Ba mẹ

Buổi sáng trời âm u, gió từ cửa sổ phòng bệnh thổi vào se lạnh. Duy ngồi tựa đầu vào gối, ánh mắt vô định hướng ra ngoài trời, không nói không rằng.
Cửa mở
Mẹ
Mẹ
Ba mẹ tới thăm con nè, Duy.
Không phản ứng.
Mẹ
Mẹ
Mẹ mua món con thích nè, hôm trước con bảo thèm…
Vẫn im. Cậu không quay lại.
Người đàn ông trung niên đứng cạnh, gương mặt gầy sọp đi vì lo lắng.
Ba
Ba
Duy… Ba đây.
Cậu nhắm mắt lại. Bịt tai bằng gối.
Không một ánh nhìn. Không một tiếng chào. Không một cái gật đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xin lỗi đã để hai người chờ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi là người theo ca trực tiếp của Duy.
Ba
Ba
Nó… từ hôm tỉnh lại không nói chuyện với ai.
Ba
Ba
Không ăn, không tập.
Ba
Ba
Bác sĩ nói… nó có thể đi lại được không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng tôi rất tiếc nhưng e là không.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tổn thương tủy sống mức độ nghiêm trọng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phần dưới sẽ không phục hồi vận động.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng có thể tự chủ sinh hoạt nếu tập luyện đúng hướng.
Người mẹ khụy xuống ghế, tay ôm mặt. Ba Duy nắm chặt nắm đấm, cố giữ bình tĩnh:
Ba
Ba
Vậy… tâm lý nó sao rồi?
Ba
Ba
Có cần đưa đi chuyên khoa tâm thần không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chưa cần.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hiện tại cậu ấy rơi vào giai đoạn sốc và phủ nhận.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Việc gia đình quan tâm là tốt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng đừng ép nói chuyện.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thay vào đó, cứ đến, cứ ngồi, và để cậu ấy thấy rằng người thân vẫn ở đó, không bỏ đi.
Mẹ
Mẹ
Nó không chịu nhìn tôi… tôi đau lòng lắm.
Mẹ
Mẹ
Tôi sợ nó hận tôi, vì không bảo vệ được nó…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cô chú không có lỗi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tai nạn là tai nạn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ điều quan trọng nhất là giữ môi trường xung quanh ổn định, không rơi nước mắt trước mặt cậu ấy, và đặc biệt… đừng thương hại.
Ba Duy thở dài, nhìn Quang Anh chăm chú.
Ba
Ba
Cháu còn nhỏ… nhưng nói chuyện rất bản lĩnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cháu không giỏi an ủi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng cháu sẽ không để cậu ấy buông xuôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy cần một người kéo cậu ấy ra khỏi vũng lầy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cháu chọn không mềm lòng.
Bên trong phòng, Duy khẽ nghiêng đầu, tai lắng nghe mọi thứ qua cánh cửa khép hờ.
Cậu cắn môi. Không khóc. Nhưng bàn tay run lên dưới lớp chăn mỏng.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play