Chương 3: Dùng Miệng Đút Thuốc

Ngay trong căn phòng tối, ngọn nến chầm chậm được đốt sáng, trên khung chữ thập thân ảnh nam nhân người bê bết máu đang bị trói, thoạt nhìn vào khiến người khác kinh sợ, ánh đèn mờ ảo soi rõ người ngồi trên chiếc ghế không xa, kế bên còn có một thùng nước muối.

Ràooo!

Nước muối trong thùng cứ như thế bị hất lên người nam nhân đấy, hắn la hét thống khổ đau đớn tột cùng: "A A A"

"Tay nào?"

"Là vương phi quyến rũ ta, cầu vương gia tha mạng cho ta!"

"Tay nào của ngươi cởi y phục của hắn?"

"Là...là tay phải..."

Roẹt...bịch...

"Á...tay của ta...đau, đau quá..."

Cánh tay phải của hắn bị một đường kiếm hung hăng chém đứt, không nhanh không chậm, con ngươi Dạ Cảnh Uyên lạnh lùng quét qua người hắn, cũng chỉ mới là một cánh tay, y khinh thường lạnh giọng:"Là ai sai khiến ngươi hạ dược Nhan Diệc Phi?"

"Ta..ta không biết."

"Thập Diện, chặt tay trái của hắn."

Lời nói vừa dứt, cánh tay trái của hắn lập tức bị cắt đứt, nỗi đau từ hai cánh tay bị đứt lìa khiến hắn thừa sống thiếu chết.

"Là ai sai khiến ngươi hạ dược?"

Dạ Cảnh Uyên đôi mắt sắt lạnh, khí thế cao ngạo cùng vẻ tuyệt tình như thế khiến hắn sợ đến chảy nước tiểu ra quần.

"Ồ, Thập Diện, bổn vương đếm đến ba, nếu hắn không nói lập tức chặt chân trái của hắn!"

Nghe đến đây tên nô tài mặt liền biến xanh, run rẩy đến cả dây xích xung quanh người hắn cũng run theo, hắn là xui xẻo hay mạng của hắn trời định phải chết trong tay Dạ Cảnh Uyên đây?

"Một"

"Hai"

Đến khi Dạ Cảnh Uyên chuẩn bị đếm lần thứ ba thì...

"Nô tài khai...là quận chúa Tô Châu sai bảo nô tài, là nàng ta muốn hãm hại danh tiếng của vương phi!"

"Ha...quận chúa Tô Châu, ta nhớ kĩ rồi."

"Vậy...vậy vương gia, ngài... ngài sẽ tha cho ta đúng không?"

"Tha?"

Dạ Cảnh Uyên môi chỉ nở nụ cười lạnh, xoay lưng bỏ đi không nói lời nào nữa, tên nô tài thấy như thế liền vui mừng, hắn biết mình sẽ không dễ dàng chết mà.

Ngay khi suy nghĩ vừa dứt thì một đường kiếm dứt khoác đâm thẳng vào tim của hắn, hai mắt hắn trợn tròn như không thể tin được, Thập Diện hừ lạnh xoay người bỏ đi, cái kết của việc phản bội vương gia chỉ có thể là Chết!

.

.

"Nô tỳ tham kiến vương gia."

"Vương phi thế nào rồi?"

"Bẩm, vương phi sốt cao không ngừng, thái y cũng đã chẩn mạch kê thuốc nhưng thứ cho nô tỳ vô dụng không đút được thuốc cho vương phi."

Đã hai ngày liền Diệc Phi sốt cao không ngừng, vì ngày đại hôn hắn vốn bị cảm phong hàn, thêm xuân dược kích thích kèm ngâm mình trong ôn tuyền lâu khiến cơ thể hắn suy nhược đến thế.

"Đưa thuốc cho ta."

Dạ Cảnh Uyên nhận lấy bát thuốc từ Tiểu Đào, y cho vào miệng mình sao đó áp vào miệng Diệc Phi, Tiểu Đào mặt liền ửng đỏ, hai mắt nàng ta như sắp mù lòa, vương gia tại thượng có thể đút thuốc bằng cách này a!

"Ưm..." Thuốc đắng trong miệng làm Diệc Phi khẽ nhăn mặt, mở mắt liền thấy Dạ Cảnh Uyên đang giao môi với mình, theo phản xạ tự nhiên hắn đẩy mạnh Dạ Cảnh Uyên ra, tức giận mắng: "Hỗn đản!"

"Vương phi tỉnh rồi, thật may quá."

"Tiểu Đào? Ta bị làm sao?" Diệc Phi cảm thấy mệt mỏi kèm cơn choáng váng, phải một lúc mới lấy lại tiêu cự.

"Vương phi người đang bị sốt, là vương gia giúp người uống thuốc." Nói tới việc cho uống thuốc Tiểu Đào lại đỏ mặt, Diệc Phi lại nhăn mặt, giúp hắn uống thuốc có cần phải dùng tới cách này?

"Để đó ta tự uống."

Dạ Cảnh Uyên cũng không nói gì, ngoan ngoãn đưa bát thuốc còn dư cho hắn, nhìn màu thuốc đen như mực lại làm tâm Diệc Phi đánh thịch một cái, này cũng gọi là thuốc sao? Mùi thuốc vừa nồng vừa đen xì xì, nhìn thôi cũng đủ ớn óc.

"Vương phi không uống sao?" Nét mặt Dạ Cảnh Uyên hình như biết rõ tình cảnh hiện tại ,y cười như không cười nhìn hắn trêu chọc.

"Ta...ta đợi thuốc bớt nóng."

"A~ thật là thuốc có chút nóng."

Tiểu Đào ngây người ra, không phải nàng ta đã làm nguội thuốc rồi hay sao, vương phi vương gia nói như thế lẽ nào thuốc vẫn còn nóng lắm sao?

Diệc Phi liếc mắt sang chỗ khác, vì sao cái tên Sầm Vương này cứ nhìn chằm chằm hắn mãi thế, làm hắn không thể nào nhìn thẳng được, thật là lúng túng.

"Cái kia...ta muốn nghỉ ngơi..."

"Tiểu Đào ngươi lui xuống trước, dặn dò thiện viện phòng chuẩn bị thức ăn bồi dưỡng cho vương phi."

"Vâng, nô tỳ xin cáo lui."

Tiểu Đào đi chỉ còn lại hắn và Dạ Cảnh Uyên, bỗng chốc không khí trong phòng liền trở nên ngột ngạt, Diệc Phi tựa mình vào cạnh giường mắt vẫn không dám nhìn thẳng, hắn là đang lo sợ cái gì chứ?

"A Phi, có phải ở Đông Triệu ngươi gặp tai nạn gì hay không?"

"Tai nạn? Ta không có." Trả lời lập tức không suy nghĩ nhiều, Diệc Phi nghe y gọi thân mật như thế có chút không quen, vốn dĩ linh hồn hắn mượn xác của thái tử Đông Triệu quốc mà thôi, cũng không có kí ức nào cho thấy thái tử từng bị tai nạn.

"Vậy tại sao ngươi không nhớ đến ta?"

Không hiểu vì sao nghe câu nói này Diệc Phi liền ngửi ra mùi mờ ám, hắn rũ mắt xuống không dám nhìn thẳng.

"A Phi, ngươi ở Đông Triệu nhất định chịu phải nhiều uất ức?" Dạ Cảnh Uyên không hài lòng mà gặn hỏi, nào ngờ Diệc Phi tức giận phản bác: "Trước mắt ta chỉ thấy ngươi làm cho ta uất ức, làm cho ta chịu tủi nhục, ngươi hủy hoại thân danh của ta còn bắt ta phải thành thân với ngươi, uất ức ta chịu cũng là do ngươi!"

Dạ Cảnh Uyên sững sờ, là do y khiến hắn chịu uất ức sao? Không phải! Y chỉ muốn tốt cho hắn thôi.

Diệc Phi vốn không thể nhớ hết được mọi chuyện, đối với tình huống này hắn chỉ biết dựa theo những gì hắn đang chịu được mà bộc phát.

Vốn dĩ Dạ Cảnh Uyên khởi binh là muốn răng đe hoàng đế Đông Triệu nhưng thật không ngờ đến Diệc Phi thay hoàng đế cầu xin, lúc đó Dạ Cảnh Uyên đã vô cùng tức giận cho nên đã làm ra loại chuyện không kiểm soát được, mất khống chế mà ra tay đánh hắn!

Y vuốt gương mặt của hắn, điều này làm hắn tránh né, loại thân mật này hắn vẫn chưa thể chấp nhận được, hắn không phải là thái tử Đông Triệu, hắn chỉ vô tình mượn xác hoàn hồn, hiện tại xác do hắn làm chủ, Dạ Cảnh Uyên muốn làm bậy hắn nhất định sẽ không tha!

