Chương 9: Gặp để rồi lại phải ly

Bạch Dạ thần sắc lạnh nhạt nhìn nam nhân, gương mặt trầm ổn cùng khí thế bức người khiến cho người khác sợ hãi. Nàng âm thầm đánh giá qua hắn.

Nam nhân này, nàng không thể nhìn ra được tu vi của hắn! Có thể hắn hơn nàng rất nhiều. Hiện giờ tốt nhất vẫn là không nên chọc vào, tránh cho về sau nảy sinh nhiều rắc rối không đáng có.

Thu Ly thấy không khí có vẻ khá căng thẳng liền bất chợt nói "Thương thế của ngươi dù sao cũng chưa hồi phục hoàn toàn, tạm thời vẫn nên ở lại đây dưỡng thương đi." nói xong còn xoay người về phía Bạch Dạ hỏi "Đúng không tiểu thư?"

Bạch Dạ làm với vẻ mặt "Tùy ngươi", nhún nhún vai rồi ngồi ở một bên làm đồ ăn.

Nam nhân ngồi một bên không biết suy nghĩ cái gì, chỉ yên ổn dưỡng thương. Khi mọi người đã ngủ hết, chỉ còn lại Bạch Dạ cùng nam nhân. Hai người vẫn im lặng, một bên thì không muốn nói, một bên lại không biết phải nói gì.

Cuối cùng thì nam nhân cũng mở lời trước "Đa tạ cô nương đã cứu ta." thanh âm tuy không lớn nhưng cũng đủ khiến Bạch Dạ nghe thấy.

Bạch Dạ ngưng lại động tác trên tay, đôi đồng tử vừa dãn ra lại trở về nguyên trạng, nói một câu tùy ý "Tiện tay thôi."

Nam nhân có chút mộng bức quan sát Bạch Dạ. Tiếp xúc qua với nhiều người là vậy, tính cách khó gần như Bạch Dạ cũng không phải hiếm, thế nhưng cũng chẳng trẻ tuổi như nàng.

Hắn chậm rãi hỏi "Không biết tại hạ có thể được vinh hạnh biết tên của cô nương không?" tiểu cô nương nhỏ tuổi mà lại sống ở khu rừng đầy rẫy nguy hiểm như vậy. Cũng may mắn rằng bên người nàng ta có được 2 thú sủng là ma thú nên có thể dễ dàng đi lại ở nơi này. Còn một loại năng lực nữa cũng đang cư trú trên người nàng nhưng hắn không thể biết rõ được rốt cuộc nó là gì, chỉ biết rằng nó rất mạnh. Hắn không khỏi hoài nghi về thân thế của tiểu cô nương.

Rốt cuộc nàng là ai mà lại mang trên người nhiều bí mật đến như vậy.

Bạch Dạ trầm ngâm một lúc, hỏi lại "Có hứng thú?"

Nam nhân sững sờ trong giây lát, rồi lại ậm ừ đáp "Nếu như sau này có kì ngộ gặp lại, hẳn là có thể báo đáp cô nương đàng hoàng."

Trong lúc chờ đợi một câu trả lời thì vỡ ra một khoảng không yên lặng giữa chốn rừng thiêng nước độc. Bạch Dạ không nhanh chóng đáp lại, mà chỉ nghe thấy tiếng lửa cháy vẫn bập bùng trong nền trời đen thẳm.

Thời gian qua đi cũng chỉ vài cái tích tắc ngắn ngủi, giọng nói thản nhiên đó một lần nữa vang lên đánh thức tâm trí nam nhân.

"Bạch Dạ!"

"Hử?"

"Tên của ta."

"Ồ" nam nhân giật mình nhè nhẹ. Hắn không biết bản thân bị làm sao, dù gì cũng chỉ là một cái tên thôi, nhưng nó tựa một vòng xoáy sâu hoắm kéo hắn vào mà chẳng thể thoát ra. Hoặc cũng do hắn tự nguyện tiến vào.

Cái giao diện đó cùng với tính cách của nàng chẳng ăn khớp với nhau chút nào!

Lần này đến lượt hắn phá vỡ bầu không khí, bất tri bất giác phì cười.

