Buổi tối trong tân phòng

.
.
.
Đêm tân hôn
Phòng tân lang
Đèn lồng đỏ treo trước cửa khẽ lay theo gió. Trong phòng, ánh nến bập bùng, trải giường phủ lụa điều, hương trầm nhè nhẹ lan tỏa.
Cậu ngồi bên mép giường, ngón tay xoắn xoắn vạt áo, chẳng dám ngẩng mặt.
Cửa kẽo kẹt mở, anh bước vào, bỏ áo choàng ngoài, nét mặt vẫn điềm tĩnh như ban ngày nhưng ánh mắt nhu hòa hơn hẳn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhẹ giọng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chờ ta có lâu không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giật mình//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À… dạ, em… không lâu.
Anh tiến lại gần, ngồi xuống đối diện. Khoảng cách khiến cậu càng lúng túng, cậu vội cúi gằm, má đỏ bừng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cười nhẹ//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đang sợ ta đấy à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không… chỉ là… chuyện này… quá lạ lẫm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Ta hiểu. Nhưng em yên tâm, ta sẽ không ép buộc gì cả. Đêm nay, nếu em muốn chỉ ngủ thôi, ta cũng sẵn lòng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Ngẩng lên, ngạc nhiên//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thật sao? Nhưng… chẳng phải… phu thê đêm đầu nên…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Ngắt lời, dịu dàng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nên bắt buộc sao? Em gầy yếu thế này, ta đâu nỡ dọa em thêm. Hôn sự này vốn do người lớn sắp đặt, nhưng từ nay về sau, ta muốn mỗi ngày em đều có thể mỉm cười, không phải lo sợ điều gì.
Không khí khựng lại một lát, chỉ còn tiếng nến cháy lách tách. Tim cậu đập thình thịch, cậu khẽ siết vạt áo rồi thì thầm:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phu quân… thật sự muốn đối xử với em như vậy sao?
//Khẽ cười, đưa tay chỉnh lại khăn trên vai cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải ‘muốn’… mà là ‘nhất định’. Cả đời này, ta đã nhận em làm vợ, thì ta nguyện một đời bảo vệ.
Cậu nghe vậy, sống mũi cay cay. Cậu cắn môi, lí nhí:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em… tin chàng.
Anh khẽ kéo tấm chăn, đặt một chiếc gối sang bên cạnh. Anh nghiêng người, giọng thấp xuống, như hứa hẹn:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy đêm nay… chỉ ngủ thôi. Ngủ yên, ở bên ta.
Cậu ngập ngừng một giây, rồi gật đầu. Cậu khẽ nằm xuống, quay lưng nhưng lòng lại ấm áp lạ thường. Một lát sau, cánh tay rắn chắc của anh vòng qua, che chắn cả khoảng không lạnh lẽo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Thì thầm, mắt dần khép//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Thật ra… không đáng sợ như em nghĩ…”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhẹ nhàng đáp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
''Vì đã có ta.''
Ngoài kia, trăng rằm sáng vằng vặc, soi xuống cánh cổng lớn nhà Hội đồng, còn trong gian phòng đỏ thẫm, một mối duyên vừa mới bắt đầu — êm đềm, ngọt ngào như thế.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play