Đông Quân khổ sở lên tiếng giải thích tình hình:“Thì tại hôm nay chào cờ, hồi trưa xe gửi ở sân sau cho tới giờ luôn á”.
Băng Tâm suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng hỏi: “Thế có cần tui đi chung với bạn không?”.
Đông Quân liền mừng rỡ gật đầu:”Uh được đó đi chung đi cho đỡ sợ ma hihihi”.
Đậu xanh, sao lại dễ dàng gật đầu như vậy chứ???
Từ chối đê…nói là tôi không cần bạn đi chung đâu…làm ơn nói câu đó đi mà!!!
Diệp Băng Tâm cười cười mà trong lòng đã muốn tự bóp chết chính mình cho rồi.
Ủa nói chơi thôi mà bạn tưởng thiệt á…huhuhu tui cũng là chúa sợ ma mà bây giờ làm sao đây…mày điên rồi Diệp Băng Tâm ơi tự nhiên giả vở làm người tốt chi cho khổ cái thân vậy nè không biết…
Cho mày hết chơi ngu nha!!!
Thế là Băng Tâm phải vác xác đi theo Đông Quân ra sân sau.
Tự nhiên chơi ngu làm gì cơ chứ…huhuhu…sợ ma chết đi được.
Băng Tâm rất ít khi tiếp xúc với con trai đã vậy mà không khí im lặng quá thì cũng kỳ nên Băng Tâm bắt chuyện với Đông Quân trước: “Nhìn bạn vầy mà cũng sợ ma nữa hả???”.
Đông Quân liền gật đầu tỏ vẻ thành thật: “Sợ chứ sao không?”.
“Bí thư gì kỳ vậy?”.
“Bí thư thì bí thư chứ sợ ma thì vẫn sợ thôi hihihi… à mà trong lớp không có ai gọi tui là bí thư hết tụi nó cứ gọi “bí lù” miết à hihi”.
“Ồ vậy…tôi cũng gọi bạn là bí lù có được không?”.
“Ừ thì cứ gọi đi có sao đâu hihihi”.
Xuống sân sau đúng là chỉ còn duy nhất chiếc xe đạp martin màu đen của Đông Quân để ở đó.
Trời thì tối…không khí xung quanh thì lạnh lẽo âm u, lại gặp thêm con chó từ trong can tin chạy ra sủa ầm ầm…
Ôi sợ vãi linh hồn!!!
Lúc dắt xe đi ra sân trước, Băng Tâm chợt nhớ Quỳnh Dao bảo xin số điện thoại của Đông Quân, chắc nhỏ sẽ thất vọng lắm nếu không có, nên Băng Tâm nhắc lại chuyện số điện thoại với Đông Quân và bạn ấy vui vẻ nói :“Lấy giấy ra ghi đi tui đọc cho nè…012…”.
Băng Tâm liền mở cặp lấy cuốn sổ tay nhỏ ra ghi lại số điện thoại của Đông Quân.
Hôm đó, Quỳnh Dao, Băng Tâm, Lạc Sa, Đông Quân và Thiện Ngôn cùng đi về chung vì nhà gần nhau.
Băng Tâm gửi số điện thoại của Đông Quân cho Quỳnh Dao nhưng Quỳnh Dao gọi không được.
Băng Tâm thử gọi vào số máy đó thì nghe giọng ai đó lạ hoắc bắt máy và phát hiện ra lộn số rồi.
Băng Tâm bực mình ra mặt thầm mắng “ Cái người khó ưa đó đúng là từ đầu đến cuối không ưa được mà, không muốn cho số điện thoại thì thôi mắc mớ gì cho sai số, lỡ như Quỳnh Dao gọi rồi bị người ta chửi thì sao…đúng là Mạc Đông Quân đáng ghét mà”.
Tự nhiên muốn vác dao qua hốt xác con hàng này quá !!!
Mặc dù, Quỳnh Dao không nói ra nhưng Băng Tâm nghĩ chắc nhỏ thất vọng lắm nên mỗi khi có bài tập gì đó, Băng Tâm luôn cố nghĩ ra cách giải nếu Quỳnh Dao không làm được thì Băng Tâm sẽ chỉ lại cho Quỳnh Dao, không chỉ với mình Quỳnh Dao mà cả với Lạc Sa và Thụy Du cũng vậy.
