Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3

Ngày trước sư huynh cũng từng dặn không thể nhìn bề ngoài mà phán xét người khác, nhìn Hà lão gia có vẻ thật thà mà cũng là một kẻ thâm sâu khó lường, sau này phải cẩn thận hơn mới được. 

Mặc Thanh vừa nghĩ vừa liếc về phía Dư Phong. Kẻ này điên điên dại dại thân phận bất minh, nhìn mặt chắc cũng chẳng có gì tốt đẹp, không nên tiếp xúc nhiều.

Dư Phong phát hiện Mặc Thanh đang nhìn mình, nào biết những suy nghĩ xấu xa trong đầu y, còn nở một nụ cười thật tươi đáp lại. 

Mặc Thanh cười một nụ cười không thể gượng hơn, sau đó một đường trở về phòng của mình.

Chẳng mấy chốc mặt trời lại lặn, vừa sập tối người của Hà gia đã vội vàng đóng kín mít cửa không dám ra ngoài. 

Khác với suy nghĩ, đêm nay là một đêm yên tĩnh đến lạ. Lúc đến đây nghe hạ nhân nói, chỉ cần mặt trời vừa khuất là có tiếng trẻ con chơi đùa ngoài sân, có khi là tiếng cười, cũng có lúc lại là tiếng khóc.

Mặc Thanh và Dư Phong đi hai ba vòng lại chẳng có phát hiện được gì. Hà phủ khá là rộng, càng đi càng thấy mệt nhất là Mặc Thanh, y lười biếng ngồi xuống hòn đá bên cạnh xua xua tay.

“Ta không đi, không đi nữa đâu, mệt chết đi được. Nói là yêu ma tác quái ghê lắm, có thấy gì đâu cơ chứ!”

“Tiểu đạo trưởng, ta hỏi sao ngươi vào được phái Sương Phong vậy hả? Dù gì cũng là một nơi lớn như thế, không phải chỉ là hữu danh vô thực chứ?” Dư Phong lại bắt đầu nhìn y khiêu khích. 

Mặc Thanh ngước mặt lên gằn giọng nói: “Ngươi đừng có một chút lại lôi Sương Phong vào được không? Các sư huynh sư phụ đều rất giỏi, chỉ mình ta ngoại lệ được chưa?”

Mỗi lần nhắc đến môn phái Mặc Thanh lại làm mặt khó chịu, y sợ nhất vì mình mà làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Sương Phong. Dư Phong cũng nhìn ra điều này, hắn cũng không muốn đùa quá dai bèn nói: “Được rồi, ngươi không đi nữa thì ngồi đây đợi ta tìm thêm một vòng.”

“Này…” 

Mặc Thanh không muốn Dư Phong rời đi nhưng y không biết nên mở lời như thế nào. 

Không lẽ lại nói là y sợ kêu hắn ở lại với mình? Thôi bỏ đi, như vậy chẳng phải tìm đường cho hắn cười hay sao?

Nghĩ đi nghĩ lại vì không muốn mất mặt, Mặc Thanh chỉ đành lười biếng cúi xuống đùa nghịch thanh kiếm trong tay. 

Cả một phủ rộng lớn, trời chưa quá khuya mà lại im ắng không một bóng người, ngay cả một cái đèn cũng không được thắp, xung quanh hoàn toàn nhờ vào ánh trăng mà soi sáng. Mặc Thanh ngồi một hồi lâu mà Dư Phong vẫn chưa trở về, lúc đầu y cũng không quan tâm lắm nhưng chờ thêm một lúc, rồi một lúc. Tầm hơn nửa canh giờ qua đi vẫn không thấy người quay lại y mới lo lắng đứng lên.

“Không phải là hắn bị ma bắt đi luôn rồi đó chứ?”

Mặc Thanh nói nhỏ do dự một hồi cũng quyết định đi tìm, y cẩn thận vừa đi vừa ngó ngàng xung quanh khẽ gọi.

“Tên khốn kiếp, ngươi ở đâu?”

“Ngươi cố tình trốn ta phải không?”

“Ngươi còn không ra ta bỏ đi lần nữa đó!”

Mặc Thanh vừa đi vừa gọi, nhưng đáp lại y chỉ là tiếng giày của mình lạnh lẽo vang lên, bàn tay khẽ run siết chặt lấy kiếm. Trong màn đêm yên tĩnh luôn khiến nỗi sợ của con người dâng lên rõ rệt, từng cơn gió lạnh liên tục thổi qua nhưng trên trán y vẫn lấm tấm mồ hôi. 

“Dư Phong, ngươi ở đâu?” Không có ai trả lời, Mặc Thanh giọng đã mang theo căng thẳng thấy rõ.

Mặc Thanh ngó ngang ngó dọc, đang định cất tiếng gọi tiếp thì đột nhiên nghe thấy tiếng khóc. Cả người Mặc Thanh như chết đứng, dừng hẳn lại cẩn thận lắng nghe.

“Hức… nương… nương ở đâu…”

Lần này không những nghe thấy tiếng khóc, còn nghe thấy cả giọng nói non nớt của trẻ con. Mặc Thanh cảm thấy sau lưng mình lạnh toát, tóc gáy cũng dựng cả lên. 

Đây là giọng của một bé gái, có vẻ như ở ngay phía trước. Sao giờ này còn có trẻ con ở đây?

“Nương… sao người lại không cần con…” 

Tiếng khóc ngày càng rõ, mặc dù Mặc Thanh rất sợ hãi nhưng y vẫn tiến về phía trước.

Nhỡ đâu thực sự là một đứa nhỏ đi lạc thì sao?

Tiếng nức nở không ngừng vang lên, Mặc Thanh theo lối mòn dẫn ra một khuôn viên nhỏ. Ở đây có hẳn một vườn hoa quỳnh đang bắt đầu nở rộ, từng cánh hoa trắng chen chúc nhau đua sắc, tạo nên vẻ đẹp hiếm có động lòng người không thể rời mắt. 

Người ta nói hoa quỳnh được mệnh danh là nữ hoàng của bóng đêm quả thật không sai, ngay cả Mặc Thanh đang hoảng sợ nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải đứng khựng lại. Nhưng y chẳng ngắm được vẻ đẹp này bao lâu, một bé gái ngồi cạnh gốc hoa quỳnh khóc nức nở, hai tay ôm chặt lấy gối không nhìn rõ mặt.

Mặc Thanh quan sát một hồi lấy hết can đảm cất tiếng gọi thử.

“Tiểu muội… tiểu muội?”

Đứa bé cúi gằm mặt xuống, như không nghe thấy tiếng gọi của y.

“Muội không sao chứ? Sao muộn vậy rồi sao muội còn ở đây?”

Không nhận được lời đáp Mặc Thanh run run tiến lại gần, lần này đứa bé lại từ từ ngước mặt lên. Bé gái nước mắt giàn giụa, khuôn tròn trĩnh tầm năm tuổi, tóc bện hai bên trông rất đáng yêu. 

Thấy nó không có gì bất thường, Mặc Thanh mới thở phào một hơi hỏi lại: “Muội muội sao vậy? Sao giờ này rồi lại ngồi ở đây khóc?”

Đứa bé dụi mắt, nghi hoặc nhìn Mặc Thanh một hồi sau đó mới cất giọng khàn khàn nói: “Muội bị lạc… tối quá không tìm được đường.”

“Nhà muội ở đâu? Ta đưa muội về.”

“Đây là nhà muội.”

Đứa bé trả lời rất nhanh lúc này Mặc Thanh mới ngơ người ra, sao y lại quên mất y đang ở trong nhà người khác. Có lẽ đây là tiểu thư của nhà họ mải chơi, nửa đêm tối không tìm được đường về chăng? Mặc Thanh gãi đầu cười nói: “Muội tên là gì? Phòng muội ở chỗ nào ta đưa muội về.”

“Muội không nhớ… nhưng muội sợ.”

“Đừng sợ… nào muội lại đây với ta.” 

Mặc Thanh cố gắng tươi cười để không dọa đứa bé, y đưa tay ra muốn kéo đứa nhỏ đứng dậy. Mặc Thanh chăm chú quan sát, đứa nhỏ này thực sự rất dễ thương, vừa mới khóc xong nên đôi mắt vẫn còn đọng nước, nhìn trong đêm lại càng thêm lấp lánh cuốn hút. 

Đứa nhỏ đáng yêu như vậy sao lại không trông chừng cẩn thận cơ chứ?

Đứa bé vẫn do dự không đưa tay ra, Mặc Thanh lại nói tiếp: “Muội tên là gì? Ta tên Mặc Thanh, là khách nhà muội. Ta là tu sĩ chuyên tiêu diệt ma quỷ, đi với ta sẽ không có thứ gì dám động đến muội đâu.”

Đứa bé mím môi nghi hoặc hỏi: “Thật sao?”

“Thật.” Mặc Thanh gật gật đầu lại đưa tay ra gần thêm một chút, đứa bé như đang suy nghĩ một lúc sau mới từ từ đưa đôi tay nhỏ nhắn của mình ra.

“Đừng động vào nó!” 

Mặc Thanh tươi cười ngay lúc tay y sắp chạm đến, đột nhiên một giọng nói thất thanh vang lên. Sau đó là một ánh sáng chói mắt chiếu đến, Mặc Thanh vội vàng thu tay lại, vì tránh thứ kia nên y lảo đảo suýt ngã, nhưng nhanh chóng lại rơi vào một vòng tay ấm áp.

Mặc Thanh bất ngờ há hốc miệng, vừa đứng vững đã đẩy mạnh tay Dư Phong ra, tức giận nói: “Ngươi làm cái gì vậy?”

Dư Phong không trả lời ra hiệu cho y nhìn ra sau.

Mặc Thanh khó chịu quay đầu lại mới phát hiện, ở đây từ bao giờ bốn phía đã giăng kín bùa, từng lá bùa lớn tạo thành một vòng tròn vây đứa nhỏ ở giữa. Mặc Thanh che miệng sửng sốt, vậy mà đứa nhỏ lúc nãy hiện tại đã bị một sợi dây đỏ trói chặt, ngay cả vẻ mặt đáng yêu cũng biến mất. Nó nghiến răng rít lên, vừa giãy giụa vừa oán hận nhìn chằm chằm về phía hai người.

Hot

Comments

Vong Tiện

Vong Tiện

Trùi ui tui đang đọc lúc ban đêm nghe mà sợ dùm lun á

2021-11-09

1

Mèo Mắt Xanh

Mèo Mắt Xanh

ko hiểu tại sao tui lại có 1 ý nghĩ cực kì ngớ ngẩn , đó là em gái đó là Dư Phong ╭(♡・ㅂ・)و ̑̑

2021-05-11

2

⭐ Đỗ Khánh Cường ⭐️

⭐ Đỗ Khánh Cường ⭐️

Uầy cũng tội bé ghê .....

2021-05-09

7

Toàn bộ
Chapter
1 Giới thiệu
2 Chương 1: Mặc Thanh
3 Chương 2: Bị đuổi xuống núi
4 Chương 3: Xuống núi
5 Chương 4: Quỷ nhập tràng 1
6 Chương 5: Quỷ nhập tràng 2
7 Chương 6: Quỷ nhập tràng 3
8 Chương 7: Quỷ nhập tràng 4
9 Chương 8: Quỷ nhập tràng 5
10 Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1
11 Chương 10: Đóa hoa quỳnh 2
12 Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3
13 Chương 12: Đóa hoa quỳnh 4
14 Chương 13: Bên bờ sông 1
15 Chương 14: Bên bờ sông 2
16 Chương 15: Bên bờ sông 3
17 Chương 16: Lời hẹn ước 1
18 Chương 17: Lời hẹn ước 2
19 Chương 18: Lời hẹn ước 3
20 Chương 19: Lời ước hẹn 4
21 Chương 20: Tiếng gậy gỗ 1
22 Chương 21: Tiếng gậy gỗ 2
23 Chương 22: Tiếng gậy gỗ 3
24 Chương 23: Hợp tác
25 Chương 24: Dương Thanh Huyền 1
26 Chương 25: Dương Thanh Huyền 2
27 Chương 26: Dương Thanh Huyền 3
28 Chương 27: Phù Linh trấn 1
29 Chương 28: Phù Linh trấn 2
30 Chương 29: Phù Linh trấn 3
31 Chương 30: Phù Linh trấn 4
32 Chương 31: Phù Linh trấn 5
33 Chương 32: Phù Linh trấn 6
34 Chương 33: Hắc Linh Phù
35 Chương 34: Xem phong thuỷ
36 Chương 35: Phái Thanh Liên
37 Chương 36: Thay đổi
38 Chương 37: Tân nương 1
39 Chương 38: Tân nương 2
40 Chương 39: Tân nương 3
41 Chương 40: Tân nương 4
42 Chương 41: Huynh thích Mặc Thanh à?
43 Chương 42: Bị bệnh
44 Chương 43: Gặp lại người quen
45 Chương 44: Doãn Tình
46 Chương 45
47 Chương 46: Cùng nhau đi bắt ma
48 Chương 47: Căn nhà ma 1
49 Chương 48: Căn nhà ma 2
50 Chương 49: Căn nhà ma 3
51 Chương 50
52 Chương 51: Thổ lộ
53 Chương 52: Thổ lộ 2
54 Chương 53: Chúng ta nói rõ một lần đi
55 Chương 54: Ta nên trả lời ngươi thế nào?
56 Chương 55: Ngọc Thanh
57 Chương 56
58 Chương 57: Chuột
59 Chương 58
60 Chương 59: Quỷ Âm 1
61 Chương 60: Quỷ Âm 2
62 Chương 61: Quỷ Âm 3
63 Chương 62: Quỷ Âm 4
64 Chương 63: Quỷ Âm 5
65 Chương 64: Quỷ Âm 6
66 Chương 65: Quỷ Âm 7
67 Chương 66: Rơi xuống vực
68 Chương 67: Cũng nên cho ta một câu trả lời rồi
69 Chương 68: Sinh thần của Mặc Thanh
70 Chương 69: Bát mì trường thọ
71 Chương 70: Bạch Nguyệt sơn trang 1
72 Chương 71: Bạch Nguyệt sơn trang 2
73 Chương 72: Bạch Nguyệt sơn trang 3
74 Chương 73: Bạch Nguyệt sơn trang 4
75 Chương 74: Bạch Nguyệt sơn trang 5 (H+)
76 Chương 75: Bạch Nguyệt sơn trang 6 (H+)
77 Chương 76: Bạch Nguyệt sơn trang 7
78 Chương 77: Bạch Nguyệt sơn trang 8
79 Chương 78: Bạch Nguyệt sơn trang 9
80 Chương 79: Trở về Lương Thành 1
81 Chương 80: Trở về Lương Thành 2
82 Chương 81: Trở về Lương Thành 3
83 Chương 82: Trở về Lương Thành 4
84 Chương 83: Trở về Lương Thành 5
85 Chương 84: Trở về Lương Thành 6
86 Chương 85: Trở về Lương Thành 7
87 Chương 86: Trở về Lương Thành 8
88 Chương 87: Sự thật
89 Chương 88: Bị mai phục
90 Chương 89: Sư huynh sẽ không sao đâu
91 Chương 90: Sớm muộn gì người xung quanh cũng bị ngươi hại chết
