[ Xuyên Không] Ta Trở Thành Đại Hoàng Tử Phi

[ Xuyên Không] Ta Trở Thành Đại Hoàng Tử Phi

Chương 1: Xuyên Không

" Cho dù có chết, tôi cũng không chết trong tay các người ".

Một cô gái đứng bên vách núi sâu, khắp người đều là thương tích, cô ôm cánh tay trái của mình ánh mắt kiên định hướng về phía mấy người trước mắt.

Dứt câu, cô quay người không do dự nhảy xuống vách núi. Hai mắt cô dần nhắm lại, màn sương lạnh giá bên dưới nuốt chửng cơ thể cô.

" Mau ném nàng ta xuống đi, nhanh còn về ".

" Đúng thật là, chuyện gì nặng nhọc cũng đến chúng ta ".

Trên đất, một cô nương có dung mạo quốc sắc thiên hương, y phục rách nát, khắp người đều là vết thương. Tay nàng ta bất ngờ động đậy, ngay sau đó bật dậy.

Hai tên gia đinh nhìn thấy cảnh tượng này sợ hãi ngã xuống đất.

" Quỷ, có quỷ ".

" Người chết sống lại rồi ".

Hai bọn chúng quay người chạy đi.

Ánh mắt cô nương chuyển đổi xung quanh, cảnh vật lạ lẫm khiến nàng không khỏi ngỡ ngàng.

" Nơi này là nơi nào? Không phải mình đã chết rồi sao? ".

Đầu nàng bắt đầu đau đớn dữ dội, nàng ôm đầu, những ký ức của ai đó bắt đầu hiện về.

" Ký ức này là sao? Đây là ký ức của ai? ".

Một lúc lâu sau, cơn đau mới biến mất. Nàng thở gấp gáp, ánh mắt đầy vẻ sững sờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra? Trong đầu nàng lại có ký ức xa lạ của ai đó.

" Chuyện gì thế này? Ký ức này của ai? Diệp Tinh Nguyệt lại là ai? ".

Nàng cúi thấp ánh mắt, thấy y phục trên người, nàng lại lần nữa sững sờ.

" Y phục này là thế nào? ". Lúc này, nàng chú ý thấy có một hồ nước gần đó, nàng nhanh chóng bước đến gần.

Ánh trăng chiếu lên mặt nước phản chiếu gương mặt nàng. Nàng đưa tay sờ lên mặt mình, sững sờ.

" Gương mặt này là ai? ". Nàng dường như nhận ra gì đó.

" Lẽ nào mình xuyên không rồi, xuyên vào cơ thể của Diệp Tinh Nguyệt nữ nhi của Thừa tướng nước Diêu Trì. Ký ức ban nãy cũng là của cô ấy ".

Khoé môi nàng lộ ra nụ cười nhẹ.

" Trời không tuyệt đường người, vậy mà lại để tôi sống lại một lần nữa. Nếu đã có cơ hội sống lại, tôi nhất định phải sống thật tốt. Diệp Tinh Nguyệt, sau này tôi sẽ thay cô sống ".

Nàng đứng dậy, ký ức ùa về.

" Theo ký ức của Diệp Tinh Nguyệt, cô ấy trên đường đi thăm mộ mẫu thân thì bị sát thủ ám sát mất mạng. Không đúng, nhưng sao lại để hai gia đinh đem ném thi thể cô ấy đi chứ, chuyện này chắc chắn có uẩn khúc ". Nàng hướng ánh mắt về phía hai tên gia đinh chạy đi.

" Hai tên đó chắc chắn biết gì đó ".

Nàng nhanh chóng đuổi theo.

Đến một khu rừng vắng, Diệp Tinh Nguyệt nhảy lên đạp mạnh thân cây đứng chặn trước hai tên gia đinh.

Hai người bọn chúng thấy nàng, sợ hãi ngã xuống đất.

