Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1

Nữ nhân trẻ tuổi đang chìm trong giấc ngủ, đột nhiên cảm thấy chân mình lạnh lạnh như có thứ gì đó đang chạm lên. Nàng hơi khó chịu cựa mình nhưng cảm giác đó vẫn không ngừng, nửa bàn chân lộ ra ngoài, thứ ươn ướt đó vẫn nhẹ nhàng chạm lên. Nữ nhân giọng mơ màng ngủ khẽ càu nhàu.

“Tiểu Cẩu ngoan nào ra ngoài đi...”

Nàng thu chân của mình lại, yên tĩnh cố ngủ lần nữa nhưng khi gần thiếp đi, thứ đó lại lần nữa xuất hiện. Nữ nhân thực sự khó chịu mở mắt ra, ngồi dậy lớn tiếng quát: 

“Ta đã nói ra ngoài...” 

Lời nói đến cửa miệng lập tức nghẹn lại, nàng cứ nghĩ là do con chó mình nuôi chạy vào phòng chơi đùa.

Nhưng không.

Dưới chân nàng không phải là con vật dễ thương, lông vàng mềm mại như suy nghĩ mà thay vào đó là hình hài một đứa trẻ tầm ba tuổi, cả người đẫm máu như mới chui từ trong bụng ra chằm chằm nhìn nàng!

Nó phát hiện nữ nhân đã tỉnh thu đôi tay đang trên đùa trên chân nàng lại, khuôn mặt non nớt khẽ lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó lại trầm xuống nhỏ giọng buồn bã.

“Con đã đến rồi... sao nương lại đuổi con đi?”

Nữ nhân hoảng sợ trừng lớn mắt, nàng muốn hét nhưng cổ họng nghẹn lại không thể cất nên lời. Đứa bé đó không buông tha, đưa đôi tay nhỏ nhắn đẫm máu của mình chạm lên chăn bò lên người, lặp lại lần nữa.

 “Con đang hỏi người đấy... sao nương lại đuổi con đi?”

***

Thiên Châu là một đại lục rất tươi đẹp, nó được ghép lại từ sáu hòn đảo rộng lớn. Nơi mà Mặc Thanh đang đứng là Vô Hoa, nơi này vẫn chưa cách quá xa phái Sương Phong, cảnh vật cũng đã thay đổi khá nhiều. 

Nếu gần Sương Phong là rừng núi phong thủy hữu tình, thì nơi đây đã thay thế bằng phố xá yên bình hơn hẳn. Mặc Thanh đi nhiều ngày đường mệt mỏi tìm bừa một quán trọ nghỉ ngơi, tiếc là trấn này khá hoang vắng chỉ có duy nhất một quán trọ. 

Mặc Thanh không quen biết ai, càng không biết mình sẽ đi đâu về đâu nên chỉ chọn đường dễ đi nhất. Sau đó hỏi người dân xung quanh có yêu ma quỷ quái nào làm loạn không thì diệt trừ. Những ngày qua chỉ đi đường núi hoang vắng cũng không gặp thứ gì, nhưng tiền trong túi càng ngày càng hao đi nên y cũng không dám chậm trễ. 

Ngay sáng hôm sau Mặc Thanh đã thức dậy thật sớm, định ra ngoài hỏi những người quanh đây một vòng thử. Vừa bước xuống cầu thang đã bị một thân hình chặn lại làm cho giật mình suýt ngã. 

Dư Phong một thân y phục đen tóc buộc cao, một mảnh dây từ trên tóc rũ xuống. Hắn cố tình tựa vào cầu thang cúi đầu, cầm một sợi chỉ đỏ đùa nghịch trong tay. 

Cảm nhận được có người đang nhìn mình Dư Phong ngẩng đầu, đuôi mắt cong lên mang theo ý cười nhìn Mặc Thanh nói: “Tiểu đạo trưởng, chúng ta lại gặp nhau rồi!”

Mặc Thanh vốn định bỏ qua hắn nhưng lối đi chỉ có một, huống chi đã bị phát hiện cũng không thể cứ vậy mà bỏ đi. Y khó chịu nhìn hắn hỏi: “Ngươi có ý gì đây?”

