Chương 8: Quỷ nhập tràng 5

Hai người tiến vào trong nghĩa địa đã là nửa đêm, nơi này vẫn âm u không kém hôm qua là mấy, nhất là khi biết trong này còn tồn tại một mị quỷ rất lợi hại. Mặc Thanh dù không thích vẫn phải đi gần lại nép sau lưng hắn. Dư Phong cũng không vì điều này mà khó chịu, hắn từ tốn nói:

“Hôm trước ta giao đấu với mị quỷ khiến nó bị thương không nhẹ, giờ có xuất hiện cũng không đáng ngại đâu.”

Mặc Thanh phải cố gắng lắm mới không ôm chặt lấy cánh tay hắn.

Dù là vậy đi chăng nữa thì y cũng không có khả năng đánh lại. Nhỡ đâu mị quỷ đó đột nhiên nhào ra rồi bắt lấy y đi thì sao? 

Mọi lần đi với sư huynh toàn được sư huynh che chở, còn chẳng phải nhìn đến mấy thứ ghê tởm này một chút nào. Giờ đột nhiên bắt y phải thích ứng ngay làm sao mà kịp?

“Điểm yếu của mị quỷ chính là đôi mắt, lát nữa ngươi phụ ta nhằm lúc sơ hở đâm thẳng vào mắt nó, được không?”

“Hả?” Mặc Thanh hơi giật mình ngước lên nhìn hắn.

“Đừng nói với ta có chuyện này ngươi cũng không làm được?!”

“Dĩ nhiên là ta làm được rồi!” Mặc Thanh vội vàng nói lớn. Sao y có thể để tên đáng ghét này coi thường mình chứ. Mặc Thanh vội ra oai đứng thẳng người, hơi hất cằm lên. 

“Mị quỷ gì đó thôi mà, nói đi ở đâu ta lập tức băm vằm nó ra!”

Dư Phong mỉm cười nhìn chằm chằm Mặc Thanh, sau đó đôi mắt hơi trầm xuống hạ giọng nói: “Mị quỷ... không phải đang ở đằng sau ngươi sao?”

Mặc Thanh đột nhiên cảm thấy sống lưng mình lạnh toát, y nuốt khan một ngụm gượng cười. 

“Ngươi... ngươi đừng có lừa ta. Mấy trò này không thể gạt được ta đâu!”

“Ta lừa ngươi làm gì... Ngươi quay lại nhìn thử đi. Mị quỷ hai mắt đỏ ngầu, cao hơn ngươi một cái đầu, tóc xõa ngang vai, trên người còn mặc áo tang...”

“Ngươi im miệng!” Mặc Thanh cả người run lên, y muốn bịt tai lại không dám tưởng tượng nhưng Dư Phong vẫn không chịu ngừng.

“Nó đang đưa tay ra muốn bóp lấy cổ ngươi kìa... Cẩn thận!”

Đột nhiên Dư Phong kéo người Mặc Thanh lại phía mình, sau đó là một đôi tay trắng bệch lao đến. Dư Phong vội vàng dùng kiếm lên đỡ, kéo Mặc Thanh lùi lại một đoạn. 

Không phải hắn nhanh tay chỉ sợ Mặc Thanh đã bị bóp chết rồi!

Mặc Thanh không thể ngờ mình lại suýt nữa rơi vào tay quỷ như vậy, y mở lớn mắt hoảng hốt nhìn thứ trước mặt. Đúng là mị quỷ lại không khác gì Dư Phong tả, nhưng khi nhìn tận mắt thì thực sự khó coi hơn rất nhiều. 

Như là cái áo tang kia đã mất hoàn toàn màu trắng mà thay vào đó là những vết ố vàng khó coi, gương mặt trắng toát càng làm đôi mắt đỏ rực thêm nổi bật. Mặc Thanh phải gắng sức lắm mới có thể đứng vững, y run giọng lắp bắp nói:

“Nó... nó... ở đằng sau ta thật sao? Sao ngươi không nói sớm?!”

“Ta nói rồi mà là ngươi không tin đó chứ!”