Nàng lạnh lùng nhìn bọn chúng.

" Chạy đi, chạy nữa đi ".

Hai tên gia đinh dập đầu, không ngừng van xin.

" Đại Tiểu thư xin tha mạng, chuyện này không liên quan đến bọn ta, đều do Nhị Tiểu thư sai bảo, người muốn báo thù thì tìm Nhị Tiểu thư đi ".

Diệp Tinh Nguyệt nhìn chằm chằm bọn chúng, một số ký ức hiện ra trong tâm trí, thầm nghĩ.

" Nhị Tiểu thư? Diệp Vụ Tịch thứ nữ của phủ Thừa tướng, nữ nhi của thiếp thất của phụ thân Diệp Tinh Nguyệt? Trong ký ức của Diệp Tinh Nguyệt, cô ta luôn đối xử tốt với cô ấy. Diệp Tịch Vụ đúng là diễn xuất rất giỏi. Mối thù này, ta nhớ rồi ".

Trong ký ức của Diệp Tinh Nguyệt, Diệp Tịch Vụ đối xử rất tốt với nàng, chuyện gì cũng nghĩ đến nàng, nhưng không ngờ tất cả những điều này đều là giả, người muốn nàng chết nhất lại là nàng ta.

Hai gia đinh thấy Diệp Tinh Nguyệt im lặng, họ bối rối nhìn nhau. Một lúc lâu, bọn chúng mới dè dặt lên tiếng.

" Đại Tiểu thư, vậy, bọn ta có thể đi chưa? ".

Diệp Tinh Nguyệt ngước ánh mắt nhìn bọn chúng, ánh mắt trở nên sắc lạnh. Nàng khẽ cười rút cây trâm trên đầu xuống.

Trong chớp mắt đã đến trước mặt hai gia đinh, cây châm lướt qua cổ bọn chúng tạo thành một vết thương dài, máu đỏ tươi bắn lên gương mặt xinh đẹp của nàng.

Hai gia đinh ngã xuống đất bất động. Nàng lạnh lùng nhìn bọn chúng, giọng nói lạnh như băng.

" Kẻ hại ta không ai có thể sống ".

Ở thế giới hiện đại, những người từng hãm hại nàng, nàng đều giết hết không chừa một ai. Bây giờ ở thế giới này cũng như vậy.

" Diệp Tinh Nguyệt, ta đã sống trong cơ thể cô, thì sẽ giúp cô trả thù, giết hết những kẻ đã hại cô ". Nàng quay người rời đi.

Bước được mấy bước, bụi cây gần đó vang lên tiếng động.

Diệp Tinh Nguyệt cảnh giác nhìn sang.

" Ai? ". Nàng lên tiếng nhưng đáp lại nàng chỉ có sự im lặng.

Diệp Tinh Nguyệt chậm rãi bước lại gần, nàng bước qua bụi cây, thấy một người nam nhân nằm bất động ở đó, trên gương mặt được một chiếc mặt nạ màu bạc che đi nửa mắt.

Nàng nhìn hắn ta một lúc lâu, thầm nghĩ.

" Hắn bị thương rất nặng, hình như còn trúng độc ".

Nàng quay người lại, giọng nói lạnh lùng.

" Mặc kệ hắn đi, sống chết của hắn ta thì liên quan gì đến ta ".

Nàng từ trước đây này chưa bao giờ thích lo chuyện bao đồng, chuyện không liên quan đến nàng, nàng tuyệt đối không ra tay.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Chị xuyên không nhưng lại có thân thủ bất phàm thế này thì lo gì bị bắt nạt. Những ai sống giả nhân giả nghĩa muốn dồn nguyên chủ vào đường cùng chị đây sẽ trả lại đủ. Bắt đầu lọt hố tiếp thui... bữa qua cmt acc kia xong cái bận quên mất tiu, nay mới đọc 🤭🤭🤭🤭

