Chương 9: Là đồ sở hữu của cha nuôi?

Phòng ăn lớn.

Tại chiếc bàn hình bầu dục bằng gỗ sồi sang trọng, Tề Yến Thanh ngồi tại chiếc ghế biểu thị cho vị trí chủ nhân của ngôi nhà, ung dung đọc báo. Đôi chân dài của hắn vắt lên nhau, bờ vai rộng lớn như có thể gánh vác cả thế gian nhàn nhã tựa vào thành ghế, ẩn nhẫn, bình đạm, bên cạnh là một điếu xì gà Cohiba thượng hạng đang cháy dở đặt ngay ngắn trong một cái gạt tàn bằng ngọc bích.

Dáng điệu trầm ổn, ánh mắt cương nghị nghiêm khắc cùng khí khái bất phàm, trong làn khói phiêu dật thơm ngát lại càng khiến vẻ đẹp của hắn thêm phần ưu trầm, bí ẩn. Đầu lông mày khẽ cau lại tạo thành một nếp hằn nhẹ

khi hắn liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường.

Đã hơn 30 phút!

Thiên Ân - con bé rút cuộc đang làm gì? Tại sao lại lề mề chậm chạp như vậy. Tề Yến Thanh chưa từng biết cảm giác phải chờ đợi bất cứ ai, những buổi hội họp hay tiệc tùng mà có hắn tham dự, nếu như hắn chưa tới, thì tuyệt nhiên không ai dám bắt đầu! Cảm giác sốt ruột đợi chờ như thế này, đối với hắn đúng là lần đầu tiên được nếm trải.

Tờ báo trong tay hắn đã đọc đến lần thứ hai mà bóng dáng bé nhỏ kia vẫn chưa có ý muốn xuất hiện. Hắn gập tờ báo lại làm tư, đưa tay cầm lấy điều xì gà, ưu nhã đưa lên môi.

Lúc này, đột nhiên cánh cửa phòng ăn được nhẹ nhàng mở ra, cô hầu gái bước vào, cúi người cung kính:

_ Thưa ông chủ! Tiểu thư đã tới!

Và ngay sau đó, hắn nhìn thấy một bóng dáng bé nhỏ thật xinh đẹp, bất giác khiến cho hắn ngẩn ra.

Thiên Ân mặc bộ váy hắn lựa chọn, xinh như một tiểu công chúa trong truyện cổ tích. Mái tóc đen dài, dày dặn, mượt như lụa của cô bé được tết rối lại, khéo léo vấn thành hình một bông hoa hồng phía sau, đính cố định gọn gàng, gương mặt vốn đã xinh xắn, nay được hầu gái chú tâm thoa lên một lớp son dưỡng môi căng bóng hồng hồng rất nhẹ, khiến cho gương mặt tươi trẻ căng mởn sức sống.

Khi đón Thiên Ân từ cô nhi viện trở về Bạch Trà thành, chỉ cần nhìn qua hắn cũng biết cô bé là một tiểu mỹ nữ, nhưng chỉ có điều không ngờ rằng cô bé lại có thể xinh đẹp đến như vậy. Trang phục sang trọng đã khiến cô bé bừng sáng như một cánh bướm xinh đẹp phá khỏi lớp kén nhộng xấu xí sần sùi.

_ Kính chào cha nuôi!

Thiên Ân vụng về cúi chào hắn, len lén đứng ở ngoài cửa. Hành động vừa rồi của cha nuôi khi ở trên phòng, cộng thêm với ánh mắt đột nhiên sắc bén lạ thường đang không kiêng rè mà quan sát của hắn khiến cô bé có chút e dè.

_ Lại đây!

Tiếng hắn vang lên từ xa, giọng nói mềm mại như mê hoặc. Thiên Ân theo lời hắn từ từ bước lại, nghe thấy tiếng đóng cửa rất nhẹ của hầu gái phía sau. Đôi chân cô bé dừng lại một chút, lúng túng quay nhìn cánh cửa đã đóng kín.

Chỉ có cha nuôi và cô bé ở trong phòng ăn rộng lớn….bất giác có chút không tự nhiên.

