Ánh nắng buổi sáng rọi xuyên qua rèm cửa, dát một lớp vàng ấm áp lên căn phòng rộng lớn. Trần nhà cao, tường sơn màu trắng tinh khôi, giường trải ga mịn màng như khách sạn hạng sang. Nếu không biết rõ, Duy đã tưởng mình đang ở một thiên đường xa hoa nào đó.
Nhưng cậu biết. Đây chỉ là một cái lồng – một cái lồng đẹp đẽ nhưng không có chìa khóa để thoát ra.
Hoàng Đức Duy
... //ngồi bó gối ở mép giường, mắt dán vào khung cửa sổ cao vút//
Bên ngoài, bầu trời xanh ngắt, chim hót ríu rít. Tất cả quá gần, nhưng cũng quá xa, như một trò đùa tàn nhẫn.
Cậu đã thử mở cửa sổ đêm qua, nhưng song sắt lạnh ngắt gắn chặt vào khung gỗ. Những thanh sắt mảnh khảnh ấy chẳng khác nào những đường gân máu, siết lấy trái tim cậu.
Cạch
Tiếng mở của khẽ vang.
Hoàng Đức Duy
! //giật mình quay lại//
Một người đàn ông mặc vest đen bước vào, cúi đầu.
Sau lưng hắn là Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
//bước vào với dáng điềm tĩnh như thường//
Bộ vest màu đen ôm gọn lấy thân hình cao lớn, gương mặt khắc họa lạnh lùng đến mức khiến căn phòng vốn sáng sủa cũng trở nên ngột ngạt.
Nguyễn Quang Anh
Mày tỉnh rồi? //hỏi, giọng trầm khàn, không có cảm xúc//
Hoàng Đức Duy
... //cắn môi không trả lời//
Nguyễn Quang Anh
//nhếch môi, tiến lại gần//
Anh ngồi xuống ghế đối diện, khoanh tay nhìn thẳng vào cậu như một kẻ săn mồi quan sát con mồi trong chiếc lồng kính.
Nguyễn Quang Anh
Tao không cần mày phải ngoan ngoãn ngay.
Nguyễn Quang Anh
Tao thích nhìn mày vùng vẫy một chút.
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nhớ… dù có làm gì, cuối cùng mày vẫn sẽ nằm trong tay tao thôi.
Hoàng Đức Duy
//ánh mắt lóe lên sự phản kháng//
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ tìm cách thoát ra. Tôi sẽ không bao giờ phục tùng anh.
Nguyễn Quang Anh
//bật cười khẽ, tiếng cười ngắn mà lạnh//
Nguyễn Quang Anh
Thoát ra? Thử xem.
Hoàng Đức Duy
...
_____________________________
Đêm hôm đó, Duy chờ mọi người rời khỏi hành lang
Hoàng Đức Duy
//lén tháo then cửa, rón rén chạy qua hành lang tối om, tim đập dồn dập//
Mỗi bước chân đều là một ván cược giữa sống và chết.
Cậu tìm thấy cầu thang, tim reo lên một niềm hi vọng.
Hoàng Đức Duy
"Tìm thấy rồi!"
Nhưng khi vừa đặt chân xuống bậc thứ ba, ánh đèn trên trần đồng loạt sáng rực.
Hoàng Đức Duy
!?
Tiếng vỗ tay vang vọng, chậm rãi, từng nhịp như sấm sét giáng vào tai.
Nguyễn Quang Anh
Tao đã bảo rồi… muốn thoát, mày còn non lắm.
Nguyễn Quang Anh
//đứng cuối cầu thang, ánh mắt sắc như dao, đôi môi cong nhẹ nhưng lạnh đến buốt tim//
Bên cạnh anh, vài thuộc hạ đứng lặng im như tượng đá, chặn hết lối đi.
Hoàng Đức Duy
... //chết lặng//
Cậu muốn hét, muốn lao lên đánh trả, nhưng đôi chân cứng lại. Bàn tay lạnh ngắt.
Nguyễn Quang Anh
//bước lên từng bậc, bóng anh phủ trùm lấy cơ thể nhỏ bé đang run rẩy kia//
Khi chỉ còn cách vài bước, anh cúi người, kề sát tai Duy, giọng nói rít lên như xiềng xích khóa chặt:
Nguyễn Quang Anh
Mày chạy bao nhiêu lần cũng vô ích.
Nguyễn Quang Anh
Cái lồng này tao dựng lên, không ai thoát được.
Nguyễn Quang Anh
Ngay cả khi mày mọc cánh, tao cũng sẽ bẻ gãy chúng.
Hoàng Đức Duy
... //run lên, nước mắt rơi không kiểm soát//
Nhưng cậu không chịu gục. Cậu vẫn thì thầm qua kẽ răng:
Hoàng Đức Duy
Tôi thà chết còn hơn… sống như thế này.
Nguyễn Quang Anh
//im lặng một lúc. Rồi siết chặt cổ tay Duy, mạnh đến mức cậu kêu đau//
Hoàng Đức Duy
Tch...
Ánh mắt anh tối sầm, nhưng trong thoáng chốc, một tia dao động lóe lên – như thể giữa cơn giận dữ, anh lại nhìn thấy chính mình năm mười tuổi, cũng từng vùng vẫy vô vọng trong một căn phòng tối tăm.
Nhưng rồi, Quang Anh khép lại cảm xúc ấy.
Nguyễn Quang Anh
//lạnh lùng kéo Duy đứng dậy, dồn giọng như tiếng sắt rít//
Nguyễn Quang Anh
Chết á? Tao không cho phép mày chết.
Nguyễn Quang Anh
Tao muốn mày sống, sống cho đến khi chỉ biết gọi tao là tất cả.
Anh ra hiệu cho thuộc hạ. Cả bọn lập tức cúi đầu rồi tản ra, để lại không gian chỉ còn anh và cậu.
Nguyễn Quang Anh
//ép Duy quay về phòng, đóng cửa lại//
Hoàng Đức Duy
//ngã nhào xuống giường, đôi mắt mở to, trái tim như bị nghiền nát//
Hoàng Đức Duy
...
Từ trong bóng tối, tiếng bước chân anh vang vọng, chậm rãi, nặng nề.
Và Duy hiểu… tự do vừa tuột khỏi tay cậu, vĩnh viễn.
Comments
zip nềy zin
tặng chị iêu bung hoa
2025-09-07
1