Chương 15: Bỏ thuốc

Bữa cơm kết thúc trong không khí hòa bình và yên ổn. Diêm Dụ nhàn hạ buông đũa, anh nháy mắt ra vẻ ám hiệu rồi nhẹ nhàng nói với Quận Hy Ca: "Em đợi tôi một chút."

Nói rồi, anh thong dong nâng bước rẽ qua dãy hành lang dài. Đi được một đoạn, anh bất chợt thấy gã đàn ông lúc nãy đang bận rộn chắp tay chỉ đạo nhân viên, trong giọng nói hình như còn xen lẫn cả sự lo lắng, sốt ruột.

"Mau lên, khách ở phòng số 13 đang đợi... Cô kia nữa, còn muốn chần chờ cái gì? Trời ạ, tôi đã bảo các cô phải quý trọng thời gian cơ mà..."

Cô gái bị gã đàn ông gọi tên, thoáng đần người, song, ánh mắt si mê trước sau vẫn không thèm chớp, cố chấp dán chặt lên cơ thể hoàn mỹ của Diêm Dụ. Bàn tay cầm đĩa của cô ta run run vì kích động, thâm tâm gào thét như hổ đói, chỉ hận không thể bổ nhào vào anh ngay lập tức.

Người đàn ông này thật sự vô cùng tuấn tú, cũng rất giống bạch mã hoàng tử mà cô ta hằng mơ ước!

"Này, cô kia!"

Gã đàn ông nói đến sùi bọt mép mà cô gái vẫn đứng đơ như tượng sáp. Ông tức giận cau mày, hoài nghi nhìn theo cô gái, còn chưa kịp mở miệng quát lên thì đã bị gương mặt lạnh nhạt của anh dọa sợ.

"Diêm thiếu... Sao ngài lại đến tận đây?!" Gã đàn ông buột miệng hô to.

Diêm Dụ khẽ nhếch môi, đôi đồng tử đen láy lướt một vòng rộng. Anh chỉ vào những món ăn đắt đỏ trên bàn, tùy tiện hỏi: "Có khách VIP à?"

Nhà hàng này là nơi dừng chân thường xuyên của các thương nhân, đại gia, những người thuộc tầng lớp thượng lưu, giàu có. Nhưng có một điều mà hầu hết thực khách đều nắm rõ, đó chính là không phải ai cũng có đủ đặc quyền để được làm thẻ VIP.

Nhân lúc đang rảnh rỗi, Diêm Dụ muốn tranh thủ khảo sát tình hình kinh doanh ở đây, tiện thể thu thập số liệu khách hàng để có thể kịp thời điều chỉnh phương án trong năm tới.

"Dạ, là Âu Dương gia ạ! Nghe nói hôm nay thiếu gia Âu Dương Phương đang xem mắt với một tiểu thư đài các vùng ngoại thành, chỗ thức ăn này đều là chuẩn bị cho bọn họ." Gã đàn ông vô tư thuật lại những gì mình nghe ngóng được, không hề biết rằng chỉ vì một câu nói này mà sắp có người gặp hạn.

Diêm Dụ nghe xong, sắc mặt hơi đổi.

Âu Dương Phương? Chính là cái tên đã từ hôn với Quận Hy Ca chỉ vì lý do cô bị tàn tật ư?

Vừa nghĩ đến đây, Diêm Dụ liền cảm thấy nóng máu. Anh siết hai tay thành đấm, trên bắp tay nổi cộm những đường gân chằng chịt, một tia sát ý toát lên trong mắt nhưng rất nhanh liền tiêu tán không còn một mảnh. Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, có thể nói tính kiềm chế và sự ngụy trang của người đàn ông này rất tốt.

Diêm Dụ bước hai bước lại gần con cua hoàng đế to bự đặt giữa bàn, anh vô thức gõ ngón tay, khóe miệng câu lên một nụ cười giễu cợt kèm âm hiểm.

Anh bỗng lên tiếng: "Chú có loại thuốc nào... có thể làm cho con người ta hưng phấn đến mức khó lòng chống cự lại không?"

"Ý của ngài là?" Gã đàn ông không chắc chắn hỏi lại. Đang yên đang lành thiếu gia cần loại thuốc đó làm gì?

Lẽ nào...

Trong đầu xẹt qua hình ảnh của người phụ nữ tàn tật có ngoại hình kiều diễm ban nãy, ông ta nuốt nước bọt, nhìn Diêm Dụ với ánh mắt ý vị.

Gu của thiếu gia sẽ không mặn thế chứ?

"Không có à?"

Diêm Dụ đã có chút mất kiên nhẫn, hai đầu chân mày cũng bắt đầu nhíu lại. Anh không muốn để cô phải chờ đợi lâu.

"Có, có, tôi đi lấy ngay đây."

Gã đàn ông hoảng hồn chạy như bay, trong lòng thầm lẩm nhẩm xin lỗi Quận Hy Ca một ngàn lần. Ông chỉ là một quản lý nhỏ nhoi, dù có xót thương cho số phận người khác thì cũng lực bất tòng tâm.