“Ta nào dám có ý gì, chỉ là trùng hợp gặp đạo trưởng ở đây nên tiện thể đến chào hỏi thôi.”

Mặc Thanh khoanh hai tay trước ngực nói: “Thiên Châu này rộng lớn như vậy, có biết bao nhiêu đường đi tại sao đúng lúc như vậy. Thực sự chỉ là trùng hợp?”

“Tiểu đạo trưởng này, ngươi đừng nói khó nghe như thế chứ.” 

Dư Phong đứng thẳng người dậy tiến lại gần, nhưng Mặc Thanh nhanh hơn lùi về sau một bước đề phòng nhìn hắn. Dư Phong bất đắc dĩ đứng khựng lại tỏ vẻ đau khổ. “Là ngươi đánh ta, hại ta bị thương, lúc ta chiến đấu với mị quỷ còn bỏ đi… ngươi xem.”

Dư Phong chìa bàn tay vẫn còn vết thâm tím của mình ra suýt xoa nói: “Nếu lúc đó ngươi giúp ta thì cũng không ra nông nỗi này.”

Trong lòng Mặc Thanh âm thầm nói ngàn vạn chữ đáng đời. Nhưng khuôn mặt vẫn không lộ ra nhiều cảm xúc, lạnh lùng nói: “Cho nên?”

“Đền tiền cho ta.”

“Ta không có tiền.”

“Vậy ngươi cũng phải làm gì để chịu trách nhiệm với ta đi chứ?”

“Ta đã làm gì ngươi mà ngươi bắt ta chịu trách nhiệm?!”

“Ngươi nửa đêm nửa hôm dùng vũ lực với ta, sau đó xách dép bỏ chạy hại ta khổ sở, ta không tìm ngươi chịu trách nhiệm thì tìm ai?”

Hai nam nhân đứng giữa khách điếm lớn tiếng thu hút bao ánh mắt tò mò, có người còn hướng về phía này chỉ chỏ. Mặc Thanh bấy giờ mới phát hiện, y muốn tranh cãi với hắn thêm nhưng ngại nỗi da mặt mỏng, bèn hạ giọng xuống nói: “Ngươi có cần phải lớn tiếng vậy không? Muốn nói ra ngoài rồi nói.”

“Ta không ra, ai biết được ngươi lại bỏ chạy ta tìm ngươi ở đâu?”

Mặc Thanh khổ sở hít một hơi sâu, y hết vò đầu rồi siết chặt tay lại, cố kìm chế mình không nổi điên lên lại đánh tên khốn kiếp này. 

Mặc Thanh hạ giọng xuống nói: “Dư đại hiệp, hôm đó là ta không cẩn thận vô tình đánh phải ngươi là ta không đúng, ta xin lỗi. Hiện tại ta không có tiền, ngươi đại nhân đại lượng tha cho sự lỗ mãn này của ta được không?”

Dư Phong mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Không được.”

Mặc Thanh hít một hơi thật sâu gằn giọng: “Vậy rốt cuộc ngươi muốn ta làm ta phải thế nào?”

“Người trẻ tuổi không nên động một chút là cáu gắt như thế chứ? Nếu ngày hôm đó ngươi giúp ta tiêu diệt mị quỷ thì đã xong chuyện rồi…” Dư Phong cố tình tiến lại gần phía y hạ giọng: “Nói đi tại sao hôm đó ngươi lại bỏ ta?”

Mặc Thanh mím môi không trả lời, bảo y đáp lại sao đây? Không lẽ nói vì y sợ nên mới bỏ chạy? Đạo sĩ mà sợ ma chuyện này có nực cười quá không?

Hai người đang tranh chấp đột nhiên bên ngoài vâng lên tiếng xôn xao, người trong khách điếm cũng tò mò chạy ra ngoài xem, động tĩnh quá lớn cũng thu hút sự chú ý của Dư Phong và Mặc Thanh. Có vài người mới từ ngoài trở về lắc đầu tiếc thương bàn tán.

“Nhà đó làm sao vậy nhỉ? Đột nhiên lại xảy ra chuyện như vậy.”

“Đã là người thứ ba rồi, đáng sợ quá.”

