Diệp Lãng không có lý do gì để giấu diếm cả: "Bởi vì năm đó cậu là một người rất nổi bật trong trường, toàn bộ con gái không ai không thích cậu, và tôi cũng không ngoại lệ, nhưng chỉ dám đứng ở đằng xa mà nhìn. Cho đến một ngày, trên đường đi học về tôi đột nhiên bị một người đàn ông hung hăng kéo vào căn nhà hoang, gã muốn ***** *** tôi nhưng không thành. Mấy đêm liền, cảnh tượng đáng sợ đó cứ không ngừng vây lấy tôi, thân hình to béo của gã, khuôn mặt xấu xí của gã, nụ cười man rợ của gã, tôi rất sợ." Nói đến đó, ánh mắt của cô chợt run lên, cảnh tượng năm đó như hiện ra trước mắt: "Rồi tôi chợt suy nghĩ, nếu như lần đầu tiên của mình lại trao cho một người đàn ông xấu xí như vậy chẳng thà kêu tôi chết đi. Mà cũng hay thật, sau cái đêm cùng cậu ở trên giường, những cơn ác mộng kia đã hoàn toàn biến mất."
Nghe được toàn bộ câu chuyện của cô, kỳ thực trong lòng hắn có chút khó chịu, nhưng đó chỉ là thoáng qua, còn chưa đầy một giây, khuôn mặt của hắn đã khôi phục vẻ lãnh đạm vốn có.
"Vậy...nguyên nhân là vì cậu thích tôi, hay vì gã khốn nạn kia?" Hắn lạnh lùng hỏi một câu, giọng điệu có chút khác lạ.
Diệp Lãng tươi cười nhìn hắn: "Đương nhiên là nguyên nhân thứ hai. Cậu nghĩ xem, nếu không có gã đó thì cả đời này tôi cũng chẳng dám tới gần cậu."
"Nói như vậy tôi phải biết ơn gã hay sao?"
Diệp Lãng hơi nhăn mày, thực không hiểu hết ý tứ trong câu nói của hắn, cũng không biết nên trả lời hắn như thế nào.
Âu Dương Nam Tuấn dường như cũng nhận ra điểm kỳ lạ nơi mình, vội chuyển chủ đề: "Còn sau đó tại sao lại không đến tìm tôi nữa?"
Diệp Lãng khẽ cười, ánh mắt lộ vẻ bất lực: "Một lần là đủ rồi, tôi cũng không phải kẻ ngốc hay thích trèo cao gì. Cậu nghĩ xem, nếu không may bị phát hiện thì những cô nàng chân dài kia sẽ chịu để yên cho tôi sao? Vậy nên, rút lui chính là con đường an toàn nhất. Hơn nữa năm đó, khi biết được thân phận của cậu, tôi lại càng không dám tới gần, bởi vì thứ tôi cần là một cuộc sống bình yên như bao người."
Âu Dương Nam Tuấn cảm thấy lời cô nói quả nhiên rất hợp tình hợp lý, qua đó chứng tỏ cô là một người phụ nữ vô cùng thông minh. Hắn chỉnh lại tư thế một chút, sau đó nhàn nhạt hỏi: "Qua lại với người trong hắc bang thì có gì không tốt? Nếu cậu chiếm được trái tim của tôi thì trên đời này còn ai dám động đến cậu, dù chỉ là một sợi tóc đi chăng nữa!"
Biểu cảm của cô lúc này như thể vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất trong thiên hạ: "Âu Dương Nam Tuấn, tôi nói cậu biết, trên đời này sẽ chẳng có người phụ nữ nào chiếm được trái tim cậu."
Đôi mắt thâm thúy của hắn nhìn cô chằm chằm, có chút suy tư cùng tà mị, giọng nói mang theo sự quyến rũ khó lòng cưỡng lại: "Qua đây với tôi."
Diệp Lãng cũng cơ hồ đoán được ý đồ của hắn, nhưng cô cũng đứng lên rồi chậm rãi bước qua. Cánh tay người đàn ông ngay lập tức ôm lấy cơ thể gợi cảm của cô đặt trên đùi mình, khuôn mặt anh tuấn hiện lên tia gian tà, một bàn tay của hắn không an phận đi vào trong váy cô, sau đó một ngón tay thon dài từ từ tiến vào bên trong.
Hắn đường đột như vậy đương nhiên sẽ khiến cô cảm thấy có chút đau đớn, nhưng nơi ấy thật sự rất khít khao, còn không ngừng co rút ngón tay hắn, cảm giác sảng khoái vô cùng.
"Bạn học, tôi thích nơi này của cậu, chặt hẹp chẳng khác gì lần đầu tiên." Âu Dương Nam Tuấn khẽ thì thầm bên tai cô, giọng hắn khàn khàn êm tai, đồng thời ngón tay thon dài cũng bắt đầu những động tác quen thuộc.
Diệp Lãng trước sau đều không có phản ứng, nhưng có trời mới biết cô phải dùng hết sức bình sinh để ngăn không cho tiếng rên rỉ kia thoát ra, bởi vì cô không muốn nhìn thấy hắn đắc ý. Cô cười cười, những ngón tay mảnh khảnh từng chút một đan vào mái tóc màu xanh đen kia, khiến da đầu hắn nổi lên một trận kích thích mãnh liệt.
Âu Dương Nam Tuấn cười xấu xa: "Để xem cậu còn nhịn được bao lâu?" Dứt lời, hắn cho thêm một ngón tay, cố ý khiêu khích điểm nhạy cảm bên trong cô.
Diệp Lãng cảm thấy toàn thân mình mạnh mẽ run lên, hai mắt cũng dần mờ đi, có ai không biết kỹ thuật của hắn đã đạt đến cảnh giới cao siêu nào đó, phải, cô thua rồi.
"Tuấn." Cô hơi ngửa đầu, khuôn mặt có chút đê mê, bên dưới, trước tốc độ chóng mặt của hắn, cơ thể đã bắt đầu tiết ra mật ngọt, trong vô thức cô đã gọi tên hắn.
Cách một lớp vải mỏng, hàm răng sắc bén của Âu Dương Nam Tuấn thích thú day day điểm nhỏ trên ngực cô, khiến cho tiếng rên rỉ yêu kiều của cô không ngừng vang lên bên tai hắn: "Cậu nhẹ nhàng với tôi một chút không được sao?"
Updated 80 Episodes
Comments
Linh Em
mới chap 3 đã h+ rùi seoo
2023-09-29
0
Diễm Trinh
rất hay
2022-06-07
1
Sherry
kích thích a
2022-01-05
1