Tôi muốn cướp vợ của anh

Sau khi lấy máu xong, bước chân của Tô Hỷ Lai hơi loạng choạng. Quả thật, lúc trước bị Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo xâm nhập vào trong cơ thể, không biết vì nguyên nhân gì, trên người của Tô Hỷ Lai giống như người bị thiếu máu.

Lúc này, lại lấy thêm máu để truyền cho cha vợ, cả người Tô Hỷ Lai vô cùng uể oải, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch. Nhưng Tô Hỷ Lai lại không có ý định nằm lại ở trong phòng dưỡng bệnh, anh muốn đi đến xem tình hình của vợ mình.

“Này anh, sức khỏe của anh không được tốt cho lắm, tốt nhất anh nên nằm nghỉ ở đây một lúc, sau đó uống thêm ít sữa và nước đường, cơ thể mới có thể ổn định được!”

Cô y tá nhìn thấy bộ dáng của Tô Hỷ Lai, thật sự lo lắng nhắc nhở anh một tiếng. Thế nhưng, Tô Hỷ Lai lủi thủi đi mất, chỉ để lại một cái bóng lưng cô đơn đi về phía góc khuất của dãy hành lang dẫn tới khoa ngoại.

“Hưng à, cũng may là nhờ có cháu nên chú mới có thể phẫu thuật kịp thời, không giống như đứa con rể vô dụng của cô, chỉ có một chút việc cũng làm không xong. Nếu như năm đó, không phải là con đột nhiên đi du học nước ngoài, bỏ lại con bé Nhiễm Từ ở trong nước một mình, thì bây giờ đâu phải…”

Ở trong phòng bệnh của Triệu Nhiễm Từ, âm thanh của bà Mẫn vang vọng không ngừng, lời nói vô cùng bất mãn với con rể của mình. Mà Triệu Nhiễm Từ đang nằm ở trên giường bệnh, nghe mẹ nhắc lại chuyện cũ, cảm thấy có chút không thoải mái.

“Mẹ, chuyện qua rồi, con xin mẹ đừng nhắc đến nữa!”

“Không phải là mẹ muốn tốt cho con sao? Con xem, cho dù bây giờ con đã có chồng rồi, nhưng Ngọc Hưng nó vẫn quan tâm đến con, còn lo tiền viện phí cho cha con. Chứ đâu có giống như cái đồ vô dụng kia, ngay cả việc chăm sóc cho con nó cũng làm không được. Bây giờ, còn không biết nó có thể lấy đủ máu để cho cha con phẫu thuật hay không?!”

Tô Hỷ Lai đang đi vào, nghe không sót một chữ nào. Nhưng anh ta lại không có phản ứng gì, chỉ im lặng đi vào bên trong.

Nhìn thấy Tô Hỷ Lai, bà Mẫn nhịn không được hừ lạnh lên một tiếng, ánh mắt nhìn nơi khác, dường như bà cảm thấy nhìn kẻ vô dụng kia thêm một lúc sẽ làm bà tức chết.

“Mẹ yên tâm, con đã rút đủ máu cho cha rồi. Bác sĩ nói, ca phẫu thuật của cha tiến hành được rồi.”

Mặc dù nhìn thấy mẹ vợ không muốn nhìn mình, nhưng Tô Hỷ Lai vẫn muốn nói chuyện với bà ta.

Thế nhưng, bà Mẫn cũng chỉ mặc kệ anh, còn cố tình quay sang nhìn Quách Ngọc Hưng. Lúc này, Tô Hỷ Lai mới có thời gian quan sát, người đàn ông này mặt vest, đi giầy da, bộ dáng vô cùng đỉnh đạc, sang trọng vô cùng, đúng kiểu của một người đàn ông thành đạt.

“Cháu Hưng, cháu cũng nghe rồi đấy, tối nay cha của Nhiễm Từ sẽ được phẫu thuật. Cũng may là nhờ có cháu, nên cuộc phẫu thuật này mới có thể tiến hành thuận lợi như vậy!”

Vẻ mặt niềm nở này của bà ta khi nói chuyện với tên này, hoàn toàn khác hẳn với dáng vẻ khó chịu khi nói chuyện với con rể. Trong lòng của Tô Hỷ Lai hơi có vẻ khó chịu.

