Minh Hôn Người Trần

Minh Hôn Người Trần

Chương 1 Đứa Con hoang ở Hạ Phủ

[Bắc Triều năm Phụng trị năm thứ tám]

Trong một căn nhà tranh nhỏ ở trấn Ưu Định, một thai phụ ôm chiếc bụng bầu hơn chín tháng của mình, hạnh phúc xoa nhẹ lên nó. Giọng thai phụ ấm áp, dịu dàng thủ thỉ với hài nhi chưa ra đời của mình:

- Hài nhi của nương, sắp đến ngày con được gặp nương rồi, nương vui lắm.

Thai phụ nở nụ cười an ổn, khẽ cảm nhận sự cử động kết nối của mình và đứa con sắp chào đời.

Bỗng, một toán người xông vào nhà, bao vây thai phụ làm nàng hoảng hốt, tay theo bản năng ôm lấy hài nhi nhỏ bé trong bụng mình. Sợ hãi hoảng loạn, nàng lắp bắp, liên tục lùi về sau:

- Các...các người là ai...các người muốn gì...tại sao lại vào nhà ta...Các người mau trở ra ngoài mau đi!!

- Mau đi theo bọn ta, lão gia của bọn ta muốn gặp ngươi ngay bây giờ!

- Cái...cái...cái gì cơ? L...lão gia nào...ta không quen lão gia của các người đâu...ta không biết ai hết...các người tìm nhầm rồi! Mau đi đi!

Thai phụ sợ hãi nhìn toán người to cao đang tiến gần lại mình mà lắc đầu liên tục, tay cô che lấy bụng mình:

- Mau tránh xa ta ra! Nếu không tả sẽ kêu lên đó! Tránh xa ta ra! Đừng có mà qua đây!!

- Con ả này... các ngươi! Trói và bịt mồm ả ta lại, đừng làm ả kêu lên mà cũng đừng làm ả bị thương, lão gia đã dặn ta rồi!

- Vâng lão đại!

- Aaaaa!!!!Ưm...ưm! A a a a a!

Một người nam nhân mang trên mình bộ y phục sang trọng, hắn đã gần tam tuần rồi. Hắn ngồi trên ghế lớn, bên cạnh nam nhân cũng là một vị thai phụ.

Ả mặc trên mình bộ y phục lụa vừa nhìn là biết vải đắt tiền, vải quý, son phấn ả điểm trang dày cộp, tô môi đỏ má đào e lệ, tóc được nữ tỳ chải mượt mà.

Những cây trâm vàng gắn trên đầu thi thoảng lại được ả sờ một cái, vuốt vuốt ra vẻ. Lụa vải đắt tiền, ấy vậy mà chẳng hợp với ngũ quan của ả cho nổi.

Thanh y toát lên vẻ thanh tao nhã nhặn, ôn hoà dịu dàng, vừa mềm mỏng thướt tha lại vừa mạnh mẽ. Vậy không hiểu, ả lại tự hại nhan sắc của mình, ngũ quan nổi rõ lên sự chua ngoa, đanh đá, ánh mắt hằn thẳng lên tia ghen ghét, mưu mô.

Ả lên tiếng, giọng à vang lên chanh chua, đanh đảnh:

- Phu quân? Có phải không chính là nàng ta?

- Là nàng...nô tì quét phòng

Nàng đang nằm trên mặt đất, tay chân bị trói, miệng bị bịt lại, mồ hôi lấm tâm trên trán nàng thành hột mà rơi xuống.

Sắc mặt nàng nhợt nhạt hẳn đi, vẻ đẹp kiều diễm cũng vì vậy mà bị xoá bỏ che đi. Bụng nàng hiện tại đang đau, đau tới mức quặn lại, thắt lên từng cơn liên hồi khiến nàng chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Ả thì vẫn tiếp tục:

- Ngươi! Có phải đứa bé ngươi đang mang trong bụng...cái bào thai đó là của phu quân ta?

- Ưm...*lắc lắc*

- Ngươi nói dối! Nếu không phải của phu quân nhà ta thì là của ai được! Con nô tì khốn khiếp!

- Ưm!!

- Ngươi chỉ là 1 nô tì quét dọn mà dám quyến rũ phu quân nhà người khác! Tiện tì to gan, ngươi là muốn dựa vào hắn mà để trèo cao sao!!

- Ưm...ưm...

- Hôm nay! Cho dù cái thai trong bụng ngươi dù là của hắn, ngươi cũng phải bỏ nó đi cho ta!

