Chương 5: phá hủy gương mặt

(5)

"Á á a a a a a a a a a a."

"Mặt của tôi, mặt của tôi, bác sĩ, mặt của tôi sao rồi?"

Khi tỉnh lại, cô đã được đưa vào trong bệnh viện, nhưng mặt của cô.

"Bác sĩ, mặt của tôi có sao không?"

Cô đưa tay mò mò tìm người, cô biết bác sĩ đang ở đây.

Vẻ mặt của bác sĩ lộ rõ vẻ thất vọng :

"Xin lỗi cô, chúng tôi rất tiếc."

Cô giật mình, theo tiếng nói mà tìm đến chỗ bác sĩ:

"Bác sĩ, nói vậy là thế nào? Mặt của tôi, nhất định không sao, đúng không?"

Bác sĩ thở dài:

"Chúng tôi rất tiếc. Mặt của cô bị bỏng axit sunfuric loại cực đặc, trước khi được đưa đến bệnh viện thì toàn bộ phần da ngoài của cô đã bị ăn mòn hoàn toàn rồi."

"...."

"Nói một cách khác, mặt của cô không thể chữa trị được."

Cả người cô như hóa đá. Không,

không thể nào.Cô đưa tay sờ lên khuôn mặt mình, cách một lớp băng gạc nhưng cô vẫn cảm nhận được sự đau đớn đằng sau đó.

Cô cứ như vậy, một lúc lâu, cô mới có phản ứng.

"Khônggggggg"

Cô hét to lên. Cô ôm lấy đầu mình:

"Không thể nào. Các người lừa tôi có phải không? Nói đi. Các người đang lừa tôi."

Bác sĩ biết cô không chịu được nhưng vẫn phải lên tiếng khuyên nhủ :

"Mong cô bớt đau buồn. Cô yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để điều trị cho cô hết mức có thể. "

Cô hét thật to:

"Các người im đi, im hết đi. Tôi không muốn nghe."

Cô như phát điên lên, cô giật đi băng gạc băng vết thương của mình trên mặt. Cô đưa tay chạm vào đó. Không. Đây không phải sự thật. Trên mặt cô, hiện rõ một mảng thịt đỏ ửng, thật sự không thể chữa được.

"Khônggggg."

Cô dường như muốn cào cấu lên vết thương đó, cô muốn xoá nó đi.

Làm vậy quá nguy hiểm.

Bác sĩ vội vàng giữ chặt hai tay cô, rồi gọi người vào:

"Người đâu. Đem thuốc an thần đến đây, mau lên."

Y tá được lệnh vội vàng đem thuốc an thần đến. Sau khi tiêm cho cô một mũi thuốc, cô đã ngủ say. Để đề phòng cô làm ảnh hưởng đến vết thương, bác sĩ đành phải trói chặt hai tay cô vào thành giường.

Lúc đó, cô cứ như một kẻ điên vậy.

Khi cô tỉnh lại, dường như đã bình tĩnh hơn. Cô không làm loạn như lúc đầu nữa, mà lại cứ im lặng như cái xác không hồn vậy.

Đã mù, lại còn bị phá hủy đi gương mặt nữa, cuộc đời cô coi như bị phá hủy đi tất cả. Cô cảm thấy chua xót, vì một người đàn ông, đáng hay không? Vì yêu mà mất tất cả, thật không đáng để cô làm vậy.

Nước mắt cô rơi xuống. Thật đau.

Không ai ở cạnh, không một người bạn tâm sự. Ai cũng không cần cô., cô nên làm gì bây giờ? Cha mẹ cũng vậy. Bạch Duệ Thần cũng thế.

Cô nên làm gì đây?

Đang thẫn thờ thì cô nghe thấy tiếng nói:

"Cô tỉnh rồi sao? Đến giờ uống thuốc rồi."

Đó hình như là y tá thì phải? Uống

thuốc? Để làm gì? Cô đã thành thế này rồi, uống thuốc thì có tác dụng gì?

