Chương 10: không chấp nhận cuộc hôn nhân này

(10)

"Ông nội, nghe Duệ Thần nói ông thích đánh cờ, cháu có nhờ bạn mua tặng ông một bộ cờ bằng ngọc. Mong ông sẽ thích."

"Không dám. Tôi không dám nhận quà của vị tiểu thư cành vàng lá ngọc đây."

Đôi bàn tay của Tư Giai khựng lại, cô ta khó xử nhìn Bạch Duệ Thần, cô ta không biết xử lý tình huống này như thế nào.

"Ông nội!"

Bạch Duệ Thần mặt mày cau có nhìn ông cụ.

Ông chỉ hừ lạnh một tiếng, đáp lời cô ta:

"Cảm ơn!"

Bây giờ, trên mặt cô ta mới xuất hiện một nụ cười tươi roi rói.

Thấy không khí gượng gạo, Bạch phu nhân, mẹ Bạch Duệ Thần mới lên tiếng:

"Thôi mà ba, Duệ Thần đưa bạn gái về nhà, ba đừng làm con bé sợ."

Cô ta chỉ gượng cười cho có lệ.

Cô ta cứ nghĩ được lòng ba mẹ Bạch Duệ Thần là có thể đường đường chính chính bước chân vào nhà họ Bạch, ai ngờ phía trước lại xuất hiện một cụ già khó tính cơ chứ.

Cô ta nghiến răng nghiến lợi cố gắng chịu đựng, vì cái gia sản này. Nếu không, còn lâu cô ta mới đến với Bạch Duệ Thần.

Mọi người chả ai nói với nhau câu nào, hai vợ chồng Bạch Tu Văn và Tố Thư không dám lên tiếng, sợ ông cụ tức giận. Còn Tư Giai, cô ta chỉ biết im lặng, cô ta sợ mình nói sai cái gì đó là bị tống cổ ra khỏi đây ngay.

Bạch Duệ Thần lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng này:

"Mẹ không nấu cơm à? Con đói rồi, bảo giúp việc nấu cơm đi."

Bạch phu nhân đưa tay gãi đầu, khuôn mặt đầy vẻ khó xử:.

"Mẹ biết rồi, mẹ quên mất. Để mẹ bảo người giúp việc đi nấu ngay."

"Hừ, ăn cơm cũng phải hầu tận mồm. Không biết tự đi nấu hả?"

Ông cụ liếc nhìn Tư Giai:

"Ba mẹ cô ở nhà không dậy cô khi đến nhà người khác không được ngồi không chờ thức ăn dâng tới miệng hả. Muốn ăn thì vào bếp mà nấu. Ta cũng muốn biết tay nghề của "cháu dâu tương lai" của ta nó như thế nào."

Bốn chữ "cháu dâu tương lai" được ông cụ nhấn mạnh, mang đầy sự châm biếm.

Tư Giai đưa mắt cầu cứu Bạch Duệ Thần, từ nhỏ cô ta đã được ăn sung mặc sướng, ăn trắng mặc trơn, làm gì biết nấu cơm là gì cơ chứ?

"Ông nội....!"

"Ba à, con bé hôm nay tới đây làm khách, không thể bắt nó vào bếp được chứ?"

Bạch Duệ Thần và mẹ mình lên tiếng giải vây cho cô ta, nhưng dường như ông cụ không đồng ý.

"Chúng mày còn dám nói. Lần trước con bé Tư Mộc đến đây, chúng mày bắt tội nó thế nào. Nó đã không nhìn thấy gì chúng mày còn bắt nó làm đủ mọi việc. Còn cô ta tay chân mắt mũi lành lặn, tại sao lại không làm được. Tao cũng chỉ làm theo ý chúng mày thôi."

Tiếng gậy "cộc cộc" trên tay ông cụ cứ liên tục gõ xuống sàn nhà, ông đang rất tức giận.

