[TG7] Con Sen Của Ta Là Hoàng Đế Bệ Hạ.

[TG7] Con Sen Của Ta Là Hoàng Đế Bệ Hạ.

Văn án

Tí tách, tí tách— Từng giọt từng giọt nước lạnh buốt lăn xuống, vuốt nhẹ qua làn da nhợt nhạt của nam tử, thấm qua ngọn tóc rồi bời rồi nặng nề tan vỡ dưới mặt hồ trầm lặng đến chết chóc.

Dưới làn nước đen thui ấy, dường như còn ẩn ẩn màu đỏ, loang ra từ cơ thể mỏng manh của nam tử ấy. Hai tay hắn bị hai cái còng lớn còng chặt, hai sợi xích sắt leng keng gắn chặt trên tường. Hoàn toàn không có chỗ cho hắn giãy giụa. Nửa thân mình ngâm dưới nước, cả chân của nam nhân cũng bị khóa chặt. Mà ở phía xa xa kia, trên vách của nhà lao, những cái đầu quỷ đang há to miệng, ào ào tuôn nước. Mực nước vẫn đang âm thầm dâng cao.

Chợt, một tia sáng nhỏ đâm vào, tựa như một lưỡi kiếm nhỏ, xuyên thẳng qua lồng ngực của thiếu niên. Bước chân khoan thai của nam tử bước vào, giọng nói hơi khàn đầy ngạo nghễ cất lên, " Tiểu Liên tử, ngâm nước lâu như thế rồi, ngươi có biết sai chưa? "

.

Nhạc Liên ngẩng đầu, ánh mắt mỏi mệt nhưng vẫn đầy sắc bén, cậu gằn từng chữ, " Ta không sai! "

.

Tần Húc nhếch mép cười khẩy, đưa tay gạt cái cần gạt trên vách tường xuống. Ngay lập tức, một cột nước mạnh bắn vào lưng Nhạc Liên. Hắn bị xích sắt trói chặt, thậm chí còn không thể quỳ xuống, chỉ có thể cắn răng nhận lấy đau đớn ấy.

Dường như lục phủ ngũ tạng của Nhạc Liên đều đang bị nước đánh vỡ, nhưng hắn vẫn cắn răng, không kêu gào lấy một tiếng. Tần Húc thoáng nhíu mày, đi đến bên bờ hồ, ngồi xổm xuống nhìn cho rõ. Rồi cầm thanh kiếm chưa tuốt vỏ mà chọt chọt lên bả vai Nhạc Liên, " Ngươi đó~ Nhận sai có khó thế không? Cứ thích chọc giận thế tử là sao chứ~ "

" Vậy ngươi nói cho ta, ta sai ở đâu? Chiếc vòng ngọc đó không phải là do ta ném vỡ. Ta cũng chưa từng đến phòng của Hồ cô nương! Ta sai ở đâu? "

" Chậc chậc~ Quan trọng là Hồ cô nương sao? A Liên, chúng ta đang nói đến điều gì, ngươi hiểu mà, đúng không? Ngươi đừng làm khó ta nữa, nhanh chóng đi nhận lỗi với thiếu gia đi! "

" Làm khó? Rốt cuộc là ai đang làm khó ai? Ta không hiểu, ta từ nhỏ đi theo thiếu gia, trung thành tận tâm, chưa từng trái ý ngài. Rốt cuộc thì tại sao ngài ấy lại đối xử với ta như vậy! "

Tần Húc khẽ thở ra một hơi, cầm báng kiếm vỗ vỗ nhẹ lên mặt Nhạc Liên, " Nhạc Liên, ngươi ngàn vạn lần, không nên động cái tâm tư ghê tởm đó! Uổng cho thế tử tín nhiệm ngươi như thế, ngươi lại có ý nghĩ đó với y! "

Đồng tử Nhạc Liên hơi giãn ra, rồi hắn bật cười, điệu cười có chút điên dại, " Nói như vậy, ta đúng thật là sai rồi! Là ta tự ảo tưởng, cho rằng lời thiếu gia nói là thật. Tần Húc, cầu xin ngươi chuyển lời lại cho thế tử, nói: Nhạc Liên sai rồi. Cầu chủ tử ban chết. Hoặc là ta chết, hoặc là ta còn sống một ngày, ta sẽ tiếp tục làm ngài ấy ghê tởm một ngày! Mối hận bị giam vào thủy lao này, nếu ta còn sống sót đi ra, ta nhất định sẽ cho toàn bộ Nhạc gia nếm thử! Đòn roi mà thế tử từng đánh ta, ta nhất định sẽ trả lại không sót một cái! " - Nhạc Liên vừa nói, ánh mắt vừa lóe lên sự điên cuồng, gương mặt tuấn tú cũng hoàn toàn vặn vẹo.

