Chapter 3: Trả lời cho tớ biết đi...cậu sắp rời khỏi đây đúng không?

Trên đường đi, tôi nhắn từng dòng tin gửi đến cho Thiên Hữu. Không hề trách móc...chỉ là muốn gặp cậu ấy chút thôi.

" Cậu có thể ra đầu ngõ gặp tớ một chút không?"

" Sao vậy? Xa tớ một chút mà đã nhớ?"

" Đôi khi lỡ hẹn một giờ...lần sao muốn gặp phải chờ trăm năm"_ tôi nhìn màn hình điện thoại, vừa nhắn mà mắt đỏ hoe cả lên. Nhất định là sắp phát khóc rồi. Vốn dĩ tôi là người không giỏi kìm nén cảm xúc.

" Được rồi...tớ ra ngay. Đừng nhắn tin kiểu đấy...cậu lại giận đúng không?"

...

Bầu trời đêm nay thật nhiều sao nhưng nó cũng vô cùng lạnh lẽo. Đoạn đường này vì có cậu ấy mà tôi hay đi. Sau này có lẽ nó sẽ trở nên xa lạ vì không thể lui tới nữa. Cái thành phố to lớn này...chứa rất nhiều câu chuyện. Nhưng thời gian sẽ đưa mọi thứ vào dĩ vãng.

Tôi ngồi vào cái băng đá được đặt bên vệ đường. Ánh mắt trong về phía nhà Thiên Hữu. Tôi chỉ mong cậu ấy đến đây và nói rằng...tất cả chỉ là hiểu lầm. Không hề có chuyện cậu ấy sẽ rời khỏi đây.

...

" Này!!! Có chuyện gì sao?"_ Thiên Hữu nói bằng giọng dịu dàng.

Cuối cùng thì cậu ấy cũng chịu xuất hiện. Tôi cứ ngỡ cậu sẽ trốn tránh, cứ ngỡ cậu không muốn gặp lại tôi...

Tôi đứng dậy trực tiếp đối diện với cậu ấy. Đôi mắt trở nên long lanh đến lạ...đó là vì nước mắt đã đọng trên khóe. Chỉ cần chớp một cái thôi lệ chắc sẽ nhòe ra. Nhưng không...nhất định không được khóc, trừ phi cậu ấy tự khẳng định chuyện đó là đúng.

" Trả lời cho tớ biết đi...cậu sắp rời khỏi đây đúng không?"

Vẻ mặt Thiên Hữu thoáng chút bàng hoàng, cậu ấy bất ngờ đến không biết nói gì. Chắc là vì không hiểu tại sao tôi lại biết chuyện này. Cậu ấy nghĩ có thể che dấu mãi sao? Nghĩ tôi là đồ ngốc sao?

" Không nói gì. Nghĩa là thừa nhận? "_ Tôi vừa nói vừa lùi lại sau, miệng thì mỉm cười nhưng trong lòng hoàn toàn không chấp nhận được.

" Gia Tuệ! Cậu đừng như vậy có được không? "_ Thiên Hữu nắm lấy tay của tôi hết sức lo lắng.

Tôi bây giờ như một kẻ vô hồn chẳng thể làm gì hơn. Điều tôi thất vọng nhất, chính là việc cậu ấy quyết định im lặng, không muốn nói tôi biết. Chả lẽ chúng tôi không thân thiết hay do cậu ấy chả xem tôi là gì cả?

" Chúng ta là gì của nhau?" _ Tôi hỏi trong vô thức.

" Chúng ta..."_ Thiên Hữu ậm ực không nói nên lời.

Đến câu hỏi đơn giản như vậy mà cậu ấy còn phải suy nghĩ. Là do tôi coi trọng cậu nên cũng nghĩ cậu sẽ tôn trọng tôi. Nhưng nào ngờ rằng cậu nhẫn tâm hủy hoại niềm tin của tôi như vậy.

" Không trả lời được? Vậy thì việc cậu muốn đi đâu không liên quan đến tớ nữa. Xin lỗi vì đã làm phiền..." _ Nói rồi tôi ngoảnh mặt bỏ đi.

" Tớ xin lỗi vì đã không nói với cậu. Tớ xin lỗi vì tất cả..." _ Cậu ấy đuổi theo giữ lấy tay tôi. Bàn tay Thiên Hữu lạnh thật...là cậu ấy đang sợ sao?

Tôi còn nhớ lúc nhỏ, mỗi lần Thiên Hữu làm việc gì đó sai hoặc sợ hãy...tay của cậu ấy sẽ đột nhiên lạnh.