Nhắc đến Tư Mộc, bọn họ liền im bặt.

Lần đó, Bạch Duệ Thần đưa Tư Mộc về nhà, hắn ta cũng chỉ làm cho qua loa, cho có lệ. Hai vợ chồng Bạch Tu Văn và Tố Thư thì liên tục làm khó cô, bắt cô làm đủ mọi việc, phải tự nấu cơm, dọn dẹp.

Còn Tư Giai, bọn họ nâng như nâng trứng thế này đây.

Ông cụ là đang cho bọn họ biết người phụ nữ trước mặt đây, cũng phải trải qua khảo nghiệm giống Tư Mộc mà thôi.

"Ông nội...! Ông hơi quá đáng rồi đấy!"

Thái độ của Bạch Duệ Thần bắt đầu khó chịu.

"Sao? Không làm được? Không làm được thì không có tư cách bước chân vào cửa nhà họ Bạch này."

Giọng ông đầy chán ghét, ông không vừa ý cái người phụ nữ này một chút nào cả.

"Được rồi, để em nấu."

Cô ta lay lay tay áo Bạch Duệ Thần, cô ta còn muốn cái vị trí Bạch phu nhân này lắm.

Cô ta lặng lẽ đứng dậy, bước vào trong bếp, mặt mày nhăn nhó, khó chịu. Cô ta làm gì biết nấu chứ? Làm thế nào bây giờ?

Nhưng nếu không nấu, cái hôn lễ mà cô ta mơ ước chắc chắn sẽ không diễn ra.

Ông cụ tuy già nhưng vẫn có tiếng nói nhất trong nhà, chỉ cần ông không cho phép, tuyệt đối ai cũng không dám trái lời.

Cô ta vào bếp, mấy cái dụng cụ kia cô ta chẳng biết nó tên là gì, sử dụng ra làm sao?

Cô ta cầm mấy cái xoong nồi, chảo lên, vì trên đó chứa đầy dầu mỡ, cô ta cảm thấy nó thật kinh khủng, lập tức vứt xuống đất tạo nên âm thanh chói tai.

Cô ta chưa bao giờ làm mấy thứ này, biết thế từ nhỏ đã học nấu ăn rồi.

Ông cụ còn không cho phép người giúp việc giúp đỡ cô ta, ai dám trái lệnh thì nghỉ việc luôn.

Cô ta lục lọi trong tủ lạnh, bao nhiêu đồ chất đống trong đó.

Trong đầu cô ta hiện lên hàng vạn câu hỏi, cái này dùng để làm gì? Nấu cái gì thì được? Nấu món gì đơn giản? Nêm nếm gia vị thế nào?

À, điện thoại.

Trong đầu cô ta chợt nháy lên một ý, điện thoại. Cô ta có thể gọi điện thoại về nhà, nhờ mẹ giúp đỡ.

Nghĩ ra được biện pháp giải quyết, cô ta thở phào nhẹ nhõm, xem như bước đầu qua cửa rồi. Để xem lần này ông nội của Bạch Duệ Thần còn dám khinh thường cô ta nữa không?

Khoé môi cô ta bất giác cong lên, coi như mục đích của cô ta sắp đạt được rồi.

Nhưng nghĩ một đằng, làm lại một nẻo.

Cô ta muốn làm món xào, nhưng lại sợ dầu mỡ làm bị thương, làm bẩn bộ quần áo đắt tiền trên người cô ta. Thế là cô ta bày ra bao nhiêu bảo hộ xung quanh mình, nào là mâm, vung, nồi để tránh cho dầu mỡ bắn lên người.

Trong nhà bếp, tiếng xoong nồi loảng xoảng, tiếng dầu mỡ kêu xèo xèo kết hợp với nhau tạo nên những âm thanh chói tai.

Ở ngoài phòng khách, mọi người ai cũng trông chờ xem cô gái kia tự tay vào bếp thì sẽ làm được gì.