Dư Phong khẽ nhíu mày, hắn cảm nhận được có gì đó liên quan đến yêu ma, máu nghề nghiệp nổi lên muốn đi hỏi thử nhưng lại ngại Mặc Thanh chạy mất. Suy nghĩ một lúc hắn lập tức nắm chặt lấy cổ tay y. 

Mặc Thanh ngơ ngác xong mới giật mình kéo tay về, nhưng sức y nào lại sức hắn, y càng kéo hắn càng nắm chặt. Mặc Thanh khó chịu quát lên: “Ngươi làm cái gì vậy?”

“Ngươi nghe họ nói chuyện đi, linh cảm của một người hành nghề bao năm, ta ngửi thấy có mùi không sạch sẽ. Ngươi cũng là đạo sĩ không lẽ không tò mò?”

“Tò mò thì tò mò nhưng ngươi cũng không cần lôi kéo ta như vậy…”

Mặc Thanh còn cằn nhằn Dư Phong đã lôi Mặc Thanh đến trước mặt những người vừa bàn tán kia. Hắn quay sang nhìn y bằng ánh mắt hàm ý, để không khiến người ta coi mình trở thành kẻ kỳ quái, y dù tức giận cũng chỉ dám nghiến răng hậm hực.

Lâu lâu lại giật thử tay ra nhưng Dư Phong dù nói chuyện vẫn bám rất chắc, Mặc Thanh chỉ đành thôi chống cự lắng nghe họ nói chuyện.

Người kia nghe Dư Phong hỏi xong thở dài não nề, sau đó thấp giọng nói: “Hai vị chưa nghe chuyện của nhà họ Hà sao? Trời ơi nhắc đến lại thấy rùng mình.”

Dư Phong nhíu mày hỏi lại lần nữa: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Lão bá bên cạnh thở dài một hơi. Ông nhìn thấy người kia đang hoảng sợ không trả lời được, bèn nói chen vào: “Hà gia không biết đã tạo nghiệt gì đột nhiên bị oan hồn quấy phá, nghe nói là hồn của một đứa trẻ, nửa đêm đến nhà bên cạnh cũng nghe thấy nào là tiếng khóc thút thít. Tam phu nhân nhà họ bị dọa đến đầu óc không còn tỉnh táo, nhà họ sợ quá vốn định rời đi nhưng oan hồn báo mộng nói rằng, ai bước chân ra khỏi trấn này đều phải chết. Đã mời biết bao đạo sĩ đến rồi nhưng mà trở ra… hầy.” 

“Như công tử thấy đấy, một bọc vải trắng… Đây là người thứ ba rồi.”

Mặc Thanh khẽ nuốt xuống một ngụm tò mò nhìn ra phía ngoài, quả nhiên có vài người đang khiêng một thi thể ra được bọc vải trắng đi ra. Đang đi từ đâu có cơn gió mạnh thổi lên, làm tấm vải trượt xuống lộ ra một khuôn mặt trắng ngắt, hai mắt vẫn mở lớn!

Hot

Comments

Kloan

Kloan

....

2021-08-21

0

....

....

.....

