chap 4_Cô gái khác biệt

"Xin chào viện trưởng, tôi đến rồi!"

Nhược Tiểu Lạc cúi đầu chào hỏi một cách lịch thiệp. Trước mắt cô là một người phụ nữ đã hơn bốn mươi bốn tuổi, chính là viện trưởng của bệnh viện, rất tài giỏi và xinh đẹp. Dù đang ở độ tuổi đó vậy mà vóc dáng của bà ấy vừa nhìn đã thấy mê mẫn rồi!

Khiến Thuần Hỉ cười nhìn cô:"Bác sĩ Nhược ngồi xuống đi?"

Nhược Tiểu Lạc ngồi xuống, chờ đợi câu nói tiếp theo của Khiết Thuần Hỉ:"Sau ca mổ tối qua cô đã chính thức được công nhận là một bác sĩ khoa mổ thành thạo, sang ngày mai cô sẽ có một phòng riêng cho mình, đồng thời cô sẽ trở thành bác sĩ chính của từng kho mổ, trừ trường hợp nếu có nhiều ca mổ xảy ra".

Nhược Tiểu Lạc gật đầu hiểu ý, cười rõ:"Vâng, tôi hiểu rồi thưa viện trưởng?"

"Cô có bận gì không?".

"Vâng có, lát nữa tôi còn có việc phải đi rồi!"

"Tiếc thật! Vậy hẹn lần sau?"

Nhược Tiểu Lạc mỉm cười gật đầu, rồi đứng lên cúi chào mới đi khỏi. Thật ra cô không có bận việc gì cả,đơn giản cô không thích đến những nơi đông người như nhà hàng,....

Nhược Tiểu Lạc đi đến phòng bệnh của người mà tối đêm qua cô đã cứu sống. Đi đằng xa Nhược Tiểu Lạc đã nhìn thấy căn phòng có hơn khoảng hai mươi người mặc âu phục đen. Đeo kính râm, rất giống xã hội đen.

Cô nhận ra, người mà cô cứu chắc chắn mà một người rất có quyền uy, và cả đứa cháu cũng là nhân vật ghê gớm không kém.

Nhược Tiểu Lạc mặc đồ trắng như các bác sĩ khác. Cô vừa đi đến thì bị chặn lại:"Cô là ai?"

Nhược Tiểu Lạc dùng đôi tay đang đeo găn tay đẩy cánh tay của người đàn ông vừa hỏi:"Tại sao ai cũng thích hỏi tôi câu đó thế nhỉ?"

"Nếu như cô không phải bác sĩ của ông chủ thì hãy đi khỏi, không có phận sự thì không được vào?"

Nhược Tiểu Lạc điềm đạm đáp:"Tôi là bác sĩ chính trong việc điều trị cho ông chủ của anh, như vậy được rồi chứ?"

Lúc này, cánh cửa mở toang, Ngự Thiên Uy khép cửa lại rồi hỏi:"Có chuyện gì mà ồn ào vậy?"

"Chủ tịch, cô gài này nói bản thân là bác sĩ chính điều trị bệnh của ông chủ, nhưng tôi đang nghi ngờ cô ta đang giả vờ".

Ngự Thiên Uy nhìn một cái liền biết ngay, nhận ra cô:"Cô có thể vào trong"

"Ừm".

"Chủ tịch...?"

Ngự Thiên Uy liếc mắt dữ tợn:"Cậu có quyền lên tiếng?"

Người đàn ông khép nép:"Vâng,tôi biết lỗi rồi!"

Sau đó, Nhược Tiểu Lạc và Ngự Thiên Uy trở vào phòng bệnh, cô kiểm tra cho ông nội của anh một lượt. Và bấy giờ cô mới để ý đến trong phòng còn có hai người nữa, một nam một nữ, rất đẹp, người đàn ông đó và anh có nét giống nhau. Có khả năng họ là cha con.

"Bác sĩ, ba tôi thế nào rồi?"_Ngự Phong Yên, ba anh lên tiếng.

Theo lễ, cô đáp:"Ông ấy đã qua khỏi tình trạng nguy kịch, và tình trạng sức khỏe đang diễn biến rất tốt. Sẽ nhanh chóng tỉnh lại thôi!"

Ngự Phong Yên nói:"Cô có phải là vị bác sĩ đã cứu sống ba của tôi hay không?"

"Đó là điều mà một bác sĩ như tôi nên làm?"

"Cô có cần chúng tôi trả ơn hậu hỉnh cho cô hay không?"

Đổi lại chính là thái độ bất khuất của cô, nụ cười trên môi mờ nhạt dần:"Đã là bác sĩ, tôi chỉ việc cứu người, còn việc trả ơn nằm ngoài phạm vi của tôi, vả lại tôi không thiếu tiền!"

Ngự Thiên Uy vẫn luôn quan sát cô, cô chính là một cô gái khác biệt mà anh từng gặp.

Tiền đã dâng đến tận tay mà còn cố tình ném xuống,rất hiếm khi có người chê tiền như cô.

Đàm Khúc Khuê, mẹ anh, lúc này mới lên tiếng:"Bác sĩ, tôi có thể biết tên của cô được không? Như vậy sẽ dễ xưng hô hơn?"

"Nhược Tiểu Lạc?"

"Vậy tôi gọi cô là bác sĩ Nhược?"

"Tùy ý!"

Nhược Tiểu Lạc:"Nếu không còn gì nữa thì tôi đi trước, nếu có gì cần gập thì chỉ cần nói với y tá riêng, rồi tự cô ấy sẽ nhắn lại với tôi!"

"Được"

"Tôi tiễn cô?"

Ngự Thiên Uy bấy giờ mới cất tiếng nói.

Cô không nói gì, đi ra khỏi phòng, Ngự Thiên Uy đi phía sau cô, chẳng nói gì. Việc đó khiến cô rất không thích. Thà rằng anh đừng tiễn cô. Cô không thích có người đi phía sau như đang theo dõi cô vậy?

"Này? Anh có thể trở lại phòng bệnh của ông của anh?"

Ngự Thiên Uy:"Tôi có chuyện cần nói với cô?"

"Nói đi?"

"Tôi muốn cảm ơn cô?"

"Hình như anh nói rồi!"

"Vậy à!".

"Tôi nói này? Tôi rất bận, không có nhiều thì giờ mà nói chuyện với anh, đây là danh thiếp của tôi, nếu như anh muốn hỏi về bệnh thì cứ gọi điện tôi sẽ sẳn sàng tư vấn cho anh?"

Ngự Thiên Uy vừa nhìn tấm danh thiếp vừa nhìn bóng dáng cô dần khuất, cái gì đang diễn ra?

Hỏi bệnh sao? Ý cô nói anh đang có bệnh sao?

-----

Trời dần chiều. Nhược Tiểu Lạc đang làm việc thì nhận được điện thoại, nói rằng ba cô bỗng nhiên lên cơn đau tim, bảo cô về nhà gấp.

Nhược Tiểu Lạc thần sắc bay bỏng,  tâm trí hoảng loạn, cô gần như mất đi sự bình tĩnh của mình. Lấy xe rồi chạy thật nhanh về nhà.

"Ba, ba thấy thế nào rồi?"

Nhược Tiểu Lạc về đến nhà, liền hấp tấp lên phòng tìm Nhược Liêm Minh, còn có hai mẹ con Thục Mỹ.

Nhược Liêm Minh cố gắng nói:"Ba, ba không sao cả...con đừng lo?"

Hơi thở nặng trĩu của ông ấy phả ra, cô cảm nhận được sự đau đớn của ba.

"Ba, tại sao bệnh ba lại tái phát như vậy? Có phải là có ai đã chọc giận ba hay không?"

Ba cô lắc đầu:"Chắc, chắc là do ba quên uống thuốc nên mới như vậy?"

Nhược Tiểu Lạc đưa đôi mắt câm phần nhìn Thục Mỹ:"Trước lúc tôi đi, tôi có căn dặn bà phải chăm sóc ông ấy, vậy tại sao lại để ba tôi lên cơn đau tim, có phải bà đang xem thường lời nói của tôi hay không? Hả?"

Lời nói của cô phát ra như muốn đè chết hai mẹ con Thục Mỹ.

Bà ta dẫu không biết rằng khi cô tức giận lại đáng sợ như vậy?

"Mẹ, mẹ xin lỗi, mẹ quá sơ ý mới để ông ấy ....?"

Nhược Tiểu Lạc cắt lời:"Câm miệng đi, tôi không thích cách bà xưng hô với tôi như vậy,  Nhược Tiểu Lạc tôi chỉ có một người mẹ là Hồng Lãm, còn bà chỉ là kẻ thay thế cho hình bóng của mẹ tôi mà thôi!"

Thục Mỹ bất giác thấy run bần bậc mà không dám nói gì.

"Đừng để tôi thấy tình trạng của ba tôi một lần nữa như vậy, nếu không thì đừng trách tôi tống cổ hai mẹ con các người ra ngoài đường mà ở?"

Thục Mai phản biện lại:"Này chị? Chị dù gì cũng nhỏ tuổi hơn mẹ của em,vả lại còn có ăn học,vậy tại sao chị lại có thể ăn nói với một người lớn tuổi hơn mình như vậy chứ? Khác gì một đứa con gái vô học?"

----Còn---

Hot

Comments

Nhi Lê

Nhi Lê

một câu nói quen thuộc của các vị tổng tài

2022-08-29

1

rùa nhỏ.🐢🐢💛💛

rùa nhỏ.🐢🐢💛💛

chéo ko tác giả

2020-08-02

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1_Mẹ, em gái sao?
2 Chap 2_Ca phẫu thuật vô cùng khó khăn
3 chap 3_Nhậm chức
4 chap 4_Cô gái khác biệt
5 chap 5_Đua xe
6 Chap 6_Đồng ý đua xe
7 Chap 7_Hai tay đua xuất thần
8 Chap 8_Kiếm chuyện
9 Chap 9_Dạy dỗ
10 Chap 10_Đau quá
11 Chap 11_Đừng đi
12 Chap 12_Đi cùng
13 Chap 13_Nhìn em như này thật đẹp làm sao?
14 Chap 14_Nhìn em như này thật đẹp làm sao?
15 Chap 15_Đứa cháu dại gái
16 Chap 16_Tại sao anh phải nói dối tôi?
17 Chap 17_ Cái tát
18 Chap 18_Say rượu
19 Chap 19_Say rượu (tiếp theo)
20 Chap 20_Tôi thích em
21 Chap 21_Hãm hại
22 Chap 22_Hãm hại (tt)
23 Chap 23_Giải quyết ầm thầm
24 Chap 24_Giải quyết âm thầm (tt)
25 Chap 25_Hiểu lầm
26 Chap 26_Hiểu lầm (tt)
27 Chap 27_Hiểu lầm (tt)
28 Chap 28_Cô có từng thích ai chưa?
29 Chap 29_Nói? Là ai sai mày đến đây?
30 Chap 30_Xử lí thích đáng
31 Chap 31_Về nước - Giải oan
32 Chap 32_Về nước- Giải oan
33 Chap 33_Đi xem mắt
34 Chap 34_Điều kiện của cô là gì?
35 Chap 35_Ăn cơm cùng gia đình anh
36 Chương 36_Hụt hẫng
37 Chap 37_Sợ
38 Chap 38_Cuộc gọi mời sinh nhật
39 Chap 39_Ai mới là kẻ bị bẻ mặt?
40 Chap 40_Ai mới là kẻ bị bẻ mặt? (1)
41 Chap 41_Ai mới là là kẻ bị bẻ mặt (2)
42 Chap 42_Ai mới là kẻ bị bẻ mặt (3)
43 Chap 43_Hạnh phúc
44 Chap 44_Là tai nạn thật hay bị hại
45 Chap 45_Tôi nuôi em
46 Chap 46_Hàn Lâm
47 Chap 47_Lời thả thính của Ngự Thiên Uy
48 Chap 48_Xử lí thích đáng -Lời cầu xin
49 Chap 49_Hận, tôi hận các người
50 Chap 50_Hận, tôi hận các người
51 Chap 51_Nụ hôn ngọt ngào
52 Chap 52_Ăn cẩu lương
53 Chap 52_Ngủ chung
54 Chap 53_ Đến Công Ty
55 Chap 54_ Kiếm chuyện
56 Chap 55_ Bị Đuổi Việc
57 Chap 57: Ghen
58 58-59-60
59 Chap 61-62-63
60 64
61 65
62 66
63 67
64 68
65 69
66 70: Xấu hổ
67 71: Cưng chiều
68 72:Lệ Hiểu xuất hiện
69 Chap 73: Rất bình tĩnh
70 Chap 74: theo dõi
71 Chap 75: Đẩy xuống vực
72 76:Lời đe doạ
73 Chap 77:Giết chết
74 Chap 78:Lần đầu tiên
75 chap 79 : Tin tức
76 Chap 80:Mua đồ dùng phụ nữ
77 Chap 81: Hẹn gặp -Gặp chuyện (1)
78 82:Hẹn gặp - gặp chuyện (2)
79 83:Gặp chuyện (3)
80 84: Lâm Nhã
81 85:Cứu sống -Mất trí
82 86 : Giao lại tài sản cho Ngự Thiên Uy
83 87:Trơ trẻn
84 88: Mưu đồ
85 89: cá mập đói rồi
86 Chap 90: thoáng qua
87 Chap 91:Trần Nhậm
88 Chap 92:Tiểu San- Tiểu Liên
89 Chap 93:Tỏ thái độ
90 Chap 94:Cơn đau tim mamg ông đi
91 Chap 95:Quyết định trở về thành phố
92 Chap 96:Lâm Nhã thích cô
93 Chap 97: Cố chấp
94 Chap 98:Ăn cơm
95 Chap 99:Mộ ba
96 Chap 100:Vợ nguời ta
97 Chap 101:Trần Liễu vô lễ
98 Chap 102:Bà ngoại Ngự
99 Chap 103:Ăn cơm
100 Chap 104:Dạy dỗ
101 Chap 105:Một phen kinh ngạc
Chapter

Updated 101 Episodes

1
Chap 1_Mẹ, em gái sao?
2
Chap 2_Ca phẫu thuật vô cùng khó khăn
3
chap 3_Nhậm chức
4
chap 4_Cô gái khác biệt
5
chap 5_Đua xe
6
Chap 6_Đồng ý đua xe
7
Chap 7_Hai tay đua xuất thần
8
Chap 8_Kiếm chuyện
9
Chap 9_Dạy dỗ
10
Chap 10_Đau quá
11
Chap 11_Đừng đi
12
Chap 12_Đi cùng
13
Chap 13_Nhìn em như này thật đẹp làm sao?
14
Chap 14_Nhìn em như này thật đẹp làm sao?
15
Chap 15_Đứa cháu dại gái
16
Chap 16_Tại sao anh phải nói dối tôi?
17
Chap 17_ Cái tát
18
Chap 18_Say rượu
19
Chap 19_Say rượu (tiếp theo)
20
Chap 20_Tôi thích em
21
Chap 21_Hãm hại
22
Chap 22_Hãm hại (tt)
23
Chap 23_Giải quyết ầm thầm
24
Chap 24_Giải quyết âm thầm (tt)
25
Chap 25_Hiểu lầm
26
Chap 26_Hiểu lầm (tt)
27
Chap 27_Hiểu lầm (tt)
28
Chap 28_Cô có từng thích ai chưa?
29
Chap 29_Nói? Là ai sai mày đến đây?
30
Chap 30_Xử lí thích đáng
31
Chap 31_Về nước - Giải oan
32
Chap 32_Về nước- Giải oan
33
Chap 33_Đi xem mắt
34
Chap 34_Điều kiện của cô là gì?
35
Chap 35_Ăn cơm cùng gia đình anh
36
Chương 36_Hụt hẫng
37
Chap 37_Sợ
38
Chap 38_Cuộc gọi mời sinh nhật
39
Chap 39_Ai mới là kẻ bị bẻ mặt?
40
Chap 40_Ai mới là kẻ bị bẻ mặt? (1)
41
Chap 41_Ai mới là là kẻ bị bẻ mặt (2)
42
Chap 42_Ai mới là kẻ bị bẻ mặt (3)
43
Chap 43_Hạnh phúc
44
Chap 44_Là tai nạn thật hay bị hại
45
Chap 45_Tôi nuôi em
46
Chap 46_Hàn Lâm
47
Chap 47_Lời thả thính của Ngự Thiên Uy
48
Chap 48_Xử lí thích đáng -Lời cầu xin
49
Chap 49_Hận, tôi hận các người
50
Chap 50_Hận, tôi hận các người
51
Chap 51_Nụ hôn ngọt ngào
52
Chap 52_Ăn cẩu lương
53
Chap 52_Ngủ chung
54
Chap 53_ Đến Công Ty
55
Chap 54_ Kiếm chuyện
56
Chap 55_ Bị Đuổi Việc
57
Chap 57: Ghen
58
58-59-60
59
Chap 61-62-63
60
64
61
65
62
66
63
67
64
68
65
69
66
70: Xấu hổ
67
71: Cưng chiều
68
72:Lệ Hiểu xuất hiện
69
Chap 73: Rất bình tĩnh
70
Chap 74: theo dõi
71
Chap 75: Đẩy xuống vực
72
76:Lời đe doạ
73
Chap 77:Giết chết
74
Chap 78:Lần đầu tiên
75
chap 79 : Tin tức
76
Chap 80:Mua đồ dùng phụ nữ
77
Chap 81: Hẹn gặp -Gặp chuyện (1)
78
82:Hẹn gặp - gặp chuyện (2)
79
83:Gặp chuyện (3)
80
84: Lâm Nhã
81
85:Cứu sống -Mất trí
82
86 : Giao lại tài sản cho Ngự Thiên Uy
83
87:Trơ trẻn
84
88: Mưu đồ
85
89: cá mập đói rồi
86
Chap 90: thoáng qua
87
Chap 91:Trần Nhậm
88
Chap 92:Tiểu San- Tiểu Liên
89
Chap 93:Tỏ thái độ
90
Chap 94:Cơn đau tim mamg ông đi
91
Chap 95:Quyết định trở về thành phố
92
Chap 96:Lâm Nhã thích cô
93
Chap 97: Cố chấp
94
Chap 98:Ăn cơm
95
Chap 99:Mộ ba
96
Chap 100:Vợ nguời ta
97
Chap 101:Trần Liễu vô lễ
98
Chap 102:Bà ngoại Ngự
99
Chap 103:Ăn cơm
100
Chap 104:Dạy dỗ
101
Chap 105:Một phen kinh ngạc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play