92 Chương 91: Nếu có cơ hội lựa chọn ta thà rằng không quen sư huynh
93 Chương 92: Tẩu hoả nhập ma
94 Chương 93: Ta thực sự rất sợ
95 Chương 94: Thà rằng người chết đi là ta
96 Chương 95: Sợi dây đó chẳng có tác dụng gì đâu
97 Chương 96: Khốn Nguy các
98 Chương 97: Người huynh ấy thích là ngươi
99 Chương 98: Đừng động đến Dư Phong
100 Chương 99: Ta hối hận rồi
101 Chương 100: Lòng người khó đoán
102 Chương 101: Ngươi nói xem liệu hắn có biết không?
103 Chương 102: Tỉnh dậy đi thôi
104 Chương 103: Ngươi nói với ta là không phải đi
105 Chương 104: Đôi mắt của y bị người ta lấy đi rồi
106 Chương 105: Huynh cũng phải tự chăm sóc cho mình
107 Chương 106: Lúc nãy có người đứng đây
108 Chương 107: Trong lòng hắn sẽ khó chịu
109 Chương 108: Đến Sương Phong
110 Chương 109: Sương Phong
111 Chương 110: Đường cùng
112 Chương 111: Đại kết cục
113 Chương 112: Viên mãn
114 Phiên ngoại 1: Chúng ta thành thân đi
115 Phiên ngoại 2: Thành thân
116 Phiên ngoại 3: Động phòng 1 (H)
117 Phiên ngoại 4: Động phòng 2 (H+)
118 Phiên ngoại 5: Ghen
119 Phiên ngoại 6: Lâm Du Nhiên 1
120 Phiên ngoại 7: Lâm Du Nhiên 2
121 Phiên ngoại 8: Gặp lại 1
122 Phiên ngoại 9: Gặp lại 2 (H)
123 Phiên ngoại 10: Gặp lại 3 (H+)
124 Phiên ngoại 11: Trùng sinh về thế giới song song 1
125 Phiên ngoại 12: Trùng sinh về thế giới song song 2
126 Phiên ngoại 13: Trùng sinh về thế giới song song 3 (END)
127 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Giới thiệu
2
Chương 1: Mặc Thanh
3
Chương 2: Bị đuổi xuống núi
4
Chương 3: Xuống núi
5
Chương 4: Quỷ nhập tràng 1
6
Chương 5: Quỷ nhập tràng 2
7
Chương 6: Quỷ nhập tràng 3
8
Chương 7: Quỷ nhập tràng 4
9
Chương 8: Quỷ nhập tràng 5
10
Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1
11
Chương 10: Đóa hoa quỳnh 2
12
Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3
13
Chương 12: Đóa hoa quỳnh 4
14
Chương 13: Bên bờ sông 1
15
Chương 14: Bên bờ sông 2
16
Chương 15: Bên bờ sông 3
17
Chương 16: Lời hẹn ước 1
18
Chương 17: Lời hẹn ước 2
19
Chương 18: Lời hẹn ước 3
20
Chương 19: Lời ước hẹn 4
21
Chương 20: Tiếng gậy gỗ 1
22
Chương 21: Tiếng gậy gỗ 2
23
Chương 22: Tiếng gậy gỗ 3
24
Chương 23: Hợp tác
25
Chương 24: Dương Thanh Huyền 1
26
Chương 25: Dương Thanh Huyền 2
27
Chương 26: Dương Thanh Huyền 3
28
Chương 27: Phù Linh trấn 1
29
Chương 28: Phù Linh trấn 2
30
Chương 29: Phù Linh trấn 3
31
Chương 30: Phù Linh trấn 4
32
Chương 31: Phù Linh trấn 5
33
Chương 32: Phù Linh trấn 6
34
Chương 33: Hắc Linh Phù
35
Chương 34: Xem phong thuỷ
36
Chương 35: Phái Thanh Liên
37
Chương 36: Thay đổi
38
Chương 37: Tân nương 1
39
Chương 38: Tân nương 2
40
Chương 39: Tân nương 3
41
Chương 40: Tân nương 4
42
Chương 41: Huynh thích Mặc Thanh à?
43
Chương 42: Bị bệnh
44
Chương 43: Gặp lại người quen
45
Chương 44: Doãn Tình
46
Chương 45
47
Chương 46: Cùng nhau đi bắt ma
48
Chương 47: Căn nhà ma 1