Nàng trợn tròn mắt, tại sao ả lại vô lí như vậy, nàng đâu có quen ả. Nhưng nàng chỉ biết lắc đầu, cơn đau ở bụng càng lúc một dữ dội hơn, nó thắt chặt cơ của nàng lại.

Tiếng kêu cũng không thể thoát, nàng cố lấy lưỡi đẩy chiếc giẻ ra, gắng gượng lắm mới có sức thì thào:

- Ta...

- Ta cái gì mà ta! Ngươi im miệng! Con nô tì không có tiết tháo!

- Nương tử...từ từ xem nàng nói gì

- Chàng!!

- Ta...b...bụng ta đau...

Nói rồi nàng ngất mất đi, tất cả liền lại gần nàng xem xét, nhưng ả lại nói lớn:

- Chàng nhất định phải bỏ đứa bé đi! Cái hài nhi này là tạp chủng! Sinh ra sẽ là tạp chủng, sẽ hại đời chàng!

- Nương tử à...nhưng dù sao cái hài nhi này cũng là của ta...ta không nỡ nào lại để như vậy được...

Ả hét lớn, chỉ vào bụng mình:

- Vậy nếu con tiện tì này sinh ra một hài nhi thật! Thế Ngạn Nhi của chúng ta tính số đây!! Chàng muốn để nó đáng thương đi vào chỗ chết à!! Chàng có còn nhân tính không!

- Ta! Nương tử, nàng nghe ta nói, ta sẽ có cách.

- Vậy còn Ngạn Nhi của chúng ta?

- Nàng yên tâm, ta sẽ không để Ngạn Nhi chịu thiệt.

- Chàng... vậy chàng sau này nhát định phải bảo vệ cho Ngạn Nhi!

- Tất nhiên rồi! Ta hứa với nàng mà!

Nàng nằm mơ hồ dưới đất, nghe những người xa lạ lại bàn về tương lai của con nàng thì vô cùng phẫn nộ, nhưng bất lực lại nhiều hơn.

Nàng dần chìm vào bất tỉnh, lại chỉ nghe nổi tiếng xì xào rồi dần tắt hẳn.

Ở phủ nọ, người ở kẻ hầu đôn đốc chạy đi chạy lại, tay bê nước nóng, tay vắt khăn dính máu còn thẫm.

Tiếng cổ vũ, sự lo lắng diễn ra khắp phủ lớn đó. Sau hai canh giờ gào la thét thảm, 1 tiếng khóc của hài nhi vang lên oe oe, vọng khắp sân nhà.

Bà đỡ lúc sau chạy ra, trên tay ôm một bọc bằng lụa tơ, bên trong chứa một hài tử đỏ hỏn, bà tươi cười vui mừng:

- Lão gia! Chúc mừng ngài! Là một đại tiểu thư xinh đẹp!

- Ôi! Là nữ nhân sao? Con gái của ta! Ngạn Nhi của ta! Ha ha ha! Ta được làm cha rồi!

- Phu nhân đã rất vất vả, thấm mệt nên đã ngủ thiếp đi mất rồi, đợi vài canh giờ phu nhân khoẻ lại lão gia có thể vào thăm.

Đợi ba bốn nén nhang thì vị tiểu thư nhỏ tuổi cũng đã ngủ say trong lòng phụ thân nó mất rồi. Khi bà đỡ đi mất, một hạ nhân trong phủ hấp tấp chạy vào:

- Nàng thế nào rồi?

- Lão gia! Nàng ta khó sinh! Nhưng cách đây một nén nhang, nàng hạ sinh ra được một cái hài tử, là nam nhân! Ấy nhưng cũng vì vậy, nàng cũng vì mất quá nhiều máu nên qua đời mất rồi!

- Nàng ta chết rồi?

- Vâng đúng, thưa lão gia!

- Đem cái hài tử ấy bỏ vào biệt viện cũ phía sau phủ, đen cái xác nàng cuộn chiếu lại rồi chôn đại đi.

- Vâng ạ!

- Thông báo với tất cả, những chuyện hôm nay và chuyện nữ nhân kia cấm nói ra ngoài.

- Vâng ạ lão gia!

Một người là mẹ, là phụ nữ và cũng là một con người vĩ đại vì bải vệ hài nhi của mình mà mãi ra đi không quay trở về.

Cứ như vậy, một ngày, hai đứa trẻ cùng chào đời ở một chỗ. Ấy vậy mà mỗi đứa một con đường.

