Bước trở vào phòng, Giản Bác Kiêu nhanh chóng tiến về phía tủ, vội lấy chiếc điện thoại đang không ngừng reo lên. Vẻ mặt anh bỗng chốc trở nên căng thẳng. Là số từ phía bệnh viện.
- "Có chuyện gì xảy ra với Gia Huy sao?"
Hàng lông mày Giản Bác Kiêu nhíu lại đến mức tưởng chừng sắp dính vào nhau. Mãi cho đến khi phía đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm khàn, quen thuộc, khiến anh lập tức thở phào nhẹ nhõm.
- "Là em, Gia Huy đây."
Lục Gia Huy hiện đang nằm lại bệnh viện tiếp tục theo dõi chuyển biến bệnh tình. Bởi vì tình trạng nhịp tim của cậu dạo gần đây thường xuyên bất ổn mỗi khi thay đổi tâm trạng đột ngột.
- "Em thực sự rất vui khi biết rằng anh kết hôn cùng với Vĩnh Nghi. Cô ấy là một người tốt bụng. Không chỉ xinh đẹp mà rất biết quan tâm đến người khác."
Lục Gia Huy giọng nói thều thào vì liên tục truyền dịch, nhưng vẫn không quên khen ngợi Bối Vĩnh Nghi khiến Giản Bác Kiêu cảm thấy đứa em họ này sớm đã mù quáng, đến mức tung hô một người vốn đề cao lợi ích như cô gái này.
- "A Huy à, Bối Vĩnh Nghi chẳng qua là giả vờ đóng vai thiên thần để được mọi người chú ý mà thôi. Nếu như em ở cạnh người phụ nữ này mỗi ngày, thì em sẽ sớm biết bộ mặt thật của cô ta mà thôi. Chính anh, sẽ âm thầm quan sát từng cử chỉ, hành động bất thường của cô ta. Anh không tin, ngoài những gì đã thỏa thuận, Bối Vĩnh Nghi không hẳn không chú ý đến gia sản nhà họ Giản. Dù sao thì, cô ta hiện tại cũng chỉ là một thiên kim hết thời. Một người từ nhỏ vốn sống trong vỏ bọc của sự giàu sang, có người hầu kẻ hạ, chắc hẳn cô ta sẽ không chấp nhận sự xuống cấp của gia tộc, mà nhanh chóng đi tìm chỗ nương tựa khác, để sung sướng tấm thân nửa đời còn lại."
Lục Gia Huy vốn không để vào tai những lời nhận xét phiến diện từ phía Giản Bác Kiêu. Cậu khẽ ho nhẹ vài tiếng, cố xoa dịu lòng ngực đang không ngừng thở dốc của mình, chậm rãi khẳng định đáp:
- "Anh cứ việc quan sát Vĩnh Nghi. Cũng có khi, anh bắt đầu yêu thầm cô ấy giống như em không chừng, haha."
Nghe đến đây, Giản Bác Kiêu lập tức dõng dạc lên tiếng bác bỏ. Anh đanh giọng đáp trả đối phương ngay lập tức:
- "Sẽ không bao giờ có chuyện đó. Nếu như em yêu cô ấy nhiều như vậy, thì mau chóng khỏi bệnh rồi tỏ tình với cô ấy đi. Anh không có trách nhiệm trông chừng vợ tương lai của em đâu."
Lục Gia Huy bỗng chốc cười phì, thều thào cất giọng đáp:
- "Thực sự, em cũng rất muốn được như những gì mà anh nói. Nhưng mà, tình hình sức khỏe em bây giờ... cả việc ngồi dậy còn không nổi, em làm sao có đủ khả năng chăm sóc, bảo vệ cho cô ấy chứ. Nhưng anh thì thừa sức. Tuổi thơ Vĩnh Nghi đã chịu quá nhiều thiếu thốn rồi. Cô ấy cần có một bờ vai vững chãi để có thể dựa vào."
