Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ

Âu Dương Phương cau có phủi tay áo, miệng vẫn không ngừng cằn nhằn vài câu không rõ nghĩa. Đại khái khoảng mấy chục giây sau, hắn mới dời mắt khỏi chiếc áo hiệu Armani trên người, bực bội chửi thề trong lòng.

Ngay khi vừa bắt gặp cái nhìn sắc lẹm của Quận Hy Ca, hắn ta há hốc mồm vì sửng sốt.

Khuôn mặt Âu Dương Phương lướt qua vẻ kinh ngạc, hắn đưa tay vuốt môi, lộ ra nụ cười khinh khỉnh hàm chứa ý mỉa mai: "Đã lâu không gặp, vị hôn thê cũ của tôi."

Quận Hy Ca lạnh lùng thu mắt lại, dù chỉ nửa lời cũng không muốn nói, bởi vì cô thấy không đáng!

Nhìn Quận Hy Ca bày ra bộ dạng cao lãnh không đoái hoài gì đến mình, Âu Dương Phương cũng không tức giận, ngược lại còn bĩu môi cười cười: "Tàn phế rồi mà còn tỏ vẻ thanh cao cái rắm gì?"

"Anh nói ai tàn phế?!"

An Cửu nghe vậy thì bật dậy, rốt cuộc cũng không nhịn nhục nữa, cô quát một tiếng đanh thép, dữ dội.

Âu Dương Phương hếch cằm cười ha hả: "Ngoài tiểu thư của cô ra thì còn ai? Người từng mang ánh hào quang khi xưa bây giờ đã trở thành phế nhân, có thấy nực cười không hả? Yên phận ở nhà làm phu nhân nhà giàu không chịu, lại còn theo dõi tôi đến chỗ này. Quận Hy Ca, có phải cô nhớ tôi đến phát điên rồi không?"

Ánh mắt Quận Hy Ca lóe lên tia lạnh lẽo, cô thờ ơ mở miệng, không buồn nâng mắt nhìn hắn: "Phế nhân thì đã sao? So với rác rưởi bốc mùi hôi tanh, tôi tự thấy bản thân vẫn còn có giá trị..."

Cô dừng lại, bờ môi căng mọng kéo lên một độ cong ác liệt: "Chí ít thì tôi không hề bị người ta ghét bỏ như rác."

"Cô!"

Âu Dương Phương thẹn quá hóa giận, Quận Hy Ca đang mắng chửi hắn là rác ư?

Hắn gầm lên một tiếng rõ to, toan giơ tay tát cô thì đã bị An Cửu dứt khoát ngăn lại.

An Cửu đạp mạnh vào cẳng chân của Âu Dương Phương, hắn ta không giữ được thăng bằng, lập tức lảo đảo lùi về sau, thắt lưng thuận thế va vào mép bàn nhọn hoắt.

"Con điếm này!"

Sắc mặt Âu Dương Phương đỏ au, hắn phun ra những lời thô tục, tròng mắt trợn ngược vì đau.

Mọi người xung quanh bị động tĩnh này thu hút, bản năng hóng hớt trỗi dậy, một số người còn trực tiếp ngừng đũa mà sáp lại gần xem kịch hay.

An Cửu tức tối bồi cho hắn thêm một phát, lực còn mạnh hơn cả lần trước, đảm bảo rằng hắn sẽ phải nằm viện tĩnh dưỡng vài ngày.

"A!"

Âu Dương Phương vất vả né tránh nhưng hoàn toàn vô ích, hắn mặc dù là đàn ông nhưng lại không thể thoát khỏi vòng tay của một cô gái, hắn chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ thấy mất mặt.

Quận Hy Ca gằn giọng, đôi con ngươi sâu thẳm híp chặt: "Miệng chó không mọc được ngà voi. An Cửu, không cần thiết phải phí thì giờ với hắn."

"Vâng." An Cửu hừ lạnh dứ nắm đấm hăm dọa.

Những lời bàn tàn xì xào vang lên ầm ĩ, nhanh chóng biến nơi đây thành một cái chợ. Chính vào thời khắc này, một tốp bảo vệ cao lớn bỗng từ đâu ùa tới như nước lũ, kịp thời xuất hiện để giải tán đám đông và duy trì trật tự, ổn định.

"Cút đi!"

Âu Dương Phương trừng mắt với một tên bảo vệ trong số đó, hắn nhếch miệng, hùng hồn nói với Quận Hy Ca: "Nể mặt hai nhà từng quen biết, tôi sẽ bỏ qua cho cô lần này, nhưng nhất định không có lần sau. Tôi cấm cô không được phá hỏng buổi xem mắt của tôi, nếu không thì cô chết chắc!"

Hắn cứ ngỡ khi nghe những lời này, Quận Hy Ca sẽ rất cảm kích hoặc biết ơn hắn, thế nhưng, hắn chỉ thấy cô gái trước mặt lặng thinh không đáp, hai cánh tay thon nhỏ vòng ra đằng trước, trong mắt ngập tràn cảm xúc phiền toái cùng với buồn bực.

