Đời Đời Kiếp Kiếp Chẳng Chia Lìa

Đời Đời Kiếp Kiếp Chẳng Chia Lìa

Chương 1: Trở lại

Đào Mộng Yến khẽ mở đôi mắt đang nhắm nghiền, trước mặt cô hiện ra một khu rừng nhuốm màu u tối. Không một tán lá xanh, chỉ toàn những thân cây cằn cỗi phủ một lớp xám lạnh lẽo. Giữa khoảng không chết chóc ấy, một cây đại thụ sừng sững vươn mình, nhưng từng chiếc lá trên cành cũng khoác lên sắc xám, một màu xám buồn bã và đau thương. Ngay cạnh gốc cổ thụ ấy, một tế đàn lạnh lẽo hiện ra, tỏa ra thứ khí tức rợn người. Trên bệ tế, một cô gái trong bộ áo cưới bằng giấy đỏ thẫm, toàn thân bất động, đôi tay bị treo lơ lửng, để mặc thân thể yếu ớt đong đưa giữa không gian tịch mịch.

- Đây là.... nơi nào? Phía trước trói một cô gái? Trên người cô ta là một bộ áo cưới. Hình như làm bằng giấy đỏ.

Nói rồi, cô chậm rãi bước đến, định kiểm tra hơi thở của cô dâu giấy. Nhưng vừa nhấc chân, những rễ cây cổ thụ như có linh tính bỗng trồi lên, quấn chặt lối đi, chặn đứng bước tiến của cô. Đào Mộng Yến khẽ cau mày, quay đầu quan sát xung quanh. Trong lớp đất lạnh lẽo, ánh mắt cô bất chợt chạm vào một vật sắc lạnh—một thanh đao, trên lưỡi khắc rõ ba chữ đỏ thẫm: Quỷ Đầu Đao. Cô nhanh chóng lục tìm trong trí nhớ ghi chép về thanh đao này trong tư liệu ở trường đại học, nó là thanh đao mà đao phủ thường sử dụng, trên lưỡi đao còn có vệt máu đáng ngờ. Ngón tay siết nhẹ chuôi đao, cô ngẩng đầu nhìn về phía xa. Trong màn sương đặc quánh, những đốm sáng lập lòe như lửa ma trơi chợt hiện, hóa ra là ánh đuốc bập bùng. Giữa những quầng sáng mờ ảo ấy, vài bóng người thấp thoáng ẩn hiện, nửa thực nửa hư, như đang lặng lẽ tiến về phía tế đàn. Cô không để tâm đến những bóng người mờ ảo ấy mà quay lại, dùng thanh đao chém một đường xuống rễ của cây cổ thụ. Chúng bị đứt thành nhiều mảnh, những mảnh rễ cây vương vãi khắp nơi. Mộng Yến nhanh chóng tiến đến tế đàn nơi có cô dâu giấy. Càng đến gần, cô càng cảm thấy một cảm giác kì lạ. Thế rồi, khi nhìn kĩ gương mặt của cô dâu giấy, đôi mắt cô mở to kinh ngạc:

- Trời ạ, đây.... đây là...mình?

Tầm nhìn của cô nhoè dần rồi chìm vào bóng tối.

- Là mình... bị trói trên đài hiến tế?

Xung quanh chợt vang lên bài đồng giao từ giọng của hai đứa trẻ, nghe vô cùng ma mị và thê lương:

Giữa tháng bảy, gả tân nương

Thân bằng hảo hữu khóc tang thương

Mặc vào áo cưới bằng giấy

Từ nay không gặp tình lang

- Tiếng đồng giao từ đâu truyền đến, nghe thật kì dị- Cô tự nhủ

Tiếng đồng dao vừa dứt, tầm nhìn của cô mới rõ dần. Trước mắt cô xuất hiện một đám người không biết từ đâu đến.

- Các người là ai? Vì sao lại trói ta ở đây? Mau thả ta ra.

Không một câu trả lời nào cho những câu hỏi của cô. Mộng Yến nheo mắt nhìn lại, kinh ngạc thốt lên:

- Trời ạ, đây không phải người. Đều là... rối gỗ!?

