Chương 7: Đánh cược

Bạch Dạ cười tự giễu.

Một lúc sau, sân viện lại trở nên yên lặng, mảnh hoang tàn còn đó nhưng người lại chẳng thấy đâu. Những người hầu trong viện đi ngang qua, một nha hoàn thắc mắc "Ủa, tự dưng bữa nay sân viện lại im lặng như vậy? Con nhỏ Thu Ly không phải ở trong đó sao?"

"Cô lo cho nó làm gì, theo một người chủ là phế vật thì nó có hay không đâu quan trọng."

"Cũng phải, cô ta thật ngu ngốc."

"Phải chăng lúc đầu quỳ trước chân Nhị tiểu thư thì sướng hơn không."

"Haha…."

Lúc này, Bạch Dạ mang Thu Ly về tới Tàng Vân Sơn. Thu Ly nhìn xung quanh toàn cây cỏ, không khí u ám bao trùm khu rừng khiến nàng ta thấy sợ.

"Di nương thật quá đáng, làm người phải chịu khổ ở nơi tối tăm này."

Bạch Dạ liếc nhìn Thu Ly mặt không biểu cảm nói "Cũng không có gì là không tốt cả, cũng tiện."

Thu Ly nhìn tiểu thư nhà mình, mặt đầy ai oán nói "Sao có thể tiện được, người cũng chẳng làm gì sai, vậy mà bọn họ có thể vứt bỏ người ở nơi này."

Bạch Dạ vừa đi, bình tĩnh đáp "Em không cần lo."

Nha hoàn Thu Ly nhìn tiểu thư giống như hoàn toàn thay đổi một người, không còn là bộ dạng nhút nhát, sợ sệt trước kia. Nhưng nàng ta không nghĩ nhiều, cho rằng tiểu thư đã suy nghĩ khác nên mới vậy.

Liên tiếp mấy tháng sau đó, 2 người cùng sinh sống trong Tàng Vân Sơn. Tài năng của Bạch Dạ khiến Thu Ly càng thêm kinh hãi, chẳng mấy chốc đã trở thành người hâm mộ số một của Bạch Dạ. Khác với bộ dáng sợ hãi lúc trước, Thu Ly đã dần làm quen với nơi này, biết Bạch Dạ có 2 thú sủng là Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, ngày nào bộ 3 cũng quấn lấy nhau. Thu Ly nghe được rằng Bạch Dạ có thể tu luyện thì rất vui mừng, không ngừng nói nói. Cuộc sống của Bạch Dạ cũng trở nên náo nhiệt hơn.

Thiên phú của Thu Ly cũng không tệ, nhưng dường như chưa bao giờ hiển lộ trước mặt người khác.

Trong một lần, Bạch Dạ đang ngồi tu luyện.

Bạch Dạ mở mắt "Đến bây giờ ta vẫn chưa thể hấp thụ toàn bộ Linh khí tại Tàng Vân Sơn này."

Dạ Hoàng bất đắc dĩ nói "Chủ nhân người không cần vội, Linh khí nơi này rất nồng đậm, thân thể người hiện giờ không thể hấp thụ hết được, nếu là người bình thường thì giờ này đã nổ banh xác mà chết rồi."

Bạch Dạ thở dài, nhìn về phía đống lửa sắp tàn, xong lại quay ra phía Tiểu Bạch hỏi "Ly nhi đâu? Vẫn chưa về sao?"

Tiểu Bạch chưa kịp trả lời thì Tiểu Hắc ở đâu xuất hiện, vô cùng vội vàng nói "Chủ nhân, chủ nhân, Ly nhi sắp không xong rồi, ngài mau đến giải cứu!"

Không đợi chúng nói xong, Bạch Dạ đã phi thân đi. Tiểu Bạch cũng lo lắng đi theo.

Tiểu Hắc đi đằng trước, dẫn tới một hồ nước, Thu Ly đang nằm bất động gần đó.