Mặc Thanh: “...”

Mị quỷ đánh lén không thành cực kì tức giận, gã nhìn qua Mặc Thanh rồi ánh mắt dừng lại trên người Dư Phong cất giọng căm ghét.

“Lại là tên đạo sĩ thối ngươi, vậy mà vẫn không chết?”

Dư Phong buông tay Mặc Thanh ra, y lập tức ngoan ngoãn lùi lại đằng sau đứng yên một chỗ. Dư Phong không có một chút gì gọi là hoảng sợ khi đối đầu với quỷ, hắn ung dung nói:

“Ngươi còn chưa chết sao ta dễ dàng đi như vậy, à còn nữa đã nói rồi ta không phải đạo sĩ. Ta chỉ là kẻ lang thang phiêu bạt, rảnh rỗi không có gì làm mới đi diệt trừ đám yêu ma các ngươi thôi.”

Mị quỷ không muốn đôi co lập tức lao về phía hai người, Dư Phong vội đẩy Mặc Thanh sang một bên rút kiếm ra đấu tay đôi. Quỷ cũng như con người có hình hài cụ thể, nó chỉ khác ở chỗ là hành tung không xác định, có thể tùy ý biến hóa muôn dạng. 

Mặc Thanh hoảng sợ chỉ có thể đứng một bên nhìn, y cũng rút thanh kiếm gỗ của mình ra cầm chặt trong tay cẩn thận đề phòng. Mị quỷ tuy bị thương nhưng gã vẫn rất nhanh nhẹn, thoát ẩn thoát hiện chẳng mấy chốc đã không thấy bóng dáng đâu nữa. Dư Phong nhìn xung quanh một vòng cẩn thận quan sát từng chỗ một, Mặc Thanh cũng lo lắng không kém đứng yên không dám nhúc nhích.

Đột nhiên Dư Phong rút ra một lá bùa đặt trên mũi kiếm phi thẳng đến sau lưng Mặc Thanh, một tiếng hét thảm thiết vang lên. Lá bùa màu vàng bên trên vẽ những nét đỏ tươi bằng chu sa bừng bừng bốc cháy, để lại trên ngực mị quỷ một vết thương lớn. 

Mặc Thanh hốt hoảng lùi ra xa suýt nữa vấp ngã. Sao đám ma quỷ này cứ nhằm đằng sau y mà đánh lén vậy?

Vết thương này cũng không làm ảnh hưởng đến mị quỷ, không những thế còn làm nó lao vào đánh với Dư Phong điên cuồng hơn. Mặc Thanh bị dọa một lần liền cảnh giác đề phòng, càng lùi xa ra. 

Hiện tại trong đầu y chỉ có duy nhất một suy nghĩ. 

Đó chính là... quay đầu bỏ chạy.

Ai nói y nhát gan hay không có tinh thần nghĩa hiệp gì đó cũng được, nhưng còn sống mới cần những thứ đó, chết rồi có thành anh hùng cũng để ai xem? Huống chi nhìn tên khốn kiếp kia cũng rất lợi hại, mị quỷ hẳn không phải đối thủ của hắn, y chỉ là đi trước, đi trước một lúc thôi. 

Mặc Thanh âm thầm tính toán nhưng chân thì đã lùi lại cách xa cuộc giao chiến căng thẳng bên kia. Ngay lúc y định xoay đầu bỏ chạy, đột nhiên nghe thấy giọng của Dư Phong nói lớn:

“Mặc Thanh! Ngươi mau dùng kiếm đâm vào mắt nó!”

Mặc Thanh hốt hoảng nhìn lại. Thì ra Dư Phong đã khống chế được mị quỷ nhưng chính hắn cũng không còn tay để động thủ. Mặc Thanh do dự, tuy hiện tại nhìn y có vẻ sẽ rất dễ ra tay, chỉ cần cầm kiếm lên là đâm vào mắt nó được, thế nhưng nhỡ đâu đâm trượt rồi sao? Mị quỷ không những không chết còn quay qua giết y đầu tiên thì sao?