Bàn tay Dạ Cảnh Uyên lơ lửng một hồi rồi buông xuống, y biết mình đã làm điều không đúng với hắn, nhẹ giọng nói: "Ngươi nghỉ ngơi thật tốt, về sau ta sẽ không làm những điều đấy nữa."

Y rời đi với vẻ mặt không vui.

Diệc Phi đưa tay xoa xoa lấy thái dương, hắn có phải xui xẻo quá hay không? Vừa xuyên không đến đã xảy ra nhiều việc khiến hắn không thể chấp nhận nổi, bây giờ thân phận hắn là Sầm vương phi hỏi hắn làm sao để có thể thoát thân khỏi phủ?

...

Thư phòng của Dạ Cảnh Uyên truyền ra một màu u ám, bên trong là một mớ hỗn độn, Thập Diện phải nhiều lần ngăn cản Dạ Cảnh Uyên mới ngừng phát tiết.

Chóng tay lên bàn Dạ Cảnh Uyên thở ra một hơi, y hỏi: "Có phải bổn vương đã làm không đúng?"

Thập Diện trả lời: "Việc vương gia làm thuộc hạ đều nghĩ là đúng, nhưng việc vương gia thực hiện như thế nào thứ cho thuộc hạ không thể xen vào được."

Thập Diện lại nói: "Những việc người làm cho vương phi, rồi sẽ có một ngày ngài ấy sẽ hiểu cho vương gia."

Dạ Cảnh Uyên suy tư một hồi rồi lại trầm ngâm, y ngồi vào ghế bày ra vẻ mặt bất mãn, Thập Diện cũng hiểu rõ tình hình, sực hắn nhớ ra điều cần bấm báo liền nói: "Thập Dao truyền tin báo hoàng đế Đông Triệu quả nhiên có ý đồ hãm hại vương phi, lúc trước theo điều tra cho thấy hắn chính là nhi tử của một phi tần nhưng thân phận lại không được sạch sẽ, vì sợ sao này vương phi sẽ gây trở ngại cho hắn cho nên lần đó hắn đã sai người truy sát vương phi."

Nhớ lại lúc trước Nhan Diệc Phi từng bị truy sát suýt bị mất mạng, lần đó hắn may mắn sống sót trở lại hoàng cung, còn ngốc đến mức đem sự việc kể lại cho hoàng đế mà không biết rằng hoàng đế là người đứng sau mọi việc.

Từ nhỏ Sầm Vương đã có mối quan hệ đặc biệt với Nhan Diệc Phi, vì lúc nhỏ mẫu thân của y vốn là tỉ muội chí cốt của hoàng hậu Đông Triệu, mẫu hậu của y đem tâm nguyện muốn con của cả hai sau này thành đôi, hoàng hậu Đông Triệu vì vậy cũng nhanh chóng đồng ý, 3 năm sau đó hoàng hậu Đông Triệu có tin vui nhưng đến khi sinh lại là một hoàng tử dung mạo yêu kiều nhìn chẳng khác gì so với tiểu oa nữ, Dạ Cảnh Uyên bấy giờ đã được 10 tuổi, lần đầu gặp y đã một mực yêu thương như đệ đệ của mình.

Cho dù hôn ước không thành vì cả hai hoàng hậu đều hạ sinh hoàng tử nhưng trong lòng Dạ Cảnh Uyên đã sớm ước định Nhan Diệc Phi sẽ đệ đệ của mình, thật không ngờ ngoài dự liệu xảy ra vấn đề lớn, thế mà đã thành thân với hắn luôn rồi!

"Vương gia người định làm gì tiếp theo?"

"Truyền lệnh Thập Dao rút lui về hoàng thành, cho người thâm nhập hoàng cung Đông Triệu âm thầm theo dõi hắn."

"Thuộc hạ đã rõ, về phía vương phi người định sẽ nhốt ngài ấy như thế sao?"

"Bổn vương tự có dự tính, ngươi lui xuống trước, thời gian này để Thập Dao bên cạnh bảo vệ cho hắn."

"Vâng!"

...****************...

