Ngọc Mị Tình đã làm được vài ngày rồi. Hôm nay là thứ bảy, mà Ngọc Mị Tình cũng không còn làm việc ở cửa hàng nữa, nên cô nhanh chóng làm việc và cố gắng kết bạn với người hầu ở khu giặt đồ.
Tại đó Ngọc Mị Tình quen được một cô gái tuy cô ấy không nói họ ra nên Ngọc Mị Tình chỉ biết cô ấy tên Chi, cô làm việc được 2 năm, bằng tuổi Ngọc Mị Tình, và cô ấy có chồng rồi. Hai người chưa có con, nhưng dự định sẽ có. Chi rất hiền lành, dịu dàng, cô ấy làm cho Ngọc Mị Tình cũng muốn giống cô ấy, nữ tính một tí.
Ngọc Mị Tình dò la cô ấy, cô chỉ nói là có rất nhiều người hầu thích chủ nhân nhưng không được lọt vào mắt xanh, sau đó họ vì quá cuồng nên đã áp cắp đồ vặt vụn lung tung, nhiều lần cô thấy họ trộm lén đồ lót của nhân. Ngọc Mị Tình hỏi Chi có biết là ai không thì Chi không biết, do một phần là họ cải trang, và do trời tối họ chỉ làm việc, chỉ biết là có nhiều người tầm 2 - 3 người lận. Ngọc Mị Tình cảm ơn cô ấy sau nghe nghe xong, và đi làm việc mình cần làm.
Ngọc Mị Tình đi tung tin đồn giả là vô tình nhìn thấy có người trộm quần áo của nhân, tất cả bọn họ đều rất bất ngờ, họ còn nói cho họ gan cọp họ cũng không dám, nhìn mặt của bọn họ ở lúc đó nên cô đã nghĩ kẻ trộm không nằm trong số họ.
Nên có thể kết luận là kẻ trộm không ở khu giặt đồ mà từ khu khác. Nhưng đa số hầu nữ làm việc đến chiều và tối là tất cả bọn họ đều về, Ngọc Mị Tình là người về trễ nhưng chưa hề thấy ai về trễ hơn. Không biết là kẻ trộm có ăn cắp thường xuyên không, nếu thường xuyên thì Ngọc Mị Tình sẽ thấy được! Trừ khi kẻ khi kẻ trộm là nam giới, vì đa phần họ ở lại làm việc cả tối, và hiện tại thì có rất nhiều người thay đổi giới tính để yêu đồng tính. Và những người đàn ông ở đây thường xuyên thay ca, họ được gọi là cận vệ, họ phân bố khắp mọi nơi của biệt thự. Có một trường hợp khác là nữ giới, nhưng nếu hầu nữ mà ở lại thì ở đâu? Nhưng khả nghi nhất trường hợp là nam giới!
Sau khi làm xong việc rồi, Ngọc Mị Tình có ghé qua phòng bếp để xin ít trà nóng, thứ nhất là để cho ấm bụng, thứ hai là để dò hỏi phòng bếp, nhưng hầu như tất cả đều có vợ, và có con rồi mà, chỉ duy nhất hai người thôi... Dù sao thì hai người đó là thiểu số thôi nên mình cũng chẳng nghi ngờ gì mấy. Đó là lúc ở phòng bếp, còn bây giờ Ngọc Mị Tình đang tìm chủ nhân, cũng đã hơn tám giờ tối rồi nên cô phải tìm nhanh!
Đang loay hoay tìm chủ nhân ở phòng làm việc thì Nhân Hi đi ngang qua, Ngọc Mị Tình định gọi thì Nhân Hi đã kéo tay đi. Vừa đi hắn nói:"Gặp cô may thật, tôi còn tưởng tôi cô về rồi"
-Anh định đưa tôi đi đâu?! Tôi phải gặp chủ nhân! Buông tôi ra!... - Ngọc Mị Tình kéo mạnh tay hắn ra, nhìn đẹp trai mà bạo lực vô cùng. Nhưng cô không đọ lại sức con trai, trong lúc hắn kéo cô đi, không cẩn thận để Ngọc Mị Tình cắn mạnh vào tay hắn, định chạy đi, bỏ mặc hắn trong cơn đau ở tay, thì theo thói quen Ngọc Mị Tình đứng lại, nói "Xin lỗi, nam..." Chưa kịp nói hết Nhân Hi đã chạy đến, ôm eo cô, vác Ngọc Mị Tình lên vai hắn. Ngọc Mị Tình cũng không nặng lắm nên hắn dễ dàng vác cô. Nhìn bọn tôi thì chắc chắc hắn bắt cóc tôi - một con tin yếu đuối. Nhân Hi Nói:
- Vừa nãy, cô nói gì, cái gì mà nam, nam gì đó?... Nói hoàn chỉnh câu đó đi!- Giọng hắn trầm ấm, tràn đầy mê hoặc như kích thích cô, dĩ nhiên cô cũng chẳng có phản ứng gì, chỉ giãy giụa. "Bỏ tôi xuống đi, tôi tự đi được!" Nhân Hi như giả điếc, cố tình chọc tức cô, Ngọc Mị Tình còn thấy khoé miệng hắn nhếch lên, Ngọc Mị Tình nói tiếp "Nhân Hi à, anh là con trai nhưng tên là con gái, mà con gái thì dịu dàng nên hãy như cái tên của anh bỏ tôi xuống, tôi sẽ nói hoàn chỉnh câu đó...". Như ý cô, hắn bỏ cô xuống, còn rất nhẹ nhàng nữa. Ngọc Mị Tình nói:
-Tôi nói anh là nam, nam... - Ngượng chín mặt luôn rồi nè.