Một đứa đi rải thảm đỏ, ăn thức ăn ngon, ngủ có đệm êm chăn ấm, là tiểu thư khuê các, là cô nương cành vàng lá ngọc, ngậm thìa vàng, được nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, được yêu thương nuông chiều không bao giờ chịu khổ.

Đứa còn lại thì ngày ở với bụi đêm ngủ với sao, sáng làm việc cực nhọc đêm tối ăn uống không nó, ăn thức ăn thiu mặc y phục rách, bị đối xử chẳng khác nào súc động vật hay trâu bò.

Hai con người hai con đường, kẻ thì tung tăng ánh sáng, thong thả hái hoa bắt bướm, người thì chạy trốn đau khổ, mỗi phút giây đều là sinh tử.

Như vậy, đường đời chia ra làm hai ngã rẽ, một đường. Một người đi đường to, yên ổn rải hoa phủ nắng, một kẻ thì giẫm trên đinh sắt chông gái mà bước, một con đường rải bão phủ giông.

Hot

Comments

Hoàng Yến

Hoàng Yến

...

2022-04-11

0

Hựu Sinh

Hựu Sinh

h

2022-04-08

0

Hoàng Yến

Hoàng Yến

.....

2022-01-31

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Đứa Con hoang ở Hạ Phủ
2 Chương 2 Nô Lệ ẩn tại Biệt Viện
3 Chương 3 Kẻ Thay Thế
4 Chương 4 Tân nương Nhị Hoàng Tử
5 Chương 5 Hàng ngày
6 Chương 6 Mùa xuân đầu tiên
7 Chương 7 Bắc Triều Nội Sự
8 Chương 8 Đã qua gần ba đông
9 Chương 9 Hắc Nhân Y
10 Chương 10 Bỗng dưng mọc ra một cái đại phiền phức
11 Chương 11 Đại Phiền Phức Mặt Dày
12 Chương 12 Loạn hết cả rồi
13 Chương 13 Bịt mắt bắt người
14 Chương 14 Ép Buộc Quá Đáng
15 Chương 15 Nô Hầu [ Nhịp đời của một Nô Hầu ]
16 Chương 16 Nô Hầu [ Phương Tâm ]
17 Chương 17 Nô Hầu [ Mĩ Thực Mĩ Vị ]
18 Chương 18 Nô Hầu [ Cùm Xích Đôi Chân]
19 Chương 19 Ký Thảo Nô Hầu [Lạc Ấn trên da thịt]
20 Chương 20 Chiến Thần Uy - Quá khứ
21 Chương 21 Chiến Thần Uy - Xuất Chinh Bất Đắc Dĩ
22 Chương 22 Lập Đại Công
23 Chương 23 Không Phải Hoàng Thất?
24 Chương 24 Những người duy nhất quan tâm
25 Chương 25 Mục Tiêu Ám Sát
26 Chương 26 Thược Viêm Độc Dược
27 Chương 27 Hắn Chưa Chết Nhưng Ai Cũng Rất Đau-Kết Thúc Quá Khứ
28 Chương 28 Bản Tính Hung Tàn
29 Chương 29 Thức Ăn
30 Chương 30 Bạt Tai
31 Chương 31 Phiến Quân
32 Chương 32 Núi An Nam - Biên Giới Bắc Triều
33 Chương 33 Tiểu Thanh đệ đệ
34 Chương 34 Quỳ gối
35 Chương 35 Thô Bạo
36 Chương 36 Hung Danh Bạo Tàn
37 Chương 37 Lồng Chim
38 Chương 38 Giam Cầm Chiếm Hữu
39 Chương 39 Chỉ Cần Lý Do
40 Chương 40 Là dạy dỗ hay chỉ là thoả mãn?
41 Chương 41 Hành Hạ Âm Ỉ
42 Chương 42 Chu Húc Nghiêu và Phương Tâm
43 Chương 43 Kẻ nói người im
44 Chương 44 Có một chút đau lòng
45 Chương 45 Một chút cảm giác nảy nở
46 Chương 46 Thương Thế
47 Chương 47 Ta không thích nam nhân
48 Chương 48 Hoảng sợ trong vỗ về
49 Chương 49 Vụng về dạy bảo
50 Chương 50 Sai Lầm trong cơm say
51 Chương 51 Bỏ Trốn
52 Chương 52 Gặp mặt người đồng cảnh ngộ
53 Chương 53 Ta giúp ngươi phá xích
54 Chương 54 Dũng Khí Dám Bỏ Chạy
55 Chương 55 Cách tự do một cái với tay
56 Chương 56 Thịnh nộ
57 Chương 57 Hạ Tiện
58 Chương 58 Một miệng cười một lòng đau
59 Chương 59 Chua xót cõi lòng
60 Chương 60 Vật sở hữu