Trong suốt bao nhiêu năm qua, hắn chưa từng cười vui vẻ đến vậy!

Hẳn là sự cô độc đã đeo bám hắn một thời gian quá lâu, ngày qua ngày canh mật đến chém giết, hắn đã không còn nhớ rõ lần cuối bản thân thả lỏng như vậy là từ bao giờ. Khi thấy Bạch Dạ rõ ràng chỉ là một cái tiểu cô nương lại y như cái bà cụ non, đến cười cũng chẳng thấy lấy một cái.

Mày nàng khẽ nhếch lên, trên đầu như hiện dấu hỏi chấm to đùng đối với nam nhân.

Tự nhiên cười? Có bệnh à?

Bạch Dạ không thèm để ý đến nữa, trực tiếp quay đầu đi không nói gì, nhưng vẫn đưa đến một xiên thịt, sợ hắn đói.

Nam nhân nhoẻn miệng cười ôn hòa, nhận lấy chỉ thịt xiên kia rồi nói "Tại hạ Vệ Thiên Sát."

Lần này lại thêm một dấu hỏi lớn nữa Bạch Dạ dành cho hắn.

Trong đầu nàng không ngừng hiện lên dòng chữ: Ta không có nhu cầu biết tên của ngươi!

Chỉ thấy hắn kia trương khuôn mặt tuyệt mĩ mỉm cười. Nhưng phải thừa nhận rằng là nàng đã sống trải qua đây là đời thứ hai và đây là chưa từng gặp qua người nào đẹp như hắn. Mà khi hắn cười trông còn thập phần quyến rũ hơn cả nữ tử.

Nàng vốn xưa nay cũng chẳng để ý lắm đến nhan sắc của một người, dù gì thì lúc sắp chết cũng đều có biểu tình như nhau cả thôi.

Nên cho dù Vệ Thiên Sát thực sự thập toàn thập mĩ, cũng sẽ không có lực sát thương nào đối với tâm lý của nàng.

Cảm thấy bản thân vừa thất thần, nàng liền bình tĩnh nhắm mắt lại!

Và cứ như vậy hai người trải qua một đêm yên bình.

Cho đến vài ngày sau....

Mấy ngày trôi qua kể từ lúc Vệ Thiên Sát tới đây, mối quan hệ của bọn họ dần dần cũng không còn ngại ngùng như trước, đặc biệt là Thu Ly.

Nàng ta thấy Vệ Thiên Sát ở cạnh với tiểu thư của nàng rất hòa hợp nên lúc nào cũng tìm cơ hội để cho mối quan hệ của họ trở nên tốt hơn. Vệ Thiên Sát đương nhiên hiểu ý, nhưng Bạch Dạ lại không như vậy. Đối mặt với hắn, nàng không có một trạng thái nào khác ngoài sự cảnh giác.

Cho đến một ngày, Vệ Thiên Sát không ở cùng đám Bạch Dạ.

"Chủ nhân."

"Giải quyết xong?" Vệ Thiên Sát thần sắc lạnh nhạt hỏi.

"Vâng!" một ám vệ quỳ gối ôm quyền nói. Hắn chính là Hắc Nhất-một trong những ám vệ chi nhất của Vệ Thiên Sát.

Hơi thở xung quanh Vệ Thiên Sát dần lạnh xuống, khoảng không yên lặng càng khiến hắn trông âm u hơn vài phần.

Mày hắn hơi cau lại, những suy nghĩ hỗn tạp trong đầu hắn không ngừng chạy loạn.

Hắc Tử không ngẩng đầu lên, chỉ như vô tình hỏi "Chủ nhân hiện tại liền trở về?"

Nói đến đây, Vệ Thiên Sát bỗng lộ ra vẻ chần chừ.

Hắn luyến tiếc rời khỏi.

Bàn tay đang gắt gao nắm chặt rồi hạ xuống. Hắn phải đi! Giống như đã trải qua hàng trăm sự cân nhắc, hắn bất đắc dĩ thở nhẹ!

Bên phía Bạch Dạ, lúc này nàng đang gói gém đồ đạc.

