C1: Trạch An Chi.

TG7 - C1:

🍐 C1: Trạch An Chi.

Khi ánh sáng rút đi, nam nhân cao gần 1m9, dáng cao chân dài, vai rộng eo thon đã hóa thành một con mèo nhỏ, một cục lông xù trắng muốt như đóa hoa lê.

Hóa thành mèo rồi, Huyền Trạch Uyên dễ dàng thoát khỏi dây xích sắt đang trói buộc mình. Hắn quẫy đạp bốn cái chân ngắn ngủn của mình, bơi bơi trong làn nước đang cuộn trào. Linh căn của Huyền Trạch Uyên vốn là nước, vậy nên hắn động chút thần lực, rẽ nước lặn xuống đáy, tìm thấy cống thoát nước rồi đập Vỡ và trôi theo dòng lũ bơi ra ngoài. 

Cống thoát nước của thủy lao thông ra tới một dòng sông ngầm. Huyền Trạch Uyên nương theo dòng nước, thả mình trôi đi. Nước đã nói cho hắn biết rằng, dòng sông này cuối cùng sẽ thông đến một hang động lớn, ở đó sẽ có một hệ thống sông ngầm phức tạp bên trong núi đá, len lỏi qua hệ thống phức tạp ấy thì ra tới biển rồi.

Huyền Trạch Uyên nằm chill lắm, cứ để nước cuốn đi. Càng trôi, mực nước càng xuống sâu dưới lòng đất nên cũng càng lạnh. Lạnh đến mức Huyền Trạch Uyên không dám chill nữa luôn ấy. Nhưng không sao cả, dùng linh lực để sưởi ấm nội tạng, tránh hàn khí nhiễm sâu là được. Và trong lúc ngừng chill này, Huyền Trạch Uyên đã cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ và ký ức trong đầu để giữ mình tỉnh táo. Ok, kiếp này hắn tên Nhạc Liên, năm nay 23 tuổi..... Ấy! Nhổ vào! Là Trạch An Chi mới đúng! 

Hắn vốn là con trai của phú thương giàu nhất quốc gia láng giềng - Vân Chu quốc - Trạch An Chi. Gia tộc Kỷ thị là những dị tộc sống ẩn mình trong nhân gian. Tổ tiên đều là Yêu tộc hoặc Linh thú hóa thành. Chỉ là thời đại này linh khí suy kiệt, số lượng dị tộc giảm mạnh, con người lại có ác cảm với thế lực siêu nhiên, nên là các dị tộc cũng dần ẩn mình đi, đội lốt người mà sống ẩn dật.

Kỷ thị cũng là một trong số đó. Đây là bí mật gia tộc của Kỷ thị, rất hiếm ai biết rõ. Con cháu của Kỷ thị đều có một phần huyết mạch của dị tộc, đến tuổi trưởng thành, nếu linh lực dồi dào thì có thể tu luyện nội đan, biến hóa thành mèo hoặc hổ.

À, thắc mắc vì sao con cháu Kỷ thị lại mang họ Trạch đúng không? Vậy thì phải nói đến cái tên của hắn rồi. Trạch An Chi.

Là An Chi trong câu: Ký lai chi, tắc an chi✐.

( ✐: 既来之,则安之 /jì lái zhī, zé ān zhī/ - Ký lai chi, tắc an chi.)

Đây là một câu tục ngữ xuất phát từ Luận ngữ (论语) của Khổng Tử. Trong luận ngữ Khổng Tử viết: “ 夫如是,故远人不服,则修文德以来之。既来之,则安之” fū rú shì, gù yuan rén bú fù, zé xiū wén dé yǐ lái zhī. Jì lái zhī, zé ān zhī , “phu như thị, cố viễn nhân bất phục, tắc tu văn đức dĩ lai chi. Ký lai chi, tắc an chi”. Có nghĩa là Khổng Tử muốn nói “làm như thế, người (dân) ở xa không phục, hãy tu sửa văn đức, khiến người ta tìm đến. Đã đến rồi thì làm cho họ được sống yên ổn”. 

