Chương 8: Em quên rồi

"Tích tắc... tích tắc..."

Chuông đồng hồ phát ra tiếng kêu báo hiệu đã 7h tối.

Quận Hy Ca vừa mới tắm xong, cô được người hầu hỗ trợ ngồi vào xe lăn. Trước mặt cô là một ô cửa nhỏ, gió từ ngoài phả vào từng cơn từng cơn êm ả, thổi bay những sợi tóc vừa thẳng vừa dài, đưa mùi hương thơm ngát lan khắp căn phòng rộng lớn.

Lúc này, Quận Hy Ca đang yên tĩnh cúi đầu, trên tay cầm một cuốn sách y học dày cộp.

Ngành y đối với Quận Hy Ca có sức hấp dẫn rất lớn, mặc dù hiện tại cô không thể cầm dao phẫu thuật được nữa, thế nhưng tinh thần ham học hỏi thì chưa bao giờ dừng lại.

Từ nhỏ, cô đã có ước mơ trở thành bác sĩ. Phấn đấu bao nhiêu năm, ra trường, làm thực tập trong bệnh viện, bằng sự nỗ lực cùng tài năng của bản thân, khó khăn lắm cô mới có thể leo lên đến vị trí cao quý kia, được mọi người gọi một tiếng "bàn tay vàng" của khoa ngoại Đế Đô. Ấy vậy mà đáng tiếc... chỉ sau một đêm ngắn ngủi, gần như tất cả mọi thứ cô có trong tay đều đã không cánh mà bay, nhanh đến nỗi cô không phản ứng kịp.

Cho đến tận bây giờ, dường như Quận Hy Ca vẫn còn ám ảnh sâu sắc về cái đêm mà mình bị tai nạn giao thông. Cả người cô bị đầu xe tải đâm vào, mạnh mẽ hất văng hàng chục mét. Lúc ấy, cô mới hiểu được cảm giác tuyệt vọng khi phải chờ đợi cái chết nó đau khổ cỡ nào.

Sinh mệnh mờ nhạt giống như một sợi chỉ mảnh, cô gái nằm sõng soài trên nền đất lạnh lẽo, bẩn thỉu, cánh môi mấp máy không thốt nên lời. Dòng máu đỏ tươi tuôn chảy, nhuốm lên chiếc áo blouse trắng toát. Tứ chi cô lạnh ngắt, cứng đờ và tê liệt, chính cú va chạm này đã cướp đi cả đôi chân lẫn sự nghiệp của cô...

Quận Hy Ca hít sâu một hơi nhằm dằn xuống nỗi bi thương trong lòng, cô nhẹ nhàng gập sách lại, đặt trả lại trên giá. Cuốn sách này không phải của cô, nó là của Diêm Dụ. Hình như anh cũng nghiên cứu một chút về ngành y.

"Hy Ca."

Diêm Dụ từ ngoài bước vào, anh mặc một bộ quần áo ở nhà, trông rất thoải mái, mái tóc còn chưa kịp khô.

Hễ nhìn thấy bản mặt của Diêm Dụ, tâm tình Quận Hy Ca lại bực bội khác thường. Cô đưa mắt lườm người đàn ông, không lạnh không nhạt nói: "Chúng ta không thân thiết, cho nên anh đừng có mở miệng ra là Hy Ca này, Hy Ca nọ."

Diêm Dụ giương giương khóe môi, anh kề sát vào tai cô, nói một câu không rõ ý vị: "Vợ chồng còn không thân thiết, vậy như nào mới tính là thân thiết? Chẳng lẽ... là bạn giường?"

Hơi thở nóng ấm của anh khiến cô vô thức rụt cổ. Quận Hy Ca nhíu mày, không đáp mà hỏi ngược lại: "Nếu là bạn giường thì có lẽ anh đã thân thiết với không ít người nhỉ?"

"Từ trước đến nay tôi chỉ thân với mình em."

Nghe vậy, ánh mắt Quận Hy Ca khẽ chớp sáng, một lát sau, cô chậm rãi chà hai ngón tay vào nhau, thấp giọng cười châm biếm: "Diêm thiếu, vậy mời anh nhường cơ hội cho người khác, sự thân mật này... tôi đây không có gan nhận."

Từng câu từng chữ đều thấm đẫm sự khinh ghét và chê bai rõ ràng. Sắc mặt cô gái không tồn tại một chút cảm xúc dư thừa, so với một người máy đã được lập trình sẵn thì cũng không có quá nhiều khác biệt.

Diêm Dụ sa sầm mặt, đôi mắt thăm thẳm lóe lên tia bén nhọn. Nghĩ nghĩ, người đàn ông liền mỉm cười thâm trầm, anh đặt một bàn tay lên bờ vai mảnh khảnh, sau đó há miệng cắn vào cái ót thơm mềm của cô, hít nhè nhẹ.