“Ngươi còn đứng đó chần chừ cái gì? Nhanh lên!”

Tiếng Dư Phong vẫn không ngừng thúc giục. Hắn không biết y làm gì mà chậm chạp như vậy, tò mò quay qua nhìn thì đã thấy Mặc Thanh cách một đoạn xa. 

Dư Phong khổ sở, vừa khống chế mị quỷ đang gầm gừ trong tay vừa tức giận quát lên: 

“Tên tiểu tử nhà ngươi đứng đó làm gì? Không phải ngươi định bỏ trốn đó chứ? Này, nhìn ngươi cũng không đến nỗi sao lại làm ra mấy trò vô tình vô nghĩa như vậy hả?”

Vốn dĩ Mặc Thanh còn đang do dự, nhưng khi nghe những lời này đột nhiên quyết tâm ào ào ập đến. Y hơi hất cằm lên nói:

“Phải rồi đó ta vô tình vô nghĩa như thế đó, chẳng phải ngươi khoác loác giỏi lắm sao? Vậy thì... mị quỷ này ngươi tự mình giết, ta nên đi trước thì hơn. Dư đại hiệp bảo trọng... không hẹn ngày gặp lại!”

Nói xong Mặc Thanh vẫy vẫy tay rồi chạy như bay xuống núi.

“Mặc Thanh ngươi đứng lại đó cho ta!” Dư Phong gào lên nhưng Mặc Thanh đã đi khuất từ lâu. Hắn giật giật khóe môi muốn đuổi theo nhưng còn vướng tay vướng chân. 

Vài tiếng sau mặt trời bắt đầu mọc pháp lực của ma quỷ cũng dần yếu đi, Dư Phong nhân cơ hội dùng một kiếm đâm thẳng vào mắt rồi kết liễu trước khi con quỷ này kịp bỏ trốn. Dư Phong mệt mỏi đốt một đống bùa lên thiêu xác mị quỷ. Xong việc cũng là lúc hắn mất hoàn toàn sức lực ngồi gục xuống. 

Phải đến giữa trưa Dư Phong mới có sức xuống núi, vốn định tìm ai kia tính sổ nhưng đáng tiếc trưởng thôn nói là y đã dọn dẹp hết đồ đạc rời đi từ sớm rồi.

Dư Phong nghiến răng nghiến lợi. 

“Mặc Thanh tốt nhất là ngươi nên trốn cho kỹ đừng để ta tìm được!”

Hot

Comments

hủ nữ tới rồi đây

hủ nữ tới rồi đây

tự nhiên thấy tức Mặc Thanh ghê bỏ ck nó ở đó còn nó thì chạy mất xác

2022-07-07

0

Hắc Miêu

Hắc Miêu

Đọc đến phần này thấy thụ quá hèn

2021-09-01

2

Trai càng gay càng đẹp

Trai càng gay càng đẹp

Má ôi Thanh Thanh shao con phế qá zẫyyy :']]