Bạch Duệ Thần thấp thỏm không yên, hắn không thể chạy vào đó để giúp đỡ cho Tư Giai, đấy là người phụ nữ hắn yêu, làm sao có thể để cho Tư Giai bị thương được?

Những âm thanh loảng xoảng ngày càng to, khiến Bạch Duệ Thần càng không yên lòng. Hắn sợ bảo bối của hắn xảy ra chuyện gì?

Người phụ nữ này trên tay hắn, được hắn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, làm sao có thể làm mấy công việc thấp hèn của người giúp việc kia.

Nhưng hắn không dám trái lời ông nội, nếu hắn giám giúp đỡ Tư Giai, thì ông sẽ không cho hắn cưới cô ta về nhà.

Hắn tức giận, căm phẫn nhưng không dám làm gì.

Phải nhịn, vì cái ghế tổng giám đốc kia, hắn phải nhịn.

Từ nhỏ, người luôn được ông nội yêu thương hơn là Bạch Hạo Vân, cái gì tốt nhất ông cũng để cho anh trai hắn.

Ngay cả vị trí tổng giám đốc, cũng được chừa lại cho Bạch Hạo Vân.

Hắn không cam tâm, Bạch Hạo Vân có gì giỏi hơn hắn, chẳng phải chỉ là đứa con riêng không hơn không kém thôi sao?

Hai vợ chồng Bạch Tu Văn cũng chẳng dám lên tiếng, bọn họ rất ưng ý với cô con dâu này, gia thế tốt, môn đăng hộ đối, người thừa kế của Tư thị. Cô gái như vậy mới xứng đáng ở cạnh con trai bọn họ, chứ không phải con nhỏ bị mù Tư Mộc kia.

Riêng về phía Tố Thư, bà ta muốn con trai mình ngồi lên cái vị trí tổng giám đốc của Bạch Thị kia, cuộc hôn nhân này lại càng phải diễn ra. Bà ta căm ghét Bạch Hạo Vân, không muốn nhìn thấy anh, càng không muốn toàn bộ tài sản của Bạch gia lại về tay đứa con riêng đó.

Còn về phía ông cụ, ông chỉ biết thở dài, lắc đầu ngao ngán. Ngay cả nấu cơm cũng không làm được, thì không xứng trở thành cháu dâu của Bạch gia này.

Sau một hồi vật lộn với cái nhà bếp, cuối cùng cô ta cũng nấu được mấy món, nhưng nhìn chẳng ra hồn là mấy.

Cô ta bưng mấy món ăn ra bàn, rồi nhanh chóng chạy ra phòng khách.

"Con nấu xong rồi, mời ông, hai bác vào dùng cơm ạ."

Mấy người gật đầu, đứng dậy đi vào.

Bạch Duệ Thần đi sau cùng,một tayhắn khẽ nắm lấy tay Tư Giai, tay kia dịu dàng xoa đầu cô ta.

"Vất vả cho em rồi. Chịu khổ một chút thôi, sau này anh sẽ cho em một cuộc sống sung túc, hạnh phúc."

Cô ta dịu dàng nhìn hắn, đôi môi nở một nụ cười thật tươi.

"Không sao đâu anh, vì anh, em có thể làm mọi thứ."

Hai người bọn họ nắm tay nhau bước vào phòng ăn.

Trên bàn, bày mấy món ăn, nói một câu thật lòng, thật sự khó coi. Nhìn đã không muốn rồi, huống chi là ăn.

Món xào không ra hình dạng, cháy đen xì. Canh thì rau chưa thái, chưa rửa đã bỏ thẳng vào nồi nấu. Thịt trong bát canh vẫn còn đỏ, chắc chắn là chưa được nấu chín.

Nhìn thật là không muốn ăn!

Nhưng Bạch Duệ Thần không muốn làm tổn thương cô ta, đành miễn cưỡng khen ngợi:

"Tư Giai, mấy món này em làm, nhìn thật muốn ăn đấy."