49
Chương 48: Căn nhà ma 2
50
Chương 49: Căn nhà ma 3
51
Chương 50
52
Chương 51: Thổ lộ
53
Chương 52: Thổ lộ 2
54
Chương 53: Chúng ta nói rõ một lần đi
55
Chương 54: Ta nên trả lời ngươi thế nào?
56
Chương 55: Ngọc Thanh
57
Chương 56
58
Chương 57: Chuột
59
Chương 58
60
Chương 59: Quỷ Âm 1
61
Chương 60: Quỷ Âm 2
62
Chương 61: Quỷ Âm 3
63
Chương 62: Quỷ Âm 4
64
Chương 63: Quỷ Âm 5
65
Chương 64: Quỷ Âm 6
66
Chương 65: Quỷ Âm 7
67
Chương 66: Rơi xuống vực
68
Chương 67: Cũng nên cho ta một câu trả lời rồi
69
Chương 68: Sinh thần của Mặc Thanh
70
Chương 69: Bát mì trường thọ
71
Chương 70: Bạch Nguyệt sơn trang 1
72
Chương 71: Bạch Nguyệt sơn trang 2
73
Chương 72: Bạch Nguyệt sơn trang 3
74
Chương 73: Bạch Nguyệt sơn trang 4
75
Chương 74: Bạch Nguyệt sơn trang 5 (H+)
76
Chương 75: Bạch Nguyệt sơn trang 6 (H+)
77
Chương 76: Bạch Nguyệt sơn trang 7
78
Chương 77: Bạch Nguyệt sơn trang 8
79
Chương 78: Bạch Nguyệt sơn trang 9
80
Chương 79: Trở về Lương Thành 1
81
Chương 80: Trở về Lương Thành 2
82
Chương 81: Trở về Lương Thành 3
83
Chương 82: Trở về Lương Thành 4
84
Chương 83: Trở về Lương Thành 5
85
Chương 84: Trở về Lương Thành 6
86
Chương 85: Trở về Lương Thành 7
87
Chương 86: Trở về Lương Thành 8
88
Chương 87: Sự thật
89
Chương 88: Bị mai phục
90
Chương 89: Sư huynh sẽ không sao đâu
91
Chương 90: Sớm muộn gì người xung quanh cũng bị ngươi hại chết
92
Chương 91: Nếu có cơ hội lựa chọn ta thà rằng không quen sư huynh
93
Chương 92: Tẩu hoả nhập ma
94
Chương 93: Ta thực sự rất sợ
95
Chương 94: Thà rằng người chết đi là ta
96
Chương 95: Sợi dây đó chẳng có tác dụng gì đâu
97
Chương 96: Khốn Nguy các
98
Chương 97: Người huynh ấy thích là ngươi
99
Chương 98: Đừng động đến Dư Phong
100
Chương 99: Ta hối hận rồi
101
Chương 100: Lòng người khó đoán
102
Chương 101: Ngươi nói xem liệu hắn có biết không?
103
Chương 102: Tỉnh dậy đi thôi
104
Chương 103: Ngươi nói với ta là không phải đi
105
Chương 104: Đôi mắt của y bị người ta lấy đi rồi
106
Chương 105: Huynh cũng phải tự chăm sóc cho mình
107
Chương 106: Lúc nãy có người đứng đây
108
Chương 107: Trong lòng hắn sẽ khó chịu
109
Chương 108: Đến Sương Phong
110
Chương 109: Sương Phong
111
Chương 110: Đường cùng
112
Chương 111: Đại kết cục
113
Chương 112: Viên mãn
114
Phiên ngoại 1: Chúng ta thành thân đi
115
Phiên ngoại 2: Thành thân
116
Phiên ngoại 3: Động phòng 1 (H)
117
Phiên ngoại 4: Động phòng 2 (H+)
118
Phiên ngoại 5: Ghen
119
Phiên ngoại 6: Lâm Du Nhiên 1
120
Phiên ngoại 7: Lâm Du Nhiên 2
121
Phiên ngoại 8: Gặp lại 1
122
Phiên ngoại 9: Gặp lại 2 (H)
123
Phiên ngoại 10: Gặp lại 3 (H+)
124
Phiên ngoại 11: Trùng sinh về thế giới song song 1
125
Phiên ngoại 12: Trùng sinh về thế giới song song 2
126
Phiên ngoại 13: Trùng sinh về thế giới song song 3 (END)
127
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play