Chap 3: Hai anh em họ Dịch

Chẳng bao lâu, ông chủ đưa cho Dịch Thời tờ bảng điểm đã chỉnh sửa xong. Giang Hựu Lục nhìn mà trố mắt kinh ngạc, không có một dấu vết chỉnh sửa nào, giống hệt bản gốc!

- Thế nào? Muốn thử không? Dù sao bảng điểm thi tháng cũng không gửi qua hệ thống, cậu có thể tránh được một trận la mắng.

Khóe môi Dịch Thời cong lên, trông chẳng khác gì con quỷ trong Kinh Thánh đang dụ dỗ con chiên non đang lưỡng lự.

Giang Hựu Lục nuốt nước bọt.

Rời khỏi tiệm photocopy, cô vẫn cầm bảng điểm của Dịch Thời trong tay mà xem đi xem lại, vẻ mặt vừa thích thú vừa lo sợ.

Dịch Thời liếc cô, trêu chọc:

- Sao thế? Sợ bị phát hiện à?

Giang Hựu Lục nghẹn lại:

- Cậu nói thêm câu nữa xem! Tui khai hết cho dì Cố với chú Dịch đấy!

Nghe đến bố mẹ, mặt Dịch Thời lập tức đổi sắc. Cậu vội chạy vòng quanh cô, hốt hoảng:

- Đừng mà Giang Hựu Lục! Cậu còn trọng nghĩa khí không đấy? Tui coi cậu là bạn mới dẫn cậu đi, cậu mà làm thế thì không được coi là bạn đâu!

Khóe môi Giang Hựu Lục nhếch lên:

- Hứ, không tin tui à? Trả bảng điểm đây. Cậu cứ yên tâm trăm phần trăm, tui không nói đâu.

Vừa dứt lời, sau lưng cô bỗng lạnh toát. Giang Hựu Lục quay đầu lại, đúng như dự đoán, trên ban công tầng bốn là một bóng dáng cao gầy quen thuộc, đang lẳng lặng nhìn họ.

Luồng khí lạnh lẽo quen thuộc ấy, ánh mắt như tử thần đó, dù cách năm mươi mét, Giang Hựu Lục cũng cảm nhận rõ rệt.

Cô lập tức tê dại da đầu. Trong đầu không tự chủ mà vang lên giọng thuyết minh của Thế giới động vật:

"Tháng hai mùa xuân, đại bàng thảo nguyên đang chăm chú dõi theo con mồi phía xa…"

Cô nuốt nước bọt, tự giác cách xa Dịch Thời hai mét. Người trên ban công nhìn họ thêm một lúc rồi mới quay lưng vào nhà.

Giang Hựu Lục thở phào nhẹ nhõm. Cả đời này, ngoài sợ bị mẹ đánh, điều cô sợ nhất chính là… ánh mắt của Dịch Từ.

Nếu nói Dịch Từ đúng là khí chất nam chính như Chu Linh Linh mô tả, thì cô nhất định chính là "nữ pháo hôi" thành tích kém, ngoại hình tầm thường, luôn khiến nam chính muốn "xử lý" để khỏi làm hỏng em trai mình.

Từ khi có ký ức, Giang Hựu Lục đã biết Dịch Từ là người khó gần. Cái khó gần ấy không phải do anh nóng nảy, mà vì tính cách ít nói lạnh nhạt khiến người ta không biết phải tiếp cận thế nào.

Giang Hựu Lục lần đầu hiểu thế nào gọi là xấu hổ muốn độn thổ, chính là nhờ Dịch Từ!

Từ nhỏ cô được mẹ dạy phải lanh lợi, nói năng ngọt ngào. Nhờ vậy người lớn, bạn bè đều yêu quý cô...trừ Dịch Từ.

Hễ gặp cô là mặt anh luôn lạnh như tiền.

Có một năm đêm giao thừa, Cố Viện bảo Dịch Từ dẫn cô và Dịch Thời xuống chơi pháo hoa. Dịch Từ tuy hơi miễn cưỡng nhưng vẫn dẫn họ xuống dưới. Trẻ con sau bữa tất niên ra ngoài chơi rất đông, chẳng mấy chốc cô và Dịch Thời hòa nhập ngay vào đám bạn. Chỉ có Dịch Từ đứng khoanh tay một bên, lạnh nhạt nhìn họ như đang làm "vệ sĩ".

- Anh Dịch Từ, anh biết chơi cái này không?

Cô cầm một cây pháo "Bướm Lửa" đưa cho anh, mắt chớp chớp liên tục. Khi ấy tuy còn nhỏ, nhưng cô đã biết muốn ai thích mình thì trước tiên phải khen người ta, khen cho người ta vui cái đã.

Dịch Từ nhìn cô một lúc lâu. Ánh mắt ấy căng đến mức khiến cô bé nhỏ xíu như cô tưởng mình bị nhìn thấu sự nịnh hót. Cuối cùng, anh vẫn nhận lấy pháo, lặng lẽ ngồi xuống, đặt nó xuống đất và châm lửa.

Ngay lập tức, "Bướm Lửa" xoay tròn, bắn ra những tia sáng rực rỡ, múa lượn giữa đêm tối như một đôi bướm bạc thật sự.

- Wow!

Cô làm bộ ngạc nhiên, vỗ tay liên tục.

- Anh Dịch Từ giỏi quá luôn đấy!

Dịch Từ nhìn cô mà không nói gì, sau này cô mới hiểu, ánh mắt đó chính là ánh mắt nhìn kẻ ngốc.

Như được khích lệ, cô lại xán đến:

- Sao anh không chơi cùng bọn em? Hay anh thấy không vui?

Dịch Từ vẫn chẳng đáp.

Cô lại suy đoán:

- Anh muốn về xem TV à? Nhưng tối nay toàn phát Gala mừng xuân, chẳng có hoạt hình đâu. Anh thích xem hoạt hình nào thế? Em...

Dịch Từ cau mày, cuối cùng mở miệng:

- Em nói hơi nhiều. Có thể yên lặng một chút không?

Giang Hựu Lục:

- …

Lần đầu tiên trong đời, có người bảo cô nói nhiều quá, im đi. Tâm hồn non nớt của cô tổn thương nặng nề.

Lớn lên một chút cô mới hiểu, Dịch Từ vốn dĩ là người như vậy. Anh không thấy ngại ngùng, cũng chẳng quan tâm xã giao. Có lẽ ngay trong đêm giao thừa năm đó, anh đã nhìn thấu cô cố tình lấy lòng, nhưng anh không nói "giả tạo", mà chỉ dùng hai chữ "nói nhiều" để chặn miệng cô.

Giang Hựu Lục luôn thắc mắc, cùng một mẹ sinh ra, sao tính cách hai anh em Dịch Từ và Dịch Thời lại khác nhau như trời với vực?

Anh trai thì sinh ra đã mang khí chất lạnh lùng, xa lánh người; em trai thì nụ cười ấm áp, ngây ngô đáng yêu, bám người.

Anh trai học giỏi, lễ phép, tinh tế, chuẩn "con nhà người ta". Em trai nghịch ngợm, bồng bột, ngốc nghếch, chuẩn hình mẫu "đứa trẻ khiến phụ huynh đau tim".

Có lẽ trời sinh mỗi người một tính cách, Giang Hựu Lục đành chấp nhận vậy.

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Ấn tượng của trẻ tuổi của ẻm với ảnh hông tốt
kiểu ghét của nào tg trao của ấy cho hai anh chi làm phu thê luôn

2025-12-10

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play