Cô y tá đưa mấy viên thuốc lên sát miệng cô:

"Nào, uống đi."

Y tá thấy cô bị mù, lại còn bị hại thành ra thế này nên cũng thương tình cho cô, cô ấy cố gắng giúp cô mấy việc.

Cô cười chua chát:

"Chị này, chị bảo tôi bị thế này rồi thì uống thuốc để làm gì? Có tác dụng gì sao?"

Cô y tá thở dài:

"Haizz, cô đừng bi quan như vậy chứ? Cái gì cũng có cái tích cực, hãy suy nghĩ đến nó."

Cô lắc đầu:

"Tích cực? Tôi thành ra thế này rồi, làm gì có tâm trạng mà nghĩ đến mấy cái đó chứ. Chị có biết, đối với một người phụ nữ bị phá hủy mất gương mặt thì thà chết đi cho rồi không?"

Cô y tá kia gật đầu:

"Tôi biết chứ. Nhưng chúng ta vẫn có thể sống, vẫn có thể làm những gì mình thích, không ai có quyền ngăn cản. Chỉ cần chúng ta quyết tâm và cố gắng."

Cô im lặng suy ngẫm.

Cô ấy nói tiếp:

"Ngoài kia có biết bao người cũng giống như cô, gương mặt của họ cũng có khiếm khuyết. Có người còn không có tay, không có chân, nhưng họ vẫn cố gắng vươn lên đấy thôi."

Cô cúi đầu xuống, đôi môi hơi cong lên:

"Nói thì dễ lắm, nhưng làm được hay không mới là quan trọng."

"Nếu cô có nghị lực, cô muốn vươn lên, không có gì có thể làm khó được cô cả. "

Phải.

Cô ấy nói đúng.

Nếu mình quyết tâm, cho dù có khó khăn đến mấy mình cũng sẽ vượt qua.

Nhưng nếu ta nản chí, chúng ta sẽ thất bại ngay tại vạch xuất phát.

Cô ngẩng đầu lên, mỉm cười:

"Không sai, chị nói rất đúng. Chỉ cần cố gắng, không gì là không thể."

Cô y tá cười, hài lòng gật đầu:

"Vậy mới đúng chứ. Bây giờ thì ngoan ngoãn uống thuốc đi. Tuy uống thuốc không chữa khỏi vết thương của cô hoàn toàn nhưng nó sẽ giúp cô chữa lành vết thương nhanh hơn."

"Tôi biết rồi. Cảm ơn chị."

Vậy là cô ngoan ngoãn uống hết chỗ thuốc kia.

"Vậy mới phải chứ!"

Giọng nói của cô y tá lộ rõ vẻ hài lòng.

"Thứ lỗi cho tôi nhiều chuyện, nhưng tôi muốn hỏi sao cô lại biến thành như vậy? Xảy ra chuyện gì với cô thế?"

Nhắc đến chuyện này, nét mặt của cô thoáng có chút buồn:

"Chị sẽ không ngờ, tôi bị như thế này là chính do người chồng cùng chị gái của mình biến thành đấy."

Cô y tá kia sững sờ.

Cô tiếp tục nói, giọng điệu có phần cay đắng:

"Anh ta lấy tôi vì tôi hiến mắt cho chị ta, là người anh ta yêu. Tôi biết anh ta không yêu tôi, tôi chấp nhận.

Nhưng anh ta ngang nhiên đưa chị tôi về nhà, bọn họ ngang nhiên ngoại tình ngay trước mặt tôi.

Không những thế, chị ta đổ oan cho tôi, anh ta tin chị ta, rồi tặng tôi món quà như thế này đây."

Vừa nói, nước mắt cô vừa chảy xuống.

"Đúng là, một lũ súc sinh. "

Cô y tá kia nghe xong tức không nói lên lời. Thật không ngờ cô gái này phải chịu đựng những việc như vậy.

Cô cười như muốn an ủi:

"Tôi đã quá quen với những việc này rồi."

