên kiếp mà mỗi lần gặp gỡ đều sẽ là một lần rung động.
Vậy nên, mỗi một TG đi qua, Bùi Thương Nguyệt sẽ gần như là hoàn toàn khác biệt và có thể là sẽ khiến mn hiểu lầm rằng người yêu của Huyền Trạch Uyên qua mỗi TG đều đổi 1 người khác. Điều này có lẽ đúng, nhưng cũng không đúng. Bởi vì mỗi một kiếp, Bùi Thương Nguyệt đều hóa thành một nhân vật khác nhau để đồng hành cùng Huyền Trạch Uyên.
Mà tính ra thì bộ Thương Nguyệt này cũng không hẳn là xuyên nhanh đâu, tại mỗi TG nhỏ đều có thể tách thành 1 bộ truyện riêng biệt luôn mà. Nói xuyên nhanh vậy thôi, chứ kỳ thực là do mình lười thiết kế nhân vật. Nên là cho 1 nhân vật đi qua nhiều cốt truyện ấy.
Được rồi, lảm nhảm đủ rồi, mời mn xem Profile của bé Uyên và bé Nguyệt. 😁)
...- Giới thiệu acc chính (tuyến xuyên nhanh ) -...
...___...
...___...
...- Giới thiệu nhân vật phụ (tuyến xuyên nhanh) -...
...___...
...___...
...___...
...___...
...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...
...- Văn án -...
...(Trích từ chính văn)...
...[ Thánh Chỉ Ban Hôn ]...
①
Tề Sách Doanh đứng phắt dậy, quát lớn, " Cái gì? Phụ hoàng ban cho ta một nam thê? Đùa cái quái gì vậy? "
Quan viên nghiêm mặt, " Điện hạ, thánh chỉ ở đây! Chớ có vô lễ. Mau quỳ xuống tiếp chỉ đi! "
" Ta..... " - Tề Sách Doanh sôi máu, xoẹt một tiếng, kiếm đã ra khỏi vỏ.
Mấy phó tướng đứng bên cạnh vội ôm hắn lại, ngăn không cho hắn xông ra chém bay đầu tên quan viên kia.
" Điện hạ! Chớ có làm bậy! " - Một bàn tay già cỗi tóm lấy tay Tề Sách Doanh, ngăn không cho hắn giận quá mà chém người. Giọng nói của ông trầm lắng ôn hòa mà vẫn đầy uy nghiêm.
Tề Sách Doanh hơi sợ người này, đành ỉu xìu nghe theo. Cậu như một quả bóng bị xì hơi, tiu nghỉu quỳ thụp xuống, thái độ lồi lõm mà dập đầu nói, " Nhi thần xin tạ phụ hoàng long ân. "
Quan viên kia trong lòng thầm lau mồ hôi lạnh, trao thánh chỉ rồi vội vàng rời đi. Chỉ sợ ở lại lâu thêm một khắc nữa thì đầu sẽ thật sự lìa khỏi cổ.
Ông lão bước đến, chạm lên vai thiếu niên, " Điện hạ...... "
" Cút! Ai cũng không được đi theo ta! " - Tề Sách Doanh hất tay ông lão ra rồi đùng đùng bỏ đi.
②
Cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, sự lắc lư ở dưới chân mới dừng lại.
Thông qua khe hở nhỏ ở bên dưới khăn trùm đầu, Cố Tĩnh Văn nhìn thấy một bàn tay đã vén rèm kiệu lên, đưa đến trước mặt cậu. Đó là một bàn tay to lớn và thon dài, những đốt xương ngón tay lộ rõ, mảnh mai và xinh đẹp hệt như những cây trúc. Nhưng, trên bàn tay xinh đẹp ấy lại đầy rẫy vết chai sần, rạn nứt và sẹo lồi sẹo lõm, còn có cả những vết thương chưa lành hẳn nữa.
Đây là.... Bàn tay của một vị tướng đã bảo vệ tổ quốc này.
Trong lòng Cố Tĩnh Văn bỗng dâng lên một cảm xúc thật khó tả. Cậu vô thức vươn tay ra, bàn tay nhỏ nhắn và nhẵn nhụi, nắm lấy bàn tay đầy thương tích ấy.
③
Cố Tĩnh Văn khẽ bật cười, trong lòng xúc động không thôi, cậu cúi xuống hôn nhẹ lên trán Huyền Trạch Uyên rồi thủ thỉ hỏi, " Vương gia lần này có bị thương không? "
" Hay là ta cởi cho ngươi xem nhé? " - Huyền Trạch Uyên cầm dây thắt lưng, tư thế giống như là sẵn sàng để cởi bất cứ lúc nào.
" Vẫn..... Vẫn đang ở bên ngoài đấy! Đừng quậy! " - Cố Tĩnh Văn hốt hoảng chụp tay Huyền Trạch Uyên lại, không cho hắn làm bậy.
" Hahaha! " - Huyền Trạch Uyên bật cười sảng khoái.
" Hơn 1 năm không gặp, vương gia hình như là biến thành lưu manh rồi~ " - Cố Tĩnh Văn đẩy Huyền Trạch Uyên một cái, giả vờ hờn dỗi nói.
...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...
P/s: Tất cả hình ảnh đều được mình lấy trên Pinterest. Và nếu lỡ có lấy nhầm hình ảnh của nhân vật nào đó thì cũng cho mình xin lỗi, hãy nhắc nhở nhẹ nhàng thôi nha, nếu mình sai thì mình sẽ sửa, sẽ gỡ ảnh. Còn có, tên tất cả mọi nhân vật và địa danh trong truyện đều là hư cấu, không cố ý nhằm vào bất kỳ ai hay nhân vật nào trong truyện khác.
Mà nè, đã đọc tới đây rùi thì cho mình xin nhẹ cái like và cmt đi~ 😉🥰😘
...•───────•°•❀•°•───────•...
Updated 65 Episodes
Comments