Bạch Dạ tới gần dò xét. Là độc! Nhưng Thu Ly chưa từng nhắc tới nó. Trước đó nàng cũng đã từng nghi ngờ nhưng Thu Ly lại giấu giếm chuyện này.

"Mang ngân châm lại đây!"

Ngân châm gắn vào cơ thể của Thu Ly ngày càng nhiều. Độc từ ngón tay của Thu Ly đi ra ngoài. Sau mấy canh giờ chữa trị, gương mặt Ly nhi đã bớt xanh hơn.

Thu Ly tỉnh dậy, nhìn thấy tiểu thư nhà mình lo lắng, nàng chỉ mỉm cười nói "Ly nhi không muốn làm tiểu thư lo nên đã giấu đi, người là quan trọng nhất đối với Ly nhi, không thể vì Ly nhi mà sinh ra phiền não."

Bạch Dạ tức giận nói "Em còn dám nói? Đã là người của ta thì ta không cho phép em xảy ra chuyện gì hết."

Thu Ly dịu dàng nhìn Bạch Dạ, trong ánh mắt có cả nỗi buồn lẫn sự hạnh phúc.

Trước đây, tình cảm giữa họ giống như tri kỉ, nàng ta sống vì Bạch Như Nguyệt, chết cũng vì Bạch Như Nguyệt. Bởi vì tiểu thư của nàng ta là người dịu dàng nhất trên đời, là ánh sáng trong lòng nàng ta.

Tiểu thư rất hiền lành nên mỗi khi bị ấm ức cũng sẽ cam chịu. Cho dù nàng ta có thay tiểu thư tức giận đi chăng nữa, tiểu thư cũng sẽ nở một nụ cười chân thành và nói "Ta không sao."

Trong mắt tiểu thư không có hai chữ 'thân phận', chỉ có tỷ muội. Họ lặng lẽ sưởi ấm trái tim nhau trong ngày đông giá lạnh.

Rất nhiều người nói tiểu thư là 'phế vật', là nỗi ô nhục của tướng quân phủ. Nàng ta muốn bênh vực tiểu thư, chỉ tiếc là không có đủ sức mạnh để làm điều đó.

Tiểu thư tốt bụng lắm, chẳng để tâm đến bất kì lời đàm tiếu nào ngoài kia.

Thế nhưng ông trời phụ lòng người, suýt chút nữa lấy mất đi báu vật của nàng ta. Tàng Vân Sơn là nơi nào? Làm sao di nương và Nhị tiểu thư có thể tàn nhẫn như thế?

Chưa bao giờ nàng ta có cảm giác phủ tướng quân trống rỗng như thế, giống như đã bị mất đi linh hồn của nó. Nàng ta sợ hãi, cũng nguyện ước với những vì sao trên bầu trời đêm kia, có thể mang tiểu thư của nàng ta quay trở lại.

Và hình như thực sự điều ước đó đã ứng nghiệm.

Bóng lưng vừa lạ vừa quen đó làm nàng ta sững sờ, chỉ biết ôm chặt lấy sợ khoảnh khắc tiếp theo có thể họ sẽ rời xa nhau mãi mãi.

Nhưng nàng ta phát hiện ra tiểu thư rất khác, một tiểu thư không còn rạng rỡ như ánh mặt trời ban trưa, chỉ còn sự giá lạnh của đêm trăng in trên mặt hồ tĩnh lặng.

Nàng ta sợ, nhưng cũng lo lắng. Liệu rằng tình cảm giữa họ cũng sẽ theo đó mà phai nhạt không?

Từ trước tới nay nàng ta đều bình bình ổn ổn, chỉ có duy nhất lần này, nàng ta muốn đánh cược.