-Nam gì cơ? - Nhân Hi cười, tỏ vẻ đắc ý.
-Nam... thần - "Ahhhh... chắc mình chết vì ngại quá à!!!"
-Hả?! Cô nói gì ? Nghe không rõ - Hắn càng cười lớn nữa, hên là xung quanh chẳng có ai hết, nên cô không chết vì ngại.
-Tôi nói lần cuối nhé... - Nói rồi Ngọc Mị Tình ghé miệng sát tai Nhân Hi - ...ĐỒ CHẾT TIỆT! ĐI CHẾT ĐI!
Nói xong, Ngọc Mị Tình xoay người bỏ chạy, nhanh chân tìm chủ nhân. Bỏ đằng sau là Nhân Hi đứng như kẻ khờ khạo, chắc hắn thấy thật ngớ ngẩn vì lần đầu có kẻ nói hắn như thế. Nhưng lại sựt nhớ hắn kéo cô đi đến gặp chủ nhân để cô báo cáo cho chủ nhân, hắn cũng chạy theo, gọi với tới cô, cô thì như kẻ điếc, còn điếc nặng nề hơn, thấy Nhân Hi gọi mãi cũng không trả lời, cũng không ngoái đầu nhìn lại một lần. Còn cô thì chạy mãi chạy tới sân vườn đầy hoa, mùi thơm ngất ngây.
Nếu bạn là một người ngoài, nhìn thấy hai người họ như thế còn tưởng đôi tình nhân rượt nhau trong vườn hoa, dưới bầu trời sao, khung cảnh cành trở nên lãng mạn trong mắt bạn. Nếu bạn mơ mộng, có thể sẽ nghĩ rằng chàng trai đằng sau cô ấy cuối cùng cũng bắt được cô gái, chàng trai dang hai tay ôm trọn cô gái vào lòng, cả hai người họ cùng nhau ngã xuống một thảm cỏ, xung quanh là những bông hoa hồng nở rộ như nở cho tình yêu của hai người...
Nếu bạn suy nghĩ như thế, và kết luận rằng tình yêu họ rất bình dị, và thật hấp dẫn, nhưng sự thật thì hấp dẫn hơn. Ở đây, Tổng Lãnh Hàn đang tức giận, thảm cỏ của hắn bị hai người làm ô uế, hơn thế họ còn xém làm hư mắt của Tổng Lãnh Hàn, theo dự tính thì hắn sẽ đi đến và cười mỉa mai hai người, và đuổi cổ cổ cả hai để họ về nhà ân ái với nhau. Nhưng hắn đã suy nghĩ lại. Hắn bước đến chỗ Ngọc Mị Tình và Nhân Hi, cười khinh bỉ:
- Chà chà,... Nhân Hi, nhờ cảnh này mà nó làm tôi nghĩ khác về anh, trước giờ tôi cứ tưởng anh yêu đồng giới chứ! Còn cô, Mị Tình, Ngọc Mị Tình! Tôi đang tìm cô, mau đi theo tôi! - Nói xong hắn liếc mắt tới Nhân Hi, Nhân Hi thì nhìn Ngọc Mị Tình, chắc Nhân Hi tức lắm đây, nhưng Ngọc Mị Tình cần nói chuyện với chủ nhân nên cô không nói gì với hắn mà đi cùng chủ nhân, để hắn một mình cùng khung cảnh hữu tình ấy.
Updated 65 Episodes
Comments
Nguyễn Khoa
đã like
2020-04-15
0
Nguyễn Khoa
tym
2020-04-15
0
Nguyễn Khoa
chụt chụt
2020-04-14
1