"Chủ nhân, đến lúc chúng ta phải rời khỏi nơi này rồi." Dạ Hoàng nhẹ nhàng nói.

Bạch Dạ gật đầu.

Hiện tại nàng đã 15 tuổi, có rất nhiều thứ cần làm. Mà việc đầu tiên là rời khỏi khu rừng này. Thu Ly có chút lưu luyến, đã mấy năm sống ở đây, phải nói là quen thuộc nơi này còn hơn cả phủ tướng quân trước kia. Bây giờ phải đi thì có chút không nỡ.

Đang lúc chuẩn bị đồ đạc thì Vệ Thiên Sát từ đằng sau xuất hiện, khuôn mặt hắn trầm xuống, lộ rõ vẻ buồn bực.

Bạch Dạ nhìn hắn, chẳng nghĩ gì liền hỏi "Ngươi phải đi?"

Vệ Thiên Sát không phủ nhận liền gật đầu. Đây là điều hắn không mong muốn nhất.

Hắn ngước mắt muốn lén xem hiểu hiện của nàng. Trong lòng như chia làm 2 trường phải đối lập: một bên mong muốn nàng sẽ luyến tiếc hắn rời đi, nhưng một bên cũng sợ rằng bản thân không kiềm được cảm xúc.

Nhưng có lẽ hắn thất vọng rồi. Giống như lần đầu tiên họ gặp nhau, giống như hai người xa lạ vô tình lướt ngang qua trong cuộc đời mỗi người. Nàng vẫn vậy. Và hắn cũng biết, nàng cảnh giác với hắn.

Rốt cuộc thì Vệ Thiên Sát vẫn mở lời "Ta có chút việc, cần phải đi, nàng..."

"Đi đi!" hắn chưa kịp nói hết thì Bạch Dạ đã ngắt lời "Đi làm việc của ngươi đi." nàng vốn cũng chẳng thích giữ lại ai quá lâu.

Cảm xúc hỗn độn trong hắn lúc này càng trầm lắng xuống. Mím môi muốn xoay người rời khỏi. Nhưng bước chân chưa chạm đất, giọng nói lại tiếp tục ngân lên như tiếng chuông giữa gió xuân, kêu leng keng trên nền trời bao la mà xanh thẳm.

"Còn nữa...bảo vệ bản thân!"

Đã từ bao giờ rồi? Tiếng thở rất nhẹ như nói lên một tiếng lòng bi ai, nơi con người đấu tranh nhau vì một chữ 'sống'. Có tiếng sóng vỗ dạt vào bãi cát trắng vàng, chính là một giọt nước tràn vào mặt hồ tĩnh lặng, như nghe thấy từng phiến lá va chạm vào nhau tạo nên một khúc ca của tình yêu thương ấy.

Có lẽ ngay tại khoảnh khắc đó...mọi thứ đã khác rồi!

Chỉ còn lại một bóng hình mờ ảo trong không trung, lay động làn gió cuốn theo một ánh mắt say người và câu nói "Chờ ta"!

Nhưng Vệ Thiên Sát không hề biết, nàng cũng sẽ rời khỏi nơi này. Có lẽ, Bạch Dạ đã phải khiến hắn thất vọng rồi.

Bạch Dạ từ trước tới giờ luôn cô độc bởi tính cách không thích giữ lại ai quá lâu của nàng. Nàng luôn coi những người từng tiếp xúc với nàng chỉ là kẻ qua đường, may mắn thì gặp nhau mà thôi. Có thể nàng có trí nhớ rất tốt nhưng đó là với công việc, nhưng về người thì hầu như là không. Sẽ nhanh thôi, nàng sẽ mau chóng quên đi Vệ Thiên Sát.

Cuộc vui nào chẳng có ngày sẽ phải kết thúc, nhớ nhau làm gì để rồi đến lúc chia ly thì ôm nhau khóc sướt mướt. Nàng không phải hạng người đó, không cần thiết phải làm vậy.