Thiên Ân ngước nhìn Tề Yến Thanh ngồi trên ghế cao, ánh mắt tự tin cao ngạo, dáng người uy nghiêm bất phàm, khí chất cường ngạnh bất giác khiến cô bé nuốt nhẹ trong cổ họng, đôi chân cũng chầm chậm bước tiếp.

Mùi nước hoa hương gỗ và mùi xì gà thượng hạng khiến cô bé váng vất….mùi hương nam tính đặc trưng của cha nuôi!

Mà khi Thiên Ân bước lại gần hắn, một mùi hương thơm ngát của hoa lan Nam Phi bung tỏa dịu dàng đầy nữ tính, nhất thời khiến cho tâm trạng hắn thư giãn khoan khoái. Hắn nhìn cô bé xinh xắn đứng dưới chân mình như một con búp bê ngoan ngoãn.

_ Lên ngồi cạnh ta!

Hắn vươn tay kéo chiếc ghế bên cạnh tay phải lại gần hơn so với khoảng cách tiêu chuẩn, ở dưới đã có sẵn một bậc cầu thang gỗ nhỏ để cô bé tiện trèo lên.

Thiên Ân bước tới, lại thây bàn tay to lớn tuyệt đẹp của hắn chìa ra, hai đầu ngón tay tinh tế vẫn kẹp lấy điều xì gà đang cháy, hương thơm ngào ngạt.

Cô bé hơi ngẩn người, bắt gặp ánh mắt sâu hút của hắn lại khẽ đỏ mặt. Bàn tay bé nhỏ run run bám vào lòng bàn tay hắn.

Hắn ngồi trên ghế, vươn cánh tài dài dìu cô bé bước lên, giống như một đấng quân vương cao cao tại thượng, khí chất ưu nhã sang trọng, quyến rũ không gì sánh được.

Mà cô bé lại như một cô công chúa dịu dàng kiêu sa, thật sự khiến người ta “ nhất kiến chung tình ”.

Đợi đến khi Thiên Ân đã ngồi ổn thỏa vào vị trí, bàn tay to lớn kia cũng thu về. Tề Yến Thanh đặt tờ báo, dập điếu xì gà vào gạt tàn, đem tất cả dẹp sang một bên.

Ngay lập tức cánh cửa phòng ăn lại được mở ra, Thiên Ân khẽ giật mình khi thấy mọi người mang vào rất nhiều đĩa bạc, đậy kín nắp bạc.

Những chiếc đĩa được đặt trước mặt Thiên Ân và cha nuôi, khi những chiếc nắp được mở ra, một mùi hương thơm ngào ngạt khiến cho cô bé chảy nước miếng, bụng réo cồn cào.

Sáu món ăn trước mặt mà cô bé chẳng hề biết tên nổi một món, món nào cũng được bày biện cầu kì tinh tế, màu sắc hấp dẫn, hương thơm mê hoặc.

Một chiếc đĩa sứ sang trọng được đặt chính giữa chỗ ngồi của Thiên Ân, dao và thìa đặt bên phải, nĩa đặt bên trái đều bằng bạc sáng lấp lánh, thiết kế rất vừa tay. Một ly sữa tươi đầy được đặt bên tay phải cô bé.

_ Ăn thử món này đi!

Tề Yến Thanh nhẹ nhàng cắt cho cô một miếng gà sốt chanh, thư thái đặt lên đĩa của cô bé, Thiên Ân cầm đồ dùng của mình bắt đầu ăn....Ngon đến mức khiến cho vị giác cô bé muốn tan chảy!

Thiên Ân rất đói, cô bé ăn rất ngon miệng, những món ăn trên đĩa của cô bé biến mất lại được cha nuôi cẩn thận lấy thêm. Tề Yến Thanh ăn rất ít, hắn chỉ uống hai ly rượu vang, đồ ăn trên bàn hầu như là Thiên Ân ăn.

_ Cha nuôi! Con no rồi!