" Cậu đang sợ? "_ Tôi hỏi.

" Phải...tớ sợ cậu giận, sợ cậu không nhìn mặt tớ. Sợ mất cậu... "

Tôi thờ ơ gạt tay cậu ấy...nước mắt cứ như thế mà trào ra. Bởi vì tôi không thể ngăn nỗi cảm xúc của mình nữa. Nói trắng ra là tôi cũng sợ cậu đột ngột biến mất.

" Vậy cậu nghĩ tớ sẽ như thế nào nếu cậu không từ mà biệt? "

Cậu ấy chưa từng nghĩ cho cảm xúc của tôi? Hay là vì cậu cho rằng như vậy là muốn tốt cho cả hai?

" Tớ không nghĩ nhiều như vậy. Tớ chỉ muốn cậu mãi vui vẻ. Tớ biết cậu sắp có kì thi quan trọng... "

" Cho nên...? "

" Đúng vậy...cho nên tớ mới không nói"_Thiên Hữu cúi đầu không dám nhìn tôi.

" Cậu có biết mẹ của tớ ra đi như thế nào không? "

" Tai nạn giao thông..."

Đây không phải trọng tâm tôi muốn nói. Điều tôi muốn cho cậu ấy biết là...

" Đột ngột biến mất không một lời từ biệt... Cho nên tớ thật sự không thể chấp nhận được. Cậu cũng muốn rời đi mà không báo trước? "

Lúc tôi năm tuổi...vào một ngày đầu thu bà ấy đưa tôi đến trường như mọi khi. Tôi vô tư, hồn nhiên, vui vẻ...vì là trẻ con mà. Không ngờ cái lần định mệnh đó cũng là lần cuối cùng tôi ở bên mẹ của mình.

Cho đến tận bây giờ, nỗi ám ảnh vì mảng kí ức mất đi người thân, vẫn hiện hữu mãi trong tâm trí tôi. Bà ấy chưa kịp nói với tôi câu nào cả... Kể từ đó...tôi thực sự rất sợ, rất sợ những thứ quan trọng xung quanh mình, đột nhiên bỏ tôi mà đi.

" Cậu không quan tâm đến cảm nghĩ của tớ. Chúng ta đừng gặp lại nhau nữa..."_ Tôi từng kiên cường mạnh mẽ bao nhiêu thì bây giờ yếu đuối, trẻ con bấy nhiêu.

" Đừng mà... "_ Thiên Hữu đưa tay cố tình lau nước mắt cho tôi.

" Đừng động vào tớ. Tớ không cần cậu bận tâm. Tạm biệt..."_ Nói rồi tôi xoay mặt bước đi. Lần này là không có sự níu kéo nào xảy ra cả. Cho dù có tôi vẫn quyết sẽ không quay lại. Đôi khi kết thúc như thế này, sẽ khiến hai chúng tôi mạnh mẽ hơn trên chặn đường của tương lai.

" Nhớ giữ gìn sức khỏe...tớ sẽ...không bao giờ quên cậu...nhất định chúng ta sẽ gặp lại..." _ Thiên Hữu hét lên giữa màn đêm.