2021-05-07

2

Di Dương

Di Dương

Muốn được đền bù thì Phong Phong phải cố gắng mà đợi rồi 😂

2021-05-07

10

Toàn bộ
Chapter
1 Giới thiệu
2 Chương 1: Mặc Thanh
3 Chương 2: Bị đuổi xuống núi
4 Chương 3: Xuống núi
5 Chương 4: Quỷ nhập tràng 1
6 Chương 5: Quỷ nhập tràng 2
7 Chương 6: Quỷ nhập tràng 3
8 Chương 7: Quỷ nhập tràng 4
9 Chương 8: Quỷ nhập tràng 5
10 Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1
11 Chương 10: Đóa hoa quỳnh 2
12 Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3
13 Chương 12: Đóa hoa quỳnh 4
14 Chương 13: Bên bờ sông 1
15 Chương 14: Bên bờ sông 2
16 Chương 15: Bên bờ sông 3
17 Chương 16: Lời hẹn ước 1
18 Chương 17: Lời hẹn ước 2
19 Chương 18: Lời hẹn ước 3
20 Chương 19: Lời ước hẹn 4
21 Chương 20: Tiếng gậy gỗ 1
22 Chương 21: Tiếng gậy gỗ 2
23 Chương 22: Tiếng gậy gỗ 3
24 Chương 23: Hợp tác
25 Chương 24: Dương Thanh Huyền 1
26 Chương 25: Dương Thanh Huyền 2
27 Chương 26: Dương Thanh Huyền 3
28 Chương 27: Phù Linh trấn 1
29 Chương 28: Phù Linh trấn 2
30 Chương 29: Phù Linh trấn 3
31 Chương 30: Phù Linh trấn 4
32 Chương 31: Phù Linh trấn 5
33 Chương 32: Phù Linh trấn 6
34 Chương 33: Hắc Linh Phù
35 Chương 34: Xem phong thuỷ
36 Chương 35: Phái Thanh Liên
37 Chương 36: Thay đổi
38 Chương 37: Tân nương 1
39 Chương 38: Tân nương 2
40 Chương 39: Tân nương 3
41 Chương 40: Tân nương 4
42 Chương 41: Huynh thích Mặc Thanh à?
43 Chương 42: Bị bệnh
44 Chương 43: Gặp lại người quen
45 Chương 44: Doãn Tình
46 Chương 45
47 Chương 46: Cùng nhau đi bắt ma
48 Chương 47: Căn nhà ma 1
49 Chương 48: Căn nhà ma 2
50 Chương 49: Căn nhà ma 3
51 Chương 50
52 Chương 51: Thổ lộ
53 Chương 52: Thổ lộ 2
54 Chương 53: Chúng ta nói rõ một lần đi
55 Chương 54: Ta nên trả lời ngươi thế nào?
56 Chương 55: Ngọc Thanh
57 Chương 56
58 Chương 57: Chuột
59 Chương 58
60 Chương 59: Quỷ Âm 1
61 Chương 60: Quỷ Âm 2
62 Chương 61: Quỷ Âm 3
63 Chương 62: Quỷ Âm 4
64 Chương 63: Quỷ Âm 5
65 Chương 64: Quỷ Âm 6
66 Chương 65: Quỷ Âm 7
67 Chương 66: Rơi xuống vực
68 Chương 67: Cũng nên cho ta một câu trả lời rồi
69 Chương 68: Sinh thần của Mặc Thanh
70 Chương 69: Bát mì trường thọ
71 Chương 70: Bạch Nguyệt sơn trang 1
72 Chương 71: Bạch Nguyệt sơn trang 2
73 Chương 72: Bạch Nguyệt sơn trang 3
74 Chương 73: Bạch Nguyệt sơn trang 4
75 Chương 74: Bạch Nguyệt sơn trang 5 (H+)
76 Chương 75: Bạch Nguyệt sơn trang 6 (H+)
77 Chương 76: Bạch Nguyệt sơn trang 7
78 Chương 77: Bạch Nguyệt sơn trang 8
79 Chương 78: Bạch Nguyệt sơn trang 9
80 Chương 79: Trở về Lương Thành 1
81 Chương 80: Trở về Lương Thành 2
82 Chương 81: Trở về Lương Thành 3
83 Chương 82: Trở về Lương Thành 4
84 Chương 83: Trở về Lương Thành 5
85 Chương 84: Trở về Lương Thành 6
86 Chương 85: Trở về Lương Thành 7
87 Chương 86: Trở về Lương Thành 8
88 Chương 87: Sự thật
89 Chương 88: Bị mai phục
90 Chương 89: Sư huynh sẽ không sao đâu