" Ngươi..... " - Tần Húc bỗng cảm thấy hoảng sợ, vô thức mà lùi về phía sau, cách xa Nhạc Liên ra, " Ngươi điên rồi! "

" Đúng! Ta điên rồi! Ngươi thử bị ngâm nước suốt một tháng trời đi, xem xem ngươi có điên hay không! Tần Húc, nếu ta thoát ra được, ta cũng sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị của thủy lao này! Hahaha!!! "

Tiếng cười điên cuồng của Nhạc Liên hòa vào tiếng bước chân bỏ chạy trối chết của Tần Húc.

Nhà lao lại lạch cạch bị khóa lại. Nhạc Liên liền như quả bóng xì hơi, cả người run rẩy đổ gục xuống. Từng giọt từng giọt nước mắt trong suốt như thủy tinh vỡ tan trong làn nước đục ngầu.

Không gì đau đớn hơn khi tình cảm sâu kín bất ngờ bị moi ra và bị chà đạp không thương tiếc. Bảy năm. Thất niên chi dương. Đủ rồi.

Tiếng nước ầm ầm đổ xuống. Vốn dĩ, 36 cửa xả nước trong thủy lao chỉ chảy 3 cái, nay, 36 cái đều mở ra. Sóng nước cuồn cuộn sục trào lên, mực nước dâng nhanh đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Nhạc Liên nhếch mép cười nhạt. Rốt cuộc thì..... Mười mấy năm tình nghĩa này cũng thật buồn cười. Hắn tưởng mình hiểu rõ đối phương. Nhưng hóa ra lại là chưa từng hiểu rõ.

Thôi thì.... Kiếp này xem như đã sống uổng một đời rồi.

Dòng nước đục ngầu ép lên tim, lên phổi, tràn vào trong miệng, che kín đôi mắt. Nhạc Liên cuối cùng cũng chẳng nghe thấy tiếng nước chảy nữa. Chỉ loáng thoáng nhìn thấy phía trước là một con đường tối đen như mực. Bóng trắng đang xuất hiện ấy.... Là sứ giả địa ngục phải không.....

Hưmm, hình như không giống lắm. Trong sách nói, sứ giả địa ngục đều là đầu trâu mặt ngựa, cao to vạm vỡ. Nhưng người trước mắt này, hắn một thân cao gầy, không quá mảnh mai nhưng vẫn toát ra một chút cảm giác mong manh dễ vỡ. Có lẽ, cảm giác ấy là đến từ đôi mắt của hắn.

Một đôi mắt sâu tựa vực thẳm, chất chứa sầu bi hoan lạc của hàng vạn vạn kiếp người.

Và, đường nét của đôi mắt ấy.... rất giống mắt cậu.

Hắn nhìn cậu, mỉm cười, " Ta đến muộn rồi. "

Nhạc Liên hơi ngơ ngác, " Ngươi là.... "

" Là Huyền Trạch Uyên. Cũng là ngươi. Vì một kẻ như vậy mà từ bỏ chính mình, Nhạc Liên, không xứng đáng! Caca ngươi vẫn đang đợi ngươi về nhà đấy! "

" Caca? " - Nhạc Liên bỗng cảm thấy đầu óc quay cuồng..... Đúng rồi.... Caca.... Caca hẳn là vẫn luôn tìm mình.... Trạch thị..... Kỷ thị...... Không phải là Nhạc.....không phải Nhạc Liên. Là..... Trạch An Chi.....

Huyền Trạch Uyên mỉm cười, ôm lấy linh hồn của Nhạc Liên. Vòng tay hắn tỏa ra vầng sáng cửu sắc nhàn nhạt, lấp lánh hệt như lăng kính mặt trời.