Mà gã đàn ông tên Hưng, lúc này cũng cười đáp lại.

“Bác gái, đây vốn là chuyện mà cháu nên làm. Nhiễm Từ với cháu đâu phải là người xa lạ gì. Hơn nữa, cháu với nhà bác cũng là chỗ thân quen, giúp đỡ bác trai là việc mà cháu nên làm. Cháu lần này về nước dự định là sẽ không sang nước ngoài nữa, muốn có một cuộc sống ổn định ở đây!”

Vừa nói, gã này vừa nhìn về phía Triệu Nhiễm Từ, ánh mắt tràn đầy tình cảm, hoàn toàn không để ý đến Tô Hỷ Lai đang đứng bên cạnh.

Trong lúc nhất thời, Triệu Nhiễm Từ không khỏi rơi vào tình huống khó xử, cô cố nặn ra một nụ cười đáp lại.

“Cảm ơn anh rất nhiều! Sau này, anh cần em giúp gì, chỉ cần là em có thể, em nhất định sẽ trả ơn anh!”

“Nhiễm Từ, con nói gì xa lạ vậy chứ? Hưng với con là chỗ quen biết với nhau, chúng ta có xa lạ gì đâu? Bác nói như vậy, có phải không Hưng?”

Bà Mẫn vừa nói chuyện với con gái của mình, vừa nháy mắt ra hiệu cho Quách Ngọc Hưng. Mà Quách Ngọc Hưng vừa thấy ánh mắt này của bà ta, cũng vô cùng phối hợp.

“Vâng, bác nói rất đúng, cháu cùng Nhiễm Từ vốn là thanh mai trúc mã với nhau. Năm đó, nếu như không phải do gia đình có việc đột xuất ra nước ngoài, cháu làm sao để lại Nhiễm Từ ở lại một mình. Nhưng lần này, cháu về đây là để mở công ty riêng. Sau khi em Từ bình phục, cháu muốn mời em Từ vào công ty làm trợ lý cho cháu.”

Nghe Quách Ngọc Hưng nói ra những lời này, trên mặt của bà Mẫn càng thêm vui mừng đến mức hai mắt đều cười híp lại. Bà ta còn thúc tay về phía con gái, mặc kệ Tô Hỷ Lai.

“Con còn ngây ra đó làm gì? Không cảm ơn thằng Hưng một tiếng. Từ nay về sau, con cũng không cần phải làm công việc lặt vặt ở trong cái công ty đó nữa, đi theo thằng Hưng thì mới có tương lai. Con phải học theo con bé Trinh, bạn của con lúc còn đi học cấp hai ấy. Nhờ nó có mắt nhìn người, lấy được một thằng chồng tốt, mở ra công ty. Bây giờ ngay cả xe cũng mua được vài chiếc. Căn nhà hiện tại ở dưới quê của cha mẹ nó, nghe nói là mới xây xong hơn chục tỷ đó!”

Nhìn thấy mẹ vợ đối với gã đàn ông này nhiệt tình như vậy, còn muốn khuyên nhủ vợ mình đi làm thư ký cho người ta. Tô Hỷ Lai không thể nhịn được, đứng ra nói chuyện.

“Mẹ, con thấy công việc của vợ con đang làm ở công ty rất tốt, tại sao phải chuyển đến làm thư ký cho người ta? Với lại, con nghe nói đi làm thư ký cũng không có bao nhiêu tiền, đã thế còn làm thêm ngoài giờ!”

“Cậu thì biết cái gì? Con bé Nhiễm Từ nhà tôi với thằng Hưng vốn là bạn bè từ nhỏ. Nếu như không phải năm đó thằng Hưng theo gia đình ra nước ngoài, cậu cho rằng con gái của tôi sẽ cưới cái loại đàn ông vô dụng như cậu hay sao?”

Bà Mẫn đang vô cùng cao hứng khuyên nhủ con gái của mình đi theo Quách Ngọc Hưng, sẵn tiện nối lại tình xưa, lại nghe Tô Hỷ Lai chen ngang, tức thì nổi giận đùng đùng.

Mà lúc này, Triệu Nhiễm Từ cũng không lên tiếng phản ứng, chỉ im lặng cúi đầu xuống, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Nhìn thấy biểu hiện lúc này của cô, trong lòng của Tô Hỷ Lai giống như bị gai đâm.