Thiên Ân buông dao nĩa xuống, thỏa mãn nhìn Tề Yến Thanh. Cho dù ở cô nhi viện cô bé chưa bao giờ bị đói bụng, nhưng nếu để được ăn no và toàn món mĩ vị như vậy thì không bao giờ có.

_ Ăn thêm đi!

Tề Yến Thanh dịu giọng nói, đôi tay tiếp thêm cho cô bé một miếng cá hấp.

_ Con thật sự no lắm rồi!

Thiên Ân ăn no bụng xong, lòng can đảm như cũng tỉ lệ thuận mà tăng lên theo. Cô bé lắc đầu, còn dám cau mày với hắn, điệu bộ giận dỗi rất trẻ con.

Nhưng dường như Tề Yến Thanh cũng đang có tâm trạng rất tốt, hắn cũng không nổi giận, cũng không cưỡng ép, chỉ phẩy nhẹ tay....Toàn bộ đồ ăn trên bàn đều lập tức được dọn đi.

Thiên Ân nghĩ rằng lúc này bữa ăn đã kết thúc, nhưng quản gia Phương Dung đột nhiên xuất hiện, mang vào một chiếc bánh kem nhỏ, trang trí giống như một bông hoa hồng, sống động tuyệt đẹp đặt ngay ngắn trước mặt cô bé, bên trên còn cắm một ngọn nến nho nhỏ đang cháy, tỏa ra ánh sáng lung linh.

Mà lúc này người hầu trong tòa thành cũng tề tựu đông đủ, xếp thành hàng ngang hai bên, vừa cười vừa vui vẻ đồng thanh hô vang.

_ Chúc mừng sinh nhật tiểu thư!

Thiên Ân ngạc nhiên đến nỗi nhất thời hít thở không thông.

Sinh.....sinh nhật?

Không phải chứ?

Hôm nay....đâu phải sinh nhật của cô bé!

Hơn nữa.....

Hơn nữa.....cô bé thật sự....cũng không muốn nhớ đến ngày sinh nhật của mình!

Tề Yến Thanh lẳng lặng quan sát biểu hiện ngây ngô trên gương mặt của Thiên Ân, nét cười ẩn ẩn trên khóe miệng. Ánh mắt hắn sắc bén, giọng nói thâm trầm mê hoặc cất lên:

_ Ta được Cha Dương nói rằng con rất ghét sinh nhật. Ngày sinh nhật được cô nhi viện tổ chức con đã òa khóc!

Thiên Ân quay phắt lại nhìn cha nuôi, gương mặt cô trắng nhợt nhạt....

Đúng!

Thiên Ân rất ghét ngày sinh nhật của mình!

Khi còn nhỏ thì cha mẹ mất, cô thậm chí còn không biết mặt cha mẹ mình! Khi được nhận nuôi thì đúng vào ngày sinh nhật, cô đã mất đi người cha Triệu Văn cô hết mực yêu thương, trước ngày sinh nhật, cha cô bị sát hại, toàn bộ người trong nhà đều không còn một ai! Ngày sinh nhật đó, cô từ thiên đàng rơi thẳng xuống địa ngục, trong một đêm hạnh phúc hóa thành bất hạnh, đau thương đến ngất đi! Cô rất ghét! Rất sợ ngày sinh nhật của mình. Vì bóng ma quá khứ đó không khi nào ngừng đeo bám, khiến cho cô không còn bao giờ được hưởng hạnh phúc của ngày mình được sinh ra!

Nhưng sao qua giọng nói của cha nuôi...tất cả những chuyện đó đột nhiên trở lên...

Nực cười đến vậy?

Thiên Ân âng ấng nước mắt nhìn cha nuôi, gương mặt trắng bệch đột nhiên ngập tràn bi ai thống khổ, giống như một đóa hoa trà mong manh trong cơn mưa, đau thương buồn bã.

Biểu cảm đột ngột của cô bé khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng. Tiếng vô tay hoan hô dừng khựng lại, quản gia Phương Dung cũng hết sức bối rối, không nghĩ sao đột nhiên cô bé nhỏ này lại khóc bi ai đến vậy!