Trong lúc đó tôi đã đi được một khoảng khá xa, song lời cậu ấy nói tôi đều nghe được hết. Chỉ là không trả lời...tôi ương bướng, cứng đầu như vậy. Đến lúc chia tay còn không nói được một câu tử tế, chắc cậu ấy sẽ chẳng nhớ tôi đến phát khóc? Tốt rồi...cậu ấy sẽ dễ dàng quên đi tôi mà có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Chapter
1 Chapter 1: Tôi biết chứ. Rất mong sau này có thể làm việc với anh
2 Chapter 2: Sau này tớ không chở cậu đi dạo nữa thì sao?
3 Chapter 3: Trả lời cho tớ biết đi...cậu sắp rời khỏi đây đúng không?
4 Chapter 4: Trời trở lạnh rồi...nhớ giữ ấm cho cơ thể
5 Chapter 5: Chuyện gì mà tôi không biết? Tôi là người cõi trên mà
6 Chapter 6: Anh nhìn người giỏi lắm sao? Tại sao lại có niềm tin với tôi như vậy?
7 Chapter 7: Cô nghĩ tôi có thời gian? Đừng đề cao bản thân quá mức
8 Chapter 8: Cô đọc mấy thể loại ngôn tình cẩu huyết này à?
9 Chapter 9: Cô không làm được chức giám đốc. Nhưng có thể làm phu nhân giám đốc
10 Chapter 10: Em chỉ muốn hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ của mình
11 Chapter 11: Giám đốc đến nhà nhân viên không hoan nghênh?
12 Chapter 12: Xin lỗi vì tôi đã không hiểu...còn coi anh là kẻ nhẫn tâm, bạc tình
13 Chapter 13: Love you at first sight
14 Chapter 14: Không cần người dọn đâu...đây là việc của tôi, tôi sẽ tự thu xếp
15 Chapter 15: Tôi dùng thân phận giám đốc tặng em
16 Chapter 16: Tại sao anh có thể nổi nóng, có thể tức giận...còn tôi thì không?
17 Chapter 17: Buông tay tôi ra rồi nói chuyện có được không?
18 Chapter 18: Cho nên tôi ra nông nổi này là đáng lắm đúng không?
19 Chapter 19: Có phải em cảm thấy chưa thỏa mãn? Tôi không ngại thêm một lần nữa
20 Chapter 20: Giám đốc...tôi thật sự thất vọng về khả năng phán đoán của anh
21 Chapter 21: Đây là vợ của tôi, cô ấy vì giận chuyện gia đình mà bỏ ra ngoài
22 Chapter 22: Nếu còn mở miệng tôi sẽ khóa miệng em bằng miệng tôi đó
23 Chapter 23: Đừng nói những lời ngọt ngào với tôi nữa
24 Chapter 24: Từ nay em sẽ là thư kí riêng của tôi
25 Chapter 25: Về nhà tôi sẽ chứng minh bản lĩnh của mình cho em xem
26 Chapter 26: Cậu có tình cảm với anh ta?
27 Chapter 27: Ngoan ngoãn nghe theo lời, tôi sẽ khiến cô sung sướng
28 Chapter 28: Chẳng lẽ em nghĩ tôi lại đi dành ăn với em sao?
29 Chapter 29: Không suy nghĩ lung tung? Em nhất quyết không thừa nhận mình ghen à?
30 Chapter 30: Tôi hứa suốt đời chỉ yêu mình em
31 Chapter 31: Bắt đầu đã là bi thương, vậy hà tất phải khiến bản thân đau khổ?
32 Chapter 32: Muốn mấy đứa?
33 Chapter 33: Em chính là gia đình của anh
34 Chapter 34: Em ôm anh. Chịu chưa?
35 Chapter 35: Tôi muốn cô gái này... chuyển sang làm việc chung với tôi
36 Chapter 36: Anh sẽ đưa em đến bệnh viện tìm bác sĩ giỏi nhất để chữa trị
37 Chapter 37: Nói đùa với em thôi, số của em trong đầu anh đây này
38 Chapter 38: Con người của Trương Minh Triết không đáng tin một chút nào
39 Chapter 39: Anh tắm giúp em?
40 Chapter 40: Anh đang ghen đó, sao em có thể dùng bộ mặt ngọt ngào đó để đối đãi?
41 Chapter 41: Cái đồ hư hỏng này...đã say còn không chịu về nhà, lại tìm đến đây
42 Chapter 42: Một người đàn ông say rượu và cô gái ngây thơ ở chung một nhà?
43 Chapter 43: Sau này khi chúng ta cưới nhau, anh muốn làm gì em cũng được
44 Chapter 44: Anh là đang cầu hôn em?
45 Chapter 45: Sinh nhật vui vẻ
46 Chapter 46: Muốn bị phạt đúng không?