2025-10-21

8

Joyce🌟

Joyce🌟

Lang thang trên forum thấy có truyện mới nên vô liền. Chúc mừng tác phẩm mới nhé tác/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2025-10-20

7

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2025-10-20

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên Không
2 Chương 2: Nam Nhân Thần Bí
3 Chương 3: Trở Về Diêu Kinh
4 Chương 4: Giả Bệnh
5 Chương 5: Đại Hoàng Tử Diêu Trì
6 Chương 6: Diệp Tinh Nguyệt, Chúng Ta Vẫn Còn Gặp Lại
7 Chương 7: Yến Tiệc
8 Chương 8: Trở Thành Trò Cười
9 Chương 9: Gặp Thích Khách
10 Chương 10: Quyết Định Của Hoắc Tử Huyền
11 Chương 11: Ban Hôn
12 Chương 12: Đến Tìm Hoắc Tử Huyền
13 Chương 13: Muốn Mạng Diệp Tinh Nguyệt
14 Chương 14: Băng Bó Vết Thương
15 Chương 15: Nhị Hoàng Tử Đến Tử Hàm Phủ
16 Chương 16: Giải Độc
17 Chương 17: Lời Cảnh Cáo Của Hoắc Tử Huyền
18 Chương 18: Ngã Xuống Hồ
19 Chương 19: Bị Bệnh
20 Chương 20: Lột Bỏ Lớp Mặt Nạ
21 Chương 21: Đại Hoàng Tử Không Phải Thích Ta Rồi Chứ
22 Chương 22: Mạng Của Diệp Tinh Nguyệt Là Của Ta
23 Chương 23: Ta Sẽ Khiến Bà Sống Không Bằng Chết
24 Chương 24: Lễ Hội Thưởng Rượu
25 Chương 25: Tặng Dao Găm
26 Chương 26: Bị Thương
27 Chương 27: Bày Tỏ
28 Chương 28: Phụng Lai Lâu
29 Chương 29: Ám Nguyệt
30 Chương 30: Tinh Nguyệt, Có Muội Bên Cạnh Thật Tốt
31 Chương 31: Đêm Nay Ta Muốn Muội Trở Thành Nữ Nhân Của Ta
32 Chương 32: Hội Săn
33 Chương 33: Đàn Sói
34 Chương 34: Bị Thương
35 Chương 35: Tố Cáo Diệp Tịch Vụ
36 Chương 36: Cái Chết Của Diệp Tịch Vụ
37 Chương 37: Bôi Thuốc
38 Chương 38: Người Không Phạm Ta, Ta Không Phạm Người
39 Chương 39: Gặp Mặt Hoàng Hậu
40 Chương 40: Trở Mặt Thành Thù
41 Chương 41: Cái Chết Của Đệ Đệ Hoàng Hậu
42 Chương 42: Huyết Mẫu Đơn
43 Chương 43: Đông Nhi Bị Thương
44 Chương 44: Đến An Phủ
45 Chương 45: An Phủ Cháy
46 Chương 46: Say Rượu
47 Chương 47: Triệu Kiến Lần Hai
48 Chương 48: Chép Kinh Phật
49 Chương 49: An Mộng Chặn Đường
50 Chương 50: Quân Doanh
51 Chương 51: Đề Nghị Giao Đấu
52 Chương 52: Giao Đấu
53 Chương 53: Thiệp Mời
54 Chương 54: Tiệc Thưởng Trà
55 Chương 55: Ý Đồ Của An Mộng
56 Chương 56: Thiêu Sống
57 Chương 57: Diêu Đế Bệnh Nặng
58 Chương 58: Điều Tra
59 Chương 59: Hạ Độc
60 Chương 60: Tinh Nguyệt, Muội Nói, Ta Sẽ Tin
61 Chương 61: Kết Cục Của Diệp Mộ Hàm
62 Chương 62: Lễ Đăng Cơ
63 Chương 63: Lá Chắn
64 Chương 64: Viên Mãn
65 Ngoại Truyện
Chapter