Và có lẽ, nàng ta đã đánh cược đúng, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên qua
2 Chương 2: Viễn cổ thần thú, Dạ Hoàng
3 Chương 3: Hai chỉ tiểu manh manh
4 Chương 4: Không gian Linh thú
5 Chương 5: Giải độc
6 Chương 6: Mang đi
7 Chương 7: Đánh cược
8 Chương 8: Nam nhân
9 Chương 9: Gặp để rồi lại phải ly
10 Chương 10: Đan dược thần kì
11 Chương 11: Cổ Ảnh
12 Chương 12: Sáng tạo chính mình thế lực
13 Chương 13: Trở về tướng quân phủ
14 Chương 14: Biệt viện bỏ hoang
15 Chương 15: Liễu phu nhân-Liễu Hạ
16 Chương 16: Đột nhập phủ di nương
17 Chương 17: Sự thật
18 Chương 18: Đấu khẩu trên phố
19 Chương 19: Kĩ năng nói móc thượng thừa
20 Chương 20: Đan dược
21 Chương 21: Mấy thanh niên không biết sống chết
22 Chương 22: Thù oán gì sao?
23 Chương 23: Thần khí Liên Hồng Vũ
24 Chương 24: Hồng Liên
25 Chương 25: Nàng đang ở đâu?
26 Chương 26: Một xướng một họa, nói chết Bạch Tố Tố!
27 Chương 27: Hủy dung
28 Chương 28: Ban đêm xông vào khuê phòng
29 Chương 29: Về sau, ta bảo hộ ngươi!
30 Chương 30: Không được gọi ta là Tiểu Dạ nhi!
31 Chương 31: Nhặt được lão giả
32 Chương 32: Cửu Phục quốc
33 Chương 33: Thanh Niệm
34 Chương 34: Đăng ký Đan viện
35 Chương 35: Cửu Phục Lâm (1)
36 Chương 36: Cửu Phục Lâm (2)
37 Chương 37: Sát thủ
38 Chương 38: Không đánh mà tự khai
39 Chương 39: Kỳ sát hạch
40 Chương 40: Cướp
41 Chương 41: Đánh thành đầu heo thối
42 Chương 42: Người đứng đầu kỳ sát hạch
43 Chương 43: Thẩm vấn
44 Chương 44: Thay đổi thái độ
45 Chương 45: Cạp đất thì làm
46 Chương 46: Hấp thụ Linh khí bị bắt đền
47 Chương 47: Nợ nần, Bạch Lãng
48 Chương 48: Định ước năm xưa
49 Chương 49: Bạch Lãng mất đi hai tay
50 Chương 50: Dày vò
51 Chương 51: Diệt tộc (1)
52 Chương 52: Diệt tộc (2)
53 Chương 53: Diệt tộc (3)
54 Chương 54: Tiến tới Thanh Đằng quốc (1)
55 Chương 55: Tiến tới Thanh Đằng quốc (2)
56 Chương 56: Xung đột
57 Chương 57: Linh Linh và Viễn Chi
58 Chương 58: Kết đan
59 Chương 59: Quan tâm
60 Chương 60: Không chỉ với lí trí mà còn cả trái tim
61 Chương 61: Đại hội tỷ võ (1)-Mở đầu
62 Chương 62: Đại hội tỷ võ (2)
63 Chương 63: Đại hội tỷ võ (3)
64 Chương 64: Đại hội tỷ võ (4)
65 Chương 65: Đại hội tỷ võ (5)
66 Chương 66: Đại hội tỷ võ (6)
67 Chương 67: Đại hội tỷ võ (7)
68 Chương 68: Đại hội tỷ võ (8)
69 Chương 69: Đại hội tỷ võ (9)
70 Chương 70: Đại hội tỷ võ (10)
71 Chương 71: Đại hội tỷ võ (11)
72 Chương 72: Đại hội tỷ võ (12)
73 Chương 73: Đại hội tỷ võ (13)
74 Chương 74: Đại hội tỷ võ (14)
75 Chương 75: Đại hội tỷ võ (15)
76 Chương 76: Đại hội tỷ võ (16)
77 Chương 77: Đại hội tỷ võ (17)