47 Chapter 47: Minh Triết...người đàn ông đó, đang cố tình lợi dụng em
48 Chapter 48: Anh thương em còn không hết sao lại ghê tởm em?
49 Chapter 49: Trương Minh Triết. Anh có muốn giải thích với em không?
50 Chapter 50: Tớ muốn ngủ một giấc thật dài
51 Chapter 51: Từ bao giờ em bắt đầu gọi tôi là Trương Minh Triết?
52 Chapter 52: Tôi không cho phép em rời khỏi công ty
53 Chapter 53: Lưu manh là như nào? Em nói xem
54 Chapter 54: Tôi có đau lòng cũng chẳng ai quan tâm
55 Chapter 55: Đừng khiến tôi có thêm hy vọng
56 Chapter 56: Không có mối quan hệ thì chính là người ngoài
57 Chapter 57: Muốn tôi vác em mới chịu?
58 Chapter 58: Tôi là người lật lọng, thất hứa chẳng lẽ em không biết?
59 Chapter 59: Phải sử lí việc quan trọng mới tiếp tục được
60 Chapter 60: Đừng đem lí do đó, mà biện hộ cho tất cả những việc anh ta đã làm
61 Chapter 61: Anh sợ em sẽ bị cảm lạnh. Nước suối ở đây rất lạnh. Anh xin lỗi
62 Chapter 62: Có khi nào anh quên cả não không?
63 Chapter 63: Cậu còn quan tâm đến anh ta lắm đúng không?
64 Chapter 64: Tôi không thích tiếp xúc với thể loại con gái không biết giữ thân
65 Chapter 65: Mong rằng anh hài lòng với sự lựa chọn của mình
66 Chapter 66: Tôi biết mình đẹp, nhưng mà đừng có nhìn như vậy
67 Chapter 67: Ngoan ngoãn đi nào...tôi sẽ không khiến cô đau
68 Chapter 68: Cậu thử nghĩ nam nữ vào khách sạn làm gì?
69 Chapter 69: Gia Tuệ đang ở đâu? Mau nói cho tôi biết cô ấy ở bệnh viện nào?
70 Chapter 70: Tôi thấy hình như mình rất sợ phải tiếp xúc với đàn ông
71 Chapter 71: Chỉ cần chính miệng em thốt ra. Tôi đều thấy an tâm
72 Chapter 72: Sự tự do mà em hằng mong muốn. Trả lại cho em
73 Chapter 73: Nhưng mà tôi không muốn đi. Tôi không muốn ở bên cạnh anh
74 Chapter 74: Tôi hận anh, hận không thể giết chết anh
75 Chapter 75: Anh giữ tôi lại cũng giống như đang giữ một trái tim đã chết vậy
76 Chapter 76: Tôi sẽ chứng minh tình cảm của mình bằng da bằng thịt và cả máu tươi
77 Chapter 77: Em là đang dùng tính mạng của mình để uy hiếp tôi?
78 Chapter 78: Không phải em rất lo lắng cho tôi sao?
79 Chapter 79: Trương Minh Triết...anh rõ ràng không nói lý lẽ
80 Chapter 80: Gương mặt của em tối qua...trông rất biết hưởng thụ.
81 Chapter 81: Vậy ngay cả nhìn tôi một cái em cũng không dám?
82 Chapter 82: Học cho thật kĩ...sau này em đều phải thắt cho tôi
83 Chapter 83: Tôi uống anh sẽ đưa tôi đi tìm Minh Triết đúng không?
84 Chapter 84: Minh Triết...anh có đang ở đây không?
85 Chapter 85: Mấy ngày rồi không gặp nhau. Em thật sự rất nhớ anh.
86 Chapter 86: Ở lại đây với tôi, đừng đi có được không?
87 Chater 87: Anh Minh Triết. Đây là người yêu của anh sao?
88 Chapter 88:Là chồng. Chồng tương lai của em
89 Chapter 89: Anh không cho phép em nhớ đến hắn ta một phút giây nào nữa
90 Chapter 90: Hóa ra em cũng rất muốn sưng bụng rồi?
91 Chapter 91: Tôi chỉ là may mắn được anh ấy yêu thương
92 Chapter 92: Anh phải xem thử trái tim của em thật sự có một ngăn cho anh không
93 Chapter 93: Chúc mừng anh. Cô Trương đây là có tin vui...
94 Chapter 94: Chỉ mới hơn một tháng mà anh ta tẩy não cậu đến ra nông nổi này sao?
95 Chapter 95: Con làm tốt lắm. Giữ chân cô ta để ba trừ khử gia đình họ.
96 Chapter 96: Gia Tuệ. Anh xin lỗi. Anh không bảo vệ được gia đình của em.
97 Chapter 97: Ba tôi không giết người
98 Chapter 98: Trương Minh Triết...chúng ta yêu nhau xong rồi
99 Chapter 99: Đừng đánh nữa mà. Tớ xin cậu có được không Thiên Hữu?