Âu Dương Phương chau mày, hắn kiêu căng phách lối tiếp: "Giữa tôi với cô đã không còn quan hệ gì nữa, cô đừng có như âm hồn bất tán mà bám dính lấy tôi không buông. Đức hạnh của cô ở đâu rồi hả, chồng cô không quản cô ư?"

"Âu Dương Phương, mẹ nó anh nói đủ chưa?! Vốn dĩ ban đầu đã không có quan hệ thì lấy đâu ra sau này?" Quận Hy Ca tức đến bật cười, cô cảm thấy đầu mình hơi nhức, "Tôi thiết nghĩ anh đánh giá cao bản thân quá rồi, loại người như anh có gì đáng để tôi lưu luyến không buông? Cho nên... anh hãy mau chóng biến khỏi tầm mắt của tôi được không?"

An Cửu hầm hầm nhìn Âu Dương Phương, âm thầm phỉ nhổ. Trước khi hôn ước được giải trừ, chính gã đàn ông này mới là người đeo bám Quận Hy Ca, thường xuyên lợi dụng cơ hội giở trò đồi bại. Ấy thế mà bây giờ hắn ta lại dám lật lọng, điêu toa, nói cứ như thể tiểu thư của cô và hắn từng có gian tình... Nếu điều này truyền ra ngoài, không biết còn có bao nhiêu người nghĩ xấu về Quận Hy Ca nữa.

An Cửu thoáng xót xa, ánh mắt ủ dột.

"Hừ, cô cứ chờ đấy!"

Âu Dương Phương nghiến răng quay người, thắt lưng đau nhói khiến hắn bước đi không vững. Bị sỉ nhục trước nhiều con mắt như vậy, mặt hắn có dày đến mấy cũng không chịu đựng nổi.

"Anh Phương..."

Một người phụ nữ có thân hình bốc lửa nũng nịu gọi hắn, tự nhiên bước đến rồi nhiệt tình khoác vào tay hắn, hỏi: "Anh làm gì mà lâu thế?"

Âu Dương Phương ngoái đầu lại, lạnh nhạt đáp: "Không có gì."

"Vậy chúng ta vào phòng thôi..." Giọng cô ta có chút cao, ý tứ ẩn chứa vẻ mờ ám.

Âu Dương Phương cố tỏ ra bình thường, hắn chần chờ một lát rồi cùng cô ta rời đi.

Quận Hy Ca nhìn bóng dáng người phụ nữ, có chút cảm giác quen thuộc. Đây chẳng phải là nữ bác sĩ thực tập trong bệnh viện mà cô từng làm trước kia sao?

Cô ta với Âu Dương Phương... hình như đang xem mắt.

Quận Hy Ca cúi đầu cười khẩy, quả là tra nam thì nên đi với tiện nữ.

Cô đã không ít lần vô tình chứng kiến cảnh tượng quan hệ xác thịt nóng bỏng giữa người phụ nữ này với một số đồng nghiệp nam trong bệnh viện. Bất ngờ hơn nữa là cô ta còn dám trơ trẽn uy hiếp cô không được tiết lộ cho người ngoài biết...

Thái độ lúc đó thật không khác gì mẹ thiên hạ, vênh váo, ngạo mạn, đắc ý. Quận Hy Ca còn tưởng rằng cô ta có chỗ dựa lớn lắm chứ?

Miệng lưỡi khô khốc lại, Quận Hy Ca liếc nhìn đồng hồ, cô uống tạm một ngụm nước, vừa vặn trông thấy Diêm Dụ đang đến gần.

Áo sơ mi màu trắng của anh bị ướt đẫm một mảng, dính sát vào da thịt, vẻ mặt đen thui biểu thị tâm trạng cực kì không tốt.

Diêm Dụ nặn ra một nụ cười, anh hỏi: "Em đợi tôi có sốt ruột không?"

Quận Hy Ca: "Vì sao phải sốt ruột, anh cũng đâu phải là ra chiến trường đánh trận?"

Diêm Dụ: "..."

Cô gái này đúng là không có lương tâm, giả bộ quan tâm anh một chút thôi cũng không được à?!

"Anh... làm sao vậy?" Quận Hy Ca nhìn anh, không kìm được lên tiếng.

Vừa nhắc đến là Diêm Dụ lại thấy khó chịu, ai mà ngờ được lúc nãy ở nhà vệ sinh, anh đã bị một thằng nhóc nít ranh hất nước. Không sai, chính là một thằng nhóc 4 tuổi, nó không những hất nước mà còn cười toe toét làm mặt quỷ với anh nữa...

Diêm Dụ phụng phịu cầm lấy áo khoác: "Coi như hôm nay tôi bước nhầm chân xuống giường."

