Nữ cảnh sát

“Thế nào, đã lâu không gặp, anh không còn nhận ra tôi nữa sao, Tô thiếu gia?”

Ngay sau khi đẩy cửa bước vào, một giọng nói mang theo mấy phần cợt nhã, trêu tức đột nhiên vang lên, làm cho bước chân của Tô Hỷ Lai không khỏi ngập ngừng dừng lại.

Lúc này, ngồi ở trước mặt anh là một cô gái chỉ chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, mái tóc cắt ngắn xõa ở ngang vai, lưng tựa vào trên ghế xoay, hai tay ôm ở trước mặt, nhìn lấy anh ta nhoẻn miệng cười.

Chỉ là, nụ cười này xuất hiện ở trên mặt của cô, như thể có một con dao sắt nhọn đâm thẳng vào trong tim của anh, khiến cho anh không khỏi cảm thấy vô cùng khó chịu, nét mặt cũng có mấy phần cười khổ.

“Tại sao cô lại ở đây? Không phải cô nói mình sẽ đi du học ở nước ngoài, không trở về nữa hay sao?”

Cô gái này tên là Trịnh Tố Trinh, từng là nữ sinh khóa dưới ở trường đại Thái Bình Dương, nơi Tô Hỷ Lai theo học. Khi đó, hai người là một đôi kim đồng ngọc nữ của trường đại học, được vô số người hâm mộ. Nhưng không ai ngờ đến, bất thình lình Tô Hỷ Lai bị đá ra khỏi nhà họ Tô. Mà Trịnh Tố Trinh cũng bỏ học, đi ra nước ngoài định cư.

Chuyện này, từng là một hồi bàn tán xôn xao ở trong trường Đại học, trở thành đề tài được không ít sinh viên truyền tai nhau để thảo luận.

Hôm nay, nhìn thấy Trịnh Tố Trinh xuất hiện ở đây, trong lòng của Tô Hủ Lai không khỏi nhớ lại một phần ký ức mà anh ta không hề mong muốn được tái hiện lại thêm bất kỳ một lần nào nữa.

“Sao tôi lại không thể có mặt ở chỗ này? Đây là công ty của ba tôi, hôm nay tôi về đây là để đảm nhiệm chức phó chủ tịch tạm thời do ba tôi để lại. Còn anh, đường đường là một đại thiếu gia của nhà họ Tô, quyền thế ngập đầu, lúc này lại luân lạc đến mức như vậy sao? Đi làm bảo vệ ở một trung tâm thương mại? Tôi còn nghe nói, anh đang ở rể cho nhà họ Triệu?”

Đối mặt với ánh mắt chăm chú của Trịnh Tố Trinh, trong lòng của Tô Hỷ Lai không khỏi có một chút tránh né. Anh nhanh chóng lắc đầu, sau đó ý định xoay người rời đi.

Nhưng lúc này, Trịnh Tố Trinh đột nhiên đứng dậy, đi tới trước mặt của anh ngăn lại.

“Làm sao? Anh từ khi nào trở nên hèn nhát như vậy? Tô Hỷ Lai mà tôi biết, không phải là một người đầu đội trời chân đạp đất, không sợ bất kỳ chuyện gì hay sao? Chẳng lẽ, bởi vì anh không được thừa kế gia sản của nhà họ Tô, nên anh mới thành cái bộ dạng như ngày hôm nay?”

Nhìn trong mắt của Trịnh Tố Trinh, Tô Hỷ Lai nhớ lại rất nhiều hồi ức năm đó. Nhưng chỉ thất thần một hồi, anh đã vội gạt tay của cô, lắc đầu rời đi.

“Xin lỗi, mọi chuyện trước đó chỉ là quá khứ mà thôi! Tôi đã không còn là Tô thiếu gia của nhà họ Tô, cũng không phải là Tô Hỷ Lai của ba năm trước. Tôi bây giờ, đơn giản chỉ là một người đàn ông, có vợ, có con mà thôi!”

Nhìn thấy bóng lưng của Tô Hỷ Lai dứt khoát rời đi, Trịnh Tố Trinh đột nhiên lớn tiếng kêu lên một trận.

“Vậy còn con của chúng ta thì sao? Chẳng lẽ anh không quan tâm đến con của chúng ta hay sao?”

Nghe được lời này của cô, bước chân của Tô Hỷ Lai không khỏi ngừng lại. Trong lòng của Tô Hỷ Lai lúc này, cuồn cuộn dâng lên một thứ cảm giác vô cùng phức tạp.

“Cô nói, là thật sao?”

“Chẳng lẽ anh cho rằng tôi đang lừa anh hay sao?”

Nhìn thấy trong ánh mắt của Tô Hỷ Lai hiện lên một tia dùng dằng, Trịnh Tố Trinh trực tiếp nói ra.

“Tối nay, vào lúc bảy giờ, đi đến quảng trường, tôi sẽ gặp anh ở đó! Nếu anh không tới, sau này anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ nhìn thấy được con của chúng ta nữa!”

Nói dứt lời, Trịnh Tố Trinh liền nhìn theo bóng lưng của Tô Hỷ Lai rời đi. Mà Tô Hỷ Lai lúc này đã giống như người mất hồn, rời khỏi trung tâm thương mại, lang thang ở trên đường phố.

Trong đầu của anh ta cũng không biết nghĩ đến chuyện gì, lúc thì cau mày, nhăn mặt, lúc thì nhếch môi lên cười khẽ. Nếu như lúc này có người đi ở bên cạnh, nhất định sẽ cho rằng anh mới từ trong bệnh viện tâm thần trốn ra ngoài.

Chỉ là, đoạn đường này Tô Hỷ Lai cũng đi không được bao lâu, phía trước mặt đã có một nhóm thanh niên đi tới. Nhóm thanh niên này, vừa lúc chính là đám người hôm qua mà anh ta và Trịnh Hồng Ngọc đã gặp nhau ở trong quán bar, mấy người bọn họ còn đánh nhau một trận.

Vừa nghĩ đến Trịnh Hồng Ngọc, trong đầu Tô Hỷ Lai không khỏi nghĩ đến thân phận của Trịnh Tố Trinh. Anh ta vừa rồi trông thấy cô, cảm xúc trở nên hỗn loạn, nên cũng không để ý đến thông tin do hệ thống phân tích ra ngoài.

Lúc này nhớ lại, Tô Hỷ Lai mới biết được, Trịnh Tố Trinh chính là người em cùng cha khác mẹ của Trịnh Hồng Ngọc. Hơn nữa, năm đó khi còn ở trong nước, cha con bọn họ còn chưa có nhận thân với nhau. Sau này, cha của Trịnh Tố Trinh, cũng chính là ông chủ của tập đoàn Trường Thịnh, mới nhận biết đứa con gái bị thất lạc này.

Nhìn lại những thông tin này, trong lòng của Tô Hỷ Lai càng thêm hỗn loạn. Mọi thứ diễn ra, làm sao lại vô tình trùng hợp đến như vậy?

Ý nghĩ này vừa ùa đến, trong lòng của anh đã không tự chủ được, bất giác rùng mình một cái.

Mà đám du côn hôm trước trông thấy Tô Hỷ Lai đang đi tới trước mặt mình, bọn chúng không khỏi hứng khởi ùa lên đem anh ta vây lại bên trong.

“Mẹ nó, cuối cùng bọn tao cũng tìm ra được mày! Thằng khốn, hôm qua để cho mày chạy thoát, hôm nay tao muốn nhìn xem, mày làm sao có thể chạy trốn ra khỏi vòng vây của bọn tao?”

Tên thanh niên tóc vàng hôm nay đặc biệt phách lối. Bởi vì đi bên cạnh của hắn lúc này còn có một gã đàn ông mặt sẹo, bộ mặt có mấy phần dữ tợn, khí thế so với đám du côn phải mạnh hơn rất nhiều.

Trương Vĩ Văn: 31 tuổi

Giới tính: Nam

Đặc điểm nhận dạng: Trên mặt có vết sẹo lớn, là người hung ác, từng vào tù nhiều lần vì tội đánh người. Đại ca của một băng đảng xã hội đen cỡ nhỏ, nhân vật không đáng chú ý tới.

Nhìn thông tin về gã đàn ông này, trên khuôn mặt của Tô Hỷ Lai không khỏi hiện lên một loại biểu cảm vô cùng quái dị. Dường như cũng nhìn ra được biểu hiện này của Tô Hỷ Lai, nên Trương Vĩ Văn lúc này không khỏi trừng mắt lên, nhìn thẳng về phía anh ta.

