Mưa rơi tầm tã , từng hạt lạnh buốt vỡ tan trên mái ngói xưa cũ , tiếng gió rít như ai đó đang than khóc . Trong gian phòng tối , ánh đèn dầu le lói hắt bóng một thân ảnh gầy yếu . Y ngồi dựa vào đầu giường , tay ôm bụng , sắc mặt nhợt nhạt đến gần như trong suốt . Bao năm qua , thân thể vốn đã bệnh tật không ngừng hành hạ , nay lại có thêm một sinh mệnh nhỏ bé trong bụng , vừa là kinh hãi vừa là mâu thuẫn . Y chưa từng nghĩ bản thân sẽ có ngày rơi vào tình cảnh này — mang thai cốt nhục của chính đứa trẻ mà mình nuôi lớn .
Tiếng cửa bật mở . Người bước vào khoác trường bào đen thẫm , từng bước nặng nề như dẫm lên tim y . Dưới ánh sáng mờ nhạt , gương mặt hắn sắc bén , ánh mắt sâu như vực , vừa nhìn đã khiến người run rẩy .
Lục Tập Thành
Nghĩa phụ
Giọng hắn khàn khàn , vừa như gọi , vừa như nhấn chìm . Y khẽ giật mình , theo bản năng muốn lùi lại , nhưng hắn đã tiến đến , bàn tay thô ráp giữ chặt lấy cổ tay gầy guộc của y . Cái siết mạnh mẽ ấy khiến cả thân thể vốn yếu ớt run rẩy kịch liệt .
Lục Tập Thành
Ngươi còn định trốn đi đâu ?
Hắn cúi đầu , hơi thở nóng hổi quấn quanh bên tai , mang theo cả mùi máu tanh lẫn hương thuốc đắng còn sót lại . Y mím môi , đáp từng chữ một , yếu ớt nhưng kiên định .
Bách Vũ Hiểu
Ngươi hận ta… thì hãy giết ta . Giết ta , ngươi sẽ được tự do .
Hắn bật cười , tiếng cười khàn khàn như dao cắt vào xương .
Lục Tập Thành
Giết ngươi ? Không . Ta muốn ngươi sống . Sống để mỗi ngày đều nhớ rằng ngươi là kẻ đã máu lạnh diệt cả nhà ta .
Ánh mắt hắn chuyển xuống bụng y , lóe sáng nguy hiểm .
Lục Tập Thành
Nhưng cũng sống… để mang cốt nhục của ta , mãi mãi ở lại bên ta .
Y run lẩy bẩy , đôi mắt trong suốt tràn ngập lệ quang , mím chặt môi đến bật máu . Y muốn nói sự thật , muốn gào lên rằng tất cả chỉ là hiểu lầm , là y tự tay dàn dựng để hắn có lý do hận y mà tiếp tục sống . Nhưng cổ họng nghẹn lại , lời không thể thốt thành tiếng . Ngoài kia , sấm sét rạch ngang trời , soi rõ hai thân ảnh quấn chặt trong gian phòng tối . Một người hận đến tận xương , một người đau đến tận tim .
Trong tiếng mưa dồn dập , chẳng ai hay biết , từ khoảnh khắc ấy số phận hai người đã gắn chặt vào nhau — yêu và hận , ngọt và đắng , quấn quýt cả đời không thể buông .
Comments