[DươngKiều] Trói Buộc Tơ Hồng
Chương 3: Ngày đầu làm dâu
Chúc mn đọc truyện vui vẻ
Ngày đầu ở nhà phú hộ Trần với danh xưng "Mợ cả"
Trời chưa kịp sáng, Kiều đã dậy sửa soạn gọn gàng rồi xách giỏ ra chợ
Người trong nhà còn say giấc, riêng mợ lặng lẽ bước đi giữa làng sương sớm.Trong lòng vừa hồi hộp
Mợ biết hôm nay là ngày đầu về làm dâu phải gây ấn tượng tốt
Dù có gian khổ nàng cũng phải cố gắng đi chợ sớm để mua nguyên liệu tươi nhất làm một mâm cúng má chồng
Người đàn bà bất hạnh đã khuất khi vừa sinh cậu út, bỏ lại cho Dương một tuổi thơ thiếu thốn vòng tay mẹ...
Chợ lác đác người mua, mợ lựa kĩ từng bó rau; con cá, bó hoa chỉ mong sao mâm cúng sẽ gọn gàng tươm tất
Người ngoài nhìn vào tóm tắt khen mợ giỏi biết lo cho gia đình, Trần gia đúng là có phúc khi rước được mợ về làm dâu
Đến khi trở về thì trời cũng rạng sáng
Trước sân, bất chợt có bóng người đứng lặng nhìn.Là Dương chồng mợ
Đôi mắt cậu thoáng ngỡ ngàng,dường như không tin người con gái vốn quen sống đầy đủ trong nhung lụa lại có thể tần tảo lo toan đến thế
Chứng kiến thấy mợ tất bật chuẩn bị, trái tim vốn khô khan cậu bất giác ấm lên....
Lần đầu thấy có ai đó thay mình nhớ đến...má
Khi mâm cúng được mợ chuẩn bị xong
Cả hai cùng lên nhà chính thắp nhang.Nhằm báo tin cho má trong nhà có thêm nàng dâu
Trước bàn thờ khói nhang hòa quyện tỏa,Dương chấp tay giọng khàn khàn như nghẹn lại..
Đăng Dương-cậu cả
Má ơi....
Đăng Dương-cậu cả
Mười mấy năm rồi.... con không còn được nghe tiếng gọi ngọt ngào, không còn được vòng tay má...chở...che
Đăng Dương-cậu cả
Ngày má...đi
Đăng Dương-cậu cả
Con chỉ mới tám tuổi...không hiểu được..nỗi...đau..mất..mẹ là gì
Đăng Dương-cậu cả
Chỉ thấy trong tim hụt hẫng một khoảng trống không thể lấp đầy
Đăng Dương-cậu cả
Hôm nay...
Đăng Dương-cậu cả
Con đã nên vợ nên chồng, có người bạn đời san sẻ
Đăng Dương-cậu cả
Má ở trên trời linh thiêng nhìn thấy
Đăng Dương-cậu cả
Con..mong má đỡ lo
Đăng Dương-cậu cả
Bởi từ đây mái ấm của con đã có thêm đôi bàn tay nàng ấy, biết chăm lo hương khói cho má và cùng con giữ gìn gia đạo
Đăng Dương-cậu cả
Nay trước bàn thờ má, con hứa sẽ sống trọn đạo hiếu; trọn tình phu thê mong má phù hộ gia đình bình yên cho vợ con an lành
Nghe xong những lời khấn run run của cậu
Mợ đứng bên cạnh lòng bỗng chùng xuống
Mợ quan sát thấy mắt cậu đỏ hoe, bàn tay siết chặt như kìm nén bao năm nhớ thương..
Mợ khẽ nghiêng người, bàn tay mảnh khảnh đặt nhẹ lên cánh tay cậu
Giọng nhỏ nhưng dứt khoát
Pháp Kiều-mợ cả
Má trên trời chắc nghe hết rồi
Pháp Kiều-mợ cả
Cậu đừng buồn nữa...