Đám rối gỗ đứng lặng như tượng, thân hình cứng đờ giữa màn sương âm u. Trang phục của chúng tuy mỗi kẻ mỗi kiểu, nhưng đều mang dáng dấp dân làng thời trước. Vài con nắm chặt những ngọn đuốc đã tàn lửa, tất thảy đều cúi đầu nhìn xuống mặt đất. Ngay phía trước hàng rối ấy, một hình nhân khác biệt nổi bật hẳn lên—khuôn mặt che kín bởi chiếc mặt nạ kỳ dị, thân khoác bộ áo của thầy pháp, tay nó cầm một chiếc chuông. Khác với đám rối vô tri kia, nó nhìn thẳng về phía Đào Mộng Yến, như thể đã chờ đợi cô từ rất lâu. Chỉ sau một hồi chuông cùng với cái chỉ tay của hình nhân " thầy pháp", tất cả đám rối gỗ đều nhìn về phía cô với ánh mắt ai oán, ngọn đuốc trong tay chúng cũng bùng lên ngọn lửa từ khi nào. Khi chúng tiến đến gần, một hình nhân khác mang trang phục tướng quân bất ngờ xuất hiện trước mặt cô, trong tay cầm một thanh đao lớn. Ngay giây sau, đầu của rối gỗ bất ngờ bị chặt đứt, lìa khỏi cổ mà rơi xuống.

Mộng Yến choàng tỉnh, toàn thân run rẩy, mồ hôi tuôn ra như suối, thấm đẫm lưng áo, tim đập dồn dập như muốn xé toang lồng ngực.

- Lại là giấc mơ không ngừng quấn lấy ta từ nhỏ này... Trong mơ, ta là một cô gái mặc áo cưới bằng giấy, bị trói ở cây cổ thụ bên vách núi ngoài thôn Tráng Linh...

Lúc này cô mới thật sự lấy lại ý thức, bản thân đang ngồi trên một chuyến xe khách, có lẽ vì đường xa nên vô tình ngủ thiếp đi. Cô đưa mắt nhìn ra cửa sổ, nơi đây có vẻ đã cách xa thành phố Phụ Lộ nơi cô đang học tập và sinh sống lắm rồi.

- Nhà ta rời thôn Tráng Linh khi ta còn rất nhỏ. Ngoài cây cổ thụ trong mơ, ta không còn ấn tượng hay chút kí ức nào đáng nhớ về thôn nữa cả.

- Mỗi khi ta nói về thôn Tráng Linh hoặc giấc mơ kì lạ kia, ba mẹ đều không muốn nói nhiều, như đang tránh né một điều gì đó. Càng lớn lên, giấc mơ kì lạ kia càng thường xuyên, ảnh hưởng nghiêm trọng tới đời sống tinh thần của ta, nếu cứ tiếp tục như vậy, ta sẽ phát điên lên mất. Ta không biết giấc mơ ám chỉ điều gì. Có lẽ trở lại thôn Tráng Linh, ta sẽ có câu trả lời.

Cô bất lực thở dài, càng cố gắng quên đi, tần suất mơ lại càng nhiều. Cô đã thử tất cả các biện pháp từ khoa học đến tâm linh đều không mang lại kết quả tốt, không những thế còn khiến tình trạng cô trầm trọng hơn. Chẳng mấy chốc chiếc xe đã tới bến. Nói là vậy nhưng để đến thôn còn phải đi qua con đường nhỏ giữa hai ngọn núi, xe khách hiếm có xe nào muốn chạy qua con đường này nên thường thả khách ở phía bên kia con đường.

- Thôn Tráng Linh là một thôn khép kín. Ta tìm trong núi rất lâu, mới tìm được đường chính xác.

Phải mất khá lâu cô mới bước được tới đầu thôn. Khung cảnh trước mắt cô hiện ra đầy rợn ngợp và ma mị. Trời phủ một lớp sương xám đục, ánh sáng yếu ớt khiến cả không gian như bị bóp nghẹt trong u tối. Giữa bức tranh hoang tàn ấy là một ngôi miếu nhỏ mái ngói cũ kỹ, từng viên ngói phủ bụi và rêu phong, vách tường xám xịt như đã trải qua hàng chục năm không người lui tới. Con đường đất dẫn vào miếu vắng lặng, lác đác cỏ khô, không một bóng người, chỉ có tiếng gió rít khe khẽ xuyên qua tán cây khô cằn. Trên mái và các cành cây xung quanh, những dải lụa đỏ sẫm được treo la liệt, chảy dài theo gió như những vệt máu loang, càng làm tăng thêm cảm giác bất an.

- Đây chắc hẳn là thôn Tráng Linh rồi. Sao lại treo nhiều dây đỏ như vậy? Có người kết hôn sao? Rầm rộ như vậy?

Bài đồng dao kì lạ trong mơ bất ngờ vọng đến khiến cô không khỏi rùng mình.

- Đây là....đây là bài đồng dao trong mơ? Âm thanh hình như từ phía bên kia truyền tới.

Hot

Comments

Annabel ┌(・。・)┘♪

Annabel ┌(・。・)┘♪

tui biến bộ này thành truyện audio đk t/g

2025-09-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play