Tề Yến Thanh nhìn gương mặt đau đớn của Thiên Ân, ánh mắt hắn dần dần chuyển sang một mảng u tối khó hiểu. Hắn phẩy tay, yêu cầu mọi người ra ngoài.

Căn phòng lập tức trở nên vắng lặng, chỉ còn tiếng thút thít kìm nén của Thiên Ân.

Tề Yến Thanh ngồi lặng yên ngắm nhìn bờ vai run run của cô bé, gương mặt xinh đẹp đẫm nước mắt, từng giọt như trân châu nhỏ xuống đôi tay bé nhỏ đang nắm chặt, đúng là một cảnh tượng vừa lay động, vừa đau lòng.

_ Cha nuôi....sao người....

Thiên Ân trong tiếng nức nở lên tiếng, cô bé nhìn hắn, ánh mắt ngây ngô không hiểu tại sao hắn đột nhiên lại tổ chức sinh nhật cho cô?

Tại sao trong ngày hạnh phúc này...lại khiến cô nhớ về quá khứ đau đớn của mình mà không ngừng rơi nước mắt?

_ Giờ con đang trách ta?

Như những người khác, nếu như thấy một cô bé con xinh đẹp khóc như vậy, sẽ lập tức ôm vào lòng an ủi vỗ về, nhưng rất đáng tiếc, người trước mặt cô lại là Tề Yến Thanh!

Cô bé còn quá nhỏ, đơn giản là không thể biết rằng người đàn ông trước mặt mình thật sự có bao nhiêu tàn nhẫn, bao nhiêu tuyệt tình, bao nhiêu tàn khốc, bao nhiêu thâm trầm!

Chỉ thấy giọng nói hắn đều đặn vang lên, không cao không thấp lại mang một ý niệm bức người, khiến cho cô bé theo bản năng liều mạng lắc đầu.

_ Từ giờ....con sẽ không phải nhớ về những chuyện đau lòng đó nữa!

Thiên Ân ngạc nhiên nhìn cha nuôi, lại thấy ánh mắt sâu sắc của hắn âm trầm nhìn mình.

_ Ta đã nói! Từ giờ con là con gái của ta! Mà con cũng chỉ có một người cha duy nhất – là Tề Yến Thanh ta!

Một lời khẳng định mang theo bao nhiêu bá đạo áp bức, khiến cho Thiên Ân ngạt thở.

_ Con chỉ mang họ Tề, là Tề Thiên Ân! Cũng chỉ có một ngày sinh nhật, chính là ngày con được ta nhận nuôi!

Thiên Ân bàng hoàng nhìn cha nuôi. Lời nói của hắn, từng từ, từng từ giống như dòng thuốc phiện mát lạnh len vào từng mạch máu của cô bé.

_ Sau này, con chỉ cần vui vẻ! Không cần bận tâm đến những chuyện đã qua. Ngày sinh nhật kia cũng không còn tồn tại....

Hắn nói một cách nhẹ nhàng, những đầu ngón tay chạm vào đĩa bánh kem, kéo lại gần cô bé, ngọn nến phía trên cũng rung rinh....

_ Con chỉ cần ghi nhớ: Ngày sinh nhật của con chính là ngày hôm nay! Ngày con được ta giải thoát!

Thiên Ân giật mình nhìn cha nuôi, lúc này nhìn hắn thật đáng sợ! Sự khẳng định chắc chắn kia khiến cho cô bé không rét mà run, lại thấy gương mặt của cha nuôi đột nhiên xuất hiện nét tàn nhẫn, ánh mắt sắc lạnh thấu tâm can....hệt như....hệt như....

Hệt như loài sư tử đang bảo vệ lãnh địa của mình!

Cha nuôi....hắn đang biến cô bé....thành thứ được sở hữu bởi hắn!

Tề Yến Thanh nhìn đôi mắt trong veo của cô bé, dịu dàng mị hoặc:

_ Ai là cha của con?

_ Là...cha nuôi!

Cô bé khẽ lên tiếng, giọng nói cơ mồ như run rẩy.

_ Ngày sinh nhật của con là ngày nào?

