Vừa nhìn chiếc gương, cô vừa nhớ lại ngày bé vẫn hay thường làm mặt hề trước gương để trêu chọc ba mẹ. Những ngày tháng đó có lẽ là những ngày tháng đẹp dẽ nhất của cô. Sau này khi chuyển đến thành phố Phụ Lộ, gia đình cô không còn được như trước cũng chỉ vì giấc mơ kì lạ ám ảnh cô hàng đêm. Dừng suy nghĩ, cô trở lại nhìn chiếc ti vi cũ, dây nguồn bị đứt, có lẽ đã lâu không sử dụng hoặc là do bị chuột gặm, có một thời gian trong làng đâu đâu cũng là bệnh dịch, mùa màng mất trắng, dân làng ai cũng tiều tuỵ, người chết như ngả dạ, bọn họ truyền tai nhau cái gì mà cơn giận, cái gì mà trừng phạt. Bên dưới chiếc ti vi là ngăn tủ bị khoá, ổ khoá khắc những hình thù kì lạ, giống như một mật mã. Bên ngoài cửa sổ bỗng nhiên có một bóng người, cô lao đến cửa sổ hét lớn:
- Thả tôi ra!!
Tuy vậy người ngoài cửa sổ không có chút phản ứng nào trước lời kêu gào của cô. Ngược lại, đôi khi họ còn gõ mạnh vào cửa sổ ý nói cô hãy ngoan ngoãn ngồi đó đợi trưởng thôn tới. Cô bất lực đi tới gian bếp cũ trong lòng thầm mong sẽ tìm được thứ gì đó hữu ích. Căn bếp tuy có sáng hơn chút nhờ ánh điện nhưng nó vẫn toát lên vẻ cũ kỹ và u ám của một ngôi nhà đã bị bỏ hoang từ lâu. Những bức tường xám nứt nẻ, lốm đốm vết ẩm mốc, mạng nhện chằng chịt bám khắp các góc, tạo cảm giác lạnh lẽo và tịch mịch. Ở giữa phòng là một chiếc tủ gỗ thấp, trên mặt phủ tấm vải đã sờn, bày đủ loại chai lọ, hộp sắt và bình gốm cũ. Cánh tủ dán giấy đỏ chữ “Song Hỷ” còn khá mới. Bên cạnh là bếp lò đất nứt nẻ, trên đặt hai chiếc ấm nhỏ phủ đầy bụi, bên dưới lò có những bó cỏ khô chất đống lộn xộn. Trên tường treo một bức tranh cũ kỹ vẽ hai gương mặt với nét biểu cảm nghiêm nghị, giấy đã úa vàng và nhăn nhúm. Góc phòng còn có chổi tre, giỏ mây và những bó que nứa, tất cả đều phủ bụi, như chưa từng được chạm tới từ nhiều năm. Ánh đèn vàng yếu ớt hắt xuống khiến căn phòng càng thêm âm u, phảng phất mùi ẩm mục. Bên cạnh chiếc tủ là một chiếc thang gỗ được phủ vải, nó đang chắn trước cánh cửa dẫn tới nhà kho. Cô cố gắng kéo tấm vải xuống nhưng bên trên có thứ gì đó đang đè tấm vải lại, không thể kéo được. Cẩn thận bước lên cái thang ấy, cô gỡ vật đang đè tấm vải ra, là một giỏ than lớn, không biết còn dùng được không. Để một vài cục than vào túi xách, Mộng Yến dùng sức đẩy chiếc thang ấy ra, cánh cửa dẫn tới nhà kho bên trên còn một khoá chìa:
- Trong trí nhớ của mình, cánh cửa này chưa từng được mở ra. Không biết bên trong có cái gì.
Bấy giờ cô mới để ý tới một cuốn vở bị vứt trong chậu nước, nó đã bị ngâm tới ướt sũng, chỉ cần tách nhẹ cũng khiến giấy bên trong rách vụn. Cô quay lại phía bếp lò cũ, cẩn thận đậy nắp chiếc nồi ở trên lại, nếu dùng lửa đốt lò có thể hong khô cuốn vở, có thể biết bên trong có gì. Tuy nhiên nắp vung lạnh ngắt, không biết đã không dùng từ bao lâu rồi, cô liền lấy những cục than vừa tìm được, bỏ vào trong lò.
- Cần mồi lửa để đốt than đá.
Một tiếng chuông chợt vang lên, lúc này cô mới để ý thấy những chiếc chuông treo trên trần nhà:
- Mấy cái chuông này thật kỳ quái, rất giống cái chuông trong tay quái nhân trong mơ kia.
Mỗi chiếc chuông đều khắc một kí tự kì lạ. Cô kiễng chân lên nhìn bức tranh treo trên tường, thì ra là một bàn thờ nhỏ, bức tranh kia là bức tranh Nam Tào và Bắc Đẩu, khuôn mặt của họ bên trong bức tranh vô cùng nghiêm nghị. Bên dưới là vài dòng chữ nhỏ: " Ông táo thích kẹo dưa, bà táo thích bánh táo. Tế Thần Quân đừng quên, lò tắt khói bay bay". Bên trên ban thờ còn có 2 lư hương và một chiếc đĩa không, bên cạnh chiếc đĩa ấy còn có một vết tích từng đặt đĩa. Mộng Yến tiếp tục tìm kiếm xung quanh, bên dưới chiếc tủ còn có một ngăn khác, ngăn tủ này bị một giấy tường và một cái bùa vàng dán chặt, cô không thể nào cạy chúng ra bằng tay không. Ngăn tủ còn lại cũng có một mã khoá, bằng những kí tự trên những chiếc chuông, một chiếc băng dính điện được cô tìm thấy. Trên mặt đất nhặt được một lõi bắp khô, trên lõi bắp không có lấy một hạt bắp. Cô dùng lõi bắp này châm lửa từ ngọn nến trong phòng khách, sau đó để lõi bắp vào đống than dưới bếp lò nhưng kì lạ thay đống than không cháy. Cảm thấy có điều gì đó liên quan đến bức tranh treo tường Nam Tào Bắc Đẩu, cô liền trở lại phòng khách tìm kiếm.
Dùng chiếc băng dính điện vừa tìm được, cô cẩn thận sửa lại dây nguồn chiếc ti vi, cầu mong nó hoạt động được. Tiếng ti vi vang lên một tiếng cạch, trái tim đang lo lắng của cô mới được nhẹ nhõm phần nào. Cô cẩn thận vặn nút chuyển kênh, khi vừa chuyển sang kênh thứ hai, hình bóng một người ohuj nữ tóc dài rũ rượi, mặc một bộ sườn xám hiện ra khiến cô giật mình.
Updated 30 Episodes
Comments