61 Chương 61 Phế Vật Cũng Khiến Hắn Có Chút Nhói Trong Tim
62 Chương 62 Bàn Tán
63 Chương 63 Một chút ôn nhu thất thường
64 Chương 64 Một Ngày Không Có Bạo Lực
65 Chương 65 Đi tới Trấn Hào Giang
66 Chương 66 Nô tài chẳng qua chỉ là một món đồ
67 Chương 67 Không còn đem lòng tương tư
68 Chương 68 Lục Liên Hoa Cô Nương
69 Chương 69 Gặp lại người quen cũ
70 Chương 70 Sự Ôn Nhu và Sự Bạo Tàn
71 Chương 71 Đánh Người Này Doạ Kẻ Khác
72 Chương 72 Chết tâm vẫn biết đau đớn
73 Chương 73 Có xứng không?
74 Chương 74 Nóng nảy
75 Chương 75 Trừng Phạt [ Đau đớn tâm can ]
76 Chương 76 Mưa
77 Chương 77 Phạt
78 Chương 78 Thống thiết cầu xin
79 Chương 79 Vẫn là không nên được sinh ra
80 Chương 80 Nghĩ lại xem...
81 Chương 81 Ôn nhu nhiều chút, mau tỉnh lại đi
82 Chương 82 Tỷ tỷ
83 Chương 83 Không uổng bốn năm ròng
84 Chương 84 Liên quan tới đệ đệ thì đều đanh thép
85 Chương 85 Tỷ tỷ thương đệ, đệ là đứa trẻ ngoan
86 Chương 86 Ả là Lục Liên Hoa
87 Chương 87 Rời khỏi trấn Hào Giang
88 Chương 88 Tâm Tư Chẳng Bay Theo Gió
89 Chương 89 Bối Rối
90 Chương 90 Tiểu Mã, Hắc Mã, Đại Mã là ngựa tốt
91 Chương 91 Rửa chân
92 Chương 92 Hoá giải những lầm tưởng đau lòng
93 Chương 93 Sự ôn tồn bất thường của kẻ bạo lực
94 Chương 94 Bước đầu thay tâm đổi tính
95 Chương 95 Đây mới là nơi gọi là nhà
96 Chương 96 Bắc Trại - một khởi đầu mới
97 Chương 97 Rượu chuốc thân say
98 Chương 98 Người say không biết nói dối
99 Chương 99 Là sự thật
100 Chương 100 Khóc lóc thảm thương
101 Chương 101 Điên hết cả rồi
102 Chương 102 Chiến Tranh
103 Chương 103 Tội lỗi
104 Chương 104 Tất cả là của hắn
105 Chương 105 Quan trọng nhất
106 Chương 106 Không đem ngươi theo được
107 Chương 107 Ở Một Mình
108 Chương 108 Triều An
109 Chương 109 Một ca ca tốt
110 Chương 110 Chỉ một chút ghen tị thôi
111 Chương 111 Trở lại điểm xuất phát ban đầu
112 Chương 112 Uỷ khuất
113 Chương 113 Phát sốt
114 Chương 114 Chỉ biết thở dài và đợi chờ sự thay đổi
115 Chương 115 Vùng vẫy
116 Chương 116 Ghét bỏ
117 Chương 117 Lạnh nhạt
118 Chương 118 Cục diện rối ren
119 Chương 119 Thăm dò
120 Chương 120 Kẻ Thiếu nghị lực
121 Chương 121 Mon men lấy lòng
122 Chương 122 Dần thay đổi
123 Chương 123 Thực Sự Thay Tâm Đổi Tính?
124 Chương 124 Từ đâu chui lên một hài tử!!
125 Chương 125 Niềm vui nhỏ bé
126 Chương 126 Nhớ
127 Chương 127 Ngóng bóng hình ai?
128 Chương 128 Tin tốt
129 Chương 129 Nhảy múa trong mưa.
130 Chương 130 Chiến Trường hỗn loạn
131 Chương 131 Thế Hiểm Nguy
132 Chương 132 Cứu tỷ của y
133 Chương 133 Là Hoàng Thành
134 Chương 134 Gắng thêm một chút
135 Chương 135 Tỷ tỷ
136 Chương 136 Phức tạp mà đợi
137 Chương 137 Phải khởi nghĩa thành công!
138 Chương 138 Thời cơ
139 Chương 139 Tin tốt tới quân khởi nghĩa
140 Chương 140 Phá cổng thành
141 Chương 141 Phụ và tử
142 Chương 142 Không phải là năm đó đã chết rồi sao
143 Chương 143 Sự thật phơi bày
144 Chương 144 Con giết cha là nhà có phúc
145 Chương 145 Mất
146 Chương 146 Đau khổ
147 Chương 147 Gặp lại...
148 Chương 148 Nói chuyện...
149 Chương 149 Giãi bày tâm tư...
150 Chương 150 Đại bá là kẻ xấu
151 Chương 151 Gọi ta là Cẩn Nghiêm
152 Chương 152 Một lời khen
153 Chương 153 Dịu dàng đổi thay
154 Chương 154 Giấu diếm
155 Chương 155 Cáu giận vì y
156 Chương 156 Tin tưởng
157 Chương 157 Làm sao có thể nói ra tất cả...
158 Chương 158 Ra ngoài
159 Chương 159 Sự thật đau thương
160 Chương 160 Thương Ngươi
161 Chương 161 Lặng thầm yêu thương
162 Chương 162 Dịu dàng như nắng
163 Chương 163 Giải quyết vấn đề
164 Chương 164 Mỗi phút giây đều đổi thay
165 Chương 165 Phiền não
166 Chương 166 Muốn thăm người trời
167 Chương 167 Ngủ yên...
168 Chương 168 Quay lại
169 Chương 169 Bước tiến thứ tư
170 Chương 170 Trước lúc đến
171 Chương 171 Hạ Phủ
172 Chương 172 Hạ Ngạn Nhi
173 Chương 173 Buồn của y
174 Chương 174 Hạ Lão Gia 1
175 Chương 175 Hạ Lão Gia 2
176 Chương 176 Hạ Lão Gia 3
177 Chương 177 Hạ Lão Gia 4
178 Chương 178 Không ngoan...
179 Chương 179 Dạy dỗ
180 Chương 180 Thành Phủ
181 Chương 181 Kéo gần khoảng cách bằng lời nói
182 Chương 182 Lễ Hội Thu Minh 1
183 Chương 183 Lễ Hội Thu Minh 2
184 Chương 184 Kẹo hồ lô ngào đường
185 Chương 185 Đò giấy
186 Chương 186 Bảo mẫu
187 Chương 187 Uớc Nguyện Đời Người
188 Chương 188 Xú Uế
189 Chương 189 Bán vào nhà thổ
190 Chương 190 Điềm
191 Chương 191 Vẫn là tội chạy loạn?
192 Chương 192 Đem trở lại
193 Chương 193 Mua
194 Chương 194 Thêm một người
195 Chương 195 Cần phải đủ lớn để hiểu chuyện
196 Chương 196 Yêu ta
197 Chương 197 Dạy dỗ nên người
198 Chương 198 Thêm một thành viên
199 Chương 199 Cái tên là cái Hồn Người
200 Chương 200 Phiêu Vân
201 Chương 201 Nuôi trẻ không giống nuôi chó
202 Chương 202 Nghiêu Bá Bá
203 Chương 203 Tân Kinh Đô
204 Chương 204 Hoàng Cung
205 Chương 205 Sách
206 Chương 206 Đệ Đệ Của Người
207 Chương 207 Hôn trộm
208 Chương 208 Ôm chặt ái nhân
209 Chương 209 Thoải mái
210 Chương 210 Thương Điền
211 Chương 211 Chân được khám bởi một kẻ vô sỉ
212 Chương 212 Quốc sự vài chữ vẫn là quốc sự
213 Chương 213 Quế
214 Chương 214 Cơm
215 Chương 215 Nhân
216 Chương 216 Đôi mắt của người mẹ
217 Chương 217 Ca Ca biết rồi
218 Chương 218 Hoạ
219 Chương 219 Lương Thiện sao...
220 Chương 220 Xót ai vì ai
221 Chương 221 Cười
222 Chương 223 Tình thương dành cho một đứa trẻ
223 Chương 224 Thuốc chữa chân
224 Chương 225 Vì ai mà tiến
225 Chương 226 Cục cưng
226 Chương 227 Làm không nghỉ
227 Chương 228 Làm tiếp đi
228 Chương 229 Người lớn cũng bị mắng
229 Chương 230 Răn
230 Chương 231 Đại Cung
231 Chương 232 Tình?
232 Chương 233 Huynh Đệ
233 Chương 234 Sách Thời Trẻ Của Hoàng Đế?
234 Chương 235 Dỗi
235 Chương 236 Hồi quốc
236 Chương 237 Hồi hộp
237 Chương 238 Biết
238 Chương 239 Lớn trước tuổi
239 Chương 240 Cả ca ca lẫn phụ hoàng đều đã chết
240 Chương 241 Chưa chết
241 Chương 242 Biết làm sao?
242 Chương 243 Em là ai?
243 Chương 244 Nhớ nhớ quên quên
244 Chương 245 Bất thường
245 Chương 246 Y Hạnh Vương Phi
Chapter