_ Là hôm nay....23 tháng 09.....sinh nhật con là ngày 23 tháng 9!

Thiên Ân nhìn hắn, ánh mắt trong vắt, hàng mi run lên....

_ Ngoan!

Tề Yến Thanh rất hài lòng, hắn dịu dàng bám tay vào đĩa bánh, nhẹ giọng nói.

_ Thổi nến đi!

Đáng lẽ sau những ý tứ đó, Thiên Ân phải cảm thấy thật hạnh phúc, vì cô bé vừa được cha nuôi ban tặng cho một cơ hội mới, một cuộc sống mới, hạnh phúc hơn, tuyệt diệu hơn...

Nhưng tại sao Thiên Ân lại cảm thấy lòng như lửa đốt, trước ánh mắt sắc bén như loài sư tử đang chiêm ngưỡng con mồi kia của cha nuôi, cô bé không ngừng run rẩy....

Thiên Ân hít một hơi thật sâu....và thổi nến. Lúc này cô bé thật lòng muốn điều ước của mình sẽ thành sự thật....

Ước mong rằng sẽ giống như cọng cỏ kia, kiên cường, bình an!

*****

Nhớ ấn like và VOTE cho mình để mình có động lực viết truyện mỗi ngày nhé.

Đứng quên ấn Follow mình để nhận chap mới và truyện mới hàng ngày sớm nhất nha ❤️

Yêu thương \~ Thư Kỳ 🍀

Hot

Comments

Quỳnh búp bê

Quỳnh búp bê

Ủa nữ 9 đang 6 tuổi mà đọc truyện cứ tưởng đâu là thiếu nữ mới lớn 16 hay 17 k á

2023-01-10

0

一见良人笑忘书

一见良人笑忘书

có trùng hợp quá hong dợ ? sinh nhật tui cũng 23/09 nek

2022-04-30

3

:))☻

:))☻

trùng ngày sinh nhật vs mik lun:))