"Phải đó, không hổ là con gái của Tư gia, cầm kỳ thi hoạ cái gì cũng giỏi."

"Không sai, sau này Duệ Thần cưới con về chắc chắn sẽ không lo không có cơm ăn nữa."

Ba mẹ của Bạch Duệ Thần cũng phụ hoạ theo.

Cô ta cười cười, đầy đắc ý, cô ta mừng thầm trong lòng, ai cũng thích cô ta, vậy cô ta có thể danh chính môn thuận làm vợ của Bạch Duệ Thần rồi.

Đang mơ mộng trên chín tầng mây thì cô ta bị lời nói của ông nội kéo tụt xuống đất.

"Mấy người tâng bốc nó ít thôi, làm chẳng ra sao cả. Món thì cháy, món thì sống, đây là nấu cho người ăn đấy hả? Chẳng bằng một phần của Tư Mộc, còn dám mơ tưởng đến việc bước chân vào căn nhà này."

Bạch lão gia đập đôi đũa xuống bàn, cái nhìn chán ghét, ông chẳng muốn ăn mấy cái thức ăn không dành cho người kia.

Tư Giai siết chặt cánh tay, cô ta cắn môi, trong lòng tức điên lên. Cô ta kém Tư Mộc ở chỗ nào, cô ta xinh đẹp hơn, giỏi giang hơn, hơn nữa, cô ta mới là người Bạch Duệ Thần yêu, không phải cô em gái Tư Mộc.

Bạch Duệ Thần nhíu mày, mặt hắn đen thui.

"Ông nội! Ông nói thế sẽ làm tổn thương Tư Giai đấy. Cô ấy đã cố gắng lắm rồi,ông không thể bắt bẻ cô ấy như vậy được."

Ông hừ lạnh một tiếng.

"Bạch Duệ Thần, mày là cháu tao, chứ không phải ông nội tao. Tao muốn làm gì, không cần mày phải dạy bảo."

#còn

Tên truyện: Cô Vợ Mù.