Hot

Comments

duheheduighe🧡🍀

duheheduighe🧡🍀

cứ đọc lộn Lưu Diệc Phi khổ thân 😞

2022-06-18

2

Sandra

Sandra

tiểu Đào muội muội nếu ngại thì đổi chỗ cho ta đi nè

2022-04-25

4

Mayer

Mayer

các bà mẹ tuyệt vời ❤❤❤

2021-10-31

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua
2 Chương 2: Trúng Xuân Dược
3 Chương 3: Dùng Miệng Đút Thuốc
4 Chương 4: Diệc Phi Tức Giận
5 Chương 5: Chúng Ta Sau Này Hòa Nhau
6 Chương 6 : Vào Thanh Lâu!Bộ Mặt Mới Của Diệc Phi.
7 Chương 7: Khách Điếm
8 Chương 8: Nam Điện
9 Chương 9: Lão Tử Là Nam Nhân
10 Chương 10: Đột Nhiên Giận Dữ
11 Chương 11: Say Rượu
12 Chương 12: H+
13 Chương 13: Trái Tim Đau Nhói
14 Chương 14: Kết Nghĩa Huynh Đệ
15 Chương 15: Thả Hoa Đăng
16 Chương 16: Nhân Cách Khác Xuất Hiện
17 Chương 17: Ta Yêu Ngươi
18 Chương 18: Tiểu Uyên Uyên
19 Chương 19: Quay Về Nam Đế
20 Chương 20: Một Giây Trở Mặt
21 Chương 21: Vì Sao Phải Tin Ngươi
22 Chương 22: Độc Diễn Biến Nặng
23 Chương 23: Đến Tây Cực
24 Chương 24: Tuyết Linh Lung
25 Chương 25: Khởi Hành Núi Tuyết
26 Chương 26: Ghen!
27 Chương 27: Núi Tuyết
28 Chương 28: Gặp Rồng - Người Mất Tích 20 Năm Trước!
29 Chương 29: Chân Tướng
30 Chương 30: Dạ Cảnh Uyên Không Muốn Có Con
31 Chương 31: Hiểu Lầm To Lớn
32 Chương 32: Đang Tạo Bảo Bối,Không Được Lơ Là (H+)
33 Chương 33: Tâm Tư
34 Chương 34: Tiến Cung
35 Chương 35: Nữ Nhân Tâm Cơ
36 Chương 36: Nước Sông Muốn Chạm Nước Giếng
37 Chương 37: Cơ Thiếu Lạc Hẹn Gặp Ở Thanh Lâu
38 Chương 38: Đổi Vua Nước Yến,Đổi Vua Đông Triệu.
39 Chương 39: Ai Nói Ta Sẽ Tuyệt Hậu?
40 Chương 40: Ngươi Dám Bắt Nạt Ta
41 Chương 41: Chờ Ngươi Nguyện Ý!
42 Chương 42: Lên Đường
43 Chương 43: Cấm Dục
44 Chương 44: Cảm Mạo
45 Chương 45: Tập Kích
46 Chương 46: Dạ Cảnh Uyên Nổi Giận!
47 Chương 47: Cao Dược!
48 Chương 48: Gặp Lại Mộ Tinh Thiên!
49 Chương 49: Muốn Xem Ai Làm Gia Gia!
50 Chương 50: Trần Hưng Tướng Quân!
51 Chương 51: Nhan Hoàn Liệt Xứng Làm Ảnh Đế!
52 Chương 52: Săn Bắn!(1)
53 Chương 53: Săn Bắn(2)
54 Chương 54: Săn Bắn(3_Kết)
55 Chương 55: Xin Hãy Cứu Đại Ca Của Ta!
56 Chương 56: Hoàng Tẩu Cùng Đệ Tế!
57 Chương 57: Nửa Đêm Gõ Cửa!
58 Chương 58: Ngươi Càng Ngày Càng To Gan!
59 Chương 59: Bằng Hữu - Ca Ca
60 Chương 60: Tranh Cãi.
61 Chương 61: Tin Tưởng
62 Chương 62: Bại Lộ.
63 Chương 63: Xong Xuôi!
64 Chương 64: Mang Thai
65 Chương 65: Phải Trốn Đi
66 Chương 66: Đừng... Đứa Bé!
67 Chương 67: Ta Và Ngươi Bây Giờ...
68 Chương 68: Phải Làm Gì...
69 Chương 69: Một Chút Mềm Lòng...
70 Chương 70: Kẹo Ngọt
71 Chương 71: Tư Vị Ngọt Ngào.
72 Chương 72: Hồng Cẩn Mai!
73 Chương 73: Chảy Máu!
74 Chương 74: Hạ Sinh... Là Song Thai!
75 Chương 75: Cảnh Lăng Và Cảnh Ân
76 Chương 76: Chết Không Nhắm Mắt!
77 Chương 77: Đêm Dài (H+)