Updated 245 Episodes

1
Chương 1 Đứa Con hoang ở Hạ Phủ
2
Chương 2 Nô Lệ ẩn tại Biệt Viện
3
Chương 3 Kẻ Thay Thế
4
Chương 4 Tân nương Nhị Hoàng Tử
5
Chương 5 Hàng ngày
6
Chương 6 Mùa xuân đầu tiên
7
Chương 7 Bắc Triều Nội Sự
8
Chương 8 Đã qua gần ba đông
9
Chương 9 Hắc Nhân Y
10
Chương 10 Bỗng dưng mọc ra một cái đại phiền phức
11
Chương 11 Đại Phiền Phức Mặt Dày
12
Chương 12 Loạn hết cả rồi
13
Chương 13 Bịt mắt bắt người
14
Chương 14 Ép Buộc Quá Đáng
15
Chương 15 Nô Hầu [ Nhịp đời của một Nô Hầu ]
16
Chương 16 Nô Hầu [ Phương Tâm ]
17
Chương 17 Nô Hầu [ Mĩ Thực Mĩ Vị ]
18
Chương 18 Nô Hầu [ Cùm Xích Đôi Chân]
19
Chương 19 Ký Thảo Nô Hầu [Lạc Ấn trên da thịt]
20
Chương 20 Chiến Thần Uy - Quá khứ
21
Chương 21 Chiến Thần Uy - Xuất Chinh Bất Đắc Dĩ
22
Chương 22 Lập Đại Công
23
Chương 23 Không Phải Hoàng Thất?
24
Chương 24 Những người duy nhất quan tâm
25
Chương 25 Mục Tiêu Ám Sát
26
Chương 26 Thược Viêm Độc Dược
27
Chương 27 Hắn Chưa Chết Nhưng Ai Cũng Rất Đau-Kết Thúc Quá Khứ
28
Chương 28 Bản Tính Hung Tàn
29
Chương 29 Thức Ăn
30
Chương 30 Bạt Tai
31
Chương 31 Phiến Quân
32
Chương 32 Núi An Nam - Biên Giới Bắc Triều
33
Chương 33 Tiểu Thanh đệ đệ
34
Chương 34 Quỳ gối
35
Chương 35 Thô Bạo
36
Chương 36 Hung Danh Bạo Tàn
37
Chương 37 Lồng Chim
38
Chương 38 Giam Cầm Chiếm Hữu
39
Chương 39 Chỉ Cần Lý Do
40
Chương 40 Là dạy dỗ hay chỉ là thoả mãn?
41
Chương 41 Hành Hạ Âm Ỉ
42
Chương 42 Chu Húc Nghiêu và Phương Tâm
43
Chương 43 Kẻ nói người im
44
Chương 44 Có một chút đau lòng
45
Chương 45 Một chút cảm giác nảy nở
46
Chương 46 Thương Thế
47
Chương 47 Ta không thích nam nhân
48
Chương 48 Hoảng sợ trong vỗ về
49
Chương 49 Vụng về dạy bảo
50
Chương 50 Sai Lầm trong cơm say
51
Chương 51 Bỏ Trốn
52
Chương 52 Gặp mặt người đồng cảnh ngộ
53
Chương 53 Ta giúp ngươi phá xích
54
Chương 54 Dũng Khí Dám Bỏ Chạy
55
Chương 55 Cách tự do một cái với tay
56
Chương 56 Thịnh nộ
57
Chương 57 Hạ Tiện
58
Chương 58 Một miệng cười một lòng đau
59
Chương 59 Chua xót cõi lòng
60
Chương 60 Vật sở hữu
61
Chương 61 Phế Vật Cũng Khiến Hắn Có Chút Nhói Trong Tim
62
Chương 62 Bàn Tán
63
Chương 63 Một chút ôn nhu thất thường
64
Chương 64 Một Ngày Không Có Bạo Lực
65
Chương 65 Đi tới Trấn Hào Giang
66
Chương 66 Nô tài chẳng qua chỉ là một món đồ
67
Chương 67 Không còn đem lòng tương tư
68
Chương 68 Lục Liên Hoa Cô Nương
69
Chương 69 Gặp lại người quen cũ
70
Chương 70 Sự Ôn Nhu và Sự Bạo Tàn
71
Chương 71 Đánh Người Này Doạ Kẻ Khác
72
Chương 72 Chết tâm vẫn biết đau đớn
73
Chương 73 Có xứng không?
74
Chương 74 Nóng nảy
75
Chương 75 Trừng Phạt [ Đau đớn tâm can ]
76
Chương 76 Mưa
77
Chương 77 Phạt
78
Chương 78 Thống thiết cầu xin