Hot

Comments

Trương Liên

Trương Liên

hay ạ

2023-06-18

0

◌⑅⃝●♡⋆♡LOVE♡⋆♡●⑅◌

◌⑅⃝●♡⋆♡LOVE♡⋆♡●⑅◌

có thể đc thì ngày ra vài chap thì càng tốt

2021-08-24

0

◌⑅⃝●♡⋆♡LOVE♡⋆♡●⑅◌

◌⑅⃝●♡⋆♡LOVE♡⋆♡●⑅◌

nhanh nhanh nha chứ tui k chờ đc lâu đâu

2021-08-24

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên qua
2 Chương 2: Viễn cổ thần thú, Dạ Hoàng
3 Chương 3: Hai chỉ tiểu manh manh
4 Chương 4: Không gian Linh thú
5 Chương 5: Giải độc
6 Chương 6: Mang đi
7 Chương 7: Đánh cược
8 Chương 8: Nam nhân
9 Chương 9: Gặp để rồi lại phải ly
10 Chương 10: Đan dược thần kì
11 Chương 11: Cổ Ảnh
12 Chương 12: Sáng tạo chính mình thế lực
13 Chương 13: Trở về tướng quân phủ
14 Chương 14: Biệt viện bỏ hoang
15 Chương 15: Liễu phu nhân-Liễu Hạ
16 Chương 16: Đột nhập phủ di nương
17 Chương 17: Sự thật
18 Chương 18: Đấu khẩu trên phố
19 Chương 19: Kĩ năng nói móc thượng thừa
20 Chương 20: Đan dược
21 Chương 21: Mấy thanh niên không biết sống chết
22 Chương 22: Thù oán gì sao?
23 Chương 23: Thần khí Liên Hồng Vũ
24 Chương 24: Hồng Liên
25 Chương 25: Nàng đang ở đâu?
26 Chương 26: Một xướng một họa, nói chết Bạch Tố Tố!
27 Chương 27: Hủy dung
28 Chương 28: Ban đêm xông vào khuê phòng
29 Chương 29: Về sau, ta bảo hộ ngươi!
30 Chương 30: Không được gọi ta là Tiểu Dạ nhi!
31 Chương 31: Nhặt được lão giả
32 Chương 32: Cửu Phục quốc
33 Chương 33: Thanh Niệm
34 Chương 34: Đăng ký Đan viện
35 Chương 35: Cửu Phục Lâm (1)
36 Chương 36: Cửu Phục Lâm (2)
37 Chương 37: Sát thủ
38 Chương 38: Không đánh mà tự khai
39 Chương 39: Kỳ sát hạch
40 Chương 40: Cướp
41 Chương 41: Đánh thành đầu heo thối
42 Chương 42: Người đứng đầu kỳ sát hạch
43 Chương 43: Thẩm vấn
44 Chương 44: Thay đổi thái độ
45 Chương 45: Cạp đất thì làm
46 Chương 46: Hấp thụ Linh khí bị bắt đền
47 Chương 47: Nợ nần, Bạch Lãng
48 Chương 48: Định ước năm xưa
49 Chương 49: Bạch Lãng mất đi hai tay
50 Chương 50: Dày vò
51 Chương 51: Diệt tộc (1)
52 Chương 52: Diệt tộc (2)
53 Chương 53: Diệt tộc (3)
54 Chương 54: Tiến tới Thanh Đằng quốc (1)
55 Chương 55: Tiến tới Thanh Đằng quốc (2)
56 Chương 56: Xung đột
57 Chương 57: Linh Linh và Viễn Chi
58 Chương 58: Kết đan
59 Chương 59: Quan tâm
60 Chương 60: Không chỉ với lí trí mà còn cả trái tim
61 Chương 61: Đại hội tỷ võ (1)-Mở đầu
62 Chương 62: Đại hội tỷ võ (2)
63 Chương 63: Đại hội tỷ võ (3)
64 Chương 64: Đại hội tỷ võ (4)
65 Chương 65: Đại hội tỷ võ (5)
66 Chương 66: Đại hội tỷ võ (6)
67 Chương 67: Đại hội tỷ võ (7)
68 Chương 68: Đại hội tỷ võ (8)
69 Chương 69: Đại hội tỷ võ (9)
70 Chương 70: Đại hội tỷ võ (10)
71 Chương 71: Đại hội tỷ võ (11)
72 Chương 72: Đại hội tỷ võ (12)
73 Chương 73: Đại hội tỷ võ (13)