“Này, thằng nhóc, mày nhìn tao như vậy là có ý gì? Có phải là mày chán sống rồi không? Đừng nghĩ rằng đánh thắng được mấy thằng đàn em này của tao, thì mày có thể xem thường bọn tao!”

Trương Vĩ Văn vừa nói, vừa đem điếu thuốc đang hút dở trên miệng ném xuống đất, ánh mắt lăng lệ ác liệt mà nhìn lấy Tô Hỷ Lai.

Trong lúc này, hệ thống trong đầu của Tô Hỷ Lai cũng liên tục làm ra phân tích.

“Đối tượng Trương Vĩ Văn, tố chất cơ thể bình thường, đặc điểm sức mạnh không có gì vượt trội. Lưu ý, người này tính cách vô cùng táo bạo, một lời không hợp liền sẽ ra tay đánh người. Hệ thống đề nghị, với thực lực của bản thân ký chủ hiện tại, không thích hợp để trêu chọc người này, tốt nhất là tìm phương pháp trốn…”

Chữ “trốn đi” của hệ thống còn chưa kịp phát ra xong, đã nghe mấy tên du côn đi theo bên cạnh của Trương Vĩ Văn lúc này hét lên, xông thẳng về phía Tô Hỷ Lai đánh tới.

“Mẹ nó, dám xem thường đại ca của tụi tao, thằng này mày chán sống rồi phải không?”

“Anh em, xông lên đánh nó cho tao! Chỉ cần không đánh chết người, mọi vấn đề anh mày bao hết!”

Trong lòng của Tô Hỷ Lai lúc này chỉ muốn chửi thề một tiếng. Anh ta đã gặp không ít hạng người ngang ngược, nhưng cũng chưa từng nhìn thấy kẻ nào vô lý đến như vậy. Lời nói anh ta còn chưa nói ra, đã bị đám đàn em của Trương Vĩ Văn vây đánh.

May là lúc này, đột nhiên từ phía sau lưng vang lên một tiếng còi xe. Ngay sau đó, hai nữ cảnh sát giao thông lái xe chạy tới, tiến về phía đám người Trương Vĩ Văn quát to.

“Này, các anh muốn làm gì? Bây giờ là giữa ban ngày ban mặt, các anh có phải chán sống rồi không? Còn dám ở đây gây sự đánh nhau? Toàn bộ các anh đều giờ tay lên, ngồi xuống hết cho tôi! Ai dám nhúc nhích, tôi nhất định sẽ nổ súng!”

Một trong hai nữ cảnh sát giao thông lúc này đột nhiên rút súng ra, hướng về phía đám người bọn họ chỉ tới.

Nhìn thấy nữ cảnh sát giao thông này vừa lên đã đột nhiên giơ súng ra, đám đàn em của Trương Vĩ Văn nhất thời không khỏi bị dọa sợ, vội vàng làm theo mệnh lệnh của nữ cảnh sát, ngồi thụp người xuống, giơ hết tay lên đầu.

“Cán bộ, bọn tôi chỉ đùa giỡn một chút mà thôi, cán bộ cần gì phải căng như vậy? Còn chĩa súng về phía chúng tôi? Cán bộ, cô là cảnh sát giao thông, cũng không phải là cảnh sát hình sự, không đến mức phải dọa người như vậy chứ?”

Thế nhưng, Trương Vĩ Văn lúc này lại không tỏ ý sợ hãi chút nào, còn một bộ cười cợt, nhìn lấy bảng tên trước ngực của nữ cảnh sát cười lên một tiếng.

Nhất thời, nữ cảnh sát giao thông không khỏi tức giận, đỏ mặt, chỉ súng thẳng về phía khuôn mặt của Trương Vĩ Văn, gắt lên.

“Anh muốn chống đối mệnh lệnh của tôi hay sao? Tôi nói cho anh biết, tôi đây vừa mới từ đội hình sự chuyển qua, nếu anh còn không chấp hành mệnh lệnh của tôi, tôi sẽ nổ súng, bắn nát cái miệng thối của anh ra, anh có tin hay không?”

Trước họng súng lạnh băng của nữ cảnh sát giao thông, khóe mắt của Trương Vĩ Văn không khỏi co rút một trận.