2022-04-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Biến cố trong đêm
2 Chương 2: Cha nuôi
3 Chương 3: Áp lực của cha nuôi
4 Chương 4: Kính Hàm
5 Chương 5: Muốn nghe con cầu xin
6 Chương 6: Năm đó máu chảy thành sông
7 Chương 7: Sự dịu dàng tại Toà thành Bạch trà
8 Chương 8: Quái dị phát sinh
9 Chương 9: Là đồ sở hữu của cha nuôi?
10 Chap 10: Tính toán quỷ quyệt
11 Chương 11: Mười ba tuổi hé nụ
12 Chương 12: Kích thích bản năng đàn ông
13 Chương 13: Quỳ xuống cầu xin ta!
14 Chương 14: Không muốn cậu ta chết...thì quỳ xuống hôn chân ta!
15 Chương 15: Lời cầu xin của Kính Hàm
16 Chương 16: Người cha nuôi âm hiểm đáng sợ !
17 Chap 17: Cảm giác săn mồi
18 Chap 18: Nơi đẹp đẽ mà thối nát
19 Chương 19 : Người đàn ông khát máu tàn độc
20 Chương 20: Tự tay ta tắm cho con ( * )
21 Chương 21: Cha nuôi đe doạ (*)
22 Chương 22: Dùng môi con kính rượu ta
23 Chương 23: Thừa thời cơ bỏ trốn
24 Chương 24: Cô nhi viện hoá tro tàn
25 Chương 25: Kính Hàm chuốc thuốc mê
26 Chương 26: Lời hứa của Kính Hàm
27 Chương 27: Chặt tay!
28 Chương 28: Cái giá của sự bỏ trốn
29 Chương 29: Hé lộ kinh hoàng
30 Chương 30: Thanh âm cố nhân xưa
31 Chương 31: Dọn vào phòng cha nuôi
32 Chap 32: Uyển Yên ( H )
33 Chương 33: Tình bằng hữu thâm sâu
34 Chương 34: Lời ong tiếng ve
35 Chương 35: Ai là tình nhân của ai ?
36 Chương 36: Thiên Ân tự sát
37 Chương 37: Xuân dược kích tình ( H )
38 Chương 38: Sự kiện cái tát
39 Chương 39 : Căm hận đến chết! (*)
40 Chương 40: Quá khứ của Thiên Ân ( Thượng )
41 Chương 41:Quá khứ của Thiên Ân ( Hạ )
42 Chương 42: Xổ lồng
43 Chương 43: Anh và em...là duyên kỳ ngộ!
44 Chương 44: Em là mối tình đầu của anh!
45 Chương 45: Kẻ giả dối
46 Chương 46: Chủ nhân mới của CHARM
47 Chương 47: Thiên Ân trừng trị Trà xanh!
48 Chương 48: Con chỉ cần thoả mãn Ta!
49 Chương 49: Trong cơn cuồng ghen ( H+ ) ( SM )
50 Chương 50: Mưu mô quỷ quyệt
51 Chương 51: Cha nuôi lĩnh một nhát đâm
52 Chương 52: Thân là bố nuôi, lại xâm hại con gái như cầm thú!
53 Chương 53: Ta cần con xoa dịu cho ta (*)
54 Chương 54: Ta...không cho vào là được!
55 Chương 55: Con đã ra....mấy lần? ( H )
56 Chương 56: Suy tính riêng (*)
57 Chương 57: " Trà xanh " bẽ mặt
58 Chương 58: Người đàn ông...không nên quen
59 Chương 59: Nói " Con là của ra " ( H )
60 Chương 60: Cuộc đấu một mất một còn
61 Chương 61: Nốt nhạc gợi cảm
62 Chương 62: Màn kịch ngậm máu phun người
63 Chương 63: Mời trà độc
64 Chương 64: " Em của anh "
65 Chương 65: Bí mật vị chua xót
66 Chương 66 : Ly trà pha thuốc
67 Chương 67: Trái tim của Tề Yến Thanh
68 Chương 68: Pandora đã mở
69 Chương 69: Trang nhật kí từ quá khứ
70 Chương 70: Quá khứ không thể vãn hồi
71 Chương 71: Nỗi đau đời đời kiếp kiếp
72 Chương 72: Tột cùng bi thương
73 Chương 73: Người đàn ông suy sụp
74 Chương 74: Phát đạn trượt
75 Chương 75: Tàn nhẫn...tàn nhẫn hơn
76 Chương 76: Có lẽ chỉ là " Giá như "...
77 Chương 77: Yêu....rút cuộc là thế nào?
78 Chương 78: Tề Yến Thanh tự sát
79 Chương 79: Đi qua thương nhớ
80 Chương 80: Em còn trốn anh đến bao giờ ?
81 Chương 81: Gặp lại sau ba năm xa cách
82 Chương 82: Ghen!
83 Chương 83: Tề Yến Thanh tìm tới tận nhà
84 Chương 84: Tôi chờ em nhớ tôi
85 Chương 85: Quay về bên anh
86 Chương 86: Nguy hiểm xuất hiện
87 Chương 87: Nói em yêu tôi....
88 Chương 88: Nữa...cơ! ( H )
89 Chương 89: Ám sát ( H )
90 Chương 90: Diệt cỏ tận gốc
91 Chương 91: Quay trở lại Bạch trà thành
92 Chương 92: Nụ hôn kiểu Pháp
93 Chương 93: Đêm đồ mị ( H )
94 Chương 94: Dẫn em đến nơi này
95 Chương 95: Trớ trêu ( H nhẹ )
96 Chương 96: Vợ chưa cưới
97 Chương 97: Phát súng từ kẻ lạ mặt
98 Chương 98: Là người phụ nữ của anh ấy!
99 Chương 99: Kính Hàm chết
100 Chương 100: Kẻ chủ mưu lộ mặt
101 Chương 101: Hiểm độc
102 Chương 102: Người về từ cõi chết
103 Chương 103: Ni Ni chủ động xa cách
104 Chương 104: Anh chưa từng rời xa em
105 Chương 105: Rung động
106 Chương 106: Thân phận thật sự của Thiên Ân
107 Chương 107: Cay nghiệt sự thật sau cùng
108 Chương 108: Ván bài lật ngửa
109 Chương 109: Nỗi đau chồng chất nỗi đau
110 Chương 110: Tề Yến Thanh tới đón Ân nhi
111 Chương 111: Hổ mượn da chó
112 Chương 112: Phát đạn oan nghiệt
113 Chương 113: Vĩnh viễn là yêu ( End )
114 Ngoại truyện 01 : 1 năm sau
115 Ngoại truyện 02: Những lời cầu hôn
116 Ngoại truyện 03: Cưỡng hôn
117 Ngoại truyện 04: Chờ em anh nhé
118 Ngoại truyện 05: Kế hoạch tác hợp
119 Ngoại truyện 06: Mặt " phản diện " của Kính Hàm
120 Ngoại truyện 07: Nhật ký sinh con của Thiên Ân ( Đại kết cục )
121 Lời cảm ơn - Thông báo truyện mới
122 THÔNG BÁO ~^^~
Chapter

