Chương 15

Lạc Sa qua nhà Băng Tâm mượn mấy cuốn truyện về xem rồi hai đứa đứng tán gẫu với nhau một lúc.

Lạc Sa nói :”Dạo này tao thấy thằng Đông Quân thấy ghét gì đâu á”.

Băng Tâm gật gật đầu:” Hồi đó lúc mới gặp tao đã nói là nó đáng ghét rồi mà mày cứ không tin…tao thấy Tuấn Phong dễ thương hơn nó nhiều mặc dù nó chuyên gia làm tao tức điên lên”.

Lạc Sa đanh mặt:” Cả hai thằng đó đều khó ưa như nhau”.

Băng Tâm gân cổ lên cãi lại:” Tuấn Phong dễ thương hơn”.

Lạc Sa:”…”, được rồi thằng điên đó dễ thương hơn.

Trên đường đi học, Quỳnh Dao tâm sự với Diệp Băng Tâm: “Ê hồi tối hôm qua thằng Thiện Ngôn nó nhắn tin nói chuyện với tao xong rồi nó nói là…nó thích tao giờ tao phải làm sao hả mạy?”.

“Thiệt á…vậy mày thấy nó thế nào?”.

“Tao cũng không biết nữa tự nhiên đột ngột quá à”.

“Theo tao thấy thì Thiên Ngôn là một người rất tốt hồi lớp 7 tao thấy nó thật tâm theo đuổi con Trinh thì cũng hiểu nó là người rất chung tình rồi, mày quen nó thì không cần gì phải lo nữa hihihi”.

Quỳnh Dao có chút đắn đo: “Tao cũng không biết nữa thôi cứ để từ từ xem sao đã…từ đó giờ xem nhau như bạn thân, tự nhiên nó “tỉnh tò”, tao thấy hơi rối”.

Băng Tâm thừa biết là Thiện Ngôn rất chân thật trong vấn đề tình cảm nên luôn cố tạo điều kiện để Thiện Ngôn được ở gần quan tâm đến Quỳnh Dao, mọi người trong nhóm cũng thường xuyên chăm chọc hai đứa nhưng thật chất là cố rút ngắn khoảng cách giữa Thiện Ngôn và Quỳnh Dao.

Băng Tâm đi học về cùng Lạc Sa và Lạc Sa hỏi Băng Tâm: “ Ê dạo này sao Đông Quân cứ hay đi học và đi về chung với tụi mình quá ha?”.

Băng Tâm nhún vai tỏ vẻ vô tội lười biếng nói:“Làm sao tao biết mà mày hỏi vậy?”.

Lạc Sa liền nói ra suy nghĩ của mình: “Theo tao nghĩ thì nó thích ai đó trong nhóm thì phải nhưng không phải tao đâu chắc chắn luôn”.

“Tất nhiên cũng không phải tao bởi vì tao với nó chẳng khác gì nước với lửa mà, cũng có thể nó thích Quỳnh Dao hoặc là…”, Băng Tâm nở nụ cười gian manh rồi nói nốt vế còn lại :“…Thiện Ngôn hahaha”.

Lạc Sa cũng tán thành: “Ê mà cũng có thể lắm đó tại vì lúc nào cũng thấy hai thằng đó dính chùm với nhau hết, với lại có chuyện gì Thiện Ngôn cũng kể cho Đông Quân nghe hết, kể cả chuyện nó thích Quỳnh Dao”.

Băng Tâm lắc đầu khẽ thở dài: “Haiz tội cho Đông Quân quá, mà cũng có thể nó thích Thiện Ngôn nhưng thằng kia lại thích Quỳnh Dao…đúng là bi tình mà”.

“Hai thằng đó cứ sao sao á có khi nào hai đứa nó…”.

Cả hai cùng đồng thành:” …gay không ta hahaha”.

Băng Tâm nhìn đông nhìn tây rồi nói: “Hai thằng đó mà biết mình nói vậy chắc nó đánh mình chết quá hahaha”.

“Làm sao nó biết được cứ an tâm đi hihihi”.

Lúc xuống phòng tin học thực hành Băng Tâm ngồi cùng máy với Lạc Sa và lại vô tình ngồi cạnh Tuấn Phong, cứ mỗi lần Băng Tâm hỏi bài là Tuấn Phong lại trả lại đúng một câu thờ ơ hết chỗ nói:  “ Thì làm vậy đó”.

Lạc Sa đánh cho vài cái thì mới chịu chỉ bài cho người ta.