Quỳnh Dao, Lạc Sa và Băng Tâm đang đi lên lớp thì có một thằng con trai đi ngang qua rồi gõ nhẹ vào đầu Lạc Sa một cái, sau đó cười hì hì nhảy vượt qua ba đứa cả mét, Lạc Sa tức đến nổ phổi gào lên:” Cái thằng chết tiệtttttt!!!!! mày có ngon thì đứng lại đó cho tao nha”.
Bạn nam kia liền lè lưỡi trêu ghẹo Lạc Sa:” Tao đâu có bị ngu” nói rồi vội bỏ chạy.
Lạc Sa đuổi theo nhưng mà không kịp, thế là cô nàng tức tối lầu bầu:” Thứ gì đâu á đúng là muốn bị ăn đập mà”.
Băng Tâm nhìn cái dáng người mập mập mũm mỉm của thằng con trai kia, ngờ ngợ là mình đã gặp ở đâu rồi nên lên tiếng nói với Lạc Sa:” Ê nhìn thằng đó quen quen á nha hình như là gặp ở đâu rồi á”.
Lạc Sa trưng ra vẻ mặt không thể ngu hơn được nữa:” Tao lạy mày luôn á, cái gì mà quen quen nó tên Hoàng Lâm học chung lớp mình hiện thời đó chị hai”.
Băng Tâm vẫn ngơ ngơ ngẩn ngẩn:’” Ủa thiệt luôn á??”.
Quỳnh Dao làm hành động bó tay:” Tao bội phục mày luôn rồi á Băng Tâm bạn cùng lớp mà mày cũng không biết là sao??”.
Băng Tâm so vai cười cười dáng vẻ như đang thèm ăn đòn:” Tao cũng đâu có muốn vậy, chỉ tại tao có ba thứ cả đời chẳng bao giờ nhớ nỗi đó là số điện thoại, địa chỉ nhà và mặt mũi những người mà tao chưa tiếp xúc lần nào...chịu thôi ”.
Quỳnh Dao, Lạc Sa:”…” giết người mà không ở tù chắc tao giết mày ngay và luôn cho đỡ chật đất.
Lạc Sa lại bồi thêm một câu:” Hồi trước nó học chung anh văn với tao ở nhà cô Huyền đó”.
Băng Tâm gật gật đầu:” À chủ nhiệm của tao hồi năm lớp 9”.
“ Đúng rồi đó”.
Băng Tâm quay qua nhìn Lạc Sa bằng ánh mắt quỷ dị làm cho lông tơ của Lạc Sa muốn dựng hết cả lên:” Mày làm gì mà nhìn tao ghê thế?”.
Băng Tâm đưa tay miết miết cằm rồi nói:” Hết Đông Quân rồi đến Hoàng Lâm đúng là cái đồ mê trai mà”.
Lạc Sa gào lên:” Con điên mày nói cái quái gì vậy?”.
“Không phải à??? chứ sao mày quen toàn con trai chứ chẳng có đứa con gái nào hết vậy hả??”.
Quỳnh Dao nghe thấy thế liền nhột mà lên tiếng:” Ê tao là con gái nha…hơn nữa mày cũng là con gái nha”.
Băng Tâm mỉm cười yêu nghiệt chuẩn bị tư thế chạy rồi mới nói:” Tao đâu có nói mình là con gái…” cô đánh mắt nhìn qua Quỳnh Dao rồi nói tiếp:” Còn mày, ai mà biết được là con gì???? hahaha...hahaha”.
Ai đó đã thành công chọc giận một lúc hai người.
Quỳnh Dao và Lạc Sa đồng thanh gào lên:” Mày đứng lại đó cho tao” rồi phi theo phía sau Băng Tâm.
Dạo gần đây cả khối lớp 10 mới vào trường rộ lên tin đồn phòng học số 7 có ma và lớp 10K cũng rần rần lên rủ nhau đi xem thử.
Truyền thuyết phòng học số 7 là trong những câu chuyện mà hầu như ai vào trường cũng đều sẽ phải biết.
Lúc đi học thêm toán về Băng Tâm nói với mọi người: “Thật ra tôi biết chuyện này từ hồi còn học cấp 2 cơ”.
Đông Quân liền ngạc nhiên hỏi: “Ủa sao bạn biết hay vậy?”.