Updated 122 Episodes

1
Chương 1: Biến cố trong đêm
2
Chương 2: Cha nuôi
3
Chương 3: Áp lực của cha nuôi
4
Chương 4: Kính Hàm
5
Chương 5: Muốn nghe con cầu xin
6
Chương 6: Năm đó máu chảy thành sông
7
Chương 7: Sự dịu dàng tại Toà thành Bạch trà
8
Chương 8: Quái dị phát sinh
9
Chương 9: Là đồ sở hữu của cha nuôi?
10
Chap 10: Tính toán quỷ quyệt
11
Chương 11: Mười ba tuổi hé nụ
12
Chương 12: Kích thích bản năng đàn ông
13
Chương 13: Quỳ xuống cầu xin ta!
14
Chương 14: Không muốn cậu ta chết...thì quỳ xuống hôn chân ta!
15
Chương 15: Lời cầu xin của Kính Hàm
16
Chương 16: Người cha nuôi âm hiểm đáng sợ !
17
Chap 17: Cảm giác săn mồi
18
Chap 18: Nơi đẹp đẽ mà thối nát
19
Chương 19 : Người đàn ông khát máu tàn độc
20
Chương 20: Tự tay ta tắm cho con ( * )
21
Chương 21: Cha nuôi đe doạ (*)
22
Chương 22: Dùng môi con kính rượu ta
23
Chương 23: Thừa thời cơ bỏ trốn
24
Chương 24: Cô nhi viện hoá tro tàn
25
Chương 25: Kính Hàm chuốc thuốc mê
26
Chương 26: Lời hứa của Kính Hàm
27
Chương 27: Chặt tay!
28
Chương 28: Cái giá của sự bỏ trốn
29
Chương 29: Hé lộ kinh hoàng
30
Chương 30: Thanh âm cố nhân xưa
31
Chương 31: Dọn vào phòng cha nuôi
32
Chap 32: Uyển Yên ( H )
33
Chương 33: Tình bằng hữu thâm sâu
34
Chương 34: Lời ong tiếng ve
35
Chương 35: Ai là tình nhân của ai ?
36
Chương 36: Thiên Ân tự sát
37
Chương 37: Xuân dược kích tình ( H )
38
Chương 38: Sự kiện cái tát
39
Chương 39 : Căm hận đến chết! (*)
40
Chương 40: Quá khứ của Thiên Ân ( Thượng )
41
Chương 41:Quá khứ của Thiên Ân ( Hạ )
42
Chương 42: Xổ lồng
43
Chương 43: Anh và em...là duyên kỳ ngộ!
44
Chương 44: Em là mối tình đầu của anh!
45
Chương 45: Kẻ giả dối
46
Chương 46: Chủ nhân mới của CHARM
47
Chương 47: Thiên Ân trừng trị Trà xanh!
48
Chương 48: Con chỉ cần thoả mãn Ta!
49
Chương 49: Trong cơn cuồng ghen ( H+ ) ( SM )
50
Chương 50: Mưu mô quỷ quyệt
51
Chương 51: Cha nuôi lĩnh một nhát đâm
52
Chương 52: Thân là bố nuôi, lại xâm hại con gái như cầm thú!
53
Chương 53: Ta cần con xoa dịu cho ta (*)
54
Chương 54: Ta...không cho vào là được!
55
Chương 55: Con đã ra....mấy lần? ( H )
56
Chương 56: Suy tính riêng (*)
57
Chương 57: " Trà xanh " bẽ mặt
58
Chương 58: Người đàn ông...không nên quen
59
Chương 59: Nói " Con là của ra " ( H )
60
Chương 60: Cuộc đấu một mất một còn
61