"A!"

Hành động đột ngột này của anh khiến trái tim Quận Hy Ca giật lên thon thót. Một dòng điện không tên bỗng chốc lan tỏa khắp người cô, nhanh chóng chạy từ bàn chân lên đến đỉnh đầu, tê tê dại dại khó hiểu.

Cảm giác ẩm ướt tác động đến vô số sợi dây thần kinh, Quận Hy Ca giống như bị rắn cắn, cô không kịp suy nghĩ mà đã huých thẳng cùi chỏ vào khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Diêm Dụ, hơn nữa, sức lực thả ra còn có vẻ... hơi mạnh.

Chỉ thấy chưa đầy một giây sau, Diêm Dụ vốn đang đứng yên đã bị cô gái tuyệt tình đẩy xa. Đầu anh lệch hẳn sang một bên, gò má nhẵn nhụi nổi lên từng tầng sưng đỏ, vô hình trung đã tạo thành một sự tương phản chói mắt.

Quận Hy Ca trân trối nhìn anh, rồi lại rũ mắt nhìn bàn tay mình, thâm tâm không tránh khỏi kinh ngạc. Cô trở nên bạo lực như vậy từ khi nào? Trong vòng một ngày thôi, Diêm Dụ đã bị cô đánh cho không biết bao nhiêu lần...

"Quận Hy Ca, em có nhất thiết phải hành hạ tôi một cách trực tiếp thế này không?!"

Diêm Dụ ôm má xuýt xoa, đau chết anh mất thôi! Rốt cuộc người phụ nữ này có thù hận gì với anh? Không đánh anh thì cô ngứa tay à?

"Anh..."

Quận Hy Ca bặm môi, vẻ mặt hiện lên sự quẫn bách cùng cực. Không biết qua bao lâu, cô siết chặt mép váy, lạnh giọng nói thật to: "Tôi cảnh cáo anh một lần cuối, hãy tránh xa tôi ra, tốt nhất là đừng có động chạm vào tôi!"

Độ ấm trong mắt Diêm Dụ dần dần vơi bớt, anh nhếch mép, nụ cười ẩn chứa nét u uẩn khiến người ta cảm thấy khó chịu.

"Em quên rồi."

Áp bách của anh trút thẳng xuống đầu cô, Quận Hy Ca nhìn thấy trong đôi con ngươi đen láy ấy phảng phất một vệt nguy hiểm, nhưng nhiều hơn chính là sự thất vọng.

Anh đang thất vọng vì cái gì?

Có lẽ cô biết câu trả lời...

Quận Hy Ca cụp mi, tự đẩy xe lăn đi. Giữa lúc Diêm Dụ tưởng rằng cô muốn tìm cách để lảng tránh vấn đề, anh đã nghe cô bình bình nói: "Tôi không quên."

Vấn đề liên quan đến tính mạng, cô làm sao dám quên?

Từ khi bước chân vào cái nhà này, Quận Hy Ca thừa biết Diêm Dụ vẫn luôn giám sát mình, mọi động thái của cô lúc nào cũng nằm trong tầm mắt anh. Chính vì thế, cô chưa bao giờ lơ là cảnh giác hay để lộ điểm yếu...

Cô có thể nhìn ra bản chất thực của Diêm Dụ, anh là một người tâm cơ sâu rộng, cũng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Những lời đồn đại không mấy tốt đẹp kia, ha ha... chỉ để qua mắt thiên hạ mà thôi.

Diêm Dụ không biết nói gì, anh dò xét nhìn cô, thấy cô đang chật vật xoay sở với chiếc xe lăn, bèn gạt hết mọi chuyện ra sau gáy, đoạn tốt bụng hỏi nhỏ: "Cần tôi giúp em không?"

"Tôi tàn phế bên dưới chứ không phải bên trên."

Dứt lời, Quận Hy Ca đã đóng sầm cửa lại.

Diêm Dụ bất giác buồn bực, anh giơ chân đá vào cái bàn bên cạnh để xả giận. Lòng tự tôn của cô gái này rất cao, cô xa cách với người khác một thì lại xa cách với anh mười.

Trong tim cô, anh không chiếm được một góc nào cả.