Nhưng vào lúc này, Trương Vĩ Văn lại cố nén xuống sợ hãi, cười cợt, cầm lấy họng súng của nữ cảnh sát nói ra.

“Cô có gan thì bắn đi? Tôi đây không có phạm tội, cũng không trực tiếp chống người thi hành công vụ. Nếu cô dám nổ súng, tôi dám đảm bảo, cái hàm trung úy này ở trên vai của cô cũng bị lột xuống. Hơn nữa, cô sẽ bị truy tố vì tội lạm dụng chức vụ, tự ý nổ súng khi không có lệnh!”

Hot

Comments

Mạnh Thắng

Mạnh Thắng

👍👍

2022-02-16

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chiếc hộp vuông
2 Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo
3 Tôi muốn cướp vợ của anh
4 Rời đi
5 Xung đột ở trong quán rượu
6 Tập kích bất ngờ
7 Cứu người mắc oán
8 Ly hôn
9 Có tiền tùy hứng
10 Phương án chữa trị
11 Mời chuyên gia tới
12 Nữ cảnh sát
13 Tạm giam
14 Một cú điện thoại
15 Lại bị bắt
16 Hệ thống thăng cấp
17 Uy hiếp
18 Tình địch
19 Ghen tuông
20 Cưỡng hôn
21 Tình cảm cha con
22 Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt
23 Bị phát hiện
24 Yêu cầu của Quách Ngọc Hưng
25 Trợt ngã
26 Say rượu
27 Tập kích ở khách sạn
28 Lại gặp nữ cảnh sát
29 Tiếng súng nổ trong đêm
30 Triệu Nhiễm Từ mất tích
31 Tài xế taxi
32 Kết thúc bất ngờ
33 Tổ chức sát thủ
34 Có thể làm ấm giường
35 Lương Tài
36 Gặp lại em họ
37 Gọi cứu viện
38 Hiểu nhầm
39 Cấm kỵ
40 Nghe trộm
41 Giao dịch
42 Trúng thuốc
43 Chờ anh
44 Tập kích bất ngờ
45 Tình huống xấu hổ
46 Nụ hôn bất ngờ
47 Xung đột ngoài phòng VIP
48 Cút!
49 Tiếng súng nổ
50 Người phụ nữ cực phẩm
51 Trên đường cao tốc đụng xe
52 Mắc mưu
53 Tình cờ gặp mặt
54 Lại gặp người quen
55 Em cảm ơn anh!
56 Tiếng chuông bất ngờ
57 Nhận con
58 Nhiễm Từ, chờ anh đã!
59 Tai nạn
60 Anh... sắp... không xong... rồi
61 Ám sát
62 Cái chết của hung thủ
63 Phát đạn bất ngờ
64 Âm mưu
65 Anh Hỷ Lai, cứu em!
66 Có ai không, cứu tôi với!
67 Anh Hỷ Lai, anh hãy chạy nhanh đi!
68 Tay không lấy đạn
69 Dị năng giả
70 Trúng độc
71 Khí thế bức người
72 Cỏ Xương Rồng
73 Phương thuốc biến dị
74 Thế giới bí ẩn
75 Tình huống nguy kịch
76 Cứu viện
77 Gấu trắng
78 Đánh giết gấu trắng
79 Đá thăng cấp
80 Đại chiến Băng Sương Cự Mãng
81 Pháp trận
82 Hệ thống thăng cấp
83 Tinh hạch
84 Lần thứ hai hôn mê
85 Lối ra
86 Trò chơi, kết thúc
87 Kế hoạch âm hiểm
88 Uy hiếp
89 Bị thương
90 Đánh lén
91 Được, tôi hứa với cô
92 Thuốc mới
93 Cảnh sát hình sự quốc tế
94 Chạy trốn
95 Ám sát
96 Án mạng trên đường cái
97 Bùi Gia Toàn
98 Ông đến từ đâu, thì hãy cút về đó
99 Con gái bị bắt cóc
100 Tiếng nổ bất ngờ
101 Cả nhà đoàn tụ
102 Gió đổi chiều
103 Người phụ nữ thần bí
104 Sát thủ và thuốc giải
105 Nụ hôn bất ngờ
106 Linh Minh Nguyệt lần nữa xuất hiện
107 Biểu diễn
108 Tin tức của mẹ