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82: END
83 Phiên ngoại 1
84 Phiên ngoại 2
85 Phiên ngoại 3
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua
2
Chương 2: Trúng Xuân Dược
3
Chương 3: Dùng Miệng Đút Thuốc
4
Chương 4: Diệc Phi Tức Giận
5
Chương 5: Chúng Ta Sau Này Hòa Nhau
6
Chương 6 : Vào Thanh Lâu!Bộ Mặt Mới Của Diệc Phi.
7
Chương 7: Khách Điếm
8
Chương 8: Nam Điện
9
Chương 9: Lão Tử Là Nam Nhân
10
Chương 10: Đột Nhiên Giận Dữ
11
Chương 11: Say Rượu
12
Chương 12: H+
13
Chương 13: Trái Tim Đau Nhói
14
Chương 14: Kết Nghĩa Huynh Đệ
15
Chương 15: Thả Hoa Đăng
16
Chương 16: Nhân Cách Khác Xuất Hiện
17
Chương 17: Ta Yêu Ngươi
18
Chương 18: Tiểu Uyên Uyên
19
Chương 19: Quay Về Nam Đế
20
Chương 20: Một Giây Trở Mặt
21
Chương 21: Vì Sao Phải Tin Ngươi
22
Chương 22: Độc Diễn Biến Nặng
23
Chương 23: Đến Tây Cực
24
Chương 24: Tuyết Linh Lung
25
Chương 25: Khởi Hành Núi Tuyết
26
Chương 26: Ghen!
27
Chương 27: Núi Tuyết
28
Chương 28: Gặp Rồng - Người Mất Tích 20 Năm Trước!
29
Chương 29: Chân Tướng
30
Chương 30: Dạ Cảnh Uyên Không Muốn Có Con
31
Chương 31: Hiểu Lầm To Lớn
32
Chương 32: Đang Tạo Bảo Bối,Không Được Lơ Là (H+)
33
Chương 33: Tâm Tư
34
Chương 34: Tiến Cung
35
Chương 35: Nữ Nhân Tâm Cơ
36
Chương 36: Nước Sông Muốn Chạm Nước Giếng
37
Chương 37: Cơ Thiếu Lạc Hẹn Gặp Ở Thanh Lâu
38
Chương 38: Đổi Vua Nước Yến,Đổi Vua Đông Triệu.
39
Chương 39: Ai Nói Ta Sẽ Tuyệt Hậu?
40
Chương 40: Ngươi Dám Bắt Nạt Ta
41
Chương 41: Chờ Ngươi Nguyện Ý!
42
Chương 42: Lên Đường
43
Chương 43: Cấm Dục
44
Chương 44: Cảm Mạo
45
Chương 45: Tập Kích
46
Chương 46: Dạ Cảnh Uyên Nổi Giận!
47
Chương 47: Cao Dược!
48
Chương 48: Gặp Lại Mộ Tinh Thiên!
49
Chương 49: Muốn Xem Ai Làm Gia Gia!
50
Chương 50: Trần Hưng Tướng Quân!
51
Chương 51: Nhan Hoàn Liệt Xứng Làm Ảnh Đế!
52
Chương 52: Săn Bắn!(1)
53
Chương 53: Săn Bắn(2)
54
Chương 54: Săn Bắn(3_Kết)
55
Chương 55: Xin Hãy Cứu Đại Ca Của Ta!
56
Chương 56: Hoàng Tẩu Cùng Đệ Tế!
57
Chương 57: Nửa Đêm Gõ Cửa!
58
Chương 58: Ngươi Càng Ngày Càng To Gan!
59
Chương 59: Bằng Hữu - Ca Ca
60
Chương 60: Tranh Cãi.
61
Chương 61: Tin Tưởng
62
Chương 62: Bại Lộ.
63
Chương 63: Xong Xuôi!
64
Chương 64: Mang Thai
65
Chương 65: Phải Trốn Đi
66
Chương 66: Đừng... Đứa Bé!
67
Chương 67: Ta Và Ngươi Bây Giờ...
68
Chương 68: Phải Làm Gì...
69
Chương 69: Một Chút Mềm Lòng...
70
Chương 70: Kẹo Ngọt
71
Chương 71: Tư Vị Ngọt Ngào.
72
Chương 72: Hồng Cẩn Mai!
73
Chương 73: Chảy Máu!
74
Chương 74: Hạ Sinh... Là Song Thai!
75
Chương 75: Cảnh Lăng Và Cảnh Ân
76
Chương 76: Chết Không Nhắm Mắt!
77
Chương 77: Đêm Dài (H+)
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82: END
83
Phiên ngoại 1
84
Phiên ngoại 2
85
Phiên ngoại 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play