78 Chương 78: Đại hội tỷ võ (18)
79 Chương 79: Đại hội tỷ võ (19)
80 Chương 80: Đại hội tỷ võ (20)
81 Chương 81: Đại hội tỷ võ (21)
82 Chương 82: Đại hội tỷ võ (22)
83 Chương 83: Đại hội tỷ võ (23)
84 Chương 84: Đại hội tỷ võ (24)
85 Chương 85: Đại hội tỷ võ (25)
86 Chương 86: Đại hội tỷ võ (26)
87 Chương 87: Đại hội tỷ võ (27)
88 Chương 88: Đại hội tỷ võ (28)
89 Chương 89: Đại hội tỷ võ (29)
90 Chương 90: Đại hội tỷ võ (30)
91 Chương 91: Đại hội tỷ võ (31)
92 Chương 92: Đại hội tỷ võ (32)-Kết thúc
93 Chương 93: Anh vợ và em rể gặp nhau
94 Chương 94: Trước ngày từ biệt
95 Chương 95: Lời cảm ơn của những đóa hoa
96 Chương 96: Cuộc gặp gỡ với Lăng Ba Tiên Tử
97 Chương 97: Những vị khách không mời
98 Chương 98: Trở thành lão sư
99 Chương 99: Nhất Tinh học viện
100 Chương 100: Lão sư bất đắc dĩ
101 Chương 101: Đối với ta, các ngươi vẫn mãi là cục bông nhỏ
102 Chương 102: Thanh Y Ban
103 Chương 103: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (1)
104 Chương 104: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (2)
105 Chương 105: Bài tập về nhà
106 Chương 106: Không dễ bắt nạt
107 Chương 107: Bạch lão sư ra mặt
108 Chương 108: Không muốn để hối hận cũng không được
109 Chương 109: Chẳng ai có thể kiêu ngạo được mãi
110 Chương 110: Băng tan
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Xuyên qua
2
Chương 2: Viễn cổ thần thú, Dạ Hoàng
3
Chương 3: Hai chỉ tiểu manh manh
4
Chương 4: Không gian Linh thú
5
Chương 5: Giải độc
6
Chương 6: Mang đi
7
Chương 7: Đánh cược
8
Chương 8: Nam nhân
9
Chương 9: Gặp để rồi lại phải ly
10
Chương 10: Đan dược thần kì
11
Chương 11: Cổ Ảnh
12
Chương 12: Sáng tạo chính mình thế lực
13
Chương 13: Trở về tướng quân phủ
14
Chương 14: Biệt viện bỏ hoang
15
Chương 15: Liễu phu nhân-Liễu Hạ
16
Chương 16: Đột nhập phủ di nương
17
Chương 17: Sự thật
18
Chương 18: Đấu khẩu trên phố
19
Chương 19: Kĩ năng nói móc thượng thừa
20
Chương 20: Đan dược
21
Chương 21: Mấy thanh niên không biết sống chết
22
Chương 22: Thù oán gì sao?
23
Chương 23: Thần khí Liên Hồng Vũ
24
Chương 24: Hồng Liên
25
Chương 25: Nàng đang ở đâu?
26
Chương 26: Một xướng một họa, nói chết Bạch Tố Tố!
27
Chương 27: Hủy dung
28
Chương 28: Ban đêm xông vào khuê phòng
29
Chương 29: Về sau, ta bảo hộ ngươi!
30
Chương 30: Không được gọi ta là Tiểu Dạ nhi!
31
Chương 31: Nhặt được lão giả
32
Chương 32: Cửu Phục quốc
33
Chương 33: Thanh Niệm
34
Chương 34: Đăng ký Đan viện
35
Chương 35: Cửu Phục Lâm (1)
36
Chương 36: Cửu Phục Lâm (2)
37
Chương 37: Sát thủ
38
Chương 38: Không đánh mà tự khai
39
Chương 39: Kỳ sát hạch
40