91 Chương 90: Sớm muộn gì người xung quanh cũng bị ngươi hại chết
92 Chương 91: Nếu có cơ hội lựa chọn ta thà rằng không quen sư huynh
93 Chương 92: Tẩu hoả nhập ma
94 Chương 93: Ta thực sự rất sợ
95 Chương 94: Thà rằng người chết đi là ta
96 Chương 95: Sợi dây đó chẳng có tác dụng gì đâu
97 Chương 96: Khốn Nguy các
98 Chương 97: Người huynh ấy thích là ngươi
99 Chương 98: Đừng động đến Dư Phong
100 Chương 99: Ta hối hận rồi
101 Chương 100: Lòng người khó đoán
102 Chương 101: Ngươi nói xem liệu hắn có biết không?
103 Chương 102: Tỉnh dậy đi thôi
104 Chương 103: Ngươi nói với ta là không phải đi
105 Chương 104: Đôi mắt của y bị người ta lấy đi rồi
106 Chương 105: Huynh cũng phải tự chăm sóc cho mình
107 Chương 106: Lúc nãy có người đứng đây
108 Chương 107: Trong lòng hắn sẽ khó chịu
109 Chương 108: Đến Sương Phong
110 Chương 109: Sương Phong
111 Chương 110: Đường cùng
112 Chương 111: Đại kết cục
113 Chương 112: Viên mãn
114 Phiên ngoại 1: Chúng ta thành thân đi
115 Phiên ngoại 2: Thành thân
116 Phiên ngoại 3: Động phòng 1 (H)
117 Phiên ngoại 4: Động phòng 2 (H+)
118 Phiên ngoại 5: Ghen
119 Phiên ngoại 6: Lâm Du Nhiên 1
120 Phiên ngoại 7: Lâm Du Nhiên 2
121 Phiên ngoại 8: Gặp lại 1
122 Phiên ngoại 9: Gặp lại 2 (H)
123 Phiên ngoại 10: Gặp lại 3 (H+)
124 Phiên ngoại 11: Trùng sinh về thế giới song song 1
125 Phiên ngoại 12: Trùng sinh về thế giới song song 2
126 Phiên ngoại 13: Trùng sinh về thế giới song song 3 (END)
127 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Giới thiệu
2
Chương 1: Mặc Thanh
3
Chương 2: Bị đuổi xuống núi
4
Chương 3: Xuống núi
5
Chương 4: Quỷ nhập tràng 1
6
Chương 5: Quỷ nhập tràng 2
7
Chương 6: Quỷ nhập tràng 3
8
Chương 7: Quỷ nhập tràng 4
9
Chương 8: Quỷ nhập tràng 5
10
Chương 9: Đóa hoa quỳnh 1
11
Chương 10: Đóa hoa quỳnh 2
12
Chương 11: Đóa hoa quỳnh 3
13
Chương 12: Đóa hoa quỳnh 4
14
Chương 13: Bên bờ sông 1
15
Chương 14: Bên bờ sông 2
16
Chương 15: Bên bờ sông 3
17
Chương 16: Lời hẹn ước 1
18
Chương 17: Lời hẹn ước 2
19
Chương 18: Lời hẹn ước 3
20
Chương 19: Lời ước hẹn 4
21
Chương 20: Tiếng gậy gỗ 1
22
Chương 21: Tiếng gậy gỗ 2
23
Chương 22: Tiếng gậy gỗ 3
24
Chương 23: Hợp tác
25
Chương 24: Dương Thanh Huyền 1
26
Chương 25: Dương Thanh Huyền 2
27
Chương 26: Dương Thanh Huyền 3
28
Chương 27: Phù Linh trấn 1
29
Chương 28: Phù Linh trấn 2
30
Chương 29: Phù Linh trấn 3
31
Chương 30: Phù Linh trấn 4
32
Chương 31: Phù Linh trấn 5
33
Chương 32: Phù Linh trấn 6
34
Chương 33: Hắc Linh Phù
35
Chương 34: Xem phong thuỷ
36
Chương 35: Phái Thanh Liên
37
Chương 36: Thay đổi
38
Chương 37: Tân nương 1
39
Chương 38: Tân nương 2
40
Chương 39: Tân nương 3
41
Chương 40: Tân nương 4
42
Chương 41: Huynh thích Mặc Thanh à?
43
Chương 42: Bị bệnh
44
Chương 43: Gặp lại người quen
45
Chương 44: Doãn Tình
46
Chương 45
47
Chương 46: Cùng nhau đi bắt ma
48