74 Chương 74: Đại hội tỷ võ (14)
75 Chương 75: Đại hội tỷ võ (15)
76 Chương 76: Đại hội tỷ võ (16)
77 Chương 77: Đại hội tỷ võ (17)
78 Chương 78: Đại hội tỷ võ (18)
79 Chương 79: Đại hội tỷ võ (19)
80 Chương 80: Đại hội tỷ võ (20)
81 Chương 81: Đại hội tỷ võ (21)
82 Chương 82: Đại hội tỷ võ (22)
83 Chương 83: Đại hội tỷ võ (23)
84 Chương 84: Đại hội tỷ võ (24)
85 Chương 85: Đại hội tỷ võ (25)
86 Chương 86: Đại hội tỷ võ (26)
87 Chương 87: Đại hội tỷ võ (27)
88 Chương 88: Đại hội tỷ võ (28)
89 Chương 89: Đại hội tỷ võ (29)
90 Chương 90: Đại hội tỷ võ (30)
91 Chương 91: Đại hội tỷ võ (31)
92 Chương 92: Đại hội tỷ võ (32)-Kết thúc
93 Chương 93: Anh vợ và em rể gặp nhau
94 Chương 94: Trước ngày từ biệt
95 Chương 95: Lời cảm ơn của những đóa hoa
96 Chương 96: Cuộc gặp gỡ với Lăng Ba Tiên Tử
97 Chương 97: Những vị khách không mời
98 Chương 98: Trở thành lão sư
99 Chương 99: Nhất Tinh học viện
100 Chương 100: Lão sư bất đắc dĩ
101 Chương 101: Đối với ta, các ngươi vẫn mãi là cục bông nhỏ
102 Chương 102: Thanh Y Ban
103 Chương 103: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (1)
104 Chương 104: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (2)
105 Chương 105: Bài tập về nhà
106 Chương 106: Không dễ bắt nạt
107 Chương 107: Bạch lão sư ra mặt
108 Chương 108: Không muốn để hối hận cũng không được
109 Chương 109: Chẳng ai có thể kiêu ngạo được mãi
110 Chương 110: Băng tan
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Xuyên qua
2
Chương 2: Viễn cổ thần thú, Dạ Hoàng
3
Chương 3: Hai chỉ tiểu manh manh
4
Chương 4: Không gian Linh thú
5
Chương 5: Giải độc
6
Chương 6: Mang đi
7
Chương 7: Đánh cược
8
Chương 8: Nam nhân
9
Chương 9: Gặp để rồi lại phải ly
10
Chương 10: Đan dược thần kì
11
Chương 11: Cổ Ảnh
12
Chương 12: Sáng tạo chính mình thế lực
13
Chương 13: Trở về tướng quân phủ
14
Chương 14: Biệt viện bỏ hoang
15
Chương 15: Liễu phu nhân-Liễu Hạ
16
Chương 16: Đột nhập phủ di nương
17
Chương 17: Sự thật
18
Chương 18: Đấu khẩu trên phố
19
Chương 19: Kĩ năng nói móc thượng thừa
20
Chương 20: Đan dược
21
Chương 21: Mấy thanh niên không biết sống chết
22
Chương 22: Thù oán gì sao?
23
Chương 23: Thần khí Liên Hồng Vũ
24
Chương 24: Hồng Liên
25
Chương 25: Nàng đang ở đâu?
26
Chương 26: Một xướng một họa, nói chết Bạch Tố Tố!
27
Chương 27: Hủy dung
28
Chương 28: Ban đêm xông vào khuê phòng
29
Chương 29: Về sau, ta bảo hộ ngươi!
30
Chương 30: Không được gọi ta là Tiểu Dạ nhi!
31
Chương 31: Nhặt được lão giả
32
Chương 32: Cửu Phục quốc
33
Chương 33: Thanh Niệm
34
Chương 34: Đăng ký Đan viện
35
Chương 35: Cửu Phục Lâm (1)
36
Chương 36: Cửu Phục Lâm (2)
37