Leng keng- Leng keng- 

Xích sắt khua qua khua lại. Huyền Trạch Uyên mở mắt, cảm giác sặc nước không dễ chịu chút nào. Hắn hơi gồng mình, vận dụng thần lực từ linh hồn, ép vào trong linh mạch khô cứng chưa từng trải qua tu luyện của cơ thể. Một cảm giác đau đớn như nứt toác lan ra khắp cơ thể, cả người như sắp bị xé toạc ra vậy. Nhưng Huyền Trạch vẫn cắn răng không rên một tiếng. Muốn trốn thoát khỏi thủy lao, chỉ còn cách này. Lợi dụng huyết mạch.

Làn da của hắn dần nứt toát ra, xương cốt cũng kêu răng rắc, mái tóc đen nhánh chậm rãi hóa thành một màu trắng toát, lông tơ trên người cũng dài ra. Bàn tay chai sạn vì nhiều năm cầm kiếm cũng chậm rãi teo lại, hóa thành thịt mềm. Những tia sáng màu trắng nhàn nhạt chui ra từ những vết nứt trên da Huyền Trạch Uyên. Ban đầu thưa thớt, sau nhiều dần, cuối cùng thì bao trùm lấy toàn bộ cơ thể hắn.

Và khi ánh sáng rút đi, nam nhân cao gần 1m9, dáng cao chân dài, vai rộng eo thon đã hóa thành một con mèo nhỏ, một cục lông xù trắng muốt như đóa hoa lê.

Hóa thành mèo rồi, Huyền Trạch Uyên dễ dàng thoát khỏi dây xích sắt đang trói buộc mình. Hắn quẫy đạp bốn cái chân ngắn ngủn của mình, bơi bơi trong làn nước đang cuộn trào. Linh căn của Huyền Trạch Uyên vốn là nước, vậy nên hắn động chút thần lực, rẽ nước lặn xuống đáy, tìm thấy cống thoát nước rồi đập vỡ và trôi theo dòng lũ bơi ra ngoài.....

..._...

Trôi a~ Trôi a~ Một cục bông nhỏ trắng muốt trôi theo dòng chảy sông ngầm. Trôi đến một hang động tối thui thui. Ở đó, mèo nhỏ gặp phải một nam tử. Ồ hổ~ Là một mỹ nam tử. 😍😍😍

Thế là, mèo ta thấy sắc nổi lòng tham. Thuận tiện dẫn mỹ nam bị lạc đường ra khỏi hang tối. Thu hoạch một con sen trung thành. Get! ✅

Và rồi một ngày nọ, con sen bất ngờ phát hiện ra rằng: Mèo nhỏ nhà mình cũng là một mỹ nhân. Một mỹ nhân bên ngoài mềm mại mong manh như hoa lê. Bên trong lại như con mèo háu ăn. Đêm nào cũng phải ăn sạch y mới chịu ngủ. Hơ hơ~ Cái eo của trẫm a~

...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...

..._...

...- Giới thiệu nhân vật chính -...

..._...

..._...

...- Giới thiệu nhân vật phụ -...

..._...

..._...

..._...

..._...

..._...

...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...

Ghi chú: ‹Con sen của ta là hoàng đế bệ hạ› là một TG nhỏ trong chuỗi xuyên nhanh của tác phẩm ‹ Thương Nguyệt Trầm Trạch Uyên ›

...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...

..._...

Huyền Trạch Uyên là một con rồng. Một con Cửu Huyền Ứng Long hiếm có khó tìm nhất ở Thần Giới. Là Long tộc thuần huyết mạnh mẽ nhất. Ngặt nỗi hắn quậy quá. Nên là bị đày đến ba ngàn thế giới chịu hình phạt mạt kiếp.

Mạt kiếp là một dạng kiếp số vô cùng đen đủi, chính là không thể sống trọn vẹn một kiếp người mà trong cuộc đời nhất định sẽ xảy một hoặc rất nhiều biến cố lớn, đau khổ tột cùng, sau đó thì sẽ chết rất thảm. Mà cái chết này không phải là kiểu như anh hùng hi sinh vì nghĩa đâu, mà là kiểu uất ức mà chết, chết rất lãng xẹt. Nói một cách dễ hiểu hơn thì chính là sống kiếp pháo hôi đấy.