"Cô đúng là ngu ngốc."

Cô y tá kia tức nghiến răng nghiến lợi.

"Tôi biết. Nhưng tôi không bỏ được."

Cô cũng cảm thấy, mình thật ngu ngốc. Nhưng biết làm sao bây giờ?

Cô không thể buông bỏ. Cũng không thể làm gì? Cô là một kẻ vô dụng, mù, không thể làm được gì cả.

[...]

Cứ như vậy, đã một tháng trôi qua.

Cô vẫn nằm điều trị trong bệnh viện. Nhưng không một hôm nào, Bạch Duệ Thần đến thăm cô, dù chỉ một chút.

Cô tự mắng mình, hắn ta còn đang ở bên cạnh Tư Giai, làm gì có thời gian mà đến nhìn thấy cái bản mặt của cô chứ?

Một tháng nay, có mỗi cô y tá lúc trước ở cạnh trò chuyện, bầu bạn cùng cô. Vì thế, cô mới không cảm thấy cô đơn.

Giống như mọi lần, cô đều ngoan ngoãn uống hết thuốc. Hôm nay, cô

y tá kia hình như có chuyện vui.

Cô ấy hớt hải nói với cô:

"Tôi có tin vui cho cô đây. Bạch Hạo Vân chuẩn bị về nước rồi, mặt của cô có cơ hội chữa khỏi rồi."

Cô sốt sắng hỏi:

"Bạch Hạo Vân? Anh ta là ai? Anh ta có thể chữa khỏi mặt cho tôi thật sao?"

"Ai Ya. Tôi nói dối cô làm gì? Tôi nói cho cô biết nha, Bạch Hạo Vân là một bác sĩ xuất sắc về da mặt , anh ta đã chữa khỏi cho bao nhiêu bệnh nhân bị hủy dung rồi. Anh ta sắp từ Mỹ trở về, nghe nói tuần sau sẽ về."

Nghe tin này, tim cô đập rộn ràng:

"Cô nói thật không? Vậy là mặt tôi có thể chữa khỏi phải không?"

"Tất nhiên là vậy rồi."

Cô vui mừng khôn xiết. Ông trời quả thật không phụ lòng người.

Ông trời đã cho cô cơ hội này, cô nhất định phải nắm bắt nó.

Bạch Hạo Vân, tôi chờ anh trở về.

#còn

Tên truyện: Cô Vợ Mù.