Tuấn Phong cứ như một đứa con nít vậy cứ thích đùa giỡn với người khác.

Thiện Ngôn đến ngồi nói chuyện với Quỳnh Dao nên Băng Tâm và Thụy Du ra hành lanh đứng hóng gió để người ta tự nhiên.

Buổi trưa trời đứng gió Băng Tâm nói đùa vu vơ: “ Trời ơi bán cho con 5000 gió đi nóng quá à”.

Đột nhiên có tiếng Tuấn Phong vang lên phía sau cả hai: “ Đưa 5000 ngàn đây rồi tôi bán gió cho”.

Băng Tâm quay người nhìn Tuấn Phong bằng ánh mắt nghi hoặc rồi nói:“Gạt ai đây hả gió đâu mà bạn bán cho tui chứ?”.

Tuần Phong liền hỏi: “ Tên của tôi là gì?”.

Băng Tâm liền trả lời :“ Hỏi lạ thì là Phong chứ là gì??”.

Tuấn Phong liền lý sự: “ Thì đó Phong theo tiếng Hán có nghĩ là gì biết không?”.

Băng Tâm :“ Là gió”.

Tuấn Phong liền mỉm cười:“ Thì tôi là gió bởi vậy bạn đưa tiền đây tôi bán gió cho”.

Băng Tâm lắc đầu đáp:“ Thôi đi tôi không muốn mất 5000 đâu”.

“Trời, không tin hả tui có một người bạn tên mưa luôn đó đưa tiền đây tui bán cho”.

“Thôi đi không giỡn với bạn nữa đâu”.

Gió lạnh về mùa đông cuối cùng cũng đến, ở Sài Gòn thì không có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông rõ rệt như ở Hà Nội thơ mộng mà chỉ có hai mùa nắng và mưa thôi nhưng trong không khí lành lạnh của đất trời cũng đủ để người ta tưởng tượng ra là mùa đông đã đến bên mình.

Mùa đông đến là giáng sinh đến cả nhóm rủ nhau đi chơi, Uyển Uyển và Thụy Du nhà ở khá xa chỗ mọi người định đi nên không tham gia được chỉ còn Thiện Ngôn, Lạc Sa, Quỳnh Dao, Linh Đan, Băng Tâm và một số người bạn cùng lớp đi mà thôi.

Đông Quân dặn lúc đến nhà thờ thì gọi điện cho mình nhưng Băng Tâm và Thiện Ngôn gọi cả chục cuộc điện thoại mà không liên lạc được nên cả nhóm đi luôn không chờ nữa.

Mọi người đi chơi với nhau rất vui chỉ tiếc là thành viên trong nhóm không đủ mà thôi.

Lúc đi về, Lạc Sa với Băng Tâm đi trước nói chuyện cùng nhau: “ Nè Diệp Băng Tâm tao từng hứa đến sinh nhật của tao thì tao sẽ nói bí mật của tao của mày nghe giờ cũng gần đến sinh nhật của tao rồi nên tao nói luôn…”.

Mắt của Băng Tâm sáng rỡ lên :“Uh bí mật gì thì bật mí đi”.

“Mày có còn nhớ chuyện Mạc Đông Quân chọc mày, kêu mày làm bạn gái của nó không?”.

Băng Tâm gật đầu như giả tỏi: “Uh nhưng nó chỉ giỡn thôi mà với lại tao cũng giả danh “chị Hương” chơi khăm nó một vố rồi mà”.

Giọng của Lạc sa trầm xuống hẳn: “Ừa…thật ra sau khi nó nói nó thích mày tao đã về nhắn tin nói chuyện với nó, tao hỏi nó nếu có một người con gái thích một người con trai mà người con trai đó không thích người con gái đó thì sao, cái nó trả lời không thích thì làm bạn thôi có gì đâu…rồi tao nhắn lại” Nếu tôi nói tôi thích bí thư thì sao?”, nó trả lời là nó cũng biết lâu rồi nhưng nó đã có người mà nó thích rồi, sớm muộn gì cả nhóm cũng sẽ được biết thôi. Sau đó, tao hỏi nó vậy bạn có giận tôi không, cái nó nói không làm người yêu thì làm bạn bình thường thôi có gì đâu mà giận”.

Băng Tâm cảm thấy chuyện này bình thường mà nên đáp lại “Vậy là mọi chuyện tốt đẹp mà…”.