Như vậy, có thể hiểu thành ngữ “ký lai chi, tắc an chi” có nghĩa sơ khai nhất là dân đã đến rồi, nhất định phải làm cho họ được sống yên ổn, phải an dân. Sau này, cùng với sự phát triển của ngôn ngữ, thành ngữ “ký lai chi, tắc an chi” còn có nghĩa là mình đã đến một nơi nào đó rồi thì phải thấy thoải mái, bình tâm lại mà yên ổn sinh sống. Hay còn có thể hiểu theo một nghĩa khác nữa đó là chuyện gì đến cũng đã đến, phải bình tĩnh đối mặt với nó. Thành ngữ thành có thể tạm dịch sang tiếng Việt là “thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng”.)

Và đúng vậy, Trạch An Chi còn có một người anh trai song sinh, tên gọi là Kỷ Lai Chi. Lý do Trạch An Chi mang họ Trạch, vì đó là họ của mẹ. Phụ thân hắn rất yêu mẫu thân, lúc biết nàng mang thai đôi đã định sẵn sẽ có một đứa mang họ của nàng. Và Trạch An Chi chính là đứa nhỏ mang họ mẹ đó.

Một Kỷ một Trạch, liền không có cái tên nào phù hợp hơn Lai Chi và An Chi để đặt cho 2 đứa nhỏ. (既: /jì/: ký: phát âm gần giống với 紀: Kỷ: /jǐ/. 则: /zé/: tắc: phát âm giống với 澤: /zé/: trạch.)

Được rồi, quay lại chủ đề chính. Tại sao Trạch An Chi lại biến thành Nhạc Liên! Đó là bởi vì mẫu thân của Trạch An Chi là Hoài Ngọc trưởng công chúa, à không, năm đó nàng vẫn chưa là trưởng công chúa, chỉ mới là công chúa thôi. Nhưng là một công chúa có thực quyền, trong tay nắm quân đội, là một nữ tướng quân.

Vào 17 trước năm đó, thời điểm đó là lúc tiên hoàng của Vân Chu băng hà, các hoàng tử tranh đoạt lên tới đỉnh điểm, mẫu thân của Trạch An Chi cùng hoàng đế Vân Chu hiện tại là chị em ruột cùng mẹ sinh ra, vì thế nàng ủng hộ y. Và đương nhiên rồi, việc nàng bị kẻ thù nhắm vào cũng là dễ hiểu.

Nhưng năm ấy kẻ thù rất bỉ ổi, không đấu lại nàng thì quay ra tấn công gia đình của nàng. Năm ấy, Kỷ Lai Chi và Trạch An Chi đều được thân binh của mẫu thân hộ tống rời đi, vốn là đi lánh nạn, nhưng không ngờ trong đám thân binh ấy có kẻ phản bội. Kẻ đó dẫn sát thủ đến, cuối cùng thì cả hai anh em đều bị kẻ thù truy sát. Trạch An Chi lúc đó quá nhỏ, mơ mơ hồ hồ chỉ nhớ rằng có một thân binh liều mình che chắn cho nhóc. Nhét nhóc vào trong một hang động nhỏ, giấu đi.

Một đêm ấy gió tuyết Tây Bắc gào thét. Sói tru vang trời. Những tưởng Trạch An Chi sẽ chết rét trong hang động nhỏ ấy, nhưng không, nhóc được một bầy sói che chở. Rồi bầy sói ấy một đường đưa nhóc đến chỗ quân binh Tây Bắc của Bắc Ly. Nhưng hình như cũng chỉ an ổn được vài ngày thì biến cố lại xảy ra. Tây Bắc là vùng biên cương hiểm địa, lại là vùng giao nhau giữa Vân Chu - Bắc Ly và Hung Nô. Vân Chu và Bắc Ly còn tạm gọi là hữu hảo, nhưng Hung Nô thì rặt là một lũ giặc cướp.