79
Chương 79 Vẫn là không nên được sinh ra
80
Chương 80 Nghĩ lại xem...
81
Chương 81 Ôn nhu nhiều chút, mau tỉnh lại đi
82
Chương 82 Tỷ tỷ
83
Chương 83 Không uổng bốn năm ròng
84
Chương 84 Liên quan tới đệ đệ thì đều đanh thép
85
Chương 85 Tỷ tỷ thương đệ, đệ là đứa trẻ ngoan
86
Chương 86 Ả là Lục Liên Hoa
87
Chương 87 Rời khỏi trấn Hào Giang
88
Chương 88 Tâm Tư Chẳng Bay Theo Gió
89
Chương 89 Bối Rối
90
Chương 90 Tiểu Mã, Hắc Mã, Đại Mã là ngựa tốt
91
Chương 91 Rửa chân
92
Chương 92 Hoá giải những lầm tưởng đau lòng
93
Chương 93 Sự ôn tồn bất thường của kẻ bạo lực
94
Chương 94 Bước đầu thay tâm đổi tính
95
Chương 95 Đây mới là nơi gọi là nhà
96
Chương 96 Bắc Trại - một khởi đầu mới
97
Chương 97 Rượu chuốc thân say
98
Chương 98 Người say không biết nói dối
99
Chương 99 Là sự thật
100
Chương 100 Khóc lóc thảm thương
101
Chương 101 Điên hết cả rồi
102
Chương 102 Chiến Tranh
103
Chương 103 Tội lỗi
104
Chương 104 Tất cả là của hắn
105
Chương 105 Quan trọng nhất
106
Chương 106 Không đem ngươi theo được
107
Chương 107 Ở Một Mình
108
Chương 108 Triều An
109
Chương 109 Một ca ca tốt
110
Chương 110 Chỉ một chút ghen tị thôi
111
Chương 111 Trở lại điểm xuất phát ban đầu
112
Chương 112 Uỷ khuất
113
Chương 113 Phát sốt
114
Chương 114 Chỉ biết thở dài và đợi chờ sự thay đổi
115
Chương 115 Vùng vẫy
116
Chương 116 Ghét bỏ
117
Chương 117 Lạnh nhạt
118
Chương 118 Cục diện rối ren
119
Chương 119 Thăm dò
120
Chương 120 Kẻ Thiếu nghị lực
121
Chương 121 Mon men lấy lòng
122
Chương 122 Dần thay đổi
123
Chương 123 Thực Sự Thay Tâm Đổi Tính?
124
Chương 124 Từ đâu chui lên một hài tử!!
125
Chương 125 Niềm vui nhỏ bé
126
Chương 126 Nhớ
127
Chương 127 Ngóng bóng hình ai?
128
Chương 128 Tin tốt
129
Chương 129 Nhảy múa trong mưa.
130
Chương 130 Chiến Trường hỗn loạn
131
Chương 131 Thế Hiểm Nguy
132
Chương 132 Cứu tỷ của y
133
Chương 133 Là Hoàng Thành
134
Chương 134 Gắng thêm một chút
135
Chương 135 Tỷ tỷ
136
Chương 136 Phức tạp mà đợi
137
Chương 137 Phải khởi nghĩa thành công!
138
Chương 138 Thời cơ
139
Chương 139 Tin tốt tới quân khởi nghĩa
140
Chương 140 Phá cổng thành
141
Chương 141 Phụ và tử
142
Chương 142 Không phải là năm đó đã chết rồi sao
143
Chương 143 Sự thật phơi bày
144
Chương 144 Con giết cha là nhà có phúc
145
Chương 145 Mất
146
Chương 146 Đau khổ
147
Chương 147 Gặp lại...
148
Chương 148 Nói chuyện...
149
Chương 149 Giãi bày tâm tư...
150
Chương 150 Đại bá là kẻ xấu
151
Chương 151 Gọi ta là Cẩn Nghiêm
152
Chương 152 Một lời khen
153
Chương 153 Dịu dàng đổi thay
154
Chương 154 Giấu diếm
155
Chương 155 Cáu giận vì y
156
Chương 156 Tin tưởng
157
Chương 157 Làm sao có thể nói ra tất cả...
158