Còn Bùi Thương Nguyệt.... Hưmm, hơi bí ẩn. Huyền Trạch Uyên đến nay vẫn chưa nhớ rõ y là ai. Mỗi một kiếp y đều đồng hành, iu đương nhắng nhít với hắn. Nhưng mỗi kiếp, Huyền Trạch Uyên cũng đều không nhớ.

...❀...

( Vịt: Trong motif xuyên nhanh, Huyền Trạch Uyên là nhân vật đi xuyên và có ký ức tiền kiếp. Nhưng, không bao gồm ký ức về Bùi Thương Nguyệt. Hắn có thể nhớ tất cả, trừ Bùi Thương Nguyệt.

Khác với motif xuyên nhanh thông thường, mình không để Huyền Trạch Uyên nhớ rõ đối phương là ai, không chơi kiểu tìm kiếm người tình xuyên kiếp mà mỗi lần gặp gỡ đều sẽ là một lần rung động.

Vậy nên, mỗi một TG đi qua, Bùi Thương Nguyệt sẽ gần như là hoàn toàn khác biệt và có thể là sẽ khiến mn hiểu lầm rằng người yêu của Huyền Trạch Uyên qua mỗi TG đều đổi 1 người khác. Điều này có lẽ đúng, nhưng cũng không đúng. Bởi vì mỗi một kiếp, Bùi Thương Nguyệt đều hóa thành một nhân vật khác nhau để đồng hành cùng Huyền Trạch Uyên.

Mà tính ra thì bộ Thương Nguyệt này cũng không hẳn là xuyên nhanh đâu, tại mỗi TG nhỏ đều có thể tách thành 1 bộ truyện riêng biệt luôn mà. Nói xuyên nhanh vậy thôi, chứ kỳ thực là do mình lười thiết kế nhân vật. Nên là cho 1 nhân vật đi qua nhiều cốt truyện ấy.

Được rồi, lảm nhảm đủ rồi, mời mn xem Profile của bé Uyên và bé Nguyệt. 😁)

...- Giới thiệu acc chính (tuyến xuyên nhanh ) -...

..._...

..._...

...- Giới thiệu nhân vật phụ (tuyến xuyên nhanh) -...

..._...

..._...

..._...

..._...

..._...

..._...

...─── ⋆⋅☼⋅⋆ ───...

P/s: Tất cả hình ảnh đều được mình lấy trên Pinterest. Và nếu lỡ có lấy nhầm hình ảnh của nhân vật nào đó thì cũng cho mình xin lỗi, hãy nhắc nhở nhẹ nhàng thôi nha, nếu mình sai thì mình sẽ sửa, sẽ gỡ ảnh. Còn có, tên tất cả mọi nhân vật và địa danh trong truyện đều là hư cấu, không cố ý nhằm vào bất kỳ ai hay nhân vật nào trong truyện khác.

Mà nè, đã đọc tới đây rùi thì cho mình xin nhẹ cái like và cmt đi~ 😉🥰😘

...•───────•°•❀•°•───────•...