Ai cũng biết Diêm Dụ có tính ham muốn cao, dường như không phải ở mức bình thường nữa. Chỉ có thể trách cô gái kia xui xẻo, xuất hiện đúng lúc thiếu gia đang "lên cơn"...

Không lâu lắm, gã đàn ông đã đưa cho Diêm Dụ một gói thuốc nhỏ bằng hai ngón tay, ông ta quệt mồ hôi đang rỏ tong tỏng trên trán, khó nhọc thở từng hơi.

"Thiếu gia, đây đã là loại mạnh nhất rồi ạ."

Diêm Dụ mỉm cười, nhanh chóng xé toạc gói thuốc ra, anh khoát tay: "Rất tốt, tháng này với tháng sau chú được tăng lương gấp đôi."

"Thật sao ạ? Nhưng..."

Ông chú quản lý vừa mới vui mừng thì đã thấy lương tâm cắn rứt, ông ngập ngừng muốn nói lại thôi, hoàn toàn không biết mình đã hiểu lầm.

"Sao vậy? Chú vẫn chưa thỏa mãn?"

Diêm Dụ vừa nói vừa lén lút rắc một ít bột vào các món ăn trên bàn, động tác kín đáo, nhanh lẹ. Nếu không để ý thì sẽ rất khó phát hiện, bởi cả quá trình anh chỉ tốn mất 3 giây.

"Chú không cần thì để tôi nhường..."

"Thiếu gia!" Lời của Diêm Dụ bị ông cắt ngang: "Tôi đương nhiên là cần, cảm ơn ngài vì đã chiếu cố."

Giữa đồng tiền với tình người, ông ta chọn vế trước. Những ân oán cá nhân của người giàu, ông ta không thể dính vào, bằng không sẽ rất rắc rối.

Nếu Diêm Dụ mà biết ông ta suy nghĩ nhiều như vậy thì anh hẳn đã vỗ bàn cười phì. Đúng là anh muốn ngủ với Quận Hy Ca, nhưng không phải bằng cách hèn mọn này. Anh muốn đường đường chính chính ngủ với cô!

Không biết tự bao giờ, ý nghĩ này đã mọc mầm và cắm rễ trong khối óc của anh... Chỉ là bây giờ, tạm thời anh vẫn chưa thể nhận thức rõ ràng.

Diêm Dụ xoay người ném vỏ gói thuốc vào sọt rác, anh không mặn không nhạt nói với gã quản lý: "Phục vụ những món này cho Âu Dương Phương, nhớ phải thật cẩn thận, chu đáo vào. Không nhận được đánh giá 5 sao từ anh ta thì tuyệt đối không cho rời đi. Tiền lương tháng này của chú tăng hay giảm đều nhờ vào lần này, biểu hiện cho tốt nhé!"

Ông chú ngơ ngác gật gật đầu, cái thì hiểu cái lại không. Ngay khi Diêm Dụ vừa khuất dạng, ông liền nghiêm nghị nói với cô gái kia: "Thu lại cái mơ tưởng vớ vẩn đó đi. Đấy là ông chủ của cô."

"Ông chủ ạ?"

Cô gái trợn to mắt, hơi nghiêng đầu. Cô ta nhớ mang máng khi nãy ông chủ đã vứt gói thuốc kia rồi. Vốn định hỏi ông chú quản lý hành động này là có ý gì, rồi tại sao ông chủ lại làm như vậy, lấy đồ xong lại thẳng tay bỏ đi, người giàu thật là khó hiểu.

"Chú, tôi thấy..."

Ơ, người đâu mất rồi?

Ngoài bàn ăn, Quận Hy Ca đang gọi điện báo bình an cho ba mẹ ở nhà. Cô nói: "An Cửu đã giúp con xử lý ổn thỏa, ba mẹ đừng lo nữa, không khéo lại ảnh hưởng sức khỏe... Con ở Diêm gia không bị bắt nạt đâu, mới có 2 ngày ba mẹ đã nhớ con rồi à?"

Thần sắc Quận Hy Ca ánh lên nét vui vẻ, nụ cười nở rộ như hoa buổi sớm, long lanh còn ướt sương. Cô nói thêm vài câu rồi bịn rịn cúp máy.

Đột nhiên, cánh tay trái của cô bị một lực đụng mạnh, "cộp" một tiếng đập vào lưng ghế. Cô đau đớn ôm tay, ngẩng đầu lên, thế mà người đụng cô không ai khác lại chính là vị hôn phu cũ Âu Dương Phương - tên cặn bã đã làm rùm beng vụ từ hôn của hai người trước giới truyền thông một tháng trước.

 

🥀👍👍👍

Đừng quên like, vote, bình luận nha!