Chương 37: Sát thủ
38
Chương 38: Không đánh mà tự khai
39
Chương 39: Kỳ sát hạch
40
Chương 40: Cướp
41
Chương 41: Đánh thành đầu heo thối
42
Chương 42: Người đứng đầu kỳ sát hạch
43
Chương 43: Thẩm vấn
44
Chương 44: Thay đổi thái độ
45
Chương 45: Cạp đất thì làm
46
Chương 46: Hấp thụ Linh khí bị bắt đền
47
Chương 47: Nợ nần, Bạch Lãng
48
Chương 48: Định ước năm xưa
49
Chương 49: Bạch Lãng mất đi hai tay
50
Chương 50: Dày vò
51
Chương 51: Diệt tộc (1)
52
Chương 52: Diệt tộc (2)
53
Chương 53: Diệt tộc (3)
54
Chương 54: Tiến tới Thanh Đằng quốc (1)
55
Chương 55: Tiến tới Thanh Đằng quốc (2)
56
Chương 56: Xung đột
57
Chương 57: Linh Linh và Viễn Chi
58
Chương 58: Kết đan
59
Chương 59: Quan tâm
60
Chương 60: Không chỉ với lí trí mà còn cả trái tim
61
Chương 61: Đại hội tỷ võ (1)-Mở đầu
62
Chương 62: Đại hội tỷ võ (2)
63
Chương 63: Đại hội tỷ võ (3)
64
Chương 64: Đại hội tỷ võ (4)
65
Chương 65: Đại hội tỷ võ (5)
66
Chương 66: Đại hội tỷ võ (6)
67
Chương 67: Đại hội tỷ võ (7)
68
Chương 68: Đại hội tỷ võ (8)
69
Chương 69: Đại hội tỷ võ (9)
70
Chương 70: Đại hội tỷ võ (10)
71
Chương 71: Đại hội tỷ võ (11)
72
Chương 72: Đại hội tỷ võ (12)
73
Chương 73: Đại hội tỷ võ (13)
74
Chương 74: Đại hội tỷ võ (14)
75
Chương 75: Đại hội tỷ võ (15)
76
Chương 76: Đại hội tỷ võ (16)
77
Chương 77: Đại hội tỷ võ (17)
78
Chương 78: Đại hội tỷ võ (18)
79
Chương 79: Đại hội tỷ võ (19)
80
Chương 80: Đại hội tỷ võ (20)
81
Chương 81: Đại hội tỷ võ (21)
82
Chương 82: Đại hội tỷ võ (22)
83
Chương 83: Đại hội tỷ võ (23)
84
Chương 84: Đại hội tỷ võ (24)
85
Chương 85: Đại hội tỷ võ (25)
86
Chương 86: Đại hội tỷ võ (26)
87
Chương 87: Đại hội tỷ võ (27)
88
Chương 88: Đại hội tỷ võ (28)
89
Chương 89: Đại hội tỷ võ (29)
90
Chương 90: Đại hội tỷ võ (30)
91
Chương 91: Đại hội tỷ võ (31)
92
Chương 92: Đại hội tỷ võ (32)-Kết thúc
93
Chương 93: Anh vợ và em rể gặp nhau
94
Chương 94: Trước ngày từ biệt
95
Chương 95: Lời cảm ơn của những đóa hoa
96
Chương 96: Cuộc gặp gỡ với Lăng Ba Tiên Tử
97
Chương 97: Những vị khách không mời
98
Chương 98: Trở thành lão sư
99
Chương 99: Nhất Tinh học viện
100
Chương 100: Lão sư bất đắc dĩ
101
Chương 101: Đối với ta, các ngươi vẫn mãi là cục bông nhỏ
102
Chương 102: Thanh Y Ban
103
Chương 103: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (1)
104
Chương 104: Buổi học đáng nhớ của Thanh Y Ban (2)
105
Chương 105: Bài tập về nhà
106
Chương 106: Không dễ bắt nạt
107
Chương 107: Bạch lão sư ra mặt
108
Chương 108: Không muốn để hối hận cũng không được
109
Chương 109: Chẳng ai có thể kiêu ngạo được mãi
110
Chương 110: Băng tan

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play