Chương 13: Vấn đề nan giải

Hôm sau, thời điểm Quận Hy Ca tỉnh giấc từ trong mộng mị, vị trí bên cạnh cũng đã nguội lạnh từ lâu. Ngoài cửa sổ, ánh nắng mặt trời chan hòa và rực rỡ. Cô bần thần nhìn trần nhà trắng tinh, lát sau mới đưa đôi mắt tò mò nhìn quanh, vẫn chưa hoàn toàn thích nghi được với nơi lạ lẫm này.

Bây giờ, cô đã trở thành phụ nữ có chồng.

Không rõ linh cảm thế nào, Quận Hy Ca bỗng ngước mắt nhìn ra phía cửa, chính vào lúc này, Diêm Dụ đẩy cửa bước vào, một thân trang phục chỉnh tề, ổn trọng. Đường nét gương mặt cương nghị mà anh tuấn, phảng phất mang theo một chút ngạo nghễ cùng xa cách, khiến cho cô gái không khỏi nhìn đến ngẩn người.

Diêm Dụ bất động thanh sắc đi tới, anh đưa tay luồn xuống lưng cô, mạnh mẽ nâng lên rồi đỡ cô ngồi dậy. Mùi sữa tắm thơm mát đánh úp khứu giác nhạy cảm của Quận Hy Ca, đáy lòng cô bỗng dấy lên từng trận căng thẳng, cô chột dạ quay mặt đi, cũng quên cả phản kháng.

Diêm Dụ hiếm khi thấy cô ