Bạn Học, Tôi Muốn Cậu
Khoảng tầm mười một mười hai giờ đêm, một vị khách không mời mà đến.
Đó là một người đàn ông có mái tóc màu xanh đen, bộ âu phục sang trọng vừa vặn ôm lấy thân hình cao lớn của hắn, từng đường nét trên khuôn mặt đều toát lên vẻ nam tính, đôi mắt thâm thúy có vài phần tà mị.
Diệp Lãng âm thầm đánh giá người đứng trước mặt, sau khi đã xác định được thân phận của hắn mới chậm rãi nâng lên nụ cười chào khách.
"Bạn học, đã lâu không gặp." Người đàn ông vẫn duy trì sự lãnh đạm cố hữu, tao nhã thốt ra mấy chữ, môi mỏng mím lại thành một đường thẳng, ánh mắt tản ra ý cười nhàn nhạt.
Hàng lông mày thanh tú của Diệp Lãng hơi nhíu lại, chỉ bằng ngôn ngữ hình thể, cô nghĩ đối phương hoàn toàn có thể hiểu ra ý tứ của mình.
Cô đã quên hắn rồi.
Dường như người đàn ông cũng đoán trước được, khẽ nghiêng đầu, dùng giọng điệu có chút ám muội nhắc nhớ cô: "Không nhớ tôi thật sao, bạn học?"
Qua một lúc, Diệp Lãng cuối cùng cũng nhớ ra, ánh mắt chợt lóe lên tia kinh ngạc cùng vui mừng: "Cậu đây là...Âu Dương Nam Tuấn?"
Người đàn ông hài lòng gật đầu dù biết cô chỉ đang diễn mà thôi: "Không định mời tôi vào nhà sao?"
Diệp Lãng mỉm cười mở rộng cánh cửa chào đón khách quý, ánh mắt đã khôi phục lại vẻ điềm tĩnh.
Nơi cô sống tuy không gọi là to lớn sang trọng gì nhưng cũng khá thoải mái và tiện nghi. Căn nhà gồm một phòng khách và hai phòng ngủ, các vật dụng được bày trí ngăn nắp. Không gian trong nhà tạo cho người ta một cảm giác rất thư thái, nhẹ nhàng
"Mời dùng."
Diệp Lãng cẩn thận đặt lên bàn hai tách cà phê thơm lừng, có trời mới biết khi cô đang cúi người đã làm cho nơi mềm mại căng tròn nào đó vô tình rơi vào đáy mắt người đàn ông, rất rõ ràng, chuẩn xác.
Âu Dương Nam Tuấn vẫn ngồi trên ghế với tư thế vô cùng thoải mái, khuôn mặt anh tuấn có chút lạnh lùng, chỉ là khung cảnh trước mắt khiến yết hầu của hắn trượt xuống vài cái.
Một người tinh tế như Diệp Lãng sao có thể không nhận ra điểm này, cô giữ nguyên tư thế, thậm chí còn cố ý cúi thấp hơn một chút để người kia có thể dễ dàng chiêm ngưỡng, dù sao cũng đâu phải lần đầu tiên bị hắn trông thấy.
"Bạn học, phát hiện được gì không?"
Nghe được câu hỏi đầy châm chọc của cô, Âu Dương Nam Tuấn luyến tiếc nâng tầm mắt, lại bắt gặp vẻ giễu cợt trên khuôn mặt cô, hắn nhếch môi cười: "Tôi phát hiện, ít nhất tối qua không có người đàn ông nào yêu thương cơ thể cậu."
Câu trả lời của hắn khiến Diệp Lãng không khỏi bật cười thành tiếng, thì ra người đàn ông này vẫn luôn thẳng thắn như vậy, cô lắc đầu ngán ngẫm, sau đó ngồi xuống vị trí đối diện.
"Thực ra, sau cái đêm năm đó cũng chưa có người đàn ông nào chạm vào tôi." Cô nói với nét mặt rất chân thành, bởi vì sự thật chính là như vậy, cô còn nhớ khi ấy bọn họ vừa tròn mười tám tuổi.
Âu Dương Nam Tuấn nửa tin nửa ngờ, một cánh tay của hắn mạnh mẽ khoác lên thành ghế, khuôn mặt đầy vẻ gian tà: "Cậu làm sao chứng minh đây?"
Diệp Lãng không lập tức trả lời, đối với loại câu hỏi này thì chỉ có kẻ ngốc mới đáp lại, vì thế phải nhanh chóng chuyển đổi chủ đề, cô bình thản nói: "Tôi không nghĩ cậu đến đây chỉ để hỏi tôi câu đó."
Âu Dương Nam Tuấn cũng không buồn bận tâm đến vấn đề trên, hắn chậm rãi lấy ra từ túi áo một phong bì, không nói câu mà nào ném vật trong tay vào người cô.
Diệp Lãng khó hiểu nhìn hắn, người đàn ông này thật đúng là cao thủ lật mặt mà, nhưng cô cũng chẳng thèm lý sự với hắn, bắt đầu mở phong bì ra xem.
Bên trong là một sấp ảnh dày cộm, đập vào mắt Diệp Lãng là cảnh tượng một đôi nam nữ đang triền miên trên một chiếc giường, đôi chân trắng trẻo của cô gái điên cuồng siết lấy thắt lưng tráng kiện của chàng trai, cả hai khuôn mặt đều không giấu được thoả mãn.
Âu Dương Nam Tuấn thấy sắc mặt của cô đang không ngừng vặn vẹo, cười lạnh một tiếng: "Nói thật lòng, cho đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ rất rõ cảm giác khi ở bên trong cậu, vừa chặt chẽ lại ấm áp."
Diệp Lãng từ từ đảo mắt về phía hắn, không có nửa điểm tức giận mà cất lời: "Nói tiếp đi."
Âu Dương Nam Tuấn khẽ lắc đầu: "Diệp Lãng ơi Diệp Lãng, sở thích của cậu thật thú vị, muốn tiếp tục lên giường cùng tôi thì cứ nói một tiếng đi, cần gì phải nhọc lòng quay lại những thứ đó, chỉ xem thôi làm sao thỏa mãn được."
Updated 80 Episodes
Comments
Nguyễn Thị Nhi
♥️
2022-07-18
2
Thiên Bình
💋💋💋💋💋💋
2022-07-18
0
𝓗𝓪𝓮𝔂𝓸𝓾𝓷𝓰 🐸
lần đầu tiên mình đọc tiểu thuyết á thấy truyện của bạn hay lắm lun á
2021-12-08
5