2021-07-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 Giới thiệu
2 Chương 1: Mặc Thanh
3 Chương 2: Bị đuổi xuống núi
4 Chương 3: Xuống núi
5 Chương 4: Quỷ nhập tràng 1
6 Chương 5: Quỷ nhập tràng 2
7 Chương 6: Quỷ nhập tràng 3
8 Chương 7: Quỷ nhập tràng 4
9 Chương 8: Quỷ nhập tràng 5
10 Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1
11 Chương 10: Đóa hoa quỳnh 2
12 Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3
13 Chương 12: Đóa hoa quỳnh 4
14 Chương 13: Bên bờ sông 1
15 Chương 14: Bên bờ sông 2
16 Chương 15: Bên bờ sông 3
17 Chương 16: Lời hẹn ước 1
18 Chương 17: Lời hẹn ước 2
19 Chương 18: Lời hẹn ước 3
20 Chương 19: Lời ước hẹn 4
21 Chương 20: Tiếng gậy gỗ 1
22 Chương 21: Tiếng gậy gỗ 2
23 Chương 22: Tiếng gậy gỗ 3
24 Chương 23: Hợp tác
25 Chương 24: Dương Thanh Huyền 1
26 Chương 25: Dương Thanh Huyền 2
27 Chương 26: Dương Thanh Huyền 3
28 Chương 27: Phù Linh trấn 1
29 Chương 28: Phù Linh trấn 2
30 Chương 29: Phù Linh trấn 3
31 Chương 30: Phù Linh trấn 4
32 Chương 31: Phù Linh trấn 5
33 Chương 32: Phù Linh trấn 6
34 Chương 33: Hắc Linh Phù
35 Chương 34: Xem phong thuỷ
36 Chương 35: Phái Thanh Liên
37 Chương 36: Thay đổi
38 Chương 37: Tân nương 1
39 Chương 38: Tân nương 2
40 Chương 39: Tân nương 3
41 Chương 40: Tân nương 4
42 Chương 41: Huynh thích Mặc Thanh à?
43 Chương 42: Bị bệnh
44 Chương 43: Gặp lại người quen
45 Chương 44: Doãn Tình
46 Chương 45
47 Chương 46: Cùng nhau đi bắt ma
48 Chương 47: Căn nhà ma 1
49 Chương 48: Căn nhà ma 2
50 Chương 49: Căn nhà ma 3
51 Chương 50
52 Chương 51: Thổ lộ
53 Chương 52: Thổ lộ 2
54 Chương 53: Chúng ta nói rõ một lần đi
55 Chương 54: Ta nên trả lời ngươi thế nào?
56 Chương 55: Ngọc Thanh
57 Chương 56
58 Chương 57: Chuột
59 Chương 58
60 Chương 59: Quỷ Âm 1
61 Chương 60: Quỷ Âm 2
62 Chương 61: Quỷ Âm 3
63 Chương 62: Quỷ Âm 4
64 Chương 63: Quỷ Âm 5
65 Chương 64: Quỷ Âm 6
66 Chương 65: Quỷ Âm 7
67 Chương 66: Rơi xuống vực
68 Chương 67: Cũng nên cho ta một câu trả lời rồi
69 Chương 68: Sinh thần của Mặc Thanh
70 Chương 69: Bát mì trường thọ
71 Chương 70: Bạch Nguyệt sơn trang 1
72 Chương 71: Bạch Nguyệt sơn trang 2
73 Chương 72: Bạch Nguyệt sơn trang 3
74 Chương 73: Bạch Nguyệt sơn trang 4
75 Chương 74: Bạch Nguyệt sơn trang 5 (H+)
76 Chương 75: Bạch Nguyệt sơn trang 6 (H+)
77 Chương 76: Bạch Nguyệt sơn trang 7
78 Chương 77: Bạch Nguyệt sơn trang 8
79 Chương 78: Bạch Nguyệt sơn trang 9
80 Chương 79: Trở về Lương Thành 1
81 Chương 80: Trở về Lương Thành 2
82 Chương 81: Trở về Lương Thành 3
83 Chương 82: Trở về Lương Thành 4
84 Chương 83: Trở về Lương Thành 5
85 Chương 84: Trở về Lương Thành 6
86 Chương 85: Trở về Lương Thành 7
87 Chương 86: Trở về Lương Thành 8
88 Chương 87: Sự thật
89 Chương 88: Bị mai phục
90 Chương 89: Sư huynh sẽ không sao đâu
91 Chương 90: Sớm muộn gì người xung quanh cũng bị ngươi hại chết