Hot

Comments

Nita bee

Nita bee

nhắm có lớn hơn gd chồng chị ko ? haha

2023-07-21

0

TÂM

TÂM

♥️

2021-10-02

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2 Chương 2: Rước dâu
3 Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4 Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5 Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6 Chương 6: Kí ức
7 Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8 Chương 8: Em quên rồi
9 Chương 9: Rung động
10 Chương 10: Gọi ông nội
11 Chương 11: Ý tưởng đen tối
12 Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13 Chương 13: Vấn đề nan giải
14 Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15 Chương 15: Bỏ thuốc
16 Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17 Chương 17: Sập bẫy rồi
18 Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19 Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20 Chương 20: Mài ra ăn
21 Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22 Chương 22: Chồng yêu
23 Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24 Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25 Chương 25: Cố Trình khó ở
26 Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27 Chương 27: Tìm em
28 Chương 28: Nội tâm giằng xé
29 Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30 Chương 30: Tôi thích là được
31 Chương 31: Nỗi lòng
32 Chương 32: Ghen tức
33 Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34 Chương 34: Cứng miệng
35 Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36 Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37 Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38 Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39 Chương 39: Thích
40 Chương 40: Trân trọng
41 Chương 41: Một người đàn ông tốt
42 Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43 Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44 Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45 Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46 Chương 46: Khi dễ
47 Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48 Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49 Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50 Chương 50: Anh yêu em
51 Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52 Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53 Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54 Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55 Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56 Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57 Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58 Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59 Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60 Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61 Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62 Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63 Chương 63: Dỗ
64 Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65 Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66 Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67 Chương 67: Con rể
68 Chương 68: Bà xã bí mật
69 Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70 Chương 70: Người chồng đảm đang
71 Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72 Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73 Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74 Chương 74: Ăn cắp
75 Chương 75: Cực kì già nua
76 Chương 76: Tôi là bác sĩ
77 Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78 Chương 78: Ích kỷ
79 Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80 Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81 Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82 Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83 Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84 Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85 Chương 85: Phát điên
86 Chương 86: Nửa năm
87 Chương 87: Thư
88 Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89 Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90 Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91 Chương 91: Em là của anh (H+)
92 Chương 92: Lựa chọn
93 Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94 Chương 94: Nhỏ nhen
95 Chương 95: Vị khách không mời
96 Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97 Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98 Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99 Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100 Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101 Chương 101: Tha thứ không khó
102 Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103 Chương 103: Ỷ lại
104 Chương 104: Dự định cầu hôn
105 Chương 105: Thời cơ đã đến
106 Chương 106: Dao cắt qua cổ
107 Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108 Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109 Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110 Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111 Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112 Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113 Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114 Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115 Chia sẻ
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2
Chương 2: Rước dâu
3
Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4
Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5
Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6
Chương 6: Kí ức
7
Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8
Chương 8: Em quên rồi
9
Chương 9: Rung động
10
Chương 10: Gọi ông nội
11
Chương 11: Ý tưởng đen tối
12
Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13
Chương 13: Vấn đề nan giải
14
Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15
Chương 15: Bỏ thuốc
16
Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17
Chương 17: Sập bẫy rồi
18
Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19
Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20
Chương 20: Mài ra ăn
21
Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22
Chương 22: Chồng yêu
23
Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24
Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25
Chương 25: Cố Trình khó ở
26
Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27
Chương 27: Tìm em
28
Chương 28: Nội tâm giằng xé
29
Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30
Chương 30: Tôi thích là được
31
Chương 31: Nỗi lòng
32
Chương 32: Ghen tức
33
Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34
Chương 34: Cứng miệng
35
Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36
Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37
Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38
Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39
Chương 39: Thích
40
Chương 40: Trân trọng
41
Chương 41: Một người đàn ông tốt
42
Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43
Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44
Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45
Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46
Chương 46: Khi dễ
47
Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48
Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49
Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50
Chương 50: Anh yêu em
51
Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52
Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53
Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54
Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55
Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56
Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57
Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58
Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59
Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60
Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61
Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62
Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63
Chương 63: Dỗ
64
Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65
Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66
Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67
Chương 67: Con rể
68
Chương 68: Bà xã bí mật
69
Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70
Chương 70: Người chồng đảm đang
71
Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72
Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73
Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74
Chương 74: Ăn cắp
75
Chương 75: Cực kì già nua
76
Chương 76: Tôi là bác sĩ
77
Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78
Chương 78: Ích kỷ
79
Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80
Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81
Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82
Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83
Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84
Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85
Chương 85: Phát điên
86
Chương 86: Nửa năm
87
Chương 87: Thư
88
Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89
Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90
Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91
Chương 91: Em là của anh (H+)
92
Chương 92: Lựa chọn
93
Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94
Chương 94: Nhỏ nhen
95
Chương 95: Vị khách không mời
96
Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97
Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98
Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99
Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100
Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101
Chương 101: Tha thứ không khó
102
Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103
Chương 103: Ỷ lại
104
Chương 104: Dự định cầu hôn
105
Chương 105: Thời cơ đã đến
106
Chương 106: Dao cắt qua cổ
107
Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108
Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109
Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110
Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111
Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112
Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113
Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114
Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115
Chia sẻ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play