“Tôi nghe nói anh đang làm bảo vệ của trung tâm thương mại Trường Thịnh? Công việc này còn do Nhiễm Từ xin cho anh?”

Ngay lúc này, âm thanh không mặn không nhạt của Quách Ngọc Hưng đột nhiên vang lên, khiến cho bầu không khí bên trong phòng bệnh trở nên ngưng lại.

“Phải, thì sao?”

Mà Tô Hỷ Lai đối với Quách Ngọc Hưng cũng không có mấy thiện cảm, vậy nên lúc anh ta nói chuyện thái độ rất cứng rắn.

“Ừm!”

Quách Ngọc Hưng không ngờ một tên ở rể vô dụng như Tô Hỷ Lai, lại dám dùng loại thái độ như vậy để nói chuyện với mình. Trong lòng của Quách Ngọc Hưng không khỏi tức giận. Nhưng ở ngoài mặt, thì anh ta vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói ra.

“Cũng không có gì, tôi nghe nói công việc đó của anh không được tốt, nên muốn nhờ người quen ở bên đó, giúp anh một chút mà thôi. Dù sao, anh cũng là chồng của Nhiễm Từ, không thể làm công việc thấp kém như vậy!”

Nghe được lời này của Quách Ngọc Hưng, Tô Hỷ Lai liền biết là tên này không có ý gì tốt. Nhưng anh biết không thể bắt bẻ gì, nên cũng không thể nào nói quá mức khó nghe.

“Không cần, tôi cảm thấy công việc này của tôi rất ổn, cũng không cần người khác giúp đỡ!”

Thế nhưng, lời này của Tô Hỷ Lai vừa mới nói ra khỏi miệng, mẹ vợ của anh ta liền lên tiếng cắt ngang, giọng điệu lại có mấy phần tức giận.

“Hừ, đúng là không biết tốt xấu! Người ta đã muốn giúp đỡ, anh còn tỏ vẻ cái gì? Còn không mau xin lỗi cậu Hưng!”

Những lời này, từ trong miệng của bà Mẫn nói ra, hoàn toàn không cho Tô Hỷ Lai một chút mặt mũi nào.

Nói như thế nào đi chăng nữa thì anh ta cũng là con rể của nhà họ Triệu, còn Quách Ngọc Hưng cũng chỉ là một người ngoài mà thôi. Thế nhưng, ở trước mặt người ngoài, mẹ vợ lại bắt anh xin lỗi người ta. Đây rõ ràng là quá phân biệt đối xử, thiên vị cho Quách Ngọc Hưng.

Trong lòng của Tô Hỷ Lai cảm thấy vô cùng khó chịu. Ngay lúc anh ta đang định nói thêm gì đó, âm thanh của Triệu Nhiễm Từ đột nhiên vang lên.

“Anh còn đứng ngây ra đó làm gì nữa? Đừng để cho mẹ tôi tức giận, anh hãy mau xin lỗi mẹ đi!”

Một người thì bắt anh xin lỗi Quách Ngọc Hưng, một người thì bắt anh phải xin lỗi mẹ vợ. Trong lúc nhất thời, Tô Hỷ Lai cảm thấy nực cười. Nhiều năm như vậy, anh hết mực quan tâm, chăm sóc cho gia đình nhà vợ. Nhưng cuối cùng, thứ mà anh nhận được lại chính là sự đối xử không công bằng lúc này.

Thế nhưng, Tô Hỷ Lai còn chưa nói ra lời nào, Quách Ngọc Hưng đứng ở một bên đã nói thêm vào.

“Bác gái, xin lỗi thì không cần đâu. Con lần này về nước, không chỉ vì muốn mở công ty, còn muốn kết hôn với Nhiễm Từ. Chỉ cần anh ta chịu ly hôn với em Từ, con sẽ thu xếp cho anh ta một công việc tốt ở trong công ty. Thậm chí, còn có thể cho anh ta một số tiền lớn, đủ để anh ta có một cuộc sống tốt hơn!”

Nghe được những lời này, lại chứng kiến ánh mắt xấu hổ, cúi đầu của Triệu Nhiễm Từ. Đồng thời, ánh mắt của mẹ vợ sáng lên, giống như chờ đợi một câu trả lời đồng ý của Tô Hỷ Lai.