92 Chương 91: Nếu có cơ hội lựa chọn ta thà rằng không quen sư huynh
93 Chương 92: Tẩu hoả nhập ma
94 Chương 93: Ta thực sự rất sợ
95 Chương 94: Thà rằng người chết đi là ta
96 Chương 95: Sợi dây đó chẳng có tác dụng gì đâu
97 Chương 96: Khốn Nguy các
98 Chương 97: Người huynh ấy thích là ngươi
99 Chương 98: Đừng động đến Dư Phong
100 Chương 99: Ta hối hận rồi
101 Chương 100: Lòng người khó đoán
102 Chương 101: Ngươi nói xem liệu hắn có biết không?
103 Chương 102: Tỉnh dậy đi thôi
104 Chương 103: Ngươi nói với ta là không phải đi
105 Chương 104: Đôi mắt của y bị người ta lấy đi rồi
106 Chương 105: Huynh cũng phải tự chăm sóc cho mình
107 Chương 106: Lúc nãy có người đứng đây
108 Chương 107: Trong lòng hắn sẽ khó chịu
109 Chương 108: Đến Sương Phong
110 Chương 109: Sương Phong
111 Chương 110: Đường cùng
112 Chương 111: Đại kết cục
113 Chương 112: Viên mãn
114 Phiên ngoại 1: Chúng ta thành thân đi
115 Phiên ngoại 2: Thành thân
116 Phiên ngoại 3: Động phòng 1 (H)
117 Phiên ngoại 4: Động phòng 2 (H+)
118 Phiên ngoại 5: Ghen
119 Phiên ngoại 6: Lâm Du Nhiên 1
120 Phiên ngoại 7: Lâm Du Nhiên 2
121 Phiên ngoại 8: Gặp lại 1
122 Phiên ngoại 9: Gặp lại 2 (H)
123 Phiên ngoại 10: Gặp lại 3 (H+)
124 Phiên ngoại 11: Trùng sinh về thế giới song song 1
125 Phiên ngoại 12: Trùng sinh về thế giới song song 2
126 Phiên ngoại 13: Trùng sinh về thế giới song song 3 (END)
127 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Giới thiệu
2
Chương 1: Mặc Thanh
3
Chương 2: Bị đuổi xuống núi
4
Chương 3: Xuống núi
5
Chương 4: Quỷ nhập tràng 1
6
Chương 5: Quỷ nhập tràng 2
7
Chương 6: Quỷ nhập tràng 3
8
Chương 7: Quỷ nhập tràng 4
9
Chương 8: Quỷ nhập tràng 5
10
Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1
11
Chương 10: Đóa hoa quỳnh 2
12
Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3
13
Chương 12: Đóa hoa quỳnh 4
14
Chương 13: Bên bờ sông 1
15
Chương 14: Bên bờ sông 2
16
Chương 15: Bên bờ sông 3
17
Chương 16: Lời hẹn ước 1
18
Chương 17: Lời hẹn ước 2
19
Chương 18: Lời hẹn ước 3
20
Chương 19: Lời ước hẹn 4
21
Chương 20: Tiếng gậy gỗ 1
22
Chương 21: Tiếng gậy gỗ 2
23
Chương 22: Tiếng gậy gỗ 3
24
Chương 23: Hợp tác
25
Chương 24: Dương Thanh Huyền 1
26
Chương 25: Dương Thanh Huyền 2
27
Chương 26: Dương Thanh Huyền 3
28
Chương 27: Phù Linh trấn 1
29
Chương 28: Phù Linh trấn 2
30
Chương 29: Phù Linh trấn 3
31
Chương 30: Phù Linh trấn 4
32
Chương 31: Phù Linh trấn 5
33
Chương 32: Phù Linh trấn 6
34
Chương 33: Hắc Linh Phù
35
Chương 34: Xem phong thuỷ
36
Chương 35: Phái Thanh Liên
37
Chương 36: Thay đổi
38
Chương 37: Tân nương 1
39
Chương 38: Tân nương 2
40
Chương 39: Tân nương 3
41
Chương 40: Tân nương 4
42
Chương 41: Huynh thích Mặc Thanh à?
43
Chương 42: Bị bệnh
44
Chương 43: Gặp lại người quen
45
Chương 44: Doãn Tình
46
Chương 45
47
Chương 46: Cùng nhau đi bắt ma
48