Chương 40: Cướp
41
Chương 41: Đánh thành đầu heo thối
42
Chương 42: Người đứng đầu kỳ sát hạch
43
Chương 43: Thẩm vấn
44
Chương 44: Thay đổi thái độ
45
Chương 45: Cạp đất thì làm
46
Chương 46: Hấp thụ Linh khí bị bắt đền
47
Chương 47: Nợ nần, Bạch Lãng
48
Chương 48: Định ước năm xưa
49
Chương 49: Bạch Lãng mất đi hai tay
50
Chương 50: Dày vò
51
Chương 51: Diệt tộc (1)
52
Chương 52: Diệt tộc (2)
53
Chương 53: Diệt tộc (3)
54
Chương 54: Tiến tới Thanh Đằng quốc (1)
55
Chương 55: Tiến tới Thanh Đằng quốc (2)
56
Chương 56: Xung đột
57
Chương 57: Linh Linh và Viễn Chi
58
Chương 58: Kết đan
59
Chương 59: Quan tâm
60
Chương 60: Không chỉ với lí trí mà còn cả trái tim
61
Chương 61: Đại hội tỷ võ (1)-Mở đầu
62
Chương 62: Đại hội tỷ võ (2)
63
Chương 63: Đại hội tỷ võ (3)
64
Chương 64: Đại hội tỷ võ (4)
65
Chương 65: Đại hội tỷ võ (5)
66
Chương 66: Đại hội tỷ võ (6)
67
Chương 67: Đại hội tỷ võ (7)
68
Chương 68: Đại hội tỷ võ (8)
69
Chương 69: Đại hội tỷ võ (9)
70
Chương 70: Đại hội tỷ võ (10)
71
Chương 71: Đại hội tỷ võ (11)
72
Chương 72: Đại hội tỷ võ (12)
73
Chương 73: Đại hội tỷ võ (13)
74
Chương 74: Đại hội tỷ võ (14)
75
Chương 75: Đại hội tỷ võ (15)
76
Chương 76: Đại hội tỷ võ (16)
77
Chương 77: Đại hội tỷ võ (17)
78
Chương 78: Đại hội tỷ võ (18)
79
Chương 79: Đại hội tỷ võ (19)
80
Chương 80: Đại hội tỷ võ (20)
81
Chương 81: Đại hội tỷ võ (21)
82
Chương 82: Đại hội tỷ võ (22)
83
Chương 83: Đại hội tỷ võ (23)
84
Chương 84: Đại hội tỷ võ (24)
85
Chương 85: Đại hội tỷ võ (25)
86
Chương 86: Đại hội tỷ võ (26)
87
Chương 87: Đại hội tỷ võ (27)
88
Chương 88: Đại hội tỷ võ (28)
89
Chương 89: Đại hội tỷ võ (29)
90
Chương 90: Đại hội tỷ võ (30)
91
Chương 91: Đại hội tỷ võ (31)
92
Chương 92: Đại hội tỷ võ (32)-Kết thúc
93
Chương 93: Anh vợ và em rể gặp nhau
94
Chương 94: Trước ngày từ biệt
95
Chương 95: Lời cảm ơn của những đóa hoa
96
Chương 96: Cuộc gặp gỡ với Lăng Ba Tiên Tử
97
Chương 97: Những vị khách không mời
98
Chương 98: Trở thành lão sư
99
Chương 99: Nhất Tinh học viện
100
Chương 100: Lão sư bất đắc dĩ
101
Chương 101: Đối với ta, các ngươi vẫn mãi là cục bông nhỏ
102
Chương 102: Thanh Y Ban
103
Chương 103: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (1)
104
Chương 104: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (2)
105
Chương 105: Bài tập về nhà
106
Chương 106: Không dễ bắt nạt
107
Chương 107: Bạch lão sư ra mặt
108
Chương 108: Không muốn để hối hận cũng không được
109
Chương 109: Chẳng ai có thể kiêu ngạo được mãi
110
Chương 110: Băng tan

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play