Lúc này, trong lòng của Tô Hỷ Lai như muốn bị nổ tung. Anh nhìn gã đàn ông ở trước mặt, lại nhìn hai mẹ con nhà họ Triệu, giọng nói lãnh đạm hơn.

“Vợ của tôi, cô ấy muốn kết hôn với ai, còn chưa đến lượt người ngoài như anh xen vào đâu!”

Hot

Comments

lux

lux

hi

2023-09-12

1

Thảo Phương

Thảo Phương

he

2023-03-17

0

khanhhung tran

khanhhung tran

fhhcfh

2023-03-03

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chiếc hộp vuông
2 Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo
3 Tôi muốn cướp vợ của anh
4 Rời đi
5 Xung đột ở trong quán rượu
6 Tập kích bất ngờ
7 Cứu người mắc oán
8 Ly hôn
9 Có tiền tùy hứng
10 Phương án chữa trị
11 Mời chuyên gia tới
12 Nữ cảnh sát
13 Tạm giam
14 Một cú điện thoại
15 Lại bị bắt
16 Hệ thống thăng cấp
17 Uy hiếp
18 Tình địch
19 Ghen tuông
20 Cưỡng hôn
21 Tình cảm cha con
22 Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt
23 Bị phát hiện
24 Yêu cầu của Quách Ngọc Hưng
25 Trợt ngã
26 Say rượu
27 Tập kích ở khách sạn
28 Lại gặp nữ cảnh sát
29 Tiếng súng nổ trong đêm
30 Triệu Nhiễm Từ mất tích
31 Tài xế taxi
32 Kết thúc bất ngờ
33 Tổ chức sát thủ
34 Có thể làm ấm giường
35 Lương Tài
36 Gặp lại em họ
37 Gọi cứu viện
38 Hiểu nhầm
39 Cấm kỵ
40 Nghe trộm
41 Giao dịch
42 Trúng thuốc
43 Chờ anh
44 Tập kích bất ngờ
45 Tình huống xấu hổ
46 Nụ hôn bất ngờ
47 Xung đột ngoài phòng VIP
48 Cút!
49 Tiếng súng nổ
50 Người phụ nữ cực phẩm
51 Trên đường cao tốc đụng xe
52 Mắc mưu
53 Tình cờ gặp mặt
54 Lại gặp người quen
55 Em cảm ơn anh!
56 Tiếng chuông bất ngờ
57 Nhận con
58 Nhiễm Từ, chờ anh đã!
59 Tai nạn
60 Anh... sắp... không xong... rồi
61 Ám sát
62 Cái chết của hung thủ
63 Phát đạn bất ngờ
64 Âm mưu
65 Anh Hỷ Lai, cứu em!
66 Có ai không, cứu tôi với!
67 Anh Hỷ Lai, anh hãy chạy nhanh đi!
68 Tay không lấy đạn
69 Dị năng giả
70 Trúng độc
71 Khí thế bức người
72 Cỏ Xương Rồng
73 Phương thuốc biến dị
74 Thế giới bí ẩn
75 Tình huống nguy kịch
76 Cứu viện
77 Gấu trắng
78 Đánh giết gấu trắng
79 Đá thăng cấp
80 Đại chiến Băng Sương Cự Mãng
81 Pháp trận
82 Hệ thống thăng cấp
83 Tinh hạch
84 Lần thứ hai hôn mê
85 Lối ra
86 Trò chơi, kết thúc
87 Kế hoạch âm hiểm
88 Uy hiếp
89 Bị thương
90 Đánh lén
91 Được, tôi hứa với cô
92 Thuốc mới
93 Cảnh sát hình sự quốc tế
94 Chạy trốn
95 Ám sát
96 Án mạng trên đường cái
97 Bùi Gia Toàn
98 Ông đến từ đâu, thì hãy cút về đó
99 Con gái bị bắt cóc
100 Tiếng nổ bất ngờ
101 Cả nhà đoàn tụ
102 Gió đổi chiều
103 Người phụ nữ thần bí
104 Sát thủ và thuốc giải
105 Nụ hôn bất ngờ
106 Linh Minh Nguyệt lần nữa xuất hiện
107 Biểu diễn
108 Tin tức của mẹ
109 Tìm thấy
110 Kích hoạt pháp trận
111 Linh hồn đoạt xá