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

ônh nội tuyệt thật

2022-12-07

0

Kim Lan

Kim Lan

tuyệt

2022-02-18

0

Ngụy Quân Nghiên Dương

Ngụy Quân Nghiên Dương

mún cho ông nội thật nhìu like qá nhg ko đ

2021-06-07

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: ân nhân cứu mạng
2 Chương 2: muốn nghe chuyện quá khứ
3 Chương 3: hôn nhân không hạnh phúc
4 Chương 4: hủy dung
5 Chương 5: phá hủy gương mặt
6 Chương 6: bị chồng đưa lên giường người đàn ông khác
7 Chương 8: cuộc đời bất hạnh
8 Chương 8: mối đe dọa
9 Chương 9: ra mắt gia đình
10 Chương 10: không chấp nhận cuộc hôn nhân này
11 Chương 11: chiến thắng
12 Chương 12: đăng ký kết hôn
13 Chương 13: rời khỏi quê hương
14 Chương 14: kết hôn (1)
15 Chương 15: kết hôn (2)
16 Chương 16: kết hôn (3)
17 Chương 17: kết hôn (4)
18 Chương 18: kết hôn (5)
19 Chương 19: tuần trăng mật
20 Chương 20: một mũi tên trúng hai đích
21 Chương 21: lời mời từ phía ông nội
22 Chương 22: gặp lại
23 Chương 23: dũng cảm đối diện
24 Chương 24: công khai bảo vệ
25 Chương 25: công khai bảo vệ
26 Chương 26: quan hệ của hai người là gì
27 Chương 27: trò chơi nguy hiểm
28 Chương 28: hình bóng mơ hồ
29 Chương 29: người mẹ tàn nhẫn
30 Chương 30: Bạch Hạo Vân nổi giận
31 Chương 31: không nể mặt
32 Chương 32: đồng ý trở về công ty
33 Chương 33: gây hoạ lớn
34 Chương 34: tận tình chăm sóc
35 Chương 35: bằng lòng chờ đợi
36 Chương 36:
37 Chương 37: Âu Dương Mỹ Linh
38 Chương 38:
39 Chương 39: bị bệnh
40 Chương 40: Trình Mục Vĩ
41 Chương 41: Sự tò mò của Trình Mục Vĩ
42 Chương 42: Con người nhiều chuyện
43 Chương 43: Quá mệt mỏi
44 Chương 44: Không phải tôi thì là ai?
45 Chương 45: hiểu nhầm nghiêm trọng
46 Chương 46: áy náy
47 Chương 47: cho ăn bơ!
48 Chương 48:
49 Chương 49: Dò hỏi về mối quan hệ
50 Chương 50: Chọc giận Bạch Hạo Vân
51 Chương 51: gây hoạ
52 Chương 52: cứ liệu thần hồn
53 Chương 53: muốn ăn thì tự nấu
54 Chương 54: Tự thân vận động
55 Chương 55: khám lại bệnh
56 Chương 56: hớt ha hớt hải
57 Chương 57:
58 Chương 58:
59 Chương 59: Chú ý sức khỏe
60 Chương 60: số khổ
61 Chương 61: Tự chăm sóc bản thân
62 Chương 62:
63 Chương 63: Không cần lo lắng cho tôi!
64 Chương 64: mặt đỏ bừng bừng
65 Chương 65: chắc cô điên mất!
66 Chương 66: đừng giận nữa mà!
67 Chương 67: em giận anh buồn lắm!
68 Chương 68: Tất cả nghe theo em