Chương 47: Căn nhà ma 1
49
Chương 48: Căn nhà ma 2
50
Chương 49: Căn nhà ma 3
51
Chương 50
52
Chương 51: Thổ lộ
53
Chương 52: Thổ lộ 2
54
Chương 53: Chúng ta nói rõ một lần đi
55
Chương 54: Ta nên trả lời ngươi thế nào?
56
Chương 55: Ngọc Thanh
57
Chương 56
58
Chương 57: Chuột
59
Chương 58
60
Chương 59: Quỷ Âm 1
61
Chương 60: Quỷ Âm 2
62
Chương 61: Quỷ Âm 3
63
Chương 62: Quỷ Âm 4
64
Chương 63: Quỷ Âm 5
65
Chương 64: Quỷ Âm 6
66
Chương 65: Quỷ Âm 7
67
Chương 66: Rơi xuống vực
68
Chương 67: Cũng nên cho ta một câu trả lời rồi
69
Chương 68: Sinh thần của Mặc Thanh
70
Chương 69: Bát mì trường thọ
71
Chương 70: Bạch Nguyệt sơn trang 1
72
Chương 71: Bạch Nguyệt sơn trang 2
73
Chương 72: Bạch Nguyệt sơn trang 3
74
Chương 73: Bạch Nguyệt sơn trang 4
75
Chương 74: Bạch Nguyệt sơn trang 5 (H+)
76
Chương 75: Bạch Nguyệt sơn trang 6 (H+)
77
Chương 76: Bạch Nguyệt sơn trang 7
78
Chương 77: Bạch Nguyệt sơn trang 8
79
Chương 78: Bạch Nguyệt sơn trang 9
80
Chương 79: Trở về Lương Thành 1
81
Chương 80: Trở về Lương Thành 2
82
Chương 81: Trở về Lương Thành 3
83
Chương 82: Trở về Lương Thành 4
84
Chương 83: Trở về Lương Thành 5
85
Chương 84: Trở về Lương Thành 6
86
Chương 85: Trở về Lương Thành 7
87
Chương 86: Trở về Lương Thành 8
88
Chương 87: Sự thật
89
Chương 88: Bị mai phục
90
Chương 89: Sư huynh sẽ không sao đâu
91
Chương 90: Sớm muộn gì người xung quanh cũng bị ngươi hại chết
92
Chương 91: Nếu có cơ hội lựa chọn ta thà rằng không quen sư huynh
93
Chương 92: Tẩu hoả nhập ma
94
Chương 93: Ta thực sự rất sợ
95
Chương 94: Thà rằng người chết đi là ta
96
Chương 95: Sợi dây đó chẳng có tác dụng gì đâu
97
Chương 96: Khốn Nguy các
98
Chương 97: Người huynh ấy thích là ngươi
99
Chương 98: Đừng động đến Dư Phong
100
Chương 99: Ta hối hận rồi
101
Chương 100: Lòng người khó đoán
102
Chương 101: Ngươi nói xem liệu hắn có biết không?
103
Chương 102: Tỉnh dậy đi thôi
104
Chương 103: Ngươi nói với ta là không phải đi
105
Chương 104: Đôi mắt của y bị người ta lấy đi rồi
106
Chương 105: Huynh cũng phải tự chăm sóc cho mình
107
Chương 106: Lúc nãy có người đứng đây
108
Chương 107: Trong lòng hắn sẽ khó chịu
109
Chương 108: Đến Sương Phong
110
Chương 109: Sương Phong
111
Chương 110: Đường cùng
112
Chương 111: Đại kết cục
113
Chương 112: Viên mãn
114
Phiên ngoại 1: Chúng ta thành thân đi
115
Phiên ngoại 2: Thành thân
116
Phiên ngoại 3: Động phòng 1 (H)
117
Phiên ngoại 4: Động phòng 2 (H+)
118
Phiên ngoại 5: Ghen
119
Phiên ngoại 6: Lâm Du Nhiên 1
120
Phiên ngoại 7: Lâm Du Nhiên 2
121
Phiên ngoại 8: Gặp lại 1
122
Phiên ngoại 9: Gặp lại 2 (H)
123
Phiên ngoại 10: Gặp lại 3 (H+)
124
Phiên ngoại 11: Trùng sinh về thế giới song song 1
125
Phiên ngoại 12: Trùng sinh về thế giới song song 2
126
Phiên ngoại 13: Trùng sinh về thế giới song song 3 (END)
127
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play