Hot

Comments

Đỗ Hữu Đức

Đỗ Hữu Đức

🌻⚘👍

2022-12-19

0

Hủ Rùa nhưng thích review ngôn

Hủ Rùa nhưng thích review ngôn

ơ nhưng mà chỉ bị liệt chân chứ có bị gãy tay hay như nào đou ạ, sao lại k phẫu thuật được vậy tg ơi

2022-04-05

1

yến lê

yến lê

em quên ùi?? là quên gì zj tg ơi? hk hỉu đoạn này lắm

2022-02-14

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2 Chương 2: Rước dâu
3 Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4 Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5 Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6 Chương 6: Kí ức
7 Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8 Chương 8: Em quên rồi
9 Chương 9: Rung động
10 Chương 10: Gọi ông nội
11 Chương 11: Ý tưởng đen tối
12 Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13 Chương 13: Vấn đề nan giải
14 Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15 Chương 15: Bỏ thuốc
16 Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17 Chương 17: Sập bẫy rồi
18 Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19 Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20 Chương 20: Mài ra ăn
21 Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22 Chương 22: Chồng yêu
23 Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24 Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25 Chương 25: Cố Trình khó ở
26 Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27 Chương 27: Tìm em
28 Chương 28: Nội tâm giằng xé
29 Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30 Chương 30: Tôi thích là được
31 Chương 31: Nỗi lòng
32 Chương 32: Ghen tức
33 Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34 Chương 34: Cứng miệng
35 Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36 Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37 Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38 Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39 Chương 39: Thích
40 Chương 40: Trân trọng
41 Chương 41: Một người đàn ông tốt
42 Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43 Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44 Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45 Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46 Chương 46: Khi dễ
47 Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48 Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49 Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50 Chương 50: Anh yêu em
51 Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52 Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53 Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54 Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55 Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56 Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57 Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58 Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59 Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60 Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61 Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62 Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63 Chương 63: Dỗ
64 Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65 Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66 Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67 Chương 67: Con rể
68 Chương 68: Bà xã bí mật
69 Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70 Chương 70: Người chồng đảm đang
71 Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72 Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73 Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74 Chương 74: Ăn cắp
75 Chương 75: Cực kì già nua
76 Chương 76: Tôi là bác sĩ
77 Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78 Chương 78: Ích kỷ
79 Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80 Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81 Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82 Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83 Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84 Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85 Chương 85: Phát điên
86 Chương 86: Nửa năm
87 Chương 87: Thư
88 Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89 Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90 Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91 Chương 91: Em là của anh (H+)
92 Chương 92: Lựa chọn
93 Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94 Chương 94: Nhỏ nhen
95 Chương 95: Vị khách không mời
96 Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97 Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98 Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99 Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100 Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101 Chương 101: Tha thứ không khó
102 Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103 Chương 103: Ỷ lại
104 Chương 104: Dự định cầu hôn
105 Chương 105: Thời cơ đã đến
106 Chương 106: Dao cắt qua cổ
107 Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108 Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109 Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110 Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111 Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112 Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113 Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114 Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115 Chia sẻ
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2
Chương 2: Rước dâu
3
Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4
Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5
Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6
Chương 6: Kí ức
7
Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8
Chương 8: Em quên rồi
9
Chương 9: Rung động
10
Chương 10: Gọi ông nội
11
Chương 11: Ý tưởng đen tối
12
Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13
Chương 13: Vấn đề nan giải
14
Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15
Chương 15: Bỏ thuốc
16
Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17
Chương 17: Sập bẫy rồi
18
Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19
Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20
Chương 20: Mài ra ăn
21
Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22
Chương 22: Chồng yêu
23
Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24
Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25
Chương 25: Cố Trình khó ở
26
Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27
Chương 27: Tìm em
28
Chương 28: Nội tâm giằng xé
29
Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30
Chương 30: Tôi thích là được
31
Chương 31: Nỗi lòng
32
Chương 32: Ghen tức
33
Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34
Chương 34: Cứng miệng
35
Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36
Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37
Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38
Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39
Chương 39: Thích
40
Chương 40: Trân trọng
41
Chương 41: Một người đàn ông tốt
42
Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43
Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44
Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45
Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46
Chương 46: Khi dễ
47
Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48
Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49
Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50
Chương 50: Anh yêu em
51
Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52
Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53
Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54
Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55
Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56
Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57
Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58
Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59
Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60
Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61
Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62
Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63
Chương 63: Dỗ
64
Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65
Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66
Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67
Chương 67: Con rể
68
Chương 68: Bà xã bí mật
69
Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70
Chương 70: Người chồng đảm đang
71
Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72
Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73
Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74
Chương 74: Ăn cắp
75
Chương 75: Cực kì già nua
76
Chương 76: Tôi là bác sĩ
77
Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78
Chương 78: Ích kỷ
79
Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80
Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81
Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82
Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83
Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84
Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85
Chương 85: Phát điên
86
Chương 86: Nửa năm
87
Chương 87: Thư
88
Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89
Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90
Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91
Chương 91: Em là của anh (H+)
92
Chương 92: Lựa chọn
93
Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94
Chương 94: Nhỏ nhen
95
Chương 95: Vị khách không mời
96
Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97
Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98
Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99
Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100
Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101
Chương 101: Tha thứ không khó
102
Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103
Chương 103: Ỷ lại
104
Chương 104: Dự định cầu hôn
105
Chương 105: Thời cơ đã đến
106
Chương 106: Dao cắt qua cổ
107
Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108
Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109
Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110
Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111
Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112
Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113
Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114
Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115
Chia sẻ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play