Pháp Kiều-mợ cả
Giờ có mợ cạnh bên
Pháp Kiều-mợ cả
Mợ sẽ cùng cậu thay má lo cho gia đình
Dương thoáng ngạc nhiên, nhìn mợ ánh mắt thoáng lên một chút ấm áp khó giấu
Mợ cũng chấp tay cúi đầu khấn thầm trước bàn thờ
Pháp Kiều-mợ cả
Con là dâu mới ngày đầu về làm dâu còn nhiều bỡ ngỡ
Pháp Kiều-mợ cả
Xin má phù hộ cho con đủ kiên nhẫn đủ hiền lành để vun vén gia đình
Pháp Kiều-mợ cả
Chăm sóc cha, thương chồng
Pháp Kiều-mợ cả
Con không dám hứa điều lớn lao
Pháp Kiều-mợ cả
Chỉ mong được trọn bổn phân dâu hiền, vợ thảo để má ở nơi xa được yên lòng
Khói nhang quyện thành từng vòng tròn lững lờ bay lên như có bóng dáng mẹ hiền âm thầm đứng đó, chứng giảm cho cả hai...
Hoàn tất lễ cúng má, mợ nhẹ nhàng bưng khay trà tiến tới mặt cha chồng
Trên khay, chén trà bóc khói hương sen thoang thoảng
Mợ cung kính, hai tay nâng chén đưa lên ngang trán
Pháp Kiều-mợ cả
Con dâu mới về xin dâng cha chén trà thay lời hiếu kính
Cha Dương nhìn cảnh ấy khóe miệng cong lên
Ông đưa tay nhận lấy chén trà, gật gù khen
Cha-ông phu hộ Trần
Dâu mới mà khéo quá!
Cha-ông phu hộ Trần
Trà dâng đúng lễ
Cha-ông phu hộ Trần
Lời nói lại hiền hậu, kính trên nhường dưới
Cha-ông phu hộ Trần
Từ nay
Cha-ông phu hộ Trần
Cha có thêm một đứa con gái trong nhà, chẳng khác chi máu mủ ruột rà
Ông nhấp một ngụm, gương mặt rạng rỡ hẳn ra gật gù liên tục
Cha-ông phu hộ Trần
Trà thơm, tình lại càng thơm
Cha-ông phu hộ Trần
Người xưa có câu " dâu dữ mất họ, dâu hiền thêm cháu"
Cha-ông phu hộ Trần
Nhìn con, cha biết gia đình này sẽ yên ấm
Nghe những lời ấy mợ cúi đầu đỏ mặt
Hai bàn tay vẫn đặt ngay ngắn trên đùi
Trong lòng, nỗi lo âu ban đầu vơi một nửa thay vào đó là có chút tự tin
Tự tin mình đã được đón nhận
Dương ngồi bên, liếc nhìn mợ trong đáy mắt thoáng thấy sự tự hào
Vừa hoàn tất lễ nghi, mợ vừa thở phào nhẹ nhõm thì bất ngờ cậu thông báo tin khiến mợ chết trân tại chỗ
Giọng hờ hững của cậu vang lên
Đăng Dương-cậu cả
Thưa cha thưa mợ chuyện là cậu phải đi tỉnh ba hôm vì công..việc gấp
Tin ấy rơi xuống như hòn đá nặng nề
Mới cưới hôm qua, nay đã xa chồng
Người khác có lẽ đã khóc lóc oán trách
Nhưng..mợ chỉ lặng thinh, trở về buồng xếp từng món đồ để tiễn chồng
Nét mặt bình thản nhưng trong mắt thoáng gợn sóng vì tủi thân
Dương nhìn Kiều tỉ mỉ gấp từng món đồ bỏ vào trong túi, động tác nhẹ nhàng nhưng ánh mắt thì xa xăm khó đoán
Cậu thoáng khựng lại, trong lòng có chút lấn cấn
Nàng còn là tiểu thư dù có không được yêu thương nhưng vẫn được bao bọc,chở che
Nay đã phải một mình xoay xở
Lại còn...bình thản đến lạnh lùng trước tin chồng đi tỉnh
Đăng Dương-cậu cả
Cậu đi mấy hôm lại về
Đăng Dương-cậu cả
Mợ ở nhà nhớ gìn giữ sức khỏe
Dương nói mà giọng có chút ngập ngừng
Kiều khẽ gật đầu, không một lời trách móc
Nàng chỉ nở một nụ cười thoáng qua nhạt như sương sớm
Kết thúc chương trình tại đây trước nhó
Comments