Updated 65 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Không
2
Chương 2: Nam Nhân Thần Bí
3
Chương 3: Trở Về Diêu Kinh
4
Chương 4: Giả Bệnh
5
Chương 5: Đại Hoàng Tử Diêu Trì
6
Chương 6: Diệp Tinh Nguyệt, Chúng Ta Vẫn Còn Gặp Lại
7
Chương 7: Yến Tiệc
8
Chương 8: Trở Thành Trò Cười
9
Chương 9: Gặp Thích Khách
10
Chương 10: Quyết Định Của Hoắc Tử Huyền
11
Chương 11: Ban Hôn
12
Chương 12: Đến Tìm Hoắc Tử Huyền
13
Chương 13: Muốn Mạng Diệp Tinh Nguyệt
14
Chương 14: Băng Bó Vết Thương
15
Chương 15: Nhị Hoàng Tử Đến Tử Hàm Phủ
16
Chương 16: Giải Độc
17
Chương 17: Lời Cảnh Cáo Của Hoắc Tử Huyền
18
Chương 18: Ngã Xuống Hồ
19
Chương 19: Bị Bệnh
20
Chương 20: Lột Bỏ Lớp Mặt Nạ
21
Chương 21: Đại Hoàng Tử Không Phải Thích Ta Rồi Chứ
22
Chương 22: Mạng Của Diệp Tinh Nguyệt Là Của Ta
23
Chương 23: Ta Sẽ Khiến Bà Sống Không Bằng Chết
24
Chương 24: Lễ Hội Thưởng Rượu
25
Chương 25: Tặng Dao Găm
26
Chương 26: Bị Thương
27
Chương 27: Bày Tỏ
28
Chương 28: Phụng Lai Lâu
29
Chương 29: Ám Nguyệt
30
Chương 30: Tinh Nguyệt, Có Muội Bên Cạnh Thật Tốt
31
Chương 31: Đêm Nay Ta Muốn Muội Trở Thành Nữ Nhân Của Ta
32
Chương 32: Hội Săn
33
Chương 33: Đàn Sói
34
Chương 34: Bị Thương
35
Chương 35: Tố Cáo Diệp Tịch Vụ
36
Chương 36: Cái Chết Của Diệp Tịch Vụ
37
Chương 37: Bôi Thuốc
38
Chương 38: Người Không Phạm Ta, Ta Không Phạm Người
39
Chương 39: Gặp Mặt Hoàng Hậu
40
Chương 40: Trở Mặt Thành Thù
41
Chương 41: Cái Chết Của Đệ Đệ Hoàng Hậu
42
Chương 42: Huyết Mẫu Đơn
43
Chương 43: Đông Nhi Bị Thương
44
Chương 44: Đến An Phủ
45
Chương 45: An Phủ Cháy
46
Chương 46: Say Rượu
47
Chương 47: Triệu Kiến Lần Hai
48
Chương 48: Chép Kinh Phật
49
Chương 49: An Mộng Chặn Đường
50
Chương 50: Quân Doanh
51
Chương 51: Đề Nghị Giao Đấu
52
Chương 52: Giao Đấu
53
Chương 53: Thiệp Mời
54
Chương 54: Tiệc Thưởng Trà
55
Chương 55: Ý Đồ Của An Mộng
56
Chương 56: Thiêu Sống
57
Chương 57: Diêu Đế Bệnh Nặng
58
Chương 58: Điều Tra
59
Chương 59: Hạ Độc
60
Chương 60: Tinh Nguyệt, Muội Nói, Ta Sẽ Tin
61
Chương 61: Kết Cục Của Diệp Mộ Hàm
62
Chương 62: Lễ Đăng Cơ
63
Chương 63: Lá Chắn
64
Chương 64: Viên Mãn
65
Ngoại Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play