69 Chương 69: cảm ơn anh, Bạch Hạo Vân !
70 Chương 70: quá lo lắng cho cô
71 Chương 71: không dám trái lời
72 Chương 72: cẩu độc thân
73 Chương 73: bị dọa đến suýt khóc
74 Chương 74: Muốn ăn trực à?
75 Chương 75: ngậm ngùi đi về!
76 Chương 76: quán bar sang trọng
77 Chương 77: mối lo sợ của đám nhân viên
78 Chương 78: Bạch Duệ Thần nổi điên
79 Chương 79:
80 Chương 80: Bỗng dưng nổi giận
81 Chương 81: chìm trong cơn say
82 Chương 82:
83 Chương 83:
84 Chương 84: không dám chọc giận
85 Chương 85: khuôn mặt giống hệt
86 Chương 86: người phụ nữ bí ẩn
87 Chương 87: mau lại đây
88 Chương 88: Vũ Ngọc Hân
89 Chương 89: với Tư Mộc có quan hệ gì?
90 Chương 90: ngủ với tôi một đêm
91 Chương 91:
92 Chương 92:
93 Chương 93:
94 Chương 94: thoả thuận
95 Chương 95: tin hay không tin?
96 Chương 96: chấp nhận điều kiện
97 Chương 97: (H) nhẹ
98 Chương 98:
99 Chương 99: muốn làm người vợ hiền thục
100 Chương 100: dấu son trên cổ áo
101 Chương 101:
102 Chương 102: cãi nhau
103 Chương 103: chất vấn
104 Chương 104:
105 Chương 105:
106 Chương 106:
107 Chương 107: nhắc lại cho nhớ
108 Chương 108:
109 Chương 109:
110 Chương 110:
111 Chương 111:
112 Chương 112:
113 Chương 113:
114 Chương 114:
115 Chương 115:
116 Chương 116:
117 Chương 117:
118 Chương 118:
119 Chương 119:
120 Chương 120:
121 Chương 121:
122 Chương 122:
123 Chương 123:
124 Chương 124:
125 Chương 125:
126 Chương 126:
127 Chương 127:
128 Chương 128:
129 Chương 129:
130 Chương 130:
131 Chương 131:
132 Chương 132:
133 Chương 133:
134 Chương 134:
135 Chương 135:
136 Chương 136:
137 Chương 137:
138 Chương 138:
139 Chương 139:
140 Chương 140:
141 Chương 141:
142 Chương 142:
143 Chương 143:
144 Chương 144:
145 Chương 145:
146 Chương 146:
147 Chương 147:
148 Chương 148:
149 Chương 149:
150 Chương 150:
151 Chương 151:
152 Chương 152:
153 Chương 153:
154 Chương 154:
155 Chương 155:
156 Chương 156:
157 Chương 157:
158 Chương 158:
159 Chương 159:
160 Chương 160:
161 Chương 161:
162 Chương 162:
163 Chương 163:
164 Chương 164:
165 Chương 165:
166 Chương 166:
167 Chương 167:
168 Chương 168:
169 Chương 169:
170 Chương 170:
171 Chương 171:
172 Chương 172:
173 Chương 173:
174 Chương 174:
175 Chương 175:
176 Chương 176:
177 Chương 177:
178 Chương 178:
179 Chương 179:
180 Chương 180:
181 Chương 181: chương cuối
182 Góc thông báo
Chapter