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

quả báo đến nhanh với hai con người khốn nạn cho chúng nó trả giá đắt vào

2022-12-07

1

Kim Lan

Kim Lan

hay

2022-02-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: ân nhân cứu mạng
2 Chương 2: muốn nghe chuyện quá khứ
3 Chương 3: hôn nhân không hạnh phúc
4 Chương 4: hủy dung
5 Chương 5: phá hủy gương mặt
6 Chương 6: bị chồng đưa lên giường người đàn ông khác
7 Chương 8: cuộc đời bất hạnh
8 Chương 8: mối đe dọa
9 Chương 9: ra mắt gia đình
10 Chương 10: không chấp nhận cuộc hôn nhân này
11 Chương 11: chiến thắng
12 Chương 12: đăng ký kết hôn
13 Chương 13: rời khỏi quê hương
14 Chương 14: kết hôn (1)
15 Chương 15: kết hôn (2)
16 Chương 16: kết hôn (3)
17 Chương 17: kết hôn (4)
18 Chương 18: kết hôn (5)
19 Chương 19: tuần trăng mật
20 Chương 20: một mũi tên trúng hai đích
21 Chương 21: lời mời từ phía ông nội
22 Chương 22: gặp lại
23 Chương 23: dũng cảm đối diện
24 Chương 24: công khai bảo vệ
25 Chương 25: công khai bảo vệ
26 Chương 26: quan hệ của hai người là gì
27 Chương 27: trò chơi nguy hiểm
28 Chương 28: hình bóng mơ hồ
29 Chương 29: người mẹ tàn nhẫn
30 Chương 30: Bạch Hạo Vân nổi giận
31 Chương 31: không nể mặt
32 Chương 32: đồng ý trở về công ty
33 Chương 33: gây hoạ lớn
34 Chương 34: tận tình chăm sóc
35 Chương 35: bằng lòng chờ đợi
36 Chương 36:
37 Chương 37: Âu Dương Mỹ Linh
38 Chương 38:
39 Chương 39: bị bệnh
40 Chương 40: Trình Mục Vĩ
41 Chương 41: Sự tò mò của Trình Mục Vĩ
42 Chương 42: Con người nhiều chuyện
43 Chương 43: Quá mệt mỏi
44 Chương 44: Không phải tôi thì là ai?
45 Chương 45: hiểu nhầm nghiêm trọng
46 Chương 46: áy náy
47 Chương 47: cho ăn bơ!
48 Chương 48:
49 Chương 49: Dò hỏi về mối quan hệ
50 Chương 50: Chọc giận Bạch Hạo Vân
51 Chương 51: gây hoạ
52 Chương 52: cứ liệu thần hồn
53 Chương 53: muốn ăn thì tự nấu
54 Chương 54: Tự thân vận động
55 Chương 55: khám lại bệnh
56 Chương 56: hớt ha hớt hải
57 Chương 57:
58 Chương 58:
59 Chương 59: Chú ý sức khỏe
60 Chương 60: số khổ
61 Chương 61: Tự chăm sóc bản thân
62 Chương 62:
63 Chương 63: Không cần lo lắng cho tôi!
64 Chương 64: mặt đỏ bừng bừng
65 Chương 65: chắc cô điên mất!
66 Chương 66: đừng giận nữa mà!
67 Chương 67: em giận anh buồn lắm!
68 Chương 68: Tất cả nghe theo em