Chương 158 Ra ngoài
159
Chương 159 Sự thật đau thương
160
Chương 160 Thương Ngươi
161
Chương 161 Lặng thầm yêu thương
162
Chương 162 Dịu dàng như nắng
163
Chương 163 Giải quyết vấn đề
164
Chương 164 Mỗi phút giây đều đổi thay
165
Chương 165 Phiền não
166
Chương 166 Muốn thăm người trời
167
Chương 167 Ngủ yên...
168
Chương 168 Quay lại
169
Chương 169 Bước tiến thứ tư
170
Chương 170 Trước lúc đến
171
Chương 171 Hạ Phủ
172
Chương 172 Hạ Ngạn Nhi
173
Chương 173 Buồn của y
174
Chương 174 Hạ Lão Gia 1
175
Chương 175 Hạ Lão Gia 2
176
Chương 176 Hạ Lão Gia 3
177
Chương 177 Hạ Lão Gia 4
178
Chương 178 Không ngoan...
179
Chương 179 Dạy dỗ
180
Chương 180 Thành Phủ
181
Chương 181 Kéo gần khoảng cách bằng lời nói
182
Chương 182 Lễ Hội Thu Minh 1
183
Chương 183 Lễ Hội Thu Minh 2
184
Chương 184 Kẹo hồ lô ngào đường
185
Chương 185 Đò giấy
186
Chương 186 Bảo mẫu
187
Chương 187 Uớc Nguyện Đời Người
188
Chương 188 Xú Uế
189
Chương 189 Bán vào nhà thổ
190
Chương 190 Điềm
191
Chương 191 Vẫn là tội chạy loạn?
192
Chương 192 Đem trở lại
193
Chương 193 Mua
194
Chương 194 Thêm một người
195
Chương 195 Cần phải đủ lớn để hiểu chuyện
196
Chương 196 Yêu ta
197
Chương 197 Dạy dỗ nên người
198
Chương 198 Thêm một thành viên
199
Chương 199 Cái tên là cái Hồn Người
200
Chương 200 Phiêu Vân
201
Chương 201 Nuôi trẻ không giống nuôi chó
202
Chương 202 Nghiêu Bá Bá
203
Chương 203 Tân Kinh Đô
204
Chương 204 Hoàng Cung
205
Chương 205 Sách
206
Chương 206 Đệ Đệ Của Người
207
Chương 207 Hôn trộm
208
Chương 208 Ôm chặt ái nhân
209
Chương 209 Thoải mái
210
Chương 210 Thương Điền
211
Chương 211 Chân được khám bởi một kẻ vô sỉ
212
Chương 212 Quốc sự vài chữ vẫn là quốc sự
213
Chương 213 Quế
214
Chương 214 Cơm
215
Chương 215 Nhân
216
Chương 216 Đôi mắt của người mẹ
217
Chương 217 Ca Ca biết rồi
218
Chương 218 Hoạ
219
Chương 219 Lương Thiện sao...
220
Chương 220 Xót ai vì ai
221
Chương 221 Cười
222
Chương 223 Tình thương dành cho một đứa trẻ
223
Chương 224 Thuốc chữa chân
224
Chương 225 Vì ai mà tiến
225
Chương 226 Cục cưng
226
Chương 227 Làm không nghỉ
227
Chương 228 Làm tiếp đi
228
Chương 229 Người lớn cũng bị mắng
229
Chương 230 Răn
230
Chương 231 Đại Cung
231
Chương 232 Tình?
232
Chương 233 Huynh Đệ
233
Chương 234 Sách Thời Trẻ Của Hoàng Đế?
234
Chương 235 Dỗi
235
Chương 236 Hồi quốc
236
Chương 237 Hồi hộp
237
Chương 238 Biết
238
Chương 239 Lớn trước tuổi
239
Chương 240 Cả ca ca lẫn phụ hoàng đều đã chết
240
Chương 241 Chưa chết
241
Chương 242 Biết làm sao?
242
Chương 243 Em là ai?
243
Chương 244 Nhớ nhớ quên quên
244
Chương 245 Bất thường
245
Chương 246 Y Hạnh Vương Phi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play