Hot

Comments

Nita bee

Nita bee

truyện cũng hài đấy chứ tg viết văn phong cũng ok, ít sai chính tả hơn khối ng
ko biết sao vẫn flop dữ v

2023-07-21

0

Nita bee

Nita bee

tui cười chết

2023-07-21

0

Đỗ Hữu Đức

Đỗ Hữu Đức

👍👍👍

2022-12-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2 Chương 2: Rước dâu
3 Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4 Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5 Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6 Chương 6: Kí ức
7 Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8 Chương 8: Em quên rồi
9 Chương 9: Rung động
10 Chương 10: Gọi ông nội
11 Chương 11: Ý tưởng đen tối
12 Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13 Chương 13: Vấn đề nan giải
14 Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15 Chương 15: Bỏ thuốc
16 Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17 Chương 17: Sập bẫy rồi
18 Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19 Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20 Chương 20: Mài ra ăn
21 Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22 Chương 22: Chồng yêu
23 Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24 Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25 Chương 25: Cố Trình khó ở
26 Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27 Chương 27: Tìm em
28 Chương 28: Nội tâm giằng xé
29 Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30 Chương 30: Tôi thích là được
31 Chương 31: Nỗi lòng
32 Chương 32: Ghen tức
33 Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34 Chương 34: Cứng miệng
35 Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36 Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37 Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38 Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39 Chương 39: Thích
40 Chương 40: Trân trọng
41 Chương 41: Một người đàn ông tốt
42 Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43 Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44 Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45 Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46 Chương 46: Khi dễ
47 Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48 Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49 Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50 Chương 50: Anh yêu em
51 Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52 Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53 Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54 Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55 Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56 Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57 Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58 Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59 Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60 Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61 Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62 Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63 Chương 63: Dỗ
64 Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65 Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66 Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67 Chương 67: Con rể
68 Chương 68: Bà xã bí mật
69 Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70 Chương 70: Người chồng đảm đang
71 Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72 Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73 Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74 Chương 74: Ăn cắp
75 Chương 75: Cực kì già nua
76 Chương 76: Tôi là bác sĩ
77 Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78 Chương 78: Ích kỷ
79 Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80 Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81 Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82 Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83 Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84 Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85 Chương 85: Phát điên
86 Chương 86: Nửa năm
87 Chương 87: Thư
88 Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89 Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90 Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91 Chương 91: Em là của anh (H+)
92 Chương 92: Lựa chọn
93 Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94 Chương 94: Nhỏ nhen
95 Chương 95: Vị khách không mời
96 Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97 Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98 Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99 Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100 Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101 Chương 101: Tha thứ không khó
102 Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103 Chương 103: Ỷ lại
104 Chương 104: Dự định cầu hôn
105 Chương 105: Thời cơ đã đến
106 Chương 106: Dao cắt qua cổ
107 Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108 Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109 Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110 Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111 Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112 Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113 Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114 Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115 Chia sẻ
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2
Chương 2: Rước dâu
3
Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4
Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5
Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6
Chương 6: Kí ức
7
Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8
Chương 8: Em quên rồi
9
Chương 9: Rung động
10
Chương 10: Gọi ông nội
11
Chương 11: Ý tưởng đen tối
12
Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13
Chương 13: Vấn đề nan giải
14
Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15
Chương 15: Bỏ thuốc
16
Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17
Chương 17: Sập bẫy rồi
18
Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19
Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20
Chương 20: Mài ra ăn
21
Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22
Chương 22: Chồng yêu
23
Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24
Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25
Chương 25: Cố Trình khó ở
26
Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27
Chương 27: Tìm em
28
Chương 28: Nội tâm giằng xé
29
Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30
Chương 30: Tôi thích là được
31
Chương 31: Nỗi lòng
32
Chương 32: Ghen tức
33
Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34
Chương 34: Cứng miệng
35
Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36
Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37
Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38
Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39
Chương 39: Thích
40
Chương 40: Trân trọng
41
Chương 41: Một người đàn ông tốt
42
Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43
Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44
Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45
Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46
Chương 46: Khi dễ
47
Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48
Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49
Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50
Chương 50: Anh yêu em
51
Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52
Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53
Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54
Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55
Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56
Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57
Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58
Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59
Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60
Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61
Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62
Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63
Chương 63: Dỗ
64
Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65
Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66
Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67
Chương 67: Con rể
68
Chương 68: Bà xã bí mật
69
Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70
Chương 70: Người chồng đảm đang
71
Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72
Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73
Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74
Chương 74: Ăn cắp
75
Chương 75: Cực kì già nua
76
Chương 76: Tôi là bác sĩ
77
Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78
Chương 78: Ích kỷ
79
Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80
Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81
Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82
Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83
Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84
Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85
Chương 85: Phát điên
86
Chương 86: Nửa năm
87
Chương 87: Thư
88
Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89
Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90
Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91
Chương 91: Em là của anh (H+)
92
Chương 92: Lựa chọn
93
Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94
Chương 94: Nhỏ nhen
95
Chương 95: Vị khách không mời
96
Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97
Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98
Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99
Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100
Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101
Chương 101: Tha thứ không khó
102
Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103
Chương 103: Ỷ lại
104
Chương 104: Dự định cầu hôn
105
Chương 105: Thời cơ đã đến
106
Chương 106: Dao cắt qua cổ
107
Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108
Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109
Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110
Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111
Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112
Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113
Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114
Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115
Chia sẻ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play