69 Chương 69: cảm ơn anh, Bạch Hạo Vân !
70 Chương 70: quá lo lắng cho cô
71 Chương 71: không dám trái lời
72 Chương 72: cẩu độc thân
73 Chương 73: bị dọa đến suýt khóc
74 Chương 74: Muốn ăn trực à?
75 Chương 75: ngậm ngùi đi về!
76 Chương 76: quán bar sang trọng
77 Chương 77: mối lo sợ của đám nhân viên
78 Chương 78: Bạch Duệ Thần nổi điên
79 Chương 79:
80 Chương 80: Bỗng dưng nổi giận
81 Chương 81: chìm trong cơn say
82 Chương 82:
83 Chương 83:
84 Chương 84: không dám chọc giận
85 Chương 85: khuôn mặt giống hệt
86 Chương 86: người phụ nữ bí ẩn
87 Chương 87: mau lại đây
88 Chương 88: Vũ Ngọc Hân
89 Chương 89: với Tư Mộc có quan hệ gì?
90 Chương 90: ngủ với tôi một đêm
91 Chương 91:
92 Chương 92:
93 Chương 93:
94 Chương 94: thoả thuận
95 Chương 95: tin hay không tin?
96 Chương 96: chấp nhận điều kiện
97 Chương 97: (H) nhẹ
98 Chương 98:
99 Chương 99: muốn làm người vợ hiền thục
100 Chương 100: dấu son trên cổ áo
101 Chương 101:
102 Chương 102: cãi nhau
103 Chương 103: chất vấn
104 Chương 104:
105 Chương 105:
106 Chương 106:
107 Chương 107: nhắc lại cho nhớ
108 Chương 108:
109 Chương 109:
110 Chương 110:
111 Chương 111:
112 Chương 112:
113 Chương 113:
114 Chương 114:
115 Chương 115:
116 Chương 116:
117 Chương 117:
118 Chương 118:
119 Chương 119:
120 Chương 120:
121 Chương 121:
122 Chương 122:
123 Chương 123:
124 Chương 124:
125 Chương 125:
126 Chương 126:
127 Chương 127:
128 Chương 128:
129 Chương 129:
130 Chương 130:
131 Chương 131:
132 Chương 132:
133 Chương 133:
134 Chương 134:
135 Chương 135:
136 Chương 136:
137 Chương 137:
138 Chương 138:
139 Chương 139:
140 Chương 140:
141 Chương 141:
142 Chương 142:
143 Chương 143:
144 Chương 144:
145 Chương 145:
146 Chương 146:
147 Chương 147:
148 Chương 148:
149 Chương 149:
150 Chương 150:
151 Chương 151:
152 Chương 152:
153 Chương 153:
154 Chương 154:
155 Chương 155:
156 Chương 156:
157 Chương 157:
158 Chương 158:
159 Chương 159:
160 Chương 160:
161 Chương 161:
162 Chương 162:
163 Chương 163:
164 Chương 164:
165 Chương 165:
166 Chương 166:
167 Chương 167:
168 Chương 168:
169 Chương 169:
170 Chương 170:
171 Chương 171:
172 Chương 172:
173 Chương 173:
174 Chương 174:
175 Chương 175:
176 Chương 176:
177 Chương 177:
178 Chương 178:
179 Chương 179:
180 Chương 180:
181 Chương 181: chương cuối
182 Góc thông báo
Chapter