Nghe những lời này từ phía người ở đầu dây bên kia khiến Giản Bác Kiêu có chút tò mò, bèn lập tức cất giọng thắc mắc hỏi:
- "Tuổi thơ thiếu thốn gì chứ? Rốt cuộc Bối Vĩnh Nghi đã gặp phải những chuyện gì?"
Cảm thấy người anh này của mình bắt đầu tò mò về những chuyện liên quan đến Bối Vĩnh Nghi, khiến Lục Gia Huy không nhịn được mà bật cười thành tiếng:
- "Có lẽ, em không nên nói, mà để anh tự tìm hiểu thì sẽ tốt hơn. Anh giữ chặt cô ấy thật kĩ nhé. Bằng không, nếu sau này em khỏi bệnh, em không chắc...sẽ không cướp cô ấy quay trở về bên cạnh mình đâu."
Cuộc trò chuyện cuối cùng cũng đến hồi kết. Ngay khi ngắt máy, Giản Bác Kiêu lập tức mở cửa bước trở ra ngoài, đứng trên lầu hướng nhìn về phía bàn ăn. Hiện tại, Bối Vĩnh Nghi đang lẳng lặng đứng cạnh bồn nước rửa bát. Cô thậm chí vì sợ gây ra tiếng ồn quá lớn mà rửa chậm từng cái một cách cẩn thận, khiến Giản Bác Kiêu chỉ biết lắc đầu bất lực.
- "Thiệt là."
Sau khi Bối Vĩnh Nghi trở về phòng ngủ. Đến tầm nửa đêm, Giản Bác Kiêu lẳng lặng bước ngược xuống sảnh lớn, ngồi ngả lưng ra sofa mà trầm ngâm nghĩ ngợi. Đôi mắt anh bỗng chốc dừng lại, nhìn chằm chằm về đôi giày cao gót của Bối Vĩnh Nghi lúc này đang được xếp ngay ngắn trên kệ giày mà thuận tay cầm lên quan sát. Đôi giày trông đã cũ, có vài chỗ bị xước. Thế nhưng, anh chẳng hiểu lý do tại sao một thiên kim như cô chí ích cũng không thê thảm đến mức không mua lấy nổi chiếc giày cưới trong ngày trọng đại của mình.
- "Cô ta vốn không coi trọng cuộc hôn nhân này. Mang cả đôi giày cũ trong ngày cưới của mình, rõ ràng là khinh thường mình đây mà."
Hàm răng Giản Bác Kiêu khẽ nghiến. Ngay lập tức, anh thẳng tay vứt mạnh đôi giày cao gót xuống thẳng sàn nhà mà không hay biết rằng bản thân vô tình khiến đế giày bị hỏng.
...NHẤN LIKE, ỦNG HỘ BỘ TRUYỆN NÀY NHÉ! CẢM ƠN...
Updated 25 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Tất cả mọi thứ trước mắt của chị đều là thật đấy anh, tin hay không thì tùy. Anh có điều kiện mà phải không, như lời em họ anh đã nói rồi đấy, anh tự tìm hiểu đi sẽ không còn lo bị ai lừa. Chúc anh sau khi biết được sự thật về cuộc sống của một thiên kim như chị anh sẽ biết được anh đã sai lầm cỡ nào
2025-10-22
12
Joyce🌟
Bộ này không biết có ngược nhiều không nhỉ Sen ơi. Thích cái kiểu ngược sương sương rồi mấy anh truy thê ghê á. Mới bắt đầu thôi mà đã mong tới lúc anh phải ăn hành rồi🤣🤣🤣🤣
2025-10-22
9
So Lucky I🌟
Đừng mạnh miệng quá anh à, chỉ sợ tới lúc em họ anh mà khỏe anh lại cắn chặt cô vợ này không buông ấy. Lại kiểu: vợ đã là của anh rồi em đừng mơ tưởng nữa🤣🤣🤣🤣
2025-10-22
12