[AllSakura/AllHaruka] Nhân Miêu!?

[AllSakura/AllHaruka] Nhân Miêu!?

Chap 1: Đứa trẻ bị ruồng bỏ

Trời nhập nhoạng tối. Ánh hoàng hôn cuối ngày hắt qua khung cửa sổ bụi bặm, loang lổ lên bức tường đã ngả màu vàng úa. Trong căn nhà cũ kỹ ấy, một đứa trẻ tám tuổi ngồi bó gối bên góc phòng, ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé như muốn che chắn khỏi tất cả. Đôi tai non nớt, lông mượt màu xám nhạt, vừa mới nhú lên từ mái tóc nửa đen nửa bạc. Phía sau, chiếc đuôi mảnh khảnh run lên từng chập, như chính nỗi sợ đang dâng đầy trong lồng ngực.
Đứa trẻ ấy tên là Sakura Haruka
Từ khi sinh ra, cậu đã mang đôi mắt khác lạ. Bên trái xanh thẫm như bầu trời đêm, bên phải lại cam rực như ánh chiều tà.
Người ta nói đó là đôi mắt đẹp, nhưng với cha mẹ cậu, nó chẳng khác nào điềm gở. Mỗi lần nhìn vào, họ không thấy con mình, chỉ thấy một thứ gì đó xa lạ, khó chấp nhận.
“Con quái vật…” đó là lời mà mẹ cậu thường thì thầm trong bếp, tưởng rằng cậu không nghe thấy. Nhưng Sakura nghe hết.
Cậu nhớ, khi còn bé hơn nữa, mình đã từng cố chìa tay ra, mong được ôm một lần. Đáp lại chỉ là sự né tránh, cái chau mày đầy chán ghét.
Cậu học cách thu mình lại, giấu tai, giấu đuôi, để không làm họ thêm khó chịu. Nhưng dù cậu có cố gắng thế nào, ánh mắt kia vẫn không thay đổi.
Cha cậu thì khác. Ông không chỉ lặng im ghẻ lạnh, mà còn nặng lời. Mỗi khi say rượu, ông lại chỉ tay vào cậu:
“Đúng là đồ quái thai. Thứ như mày chỉ đem xui xẻo cho nhà này thôi.”
Một cái tát, một cú đá, chỉ vì cậu làm rơi một cái chén. Sakura đã quen với cảm giác má nóng rát, quen với mùi rượu nồng nặc phả vào mặt.
Năm tám tuổi, tai và đuôi của cậu mọc rõ ràng hơn. Không thể giấu được nữa. Chính khoảnh khắc đó, khoảng cách giữa cậu và cha mẹ trở nên không thể cứu vãn.
Những ngày ấy, Sakura thường trốn lên mái nhà, ngồi co ro, lặng nhìn bầu trời. Cậu yêu sự tự do của gió, yêu cách ánh sáng mặt trời phủ vàng lên mái ngói.
Nhưng mơ ước ấy ngắn ngủi.
Một đêm mưa, khi cậu đang nằm lắng nghe tiếng gió rít ngoài cửa sổ, Sakura nghe được tiếng cha mẹ trò chuyện trong gian bếp tối.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Người mẹ: …Thằng đấy… anh nghĩ giữ lại làm gì nữa?
Giọng mẹ cậu mệt mỏi.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Người cha: Có người muốn nó
Tiếng cha cậu khàn khàn, dứt khoát.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Người ta trả rất cao. Thứ như nó… ít ra cũng đem lại chút tiền.
Mẹ cậu nghe xong cũng im bặt
Trong góc phòng, Sakura siết chặt chiếc chăn mỏng. Tim cậu đập loạn, cổ họng khô khốc. Từng lời rơi xuống tai như nhát dao cứa vào da thịt. “Có người muốn nó.” “Thứ như nó.”
Không lần nào họ gọi cậu là ‘con’
Sáng hôm sau, khi Sakura còn chưa kịp định hình, một người đàn ông xa lạ đã bước vào nhà.
Hắn khoác bộ âu phục sang trọng, mùi nước hoa nồng nặc. Ánh mắt hắn lướt qua cậu như kẻ đang chọn mua một món hàng lạ
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Đẹp thật
hắn ta nở nụ cười
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Đôi mắt thế này... hiếm có đấy
Sakura hoảng loạn lùi lại, hai tai cụp xuống. Cậu bấu chặt khung cửa, hét lên:
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Không! Con không đi! Con muốn ở nhà!
Nhưng đôi bàn tay của cha đã túm lấy cậu, lôi xềnh xệch ra ngoài. Mẹ thì đứng im, quay mặt đi, như thể không muốn nhìn. Không một lời trấn an. Không một giọt nước mắt.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Người cha: Im đi! Phải biết ơn vì có người chịu rước mày!
cha cậu quát
Sakura vùng vẫy, móng tay nhỏ cào rách cả da tay cha, nhưng đổi lại chỉ là cái tát trời giáng khiến mắt cậu tối sầm.
Tiếng mưa ngoài sân ầm ào. Chiếc xe sang trọng chờ sẵn. Cậu bị ném vào trong như một bao tải vô tri. Cánh cửa sập lại, ánh sáng bị chặn đứng.
Qua lớp kính mờ, cậu chỉ kịp nhìn thấy căn nhà quen thuộc lùi xa dần. Nơi từng là “nhà” giờ chỉ còn là nhà tù. Cha mẹ không tiễn cậu bằng cái ôm, không một lời hứa hẹn. Chỉ có sự ghẻ lạnh lạnh lẽo hơn mưa ngoài kia.
Sakura ngồi co ro, hai mắt nhòa lệ. Bàn tay bé nhỏ ôm lấy chiếc đuôi đang run rẩy, như níu giữ chút an ủi mong manh. Trong lòng, duy nhất một câu hỏi cứ xoáy sâu:
Sakura Haruka
Sakura Haruka
“Tại sao… mình lại sinh ra như thế này?”
Sakura Haruka
Sakura Haruka
" Mình... làm gì sai sao? "
🌸 Hết Chap 1
[Hì! Chào mọi người. Chúc mọi người đọc vui vẻ ạ^^ ]

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play