Băng Tâm liền kể cho mọi nghe những gì mình biết: “Chị của bạn tui học ở trường mình mà, chị đó còn cầu cơ lên luôn nữa, hình như đó là một cô gái bị bệnh phong nhưng thời xưa không có thuốc chữa nên qua đời sớm, bàn thờ của người đó đối diện phòng học số 7 trường mình, mỗi lúc đến kì thi mấy anh chị thường mua đồ lên cúng và nghe đồn là kết quả thi hơi bị cao đó nha”.
Mắt Đông Quân liền sáng rỡ, hứng chí nói: “Ô vậy chắc mai mốt gần thi tui cũng lên đó cầu may mắn quá hihihi”.
Thiện Ngôn cũng tham gia vào cuộc trò chuyện :“Nghe tụi nó kéo nhau lên đó coi rần rần tụi mình đi thử không?”.
Quỳnh Dao liền nói :“Ê được đó tao cũng tò mò muốn xem”.
Lạc Sa rùng mình :“ Thôi đi ghê thấy mồ”.
Đông Quân cũng tán thành ý của Thiện Ngôn :“ Được đó, vậy bữa tới đi học thêm mình đi học sớm hơn một chút rồi ghé phòng số 7 coi cho biết với người ta”.
Băng Tâm nhìn Đông Quân bằng ánh mắt hình viên đạn và thầm nghĩ ” Ố ô coi vẻ mặt hăng hái chưa kìa thế mà lần trước còn dám nói là sợ ma…không lẽ mình bị lừa ta, cái người gì đâu á đúng là khó ưa mà…Mạc Đông Quân đáng ghét mà”.
Rồi cái ngày định mệnh cũng nhanh chóng đến…buổi chiều lúc tan học cả đám kéo nhau lên phòng học số 7 có cả Thụy Du đi cùng nữa nhưng không thấy hiện tượng gì lạ hết.
Thụy Du có ý kiến: “Có lẽ vẫn còn sáng nên không thấy gì bất thường đâu”.
Đông Quân gật đầu: “ Ừ Thụy Du nói có lý vậy tối nay tụi mình quay lại có mấy đứa kia trong lớp đi chung nữa”.
Quỳnh Dao cũng tán thành, Lạc Sa thì không có ý kiến gì khác, Thiện Ngôn là bạn thân thiết của Đông Quân lại là đứa bày đầu rủ mọi người thám hiển phòng học số 7 mà nên hiển nhiên không phản đối, còn lại mỗi mình Băng Tâm với tâm trạng rối bời nửa muốn đi nửa lại thấy sợ.
Lúc đạp xe về, Băng Tâm nói chuyện với mọi người: “Nè bộ đi thiệt luôn đó hả?”.
Thiện Ngôn liền trả lời: “Tất nhiên rồi, từ đó giờ cái gì tui cũng muốn thử qua một lần cho biết, với lại tui không tin chuyện tin đồn là thật đâu”.
Băng Tâm hỏi Đông Quân :“Nè hôm bữa mấy người nói sợ ma mà sao hôm nay hăng hái quá vậy?”.
Đông Quân nhe răng mỉm cười rồi nói: “Thì có nhiều người đi chung mà hihihi”.
Lạc Sa nói với Đông Quân: “Nè tối nay lúc đi lên đó cho tui nắm tay bạn nha”.
Đông Quân đực mặt ra rồi hỏi :“Tại sao vậy???”.
Lạc Sa liền nói: “Tại vì bạn chạy nhanh có gì bạn kéo tui chạy theo luôn”.
Quỳnh Dao suy diễn: “Chứ không phải lúc đó nó bỏ mày lại chạy một mình à hahaha”.
Bình thường Băng Tâm và Quỳnh Dao là hiểu ý nhau nhất, Quỳnh Dao cũng thường lắng nghe ý kiến của Băng Tâm nhất nên Băng Tâm nói với Quỳnh Dao:” Tụi mình không đi có được không?”.
Updated 104 Episodes
Comments
Sylvia Karina
u la trời.. cười ngặt nghẽo luôn :)) có những niềm vui chỉ đơn giản như thế.... tuổi thanh xuân quả nhiên là thời khắc quý giá.. dù chưa chắc nó yên bình..
2021-12-06
2
Tống Chi Chi
Na9 và nu9 là ai vậy ạ,rối quá
2020-11-29
1
Ling_〖LHT&MGT〗
Lần đầu thấy na9 tồ tồ zị lun á
Cứ tưởng lạnh's lùng's boy chóooooo
2020-07-06
11