Chương 47: Căn nhà ma 1
49
Chương 48: Căn nhà ma 2
50
Chương 49: Căn nhà ma 3
51
Chương 50
52
Chương 51: Thổ lộ
53
Chương 52: Thổ lộ 2
54
Chương 53: Chúng ta nói rõ một lần đi
55
Chương 54: Ta nên trả lời ngươi thế nào?
56
Chương 55: Ngọc Thanh
57
Chương 56
58
Chương 57: Chuột
59
Chương 58
60
Chương 59: Quỷ Âm 1
61
Chương 60: Quỷ Âm 2
62
Chương 61: Quỷ Âm 3
63
Chương 62: Quỷ Âm 4
64
Chương 63: Quỷ Âm 5
65
Chương 64: Quỷ Âm 6
66
Chương 65: Quỷ Âm 7
67
Chương 66: Rơi xuống vực
68
Chương 67: Cũng nên cho ta một câu trả lời rồi
69
Chương 68: Sinh thần của Mặc Thanh
70
Chương 69: Bát mì trường thọ
71
Chương 70: Bạch Nguyệt sơn trang 1
72
Chương 71: Bạch Nguyệt sơn trang 2
73
Chương 72: Bạch Nguyệt sơn trang 3
74
Chương 73: Bạch Nguyệt sơn trang 4
75
Chương 74: Bạch Nguyệt sơn trang 5 (H+)
76
Chương 75: Bạch Nguyệt sơn trang 6 (H+)
77
Chương 76: Bạch Nguyệt sơn trang 7
78
Chương 77: Bạch Nguyệt sơn trang 8
79
Chương 78: Bạch Nguyệt sơn trang 9
80
Chương 79: Trở về Lương Thành 1
81
Chương 80: Trở về Lương Thành 2
82
Chương 81: Trở về Lương Thành 3
83
Chương 82: Trở về Lương Thành 4
84
Chương 83: Trở về Lương Thành 5
85
Chương 84: Trở về Lương Thành 6
86
Chương 85: Trở về Lương Thành 7
87
Chương 86: Trở về Lương Thành 8
88
Chương 87: Sự thật
89
Chương 88: Bị mai phục
90
Chương 89: Sư huynh sẽ không sao đâu
91
Chương 90: Sớm muộn gì người xung quanh cũng bị ngươi hại chết
92
Chương 91: Nếu có cơ hội lựa chọn ta thà rằng không quen sư huynh
93
Chương 92: Tẩu hoả nhập ma
94
Chương 93: Ta thực sự rất sợ
95
Chương 94: Thà rằng người chết đi là ta
96
Chương 95: Sợi dây đó chẳng có tác dụng gì đâu
97
Chương 96: Khốn Nguy các
98
Chương 97: Người huynh ấy thích là ngươi
99
Chương 98: Đừng động đến Dư Phong
100
Chương 99: Ta hối hận rồi
101
Chương 100: Lòng người khó đoán
102
Chương 101: Ngươi nói xem liệu hắn có biết không?
103
Chương 102: Tỉnh dậy đi thôi
104
Chương 103: Ngươi nói với ta là không phải đi
105
Chương 104: Đôi mắt của y bị người ta lấy đi rồi
106
Chương 105: Huynh cũng phải tự chăm sóc cho mình
107
Chương 106: Lúc nãy có người đứng đây
108
Chương 107: Trong lòng hắn sẽ khó chịu
109
Chương 108: Đến Sương Phong
110
Chương 109: Sương Phong
111
Chương 110: Đường cùng
112
Chương 111: Đại kết cục
113
Chương 112: Viên mãn
114
Phiên ngoại 1: Chúng ta thành thân đi
115
Phiên ngoại 2: Thành thân
116
Phiên ngoại 3: Động phòng 1 (H)
117
Phiên ngoại 4: Động phòng 2 (H+)
118
Phiên ngoại 5: Ghen
119
Phiên ngoại 6: Lâm Du Nhiên 1
120
Phiên ngoại 7: Lâm Du Nhiên 2
121
Phiên ngoại 8: Gặp lại 1
122
Phiên ngoại 9: Gặp lại 2 (H)
123
Phiên ngoại 10: Gặp lại 3 (H+)
124
Phiên ngoại 11: Trùng sinh về thế giới song song 1
125
Phiên ngoại 12: Trùng sinh về thế giới song song 2
126
Phiên ngoại 13: Trùng sinh về thế giới song song 3 (END)
127
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play