112 Biến mất
113 Con Lân
114 Quan tài đá
115 Giấc mơ kỳ quái
116 Thời không hỗn loạn
117 Thiếu nữ và hổ trắng
118 Điều kiện
119 Bí mật của cổ tộc
120 Mộng?
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chiếc hộp vuông
2
Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo
3
Tôi muốn cướp vợ của anh
4
Rời đi
5
Xung đột ở trong quán rượu
6
Tập kích bất ngờ
7
Cứu người mắc oán
8
Ly hôn
9
Có tiền tùy hứng
10
Phương án chữa trị
11
Mời chuyên gia tới
12
Nữ cảnh sát
13
Tạm giam
14
Một cú điện thoại
15
Lại bị bắt
16
Hệ thống thăng cấp
17
Uy hiếp
18
Tình địch
19
Ghen tuông
20
Cưỡng hôn
21
Tình cảm cha con
22
Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt
23
Bị phát hiện
24
Yêu cầu của Quách Ngọc Hưng
25
Trợt ngã
26
Say rượu
27
Tập kích ở khách sạn
28
Lại gặp nữ cảnh sát
29
Tiếng súng nổ trong đêm
30
Triệu Nhiễm Từ mất tích
31
Tài xế taxi
32
Kết thúc bất ngờ
33
Tổ chức sát thủ
34
Có thể làm ấm giường
35
Lương Tài
36
Gặp lại em họ
37
Gọi cứu viện
38
Hiểu nhầm
39
Cấm kỵ
40
Nghe trộm
41
Giao dịch
42
Trúng thuốc
43
Chờ anh
44
Tập kích bất ngờ
45
Tình huống xấu hổ
46
Nụ hôn bất ngờ
47
Xung đột ngoài phòng VIP
48
Cút!
49
Tiếng súng nổ
50
Người phụ nữ cực phẩm
51
Trên đường cao tốc đụng xe
52
Mắc mưu
53
Tình cờ gặp mặt
54
Lại gặp người quen
55
Em cảm ơn anh!
56
Tiếng chuông bất ngờ
57
Nhận con
58
Nhiễm Từ, chờ anh đã!
59
Tai nạn
60
Anh... sắp... không xong... rồi
61
Ám sát
62
Cái chết của hung thủ
63
Phát đạn bất ngờ
64
Âm mưu
65
Anh Hỷ Lai, cứu em!
66
Có ai không, cứu tôi với!
67
Anh Hỷ Lai, anh hãy chạy nhanh đi!
68
Tay không lấy đạn
69
Dị năng giả
70
Trúng độc
71
Khí thế bức người
72
Cỏ Xương Rồng
73
Phương thuốc biến dị
74
Thế giới bí ẩn
75
Tình huống nguy kịch
76
Cứu viện
77
Gấu trắng
78
Đánh giết gấu trắng
79
Đá thăng cấp
80
Đại chiến Băng Sương Cự Mãng
81
Pháp trận
82
Hệ thống thăng cấp
83
Tinh hạch
84
Lần thứ hai hôn mê
85
Lối ra
86
Trò chơi, kết thúc
87
Kế hoạch âm hiểm
88
Uy hiếp
89
Bị thương
90
Đánh lén
91
Được, tôi hứa với cô
92
Thuốc mới
93
Cảnh sát hình sự quốc tế
94
Chạy trốn
95
Ám sát
96
Án mạng trên đường cái
97
Bùi Gia Toàn
98
Ông đến từ đâu, thì hãy cút về đó
99
Con gái bị bắt cóc
100
Tiếng nổ bất ngờ
101
Cả nhà đoàn tụ
102
Gió đổi chiều
103
Người phụ nữ thần bí
104
Sát thủ và thuốc giải
105
Nụ hôn bất ngờ
106
Linh Minh Nguyệt lần nữa xuất hiện
107
Biểu diễn
108
Tin tức của mẹ
109
Tìm thấy
110
Kích hoạt pháp trận
111
Linh hồn đoạt xá
112
Biến mất
113
Con Lân
114
Quan tài đá
115
Giấc mơ kỳ quái
116
Thời không hỗn loạn
117
Thiếu nữ và hổ trắng
118
Điều kiện
119
Bí mật của cổ tộc
120
Mộng?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play