Updated 182 Episodes

1
Chương 1: ân nhân cứu mạng
2
Chương 2: muốn nghe chuyện quá khứ
3
Chương 3: hôn nhân không hạnh phúc
4
Chương 4: hủy dung
5
Chương 5: phá hủy gương mặt
6
Chương 6: bị chồng đưa lên giường người đàn ông khác
7
Chương 8: cuộc đời bất hạnh
8
Chương 8: mối đe dọa
9
Chương 9: ra mắt gia đình
10
Chương 10: không chấp nhận cuộc hôn nhân này
11
Chương 11: chiến thắng
12
Chương 12: đăng ký kết hôn
13
Chương 13: rời khỏi quê hương
14
Chương 14: kết hôn (1)
15
Chương 15: kết hôn (2)
16
Chương 16: kết hôn (3)
17
Chương 17: kết hôn (4)
18
Chương 18: kết hôn (5)
19
Chương 19: tuần trăng mật
20
Chương 20: một mũi tên trúng hai đích
21
Chương 21: lời mời từ phía ông nội
22
Chương 22: gặp lại
23
Chương 23: dũng cảm đối diện
24
Chương 24: công khai bảo vệ
25
Chương 25: công khai bảo vệ
26
Chương 26: quan hệ của hai người là gì
27
Chương 27: trò chơi nguy hiểm
28
Chương 28: hình bóng mơ hồ
29
Chương 29: người mẹ tàn nhẫn
30
Chương 30: Bạch Hạo Vân nổi giận
31
Chương 31: không nể mặt
32
Chương 32: đồng ý trở về công ty
33
Chương 33: gây hoạ lớn
34
Chương 34: tận tình chăm sóc
35
Chương 35: bằng lòng chờ đợi
36
Chương 36:
37
Chương 37: Âu Dương Mỹ Linh
38
Chương 38:
39
Chương 39: bị bệnh
40
Chương 40: Trình Mục Vĩ
41
Chương 41: Sự tò mò của Trình Mục Vĩ
42
Chương 42: Con người nhiều chuyện
43
Chương 43: Quá mệt mỏi
44
Chương 44: Không phải tôi thì là ai?
45
Chương 45: hiểu nhầm nghiêm trọng
46
Chương 46: áy náy
47
Chương 47: cho ăn bơ!
48
Chương 48:
49
Chương 49: Dò hỏi về mối quan hệ
50
Chương 50: Chọc giận Bạch Hạo Vân
51
Chương 51: gây hoạ
52
Chương 52: cứ liệu thần hồn
53
Chương 53: muốn ăn thì tự nấu
54
Chương 54: Tự thân vận động
55
Chương 55: khám lại bệnh
56
Chương 56: hớt ha hớt hải
57
Chương 57:
58
Chương 58:
59
Chương 59: Chú ý sức khỏe
60
Chương 60: số khổ
61
Chương 61: Tự chăm sóc bản thân
62
Chương 62:
63
Chương 63: Không cần lo lắng cho tôi!
64
Chương 64: mặt đỏ bừng bừng
65
Chương 65: chắc cô điên mất!
66
Chương 66: đừng giận nữa mà!
67
Chương 67: em giận anh buồn lắm!
68
Chương 68: Tất cả nghe theo em
69
Chương 69: cảm ơn anh, Bạch Hạo Vân !
70
Chương 70: quá lo lắng cho cô
71
Chương 71: không dám trái lời
72
Chương 72: cẩu độc thân
73
Chương 73: bị dọa đến suýt khóc
74
Chương 74: Muốn ăn trực à?
75
Chương 75: ngậm ngùi đi về!
76
Chương 76: quán bar sang trọng
77
Chương 77: mối lo sợ của đám nhân viên
78
Chương 78: Bạch Duệ Thần nổi điên
79
Chương 79:
80
Chương 80: Bỗng dưng nổi giận
81
Chương 81: chìm trong cơn say
82
Chương 82:
83
Chương 83:
84
Chương 84: không dám chọc giận
85
Chương 85: khuôn mặt giống hệt
86
Chương 86: người phụ nữ bí ẩn
87
Chương 87: mau lại đây
88
Chương 88: Vũ Ngọc Hân
89
Chương 89: với Tư Mộc có quan hệ gì?
90
Chương 90: ngủ với tôi một đêm
91
Chương 91:
92
Chương 92:
93
Chương 93:
94
Chương 94: thoả thuận
95
Chương 95: tin hay không tin?
96
Chương 96: chấp nhận điều kiện
97
Chương 97: (H) nhẹ
98
Chương 98:
99
Chương 99: muốn làm người vợ hiền thục
100
Chương 100: dấu son trên cổ áo
101
Chương 101:
102
Chương 102: cãi nhau
103
Chương 103: chất vấn
104
Chương 104:
105
Chương 105:
106
Chương 106:
107
Chương 107: nhắc lại cho nhớ
108
Chương 108:
109
Chương 109:
110
Chương 110:
111
Chương 111:
112
Chương 112:
113
Chương 113:
114
Chương 114:
115
Chương 115:
116
Chương 116:
117
Chương 117:
118
Chương 118:
119
Chương 119:
120
Chương 120:
121
Chương 121:
122
Chương 122:
123
Chương 123:
124
Chương 124:
125
Chương 125:
126
Chương 126:
127
Chương 127:
128
Chương 128:
129
Chương 129:
130
Chương 130:
131
Chương 131:
132
Chương 132:
133
Chương 133:
134
Chương 134:
135
Chương 135:
136
Chương 136:
137
Chương 137:
138
Chương 138:
139
Chương 139:
140
Chương 140:
141
Chương 141:
142
Chương 142:
143
Chương 143:
144
Chương 144:
145
Chương 145:
146
Chương 146:
147
Chương 147:
148
Chương 148:
149
Chương 149:
150
Chương 150:
151
Chương 151:
152
Chương 152:
153
Chương 153:
154
Chương 154:
155
Chương 155:
156
Chương 156:
157
Chương 157:
158
Chương 158:
159
Chương 159:
160
Chương 160:
161
Chương 161:
162
Chương 162:
163
Chương 163:
164
Chương 164:
165
Chương 165:
166
Chương 166:
167
Chương 167:
168
Chương 168:
169
Chương 169:
170
Chương 170:
171
Chương 171:
172
Chương 172:
173
Chương 173:
174
Chương 174:
175
Chương 175:
176
Chương 176:
177
Chương 177:
178
Chương 178:
179
Chương 179:
180
Chương 180:
181
Chương 181: chương cuối
182
Góc thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play