109 Tìm thấy
110 Kích hoạt pháp trận
111 Linh hồn đoạt xá
112 Biến mất
113 Con Lân
114 Quan tài đá
115 Giấc mơ kỳ quái
116 Thời không hỗn loạn
117 Thiếu nữ và hổ trắng
118 Điều kiện
119 Bí mật của cổ tộc
120 Mộng?
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chiếc hộp vuông
2
Siêu Trí Tuệ Nhân Tạo
3
Tôi muốn cướp vợ của anh
4
Rời đi
5
Xung đột ở trong quán rượu
6
Tập kích bất ngờ
7
Cứu người mắc oán
8
Ly hôn
9
Có tiền tùy hứng
10
Phương án chữa trị
11
Mời chuyên gia tới
12
Nữ cảnh sát
13
Tạm giam
14
Một cú điện thoại
15
Lại bị bắt
16
Hệ thống thăng cấp
17
Uy hiếp
18
Tình địch
19
Ghen tuông
20
Cưỡng hôn
21
Tình cảm cha con
22
Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt
23
Bị phát hiện
24
Yêu cầu của Quách Ngọc Hưng
25
Trợt ngã
26
Say rượu
27
Tập kích ở khách sạn
28
Lại gặp nữ cảnh sát
29
Tiếng súng nổ trong đêm
30
Triệu Nhiễm Từ mất tích
31
Tài xế taxi
32
Kết thúc bất ngờ
33
Tổ chức sát thủ
34
Có thể làm ấm giường
35
Lương Tài
36
Gặp lại em họ
37
Gọi cứu viện
38
Hiểu nhầm
39
Cấm kỵ
40
Nghe trộm
41
Giao dịch
42
Trúng thuốc
43
Chờ anh
44
Tập kích bất ngờ
45
Tình huống xấu hổ
46
Nụ hôn bất ngờ
47
Xung đột ngoài phòng VIP
48
Cút!
49
Tiếng súng nổ
50
Người phụ nữ cực phẩm
51
Trên đường cao tốc đụng xe
52
Mắc mưu
53
Tình cờ gặp mặt
54
Lại gặp người quen
55
Em cảm ơn anh!
56
Tiếng chuông bất ngờ
57
Nhận con
58
Nhiễm Từ, chờ anh đã!
59
Tai nạn
60
Anh... sắp... không xong... rồi
61
Ám sát
62
Cái chết của hung thủ
63
Phát đạn bất ngờ
64
Âm mưu
65
Anh Hỷ Lai, cứu em!
66
Có ai không, cứu tôi với!
67
Anh Hỷ Lai, anh hãy chạy nhanh đi!
68
Tay không lấy đạn
69
Dị năng giả
70
Trúng độc
71
Khí thế bức người
72
Cỏ Xương Rồng
73
Phương thuốc biến dị
74
Thế giới bí ẩn
75
Tình huống nguy kịch
76
Cứu viện
77
Gấu trắng
78
Đánh giết gấu trắng
79
Đá thăng cấp
80
Đại chiến Băng Sương Cự Mãng
81
Pháp trận
82
Hệ thống thăng cấp
83
Tinh hạch
84
Lần thứ hai hôn mê
85
Lối ra
86
Trò chơi, kết thúc
87
Kế hoạch âm hiểm
88
Uy hiếp
89
Bị thương
90
Đánh lén
91
Được, tôi hứa với cô
92
Thuốc mới
93
Cảnh sát hình sự quốc tế
94
Chạy trốn
95
Ám sát
96
Án mạng trên đường cái
97
Bùi Gia Toàn
98
Ông đến từ đâu, thì hãy cút về đó
99
Con gái bị bắt cóc
100
Tiếng nổ bất ngờ
101
Cả nhà đoàn tụ
102
Gió đổi chiều
103
Người phụ nữ thần bí
104
Sát thủ và thuốc giải
105
Nụ hôn bất ngờ
106
Linh Minh Nguyệt lần nữa xuất hiện
107
Biểu diễn
108
Tin tức của mẹ
109
Tìm thấy
110
Kích hoạt pháp trận
111
Linh hồn đoạt xá
112
Biến mất
113
Con Lân
114
Quan tài đá
115
Giấc mơ kỳ quái
116
Thời không hỗn loạn
117
Thiếu nữ và hổ trắng
118
Điều kiện
119
Bí mật của cổ tộc
120
Mộng?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play