Updated 182 Episodes

1
Chương 1: ân nhân cứu mạng
2
Chương 2: muốn nghe chuyện quá khứ
3
Chương 3: hôn nhân không hạnh phúc
4
Chương 4: hủy dung
5
Chương 5: phá hủy gương mặt
6
Chương 6: bị chồng đưa lên giường người đàn ông khác
7
Chương 8: cuộc đời bất hạnh
8
Chương 8: mối đe dọa
9
Chương 9: ra mắt gia đình
10
Chương 10: không chấp nhận cuộc hôn nhân này
11
Chương 11: chiến thắng
12
Chương 12: đăng ký kết hôn
13
Chương 13: rời khỏi quê hương
14
Chương 14: kết hôn (1)
15
Chương 15: kết hôn (2)
16
Chương 16: kết hôn (3)
17
Chương 17: kết hôn (4)
18
Chương 18: kết hôn (5)
19
Chương 19: tuần trăng mật
20
Chương 20: một mũi tên trúng hai đích
21
Chương 21: lời mời từ phía ông nội
22
Chương 22: gặp lại
23
Chương 23: dũng cảm đối diện
24
Chương 24: công khai bảo vệ
25
Chương 25: công khai bảo vệ
26
Chương 26: quan hệ của hai người là gì
27
Chương 27: trò chơi nguy hiểm
28
Chương 28: hình bóng mơ hồ
29
Chương 29: người mẹ tàn nhẫn
30
Chương 30: Bạch Hạo Vân nổi giận
31
Chương 31: không nể mặt
32
Chương 32: đồng ý trở về công ty
33
Chương 33: gây hoạ lớn
34
Chương 34: tận tình chăm sóc
35
Chương 35: bằng lòng chờ đợi
36
Chương 36:
37
Chương 37: Âu Dương Mỹ Linh
38
Chương 38:
39
Chương 39: bị bệnh
40
Chương 40: Trình Mục Vĩ
41
Chương 41: Sự tò mò của Trình Mục Vĩ
42
Chương 42: Con người nhiều chuyện
43
Chương 43: Quá mệt mỏi
44
Chương 44: Không phải tôi thì là ai?
45
Chương 45: hiểu nhầm nghiêm trọng
46
Chương 46: áy náy
47
Chương 47: cho ăn bơ!
48
Chương 48:
49
Chương 49: Dò hỏi về mối quan hệ
50
Chương 50: Chọc giận Bạch Hạo Vân
51
Chương 51: gây hoạ
52
Chương 52: cứ liệu thần hồn
53
Chương 53: muốn ăn thì tự nấu
54
Chương 54: Tự thân vận động
55
Chương 55: khám lại bệnh
56
Chương 56: hớt ha hớt hải
57
Chương 57:
58
Chương 58:
59
Chương 59: Chú ý sức khỏe
60
Chương 60: số khổ
61
Chương 61: Tự chăm sóc bản thân
62
Chương 62:
63
Chương 63: Không cần lo lắng cho tôi!
64
Chương 64: mặt đỏ bừng bừng
65
Chương 65: chắc cô điên mất!
66
Chương 66: đừng giận nữa mà!
67
Chương 67: em giận anh buồn lắm!
68
Chương 68: Tất cả nghe theo em
69
Chương 69: cảm ơn anh, Bạch Hạo Vân !
70
Chương 70: quá lo lắng cho cô
71
Chương 71: không dám trái lời
72
Chương 72: cẩu độc thân
73
Chương 73: bị dọa đến suýt khóc
74
Chương 74: Muốn ăn trực à?
75
Chương 75: ngậm ngùi đi về!
76
Chương 76: quán bar sang trọng
77
Chương 77: mối lo sợ của đám nhân viên
78
Chương 78: Bạch Duệ Thần nổi điên
79
Chương 79:
80
Chương 80: Bỗng dưng nổi giận
81
Chương 81: chìm trong cơn say
82
Chương 82:
83
Chương 83:
84
Chương 84: không dám chọc giận
85
Chương 85: khuôn mặt giống hệt
86
Chương 86: người phụ nữ bí ẩn
87
Chương 87: mau lại đây
88
Chương 88: Vũ Ngọc Hân
89
Chương 89: với Tư Mộc có quan hệ gì?
90
Chương 90: ngủ với tôi một đêm
91
Chương 91:
92
Chương 92:
93
Chương 93:
94
Chương 94: thoả thuận
95
Chương 95: tin hay không tin?
96
Chương 96: chấp nhận điều kiện
97
Chương 97: (H) nhẹ
98
Chương 98:
99
Chương 99: muốn làm người vợ hiền thục
100
Chương 100: dấu son trên cổ áo
101
Chương 101:
102
Chương 102: cãi nhau
103
Chương 103: chất vấn
104
Chương 104:
105
Chương 105:
106
Chương 106:
107
Chương 107: nhắc lại cho nhớ
108
Chương 108:
109
Chương 109:
110
Chương 110:
111
Chương 111:
112
Chương 112:
113
Chương 113:
114
Chương 114:
115
Chương 115:
116
Chương 116:
117
Chương 117:
118
Chương 118:
119
Chương 119:
120
Chương 120:
121
Chương 121:
122
Chương 122:
123
Chương 123:
124
Chương 124:
125
Chương 125:
126
Chương 126:
127
Chương 127:
128
Chương 128:
129
Chương 129:
130
Chương 130:
131
Chương 131:
132
Chương 132:
133
Chương 133:
134
Chương 134:
135
Chương 135:
136
Chương 136:
137
Chương 137:
138
Chương 138:
139
Chương 139:
140
Chương 140:
141
Chương 141:
142
Chương 142:
143
Chương 143:
144
Chương 144:
145
Chương 145:
146
Chương 146:
147
Chương 147:
148
Chương 148:
149
Chương 149:
150
Chương 150:
151
Chương 151:
152
Chương 152:
153
Chương 153:
154
Chương 154:
155
Chương 155:
156
Chương 156:
157
Chương 157:
158
Chương 158:
159
Chương 159:
160
Chương 160:
161
Chương 161:
162
Chương 162:
163
Chương 163:
164
Chương 164:
165
Chương 165:
166
Chương 166:
167
Chương 167:
168
Chương 168:
169
Chương 169:
170
Chương 170:
171
Chương 171:
172
Chương 172:
173
Chương 173:
174
Chương 174:
175
Chương 175:
176
Chương 176:
177
Chương 177:
178
Chương 178:
179
Chương 179:
180
Chương 180:
181
Chương 181: chương cuối
182
Góc thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play