Lạc Sa có chút cáu: “Đẹp cái khỉ khô á nó nói vậy chứ đâu có làm vậy nó lên lớp nói cho mấy đứa nghe rồi tụi nó cười cợt tao nói là “đũa móc đòi chòi mâm son”, tụi nó nói tao nghĩ sao mà lại đi làm vậy, tao không xem bản thân mình là ai mà trèo cao đó”.

Băng Tâm cũng bực mình lên hỏi :“Tụi nó là đứa nào?”.

“Thì tụi con Kim, con Xuyến, con Quỳnh…”.

Băng Tâm tức giận lên: “Tụi nó lấy tư cách gì mà nói người khác vậy chứ tụi nó nghĩ tụi nó là ai mà đánh giá người khác kiểu đó chứ, đúng là xấu xa mà, sao lúc đó mày không nói với tụi tao?”.

Lạc Sa rũ mắt xuống: “ Chưa gì mày đã nổi nóng lên rồi kìa cho nên lúc đó tao sợ nói ra mày với con Quỳnh Dao sẽ có thái độ như mày bây giờ vậy đó, tụi nó nói tao sao tao cũng không quan tâm, tao chỉ sợ tụi mày biết rồi ảnh hưởng đến cả nhóm thôi”.

“Ngốc vừa thôi chứ... tụi mình là bạn bè mà đã là bạn bè thì phải có nhau chứ không lẽ vì mấy lời nói không đâu mà tao với Quỳnh Dao bỏ mày”.

Lạc Sa cười khổ: “Thôi chuyện cũng qua lâu rồi tụi mày đừng làm lớn chuyện lên nữa mắc công lắm”.

“Rồi bây giờ thấy sao còn buồn không?”.

“Một chút… riết không dám đặt niềm tin và tình yêu vào ai nữa hết”.

Băng Tâm liền động viên Lạc Sa: “Mày điên quá, trên đời này có người này người khác, đâu phải Mạc Đông Quân xấu thì người khác cũng xấu xa như nó đâu…mà thôi quên đi chuyện tình cảm cũng tốt, lo học cho xong đi rồi tính chứ bây giờ dính vô mấy chuyện đó ảnh hưởng đến việc học lắm”.

“Đôi khi tao thấy cứ trẻ con vô tư như mày tốt biết mấy”.

“Vậy thì cứ sống như tao đi là ổn à hihihi”.

Tự nhiên bao niềm vui trước đó bất chợt biến mất điều lắng đọng lại trong lòng của Diệp Băng Tâm là những tâm sự của Lạc Sa vừa rồi…

Băng Tâm vu vơ nghĩ “ Ừ thì đúng là Mạc Đông Quân có đáng ghét thiệt nhưng mình nghĩ cũng không đến nỗi tệ hại như thế này…trước đó, mình còn thấy ngưỡng mộ nó một chút sao giờ toàn thấy thất vọng thôi cảm giác cứ như thần thượng sụp đổ vậy…kết quả học tập thì không nói đi còn nhân cách của nó có xấu đến mức độ này không???? chẳng lẽ mình đánh giá sai về nó thật rồi…Mạc Đông Quân có tư cách gì mà làm Lạc Sa tổn thương chứ?!”.

Băng Tâm nói chuyện của Lạc Sa cho Quỳnh Dao nghe, Quỳnh Dao đáp trả lại: “Đông Quân đúng là có phần quá đáng nhưng tao thấy con Lạc Sa cũng không được nữa, mình là con gái thì phải biết giữ mình một chút chứ tự nhiên đi nói thích một thằng con trai trước làm chi”.

Băng Tâm liền nói: “Uh có một chút không nên nhưng thời nay bình đẳng rồi mà con gái tỏ tình trước cũng có sao đâu”.

Quỳnh Dao lắc đầu: “Tao thấy vẫn là không nên”.

Câu nói của Quỳnh Dao đã hoàn toàn đánh gục sự lý trí lẫn cảm xúc trong tim của Băng Tâm, cô cũng thích một người nhưng chắc cả đời này cũng không thể nói lên suy nghĩ của mình được.

Hot

Comments

Ling_〖LHT&MGT〗

Ling_〖LHT&MGT〗

Kím đứa tên Âm (bóng tối)
Với Lôi (sấm)
Tiện thì Phong - Lâm- Hoả -Sơn - Âm - Lôi lun kk

2020-07-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chuong 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 104
104 Ngoại truyện
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chuong 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 104
104
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play