Năm ấy Trạch An Chi mới đến chỗ của Tây Bắc quân chưa bao lâu thì Hung Nô lại đến quậy. Chiến loạn nổi lên, chả ai rảnh mà quan tâm một đứa trẻ cả. Trạch An Chi cứ thế mà lại lần nữa bị bỏ lại. Thời điểm đó Trạch An Chi liên tục trải qua biến cố lớn, lại bị gió lạnh làm cho sốt cao đến mơ hồ, tỉnh lại thì đã không nhớ gì nữa.

Lúc bắt đầu nhớ được ký ức, mở mắt ra đã bị bọn buôn nô lệ tóm được. Bọn chúng thấy Trạch An Chi có nét xinh xắn đáng yêu, liền nuôi cho thật béo tốt để bán được giá cao. Thì đúng là cao thật, vì ngày ấy một đám trẻ được đưa đến chỗ An Dương hầu phủ, Nhạc Châu vừa nhìn đã nhìn trúng Trạch An Chi, bỏ tiền ra mua lại cậu, và giữ cậu lại bên cạnh làm tùy tùng thân cận.

Nhạc Châu là đại thiếu gia của phủ An Dương hầu ở thành Giang châu. Là thiên chi kiêu tử. Năm ấy Nhạc phủ chọn người hầu cho y, ai cũng không chịu, lùng sục hết cả thành, ai cũng lôi ra cho nhóc con này nhìn thử, cuối cùng cũng chỉ chọn được mỗi Trạch An Chi.

Trạch An Chi có lẽ là do được may mắn được bọn buôn người ấy chăm sóc kỹ nên trông không quá tàn tạ. Hoặc cũng có lẽ do bẩm sinh đứa nhóc này đã quá xinh đẹp, quý khí của một tiểu công tử dù có trải qua biến cố, mấy phen giày vò cũng khó mà giấu đi được. Bởi đó là cái cốt cách được sinh ra từ huyết mạch rồi. Và có lẽ, vật họp theo bầy, một thiên chi kiêu tử như Nhạc Châu không vừa mắt bất kỳ ai, lại vừa mắt đúng Trạch An Chi hẳn là do cái tần số của công tử hào môn thu hút lẫn nhau.

Ừm, là thế đấy. Nhạc Châu mua Trạch An Chi về, nuôi được một thời gian thì Trạch An Chi ngày càng trắng trẻo bụ bẫm, trông cứ như củ sen. Thế là Nhạc Châu liền đặt cho Trạch An Chi cái tên là A Liên. Cứ vậy mà gọi suốt nhiều năm.

Mà trong 17 năm này ở cạnh Nhạc Châu, Nhạc Liên đã trở thành thị vệ riêng của y. Cả hai đi đâu cũng có nhau, như hình với bóng. Và hiển nhiên là Trạch An Chi đã thầm có tình cảm với Nhạc Châu. Mà tình cảm này cũng không phải tự nhiên mà có đâu. Là rất nhiều hành vi của Nhạc Châu đều có thể khiến cho người ta hiểu lầm. Ví dụ như, Nhạc Châu đích thân dạy A Liên cưỡi ngựa, đích thân dạy hắn dùng kiếm. Sinh thần năm hắn 16 tuổi, y còn từng tự thay bắn hạ hồ ly, lấy lông may áo choàng cho hắn. Hưmm, dù rằng đó không phải là sinh thần thật sự, mà chỉ là cái ngày mà hắn được y mua về mà thôi.

Nhưng, hồi đó, Hồ Cẩm Minh - đệ nhất mỹ nữ thành Giang Châu, kiêm thanh mai trúc mã của Nhạc Châu - đã từng đòi bộ lông cáo ấy. Đó là lông cáo đen, đen tuyền không một sợi lông tạp, đẹp đẽ vô cùng. Và hiển nhiên, Nhạc Châu không cho, còn mặc cho Hồ Cẩm Minh khóc lóc ăn vạ suốt mấy tháng trời. Y cầm bộ lông cáo ấy, đi may cho A Liên một cái áo choàng rất đẹp, còn chính thức ban cho A Liên họ Nhạc, gọi là Nhạc Liên. Như thế cũng đủ để thấy được rằng, trong mắt y, hắn là người đặc biệt. Và cũng bắt đầu từ đó mà Nhạc Liên rung động với Nhạc Châu. 