100 Chapter 100: Kết thúc
101 Chapter 101: Ngoại truyện 1
102 Chapter 102: Ngoại truyện 2
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chapter 1: Tôi biết chứ. Rất mong sau này có thể làm việc với anh
2
Chapter 2: Sau này tớ không chở cậu đi dạo nữa thì sao?
3
Chapter 3: Trả lời cho tớ biết đi...cậu sắp rời khỏi đây đúng không?
4
Chapter 4: Trời trở lạnh rồi...nhớ giữ ấm cho cơ thể
5
Chapter 5: Chuyện gì mà tôi không biết? Tôi là người cõi trên mà
6
Chapter 6: Anh nhìn người giỏi lắm sao? Tại sao lại có niềm tin với tôi như vậy?
7
Chapter 7: Cô nghĩ tôi có thời gian? Đừng đề cao bản thân quá mức
8
Chapter 8: Cô đọc mấy thể loại ngôn tình cẩu huyết này à?
9
Chapter 9: Cô không làm được chức giám đốc. Nhưng có thể làm phu nhân giám đốc
10
Chapter 10: Em chỉ muốn hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ của mình
11
Chapter 11: Giám đốc đến nhà nhân viên không hoan nghênh?
12
Chapter 12: Xin lỗi vì tôi đã không hiểu...còn coi anh là kẻ nhẫn tâm, bạc tình
13
Chapter 13: Love you at first sight
14
Chapter 14: Không cần người dọn đâu...đây là việc của tôi, tôi sẽ tự thu xếp
15
Chapter 15: Tôi dùng thân phận giám đốc tặng em
16
Chapter 16: Tại sao anh có thể nổi nóng, có thể tức giận...còn tôi thì không?
17
Chapter 17: Buông tay tôi ra rồi nói chuyện có được không?
18
Chapter 18: Cho nên tôi ra nông nổi này là đáng lắm đúng không?
19
Chapter 19: Có phải em cảm thấy chưa thỏa mãn? Tôi không ngại thêm một lần nữa
20
Chapter 20: Giám đốc...tôi thật sự thất vọng về khả năng phán đoán của anh
21
Chapter 21: Đây là vợ của tôi, cô ấy vì giận chuyện gia đình mà bỏ ra ngoài
22
Chapter 22: Nếu còn mở miệng tôi sẽ khóa miệng em bằng miệng tôi đó
23
Chapter 23: Đừng nói những lời ngọt ngào với tôi nữa
24
Chapter 24: Từ nay em sẽ là thư kí riêng của tôi
25
Chapter 25: Về nhà tôi sẽ chứng minh bản lĩnh của mình cho em xem
26
Chapter 26: Cậu có tình cảm với anh ta?
27
Chapter 27: Ngoan ngoãn nghe theo lời, tôi sẽ khiến cô sung sướng
28
Chapter 28: Chẳng lẽ em nghĩ tôi lại đi dành ăn với em sao?
29
Chapter 29: Không suy nghĩ lung tung? Em nhất quyết không thừa nhận mình ghen à?
30
Chapter 30: Tôi hứa suốt đời chỉ yêu mình em
31
Chapter 31: Bắt đầu đã là bi thương, vậy hà tất phải khiến bản thân đau khổ?
32
Chapter 32: Muốn mấy đứa?
33
Chapter 33: Em chính là gia đình của anh
34
Chapter 34: Em ôm anh. Chịu chưa?
35
Chapter 35: Tôi muốn cô gái này... chuyển sang làm việc chung với tôi
36
Chapter 36: Anh sẽ đưa em đến bệnh viện tìm bác sĩ giỏi nhất để chữa trị
37
Chapter 37: Nói đùa với em thôi, số của em trong đầu anh đây này
38
Chapter 38: Con người của Trương Minh Triết không đáng tin một chút nào
39
Chapter 39: Anh tắm giúp em?
40
Chapter 40: Anh đang ghen đó, sao em có thể dùng bộ mặt ngọt ngào đó để đối đãi?
41
Chapter 41: Cái đồ hư hỏng này...đã say còn không chịu về nhà, lại tìm đến đây
42
Chapter 42: Một người đàn ông say rượu và cô gái ngây thơ ở chung một nhà?
43
Chapter 43: Sau này khi chúng ta cưới nhau, anh muốn làm gì em cũng được
44
Chapter 44: Anh là đang cầu hôn em?
45
Chapter 45: Sinh nhật vui vẻ
46
Chapter 46: Muốn bị phạt đúng không?
47
Chapter 47: Minh Triết...người đàn ông đó, đang cố tình lợi dụng em
48
Chapter 48: Anh thương em còn không hết sao lại ghê tởm em?
49
Chapter 49: Trương Minh Triết. Anh có muốn giải thích với em không?
50
Chapter 50: Tớ muốn ngủ một giấc thật dài
51
Chapter 51: Từ bao giờ em bắt đầu gọi tôi là Trương Minh Triết?
52
Chapter 52: Tôi không cho phép em rời khỏi công ty
53
Chapter 53: Lưu manh là như nào? Em nói xem
54
Chapter 54: Tôi có đau lòng cũng chẳng ai quan tâm
55
Chapter 55: Đừng khiến tôi có thêm hy vọng
56
Chapter 56: Không có mối quan hệ thì chính là người ngoài
57
Chapter 57: Muốn tôi vác em mới chịu?
58
Chapter 58: Tôi là người lật lọng, thất hứa chẳng lẽ em không biết?
59
Chapter 59: Phải sử lí việc quan trọng mới tiếp tục được
60
Chapter 60: Đừng đem lí do đó, mà biện hộ cho tất cả những việc anh ta đã làm
61
Chapter 61: Anh sợ em sẽ bị cảm lạnh. Nước suối ở đây rất lạnh. Anh xin lỗi
62
Chapter 62: Có khi nào anh quên cả não không?
63
Chapter 63: Cậu còn quan tâm đến anh ta lắm đúng không?
64
Chapter 64: Tôi không thích tiếp xúc với thể loại con gái không biết giữ thân
65
Chapter 65: Mong rằng anh hài lòng với sự lựa chọn của mình
66
Chapter 66: Tôi biết mình đẹp, nhưng mà đừng có nhìn như vậy
67
Chapter 67: Ngoan ngoãn đi nào...tôi sẽ không khiến cô đau
68
Chapter 68: Cậu thử nghĩ nam nữ vào khách sạn làm gì?
69
Chapter 69: Gia Tuệ đang ở đâu? Mau nói cho tôi biết cô ấy ở bệnh viện nào?
70
Chapter 70: Tôi thấy hình như mình rất sợ phải tiếp xúc với đàn ông
71
Chapter 71: Chỉ cần chính miệng em thốt ra. Tôi đều thấy an tâm
72
Chapter 72: Sự tự do mà em hằng mong muốn. Trả lại cho em
73
Chapter 73: Nhưng mà tôi không muốn đi. Tôi không muốn ở bên cạnh anh
74
Chapter 74: Tôi hận anh, hận không thể giết chết anh
75
Chapter 75: Anh giữ tôi lại cũng giống như đang giữ một trái tim đã chết vậy
76
Chapter 76: Tôi sẽ chứng minh tình cảm của mình bằng da bằng thịt và cả máu tươi
77
Chapter 77: Em là đang dùng tính mạng của mình để uy hiếp tôi?
78
Chapter 78: Không phải em rất lo lắng cho tôi sao?
79
Chapter 79: Trương Minh Triết...anh rõ ràng không nói lý lẽ
80
Chapter 80: Gương mặt của em tối qua...trông rất biết hưởng thụ.
81
Chapter 81: Vậy ngay cả nhìn tôi một cái em cũng không dám?
82
Chapter 82: Học cho thật kĩ...sau này em đều phải thắt cho tôi
83
Chapter 83: Tôi uống anh sẽ đưa tôi đi tìm Minh Triết đúng không?
84
Chapter 84: Minh Triết...anh có đang ở đây không?
85
Chapter 85: Mấy ngày rồi không gặp nhau. Em thật sự rất nhớ anh.
86
Chapter 86: Ở lại đây với tôi, đừng đi có được không?
87
Chater 87: Anh Minh Triết. Đây là người yêu của anh sao?
88
Chapter 88:Là chồng. Chồng tương lai của em
89
Chapter 89: Anh không cho phép em nhớ đến hắn ta một phút giây nào nữa
90
Chapter 90: Hóa ra em cũng rất muốn sưng bụng rồi?
91
Chapter 91: Tôi chỉ là may mắn được anh ấy yêu thương
92
Chapter 92: Anh phải xem thử trái tim của em thật sự có một ngăn cho anh không
93
Chapter 93: Chúc mừng anh. Cô Trương đây là có tin vui...
94
Chapter 94: Chỉ mới hơn một tháng mà anh ta tẩy não cậu đến ra nông nổi này sao?
95
Chapter 95: Con làm tốt lắm. Giữ chân cô ta để ba trừ khử gia đình họ.
96
Chapter 96: Gia Tuệ. Anh xin lỗi. Anh không bảo vệ được gia đình của em.
97
Chapter 97: Ba tôi không giết người
98
Chapter 98: Trương Minh Triết...chúng ta yêu nhau xong rồi
99
Chapter 99: Đừng đánh nữa mà. Tớ xin cậu có được không Thiên Hữu?
100
Chapter 100: Kết thúc
101
Chapter 101: Ngoại truyện 1
102
Chapter 102: Ngoại truyện 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play