Chapter
1 Văn án
2 C1: Trạch An Chi.
3 C2: Vị hoàng đế này cũng đẹp trai quá đấy~
4 C3: A Lê?..... Lê lê cái đầu mo!!!
5 C4: M(đ)éo!!!!
6 C5: Sen ơi sen à~ Tắm chung đê~
7 C6: Yêu con sen chết mất thôi~
8 C7: Thành chủ thành Ninh An - Thẩm Nhược Huyên.
9 C8: Ca ca Kỷ Lai Chi.
10 C9: Chọn ngươi, là ta đã cược đúng rồi!
11 C10: Ca ca á? Sao mà quan trọng bằng chồng iu được~
12 C11: Ganh tỵ đê!!!
13 C12: Du xuân xui xẻo, gặp phải Lệ Quỷ.
14 C13: Nàng là Minh Hoa Nhi. Và ta là Trạch An Chi.
15 C14: Làm mèo thì có gì không tốt?
16 C15: Trẫm rất trân trọng hắn, dù là A Lê hay là An Chi.
17 C16: Bệ hạ cùng An Chi ăn cơm và chơi cờ với nhau.
18 C17: Tâm sự mỏng..... trên giường!!
19 C18: Bàn về mẫu bạn zai lý tưởng Huyền Tiểu Uyên~
20 C19: Điên rồ! Nhưng lại rất đáng để mơ tưởng.
21 C20: Đi chơi quên chọn ngày, xui xẻo gặp lại Nhạc Châu.
22 C21: Ủ phân gieo mạ, tiền đề của viện nghiên cứu.
23 C22: Bệ hạ nói rồi thì phải giữ lời đấy nhé~
24 C23: Bệ hạ ghen rồi. Ghen đùng đùng đùng luôn~
25 C24: Cắt cái móng tay đê~
26 C25: Quấn quýt. (18+)
27 C25: Quấn quýt. (21+)
28 C26: Yêu nhau lắm, đấm nhau đau~
29 C27: Meo đi thật rồi, sen nhớ đến nát lòng~
30 C28: Gia đình sum họp.
31 C29: Bổn meo nhớ sen rùi~
32 C30: Tình yêu của hai người thật vặn vẹo~
33 C31: Xã giao thật sự rất mệt.
34 C32: Bệ hạ bận rộn, mèo nhỏ cũng rất bận rộn.
35 C33: Triền miên. (18+)
36 C33: Triền miên. (21+)
37 C34: Bệ hạ là sói xám lớn!
38 C35: Bàn về của hồi môn cho mèo nhỏ đi lấy chồng~
Chapter

Updated 38 Episodes

1
Văn án
2
C1: Trạch An Chi.
3
C2: Vị hoàng đế này cũng đẹp trai quá đấy~
4
C3: A Lê?..... Lê lê cái đầu mo!!!
5
C4: M(đ)éo!!!!
6
C5: Sen ơi sen à~ Tắm chung đê~
7
C6: Yêu con sen chết mất thôi~
8
C7: Thành chủ thành Ninh An - Thẩm Nhược Huyên.
9
C8: Ca ca Kỷ Lai Chi.
10
C9: Chọn ngươi, là ta đã cược đúng rồi!
11
C10: Ca ca á? Sao mà quan trọng bằng chồng iu được~
12
C11: Ganh tỵ đê!!!
13
C12: Du xuân xui xẻo, gặp phải Lệ Quỷ.
14
C13: Nàng là Minh Hoa Nhi. Và ta là Trạch An Chi.
15
C14: Làm mèo thì có gì không tốt?
16
C15: Trẫm rất trân trọng hắn, dù là A Lê hay là An Chi.
17
C16: Bệ hạ cùng An Chi ăn cơm và chơi cờ với nhau.
18
C17: Tâm sự mỏng..... trên giường!!
19
C18: Bàn về mẫu bạn zai lý tưởng Huyền Tiểu Uyên~
20
C19: Điên rồ! Nhưng lại rất đáng để mơ tưởng.
21
C20: Đi chơi quên chọn ngày, xui xẻo gặp lại Nhạc Châu.
22
C21: Ủ phân gieo mạ, tiền đề của viện nghiên cứu.
23
C22: Bệ hạ nói rồi thì phải giữ lời đấy nhé~
24
C23: Bệ hạ ghen rồi. Ghen đùng đùng đùng luôn~
25
C24: Cắt cái móng tay đê~
26
C25: Quấn quýt. (18+)
27
C25: Quấn quýt. (21+)
28
C26: Yêu nhau lắm, đấm nhau đau~
29
C27: Meo đi thật rồi, sen nhớ đến nát lòng~
30
C28: Gia đình sum họp.
31
C29: Bổn meo nhớ sen rùi~
32
C30: Tình yêu của hai người thật vặn vẹo~
33
C31: Xã giao thật sự rất mệt.
34
C32: Bệ hạ bận rộn, mèo nhỏ cũng rất bận rộn.
35
C33: Triền miên. (18+)
36
C33: Triền miên. (21+)
37
C34: Bệ hạ là sói xám lớn!
38
C35: Bàn về của hồi môn cho mèo nhỏ đi lấy chồng~

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play