Nếu nói Nhạc Châu không có chút tình cảm gì mờ ám với Nhạc Liên, có đánh chết thì Huyền Trạch Uyên cũng không tin.

Chỉ là, Nhạc Châu chưa từng thừa nhận. Nhạc Liên cũng không dám nói ra. Hai người vẫn luôn trong trạng thái mập mờ rất nhiều năm. Nhưng khoảng nửa năm trước, Hồ Cẩm Minh đã đến Nhạc phủ nương nhờ. Chuyện là gia đình nàng xảy ra chuyện, phụ thân nàng đi làm ăn ở phương xa, bị thổ phỉ giết hại trên đường rồi. Mẫu thân nàng vì quá đau lòng mà hơn 1 tháng sau cũng ra đi theo. Hồ Cẩm Minh từ đó cũng không còn nơi nương tựa. Nhạc Châu vì tình cảm thuở bé mà mang nàng về phủ, cưu mang nàng.

Và cũng trong thời gian này, dường như Nhạc Châu cũng bắt đầu dao động với Hồ Cẩm Minh. Nhạc Châu tính ra thì năm nay cũng 25 tuổi rồi, nhưng vẫn chưa thành thân. Phụ mẫu mấy năm nay giục rất gắt, nay thấy Nhạc Châu mang Hồ Cẩm Minh về, liền cũng ra sức thúc đẩy. Một phần nữa là, ai cũng biết Hồ Cẩm Minh rất yêu Nhạc Châu, nhiều năm nhất quyết không chịu gả đi chỉ để chờ y.

Mà lời đồn về Nhạc Liên và Nhạc Châu những năm này đều xuất hiện không ít. Dẫu sao thì Nhạc Châu đối xử đặc biệt với Nhạc Liên như thế, muốn người ta không xì xầm bàn tán cũng khó. Và cũng chính vì thế mà từ xưa đến nay, Hồ Cẩm Minh luôn nhắm vào Nhạc Liên. Từ sau khi được Nhạc Châu mang về phủ, nàng càng đối đầu với Nhạc Liên căng thẳng hơn.

Nhạc Liên dẫu sao cũng chỉ là thị vệ, là một nô tài nên chả dám phản kháng. Cứ âm thầm nhẫn nhịn. Cho đến khoảng 1 tháng trước. Rốt cuộc thì Nhạc Châu và Hồ Cẩm Minh cũng đính hôn. Mẫu thân của Nhạc Châu trao cho Hồ Cẩm Minh một chiếc vòng ngọc gia truyền. Nhưng, chỉ ngay sáng hôm sau là chiếc vòng đã bị người hầu phát hiện là đã vỡ tan.

Mọi mũi nhọn đều chĩa vào Nhạc Liên, bởi dù không ai nói ra, nhưng ai cũng ít nhiều biết được cái mớ boòng boong giữa ba người này. Mọi người nếu nghĩ rằng Nhạc Liên vì đố kỵ mà đập vỡ vòng ngọc của Hồ Cẩm Minh thì cũng chả có gì lạ cả. Ban đầu Nhạc Châu còn ra sức bảo vệ Nhạc Liên, nhưng chỉ sau 1 đêm, y liền quay đầu định tội luôn cho hắn, trực tiếp sai người nhốt hắn vào thủy lao, ngày ngày hành hạ.

Lúc đầu, Nhạc Liên còn không hiểu tại sao. Nhưng ban nãy Tần Húc - một thị vệ cận thân khác của Nhạc Châu - đến và nói một tràng đó, thì Nhạc Liên liền hiểu rồi. Hẳn là Nhạc Châu đã nhìn thấy mấy cuốn nhật ký tâm tình mà Nhạc Liên giấu trong ngăn tủ đầu giường. Đó đều là những lời tỏ tình nồng nàn, sướt mướt và thậm chí có phần hơi nóng bỏng mà Nhạc Liên giấu kín nhiều năm qua.

Nhạc Châu làm sao để tìm thấy mấy cuốn nhật ký đó cũng không còn quan trọng nữa. Mà quan trọng là, khi biết rõ tâm tư của Nhạc Liên, Nhạc Châu không lựa chọn trân trọng mà đã chà đạp. Nhốt cậu vào thủy lao, hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, ép cậu nhận lỗi. Lỗi gì? Có lẽ lỗi dám động tâm, động dục với y sao?

Huyền Trạch Uyên xem qua kịch bản, ừ đúng là cuối cùng Trạch An Chi đã chết ở trong thủy lao ấy, chết dưới thân phận Nhạc Liên. Nhưng kịch bản cũng thật ác mà viết thêm 1 câu rằng, trước lúc tắt thở, Nhạc Liên đã nhớ ra mình là Trạch An Chi. Nhưng nhớ ra cũng chả được cái đếch gì. Nhớ xong liền ngỏm, chả kịp chạy về tìm cha mẹ mà khóc! Haha, kịch bản đúng là biết chơi đùa người ta. Ban nãy nếu Huyền Trạch Uyên không thức tỉnh, dùng thần lực giữ lại một hơi thở cuối cùng thì e là thân thể này đã thật sự bị dìm chết ở trong làn nước lạnh buốt này.

Huyền Trạch Uyên thở dài. Cẩu huyết a~

Trôi a~ Trôi a~ Huyền Trạch Uyên cảm giác mình đã trôi rất lâu. Tựa như nước đã rửa trôi hết cả lông trên cơ thể hắn thì cuối cùng hắn cũng cảm nhận được là dòng nước đã bắt đầu dịu đi. Dòng chảy không còn điên cuồng nữa, thậm chí còn nghe được tiếng nước nhỏ giọt ti ta ti tách từ phía xa xa. Dưới đáy nước cũng dần xuất hiện những thềm đá nhẵn nhụi. Ồ, đã vào tới hang động rồi!

Huyền Trạch Uyên canh lúc nước chảy êm nhất mà rẽ hướng hơi ngang, tách khỏi dòng chảy, nhảy lên thềm đá bên bờ, rồi trèo lên nấc đá cao ở trên. Hắn lắc lắc mình giũ bớt nước trên lông, rồi khoan thai bước đi.

Hang động này........

...•───────•°•❀•°•───────•...

Chapter
1 Văn án
2 C1: Trạch An Chi.
3 C2: Vị hoàng đế này cũng đẹp trai quá đấy~
4 C3: A Lê?..... Lê lê cái đầu mo!!!
5 C4: M(đ)éo!!!!
6 C5: Sen ơi sen à~ Tắm chung đê~
7 C6: Yêu con sen chết mất thôi~
8 C7: Thành chủ thành Ninh An - Thẩm Nhược Huyên.
9 C8: Ca ca Kỷ Lai Chi.
10 C9: Chọn ngươi, là ta đã cược đúng rồi!
11 C10: Ca ca á? Sao mà quan trọng bằng chồng iu được~
12 C11: Ganh tỵ đê!!!
13 C12: Du xuân xui xẻo, gặp phải Lệ Quỷ.
14 C13: Nàng là Minh Hoa Nhi. Và ta là Trạch An Chi.
15 C14: Làm mèo thì có gì không tốt?
16 C15: Trẫm rất trân trọng hắn, dù là A Lê hay là An Chi.
17 C16: Bệ hạ cùng An Chi ăn cơm và chơi cờ với nhau.
18 C17: Tâm sự mỏng..... trên giường!!
19 C18: Bàn về mẫu bạn zai lý tưởng Huyền Tiểu Uyên~
20 C19: Điên rồ! Nhưng lại rất đáng để mơ tưởng.
21 C20: Đi chơi quên chọn ngày, xui xẻo gặp lại Nhạc Châu.
22 C21: Ủ phân gieo mạ, tiền đề của viện nghiên cứu.
23 C22: Bệ hạ nói rồi thì phải giữ lời đấy nhé~
24 C23: Bệ hạ ghen rồi. Ghen đùng đùng đùng luôn~
25 C24: Cắt cái móng tay đê~
26 C25: Quấn quýt. (18+)
27 C25: Quấn quýt. (21+)
28 C26: Yêu nhau lắm, đấm nhau đau~
29 C27: Meo đi thật rồi, sen nhớ đến nát lòng~
30 C28: Gia đình sum họp.
31 C29: Bổn meo nhớ sen rùi~
32 C30: Tình yêu của hai người thật vặn vẹo~
33 C31: Xã giao thật sự rất mệt.
34 C32: Bệ hạ bận rộn, mèo nhỏ cũng rất bận rộn.
35 C33: Triền miên. (18+)
36 C33: Triền miên. (21+)
37 C34: Bệ hạ là sói xám lớn!
38 C35: Bàn về của hồi môn cho mèo nhỏ đi lấy chồng~
Chapter

Updated 38 Episodes

1
Văn án
2
C1: Trạch An Chi.
3
C2: Vị hoàng đế này cũng đẹp trai quá đấy~
4
C3: A Lê?..... Lê lê cái đầu mo!!!
5
C4: M(đ)éo!!!!
6
C5: Sen ơi sen à~ Tắm chung đê~
7
C6: Yêu con sen chết mất thôi~
8
C7: Thành chủ thành Ninh An - Thẩm Nhược Huyên.
9
C8: Ca ca Kỷ Lai Chi.
10
C9: Chọn ngươi, là ta đã cược đúng rồi!
11
C10: Ca ca á? Sao mà quan trọng bằng chồng iu được~
12
C11: Ganh tỵ đê!!!
13
C12: Du xuân xui xẻo, gặp phải Lệ Quỷ.
14
C13: Nàng là Minh Hoa Nhi. Và ta là Trạch An Chi.
15
C14: Làm mèo thì có gì không tốt?
16
C15: Trẫm rất trân trọng hắn, dù là A Lê hay là An Chi.
17
C16: Bệ hạ cùng An Chi ăn cơm và chơi cờ với nhau.
18
C17: Tâm sự mỏng..... trên giường!!
19
C18: Bàn về mẫu bạn zai lý tưởng Huyền Tiểu Uyên~
20
C19: Điên rồ! Nhưng lại rất đáng để mơ tưởng.
21
C20: Đi chơi quên chọn ngày, xui xẻo gặp lại Nhạc Châu.
22
C21: Ủ phân gieo mạ, tiền đề của viện nghiên cứu.
23
C22: Bệ hạ nói rồi thì phải giữ lời đấy nhé~
24
C23: Bệ hạ ghen rồi. Ghen đùng đùng đùng luôn~
25
C24: Cắt cái móng tay đê~
26
C25: Quấn quýt. (18+)
27
C25: Quấn quýt. (21+)
28
C26: Yêu nhau lắm, đấm nhau đau~
29
C27: Meo đi thật rồi, sen nhớ đến nát lòng~
30
C28: Gia đình sum họp.
31
C29: Bổn meo nhớ sen rùi~
32
C30: Tình yêu của hai người thật vặn vẹo~
33
C31: Xã giao thật sự rất mệt.
34
C32: Bệ hạ bận rộn, mèo nhỏ cũng rất bận rộn.
35
C33: Triền miên. (18+)
36
C33: Triền miên. (21+)
37
C34: Bệ hạ là sói xám lớn!
38
C35: Bàn về của hồi môn cho mèo nhỏ đi lấy chồng~

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play