Chương 61: Nốt nhạc gợi cảm
62
Chương 62: Màn kịch ngậm máu phun người
63
Chương 63: Mời trà độc
64
Chương 64: " Em của anh "
65
Chương 65: Bí mật vị chua xót
66
Chương 66 : Ly trà pha thuốc
67
Chương 67: Trái tim của Tề Yến Thanh
68
Chương 68: Pandora đã mở
69
Chương 69: Trang nhật kí từ quá khứ
70
Chương 70: Quá khứ không thể vãn hồi
71
Chương 71: Nỗi đau đời đời kiếp kiếp
72
Chương 72: Tột cùng bi thương
73
Chương 73: Người đàn ông suy sụp
74
Chương 74: Phát đạn trượt
75
Chương 75: Tàn nhẫn...tàn nhẫn hơn
76
Chương 76: Có lẽ chỉ là " Giá như "...
77
Chương 77: Yêu....rút cuộc là thế nào?
78
Chương 78: Tề Yến Thanh tự sát
79
Chương 79: Đi qua thương nhớ
80
Chương 80: Em còn trốn anh đến bao giờ ?
81
Chương 81: Gặp lại sau ba năm xa cách
82
Chương 82: Ghen!
83
Chương 83: Tề Yến Thanh tìm tới tận nhà
84
Chương 84: Tôi chờ em nhớ tôi
85
Chương 85: Quay về bên anh
86
Chương 86: Nguy hiểm xuất hiện
87
Chương 87: Nói em yêu tôi....
88
Chương 88: Nữa...cơ! ( H )
89
Chương 89: Ám sát ( H )
90
Chương 90: Diệt cỏ tận gốc
91
Chương 91: Quay trở lại Bạch trà thành
92
Chương 92: Nụ hôn kiểu Pháp
93
Chương 93: Đêm đồ mị ( H )
94
Chương 94: Dẫn em đến nơi này
95
Chương 95: Trớ trêu ( H nhẹ )
96
Chương 96: Vợ chưa cưới
97
Chương 97: Phát súng từ kẻ lạ mặt
98
Chương 98: Là người phụ nữ của anh ấy!
99
Chương 99: Kính Hàm chết
100
Chương 100: Kẻ chủ mưu lộ mặt
101
Chương 101: Hiểm độc
102
Chương 102: Người về từ cõi chết
103
Chương 103: Ni Ni chủ động xa cách
104
Chương 104: Anh chưa từng rời xa em
105
Chương 105: Rung động
106
Chương 106: Thân phận thật sự của Thiên Ân
107
Chương 107: Cay nghiệt sự thật sau cùng
108
Chương 108: Ván bài lật ngửa
109
Chương 109: Nỗi đau chồng chất nỗi đau
110
Chương 110: Tề Yến Thanh tới đón Ân nhi
111
Chương 111: Hổ mượn da chó
112
Chương 112: Phát đạn oan nghiệt
113
Chương 113: Vĩnh viễn là yêu ( End )
114
Ngoại truyện 01 : 1 năm sau
115
Ngoại truyện 02: Những lời cầu hôn
116
Ngoại truyện 03: Cưỡng hôn
117
Ngoại truyện 04: Chờ em anh nhé
118
Ngoại truyện 05: Kế hoạch tác hợp
119
Ngoại truyện 06: Mặt " phản diện " của Kính Hàm
120
Ngoại truyện 07: Nhật ký sinh con của Thiên Ân ( Đại kết cục )
121
Lời cảm ơn - Thông báo truyện mới
122
THÔNG BÁO ~^^~

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play