Đã vài ngày trôi qua, Mộng Đình bình tĩnh hơn, cũng ngoan ngoãn phối hợp với y bác sĩ mỗi khi đến giờ kiểm tra. Cô nhận ra nơi này khác hẳn phòng khám tư nhân kia. Tuy nhiên cô vẫn có nỗi lo khác, với sự tận tụy này thì ắt hẳn tiền viện phí không hề rẻ.
Cô bước tới bàn tiếp tân, giọng thỏ thẻ lo lắng: “Dạ em muốn xin xuất viện sớm. Em hiện tại không đủ tiền trả viện phí nhưng em sẽ đi làm trả sau ạ. Có thể cho em biết các thủ tục ghi nợ cần thiết không chị?”
Y tá nhìn cô một lúc rồi mìm cười: “Em không cần lo gì hết á. Đã có người thanh toán hết cho em rồi.”
Cô mở to mắt: “Ai vậy ạ?”
“Là Huân thiếu, người đã đưa em vào đây.”
Mộng Đình đứng lặng một lúc, lòng ngập tràn cảm xúc khó tả. Kí ức quay về người đàn ông cao ráo chững chạc với gương mặt ít khi biểu lộ cảm xúc. Dường như quanh mũi cô vẫn còn lưu luyến mùi hương ấy. Cô không ngờ một người xa lạ lại đối tốt với mình như vậy.
“Dạ em cảm ơn chị.”
Cô quay về phòng, lòng nặng trĩu. Cô không muốn mắc nợ người khác. Nghĩ vậy, cô âm thầm thu dọn đồ đạc, lại phát hiện Trụ Kình chuẩn bị sẵn cho cô bộ đồ mới, lành lặn và đẹp đẽ hơn bộ cũ nát của cô rất nhiều.
Trước đó tại công ty Huân Nhất, Trụ Kình lắng nghe thư ký Kiệt báo cáo.
“Huân tổng, chúng tôi đã điều tra kỹ lưỡng về Uyển Mộng Đình. Tất cả giấy tờ tùy thân của cô ấy đều là giả, nhưng chưa thấy có dấu hiệu phạm tội nào.”
Anh gật đầu: “Tiếp tục đi.”
Thư ký Kiệt tiếp tục: “Chúng tôi cũng phát hiện rằng cô ấy chuyển trường liên tục, thành tích luôn đứng top đầu và nhận không ít học bổng trợ giúp.”
Trụ Kình nhìn vào bảng thông tin của Mộng Đình, cũng thấy cứ mỗi khi thi đua nhận được học bổng thì cô và mẹ lại chuyển đi nơi khác cứ như đã có sự chuẩn bị từ trước. Anh trầm ngâm một lát rồi ra lệnh: “Tiếp tục điều tra và cập nhật thông tin cho tôi.”
Đợi thư ký Kiệt rời khỏi phòng, Trụ Kình cầm lấy xấp tài liệu bỏ vào máy cắt giấy, bình tĩnh nhìn từng mảnh vụn rơi xuống đáy hòm. Thì ra dù anh trông mở lòng tốt bụng với Mộng Đình nhưng anh vẫn giữ nguyên tính cảnh giác của mình. Anh không loại trừ khả năng cô được kẻ khác phái tới để tiếp cận anh, như vậy thì anh sẽ chơi đùa với cô thật tốt.
Anh nhấn nút liên hệ ra phía ngoài: “Dời lịch họp lại giùm tôi. Gọi tài xế chuẩn bị xe.”
Lúc này, Mộng Đình để lại mảnh giấy cảm ơn trên đầu giường rồi lén lút đi ra cửa phòng. Cô đã canh kỹ thời gian các y tá thay đổi ca trực và không để ý động tĩnh của các bệnh nhân. Cô rón rén mở cửa phòng, nhưng ngay khi vừa đóng cửa và quay người lại, cô bất ngờ đâm sầm vào lồng ngực rắn chắc.
Trụ Kình đứng yên nhìn cô với ánh mắt sắc bén khiến cô sợ hãi lùi lạo. Cô ấp úng: “Tôi... tôi định...”
Nhưng anh không vạch trần cô, ngược lại anh nhìn ra bên ngoài: “Cô muốn đi thay đổi không khí không?”
Cô ngập ngừng, không muốn bất kính với ân nhân nên gật đầu. Một người đi trước, một người đi sau ra tới bãi đậu xe. Anh mở cửa, ra hiệu cho cô vào trong.
“Chúng ta đi đâu thế ạ?” Cô bối rối.
“Đến nơi rồi cô sẽ biết.” Anh nhìn thẳng về phía, dáng vẻ uy nghiêm khiến không ai dám thở mạnh.
Mộng Đình dựa vào ghế, lòng đầy băn khoăn, dù biết rằng đây là cơ hội tốt để nói chuyện thẳng thắn nhưng cô vừa tham lam chút hơi ấm quan tâm từ người lạ, vừa không dám làm phiền anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chiếc xe từ từ đi vào khu dân cư cao cấp và chạy thẳng vào khu biệt thự riêng tư. Mộng Đình nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt kinh ngạc cùng tò mò. Những hàng cây cao vút, những bức tường rào được chăm sóc kỹ lưỡng, và những ánh đèn lung linh phản chiếu qua mặt hồ nhỏ. Cô cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới khác, xa lạ và đầy bí ẩn.
Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại, Trụ Kình mở cửa và kêu Mộng Đình bước xuống, sau đó dẫn cô vào bên trong. Nội thất bên trong căn biệt thự lộng lẫy, với những bức tranh nghệ thuật treo trên tường, những chiếc đèn chùm pha lê lấp lánh và không gian tràn ngập sự sang trọng.
Trong phòng khách, hai ông bà lớn tuổi đang ngồi trên ghế bành, trò chuyện với nhau. Họ ngẩng lên khi thấy anh dẫn theo cô gái xa lạ nhỏ nhắn bước vào.
"Trụ Kình, cô gái này là ai?" - Ông cụ hỏi.
Anh mỉm cười, giọng nói kiên quyết nhưng dịu dàng: "Đây là Uyển Mộng Đình, cô bé mà con mới nhận làm cháu nuôi."
Updated 45 Episodes
Comments
Thương Nguyễn 💕💞
Anh đa nghi quá anh ơi , chơi đùa thành thật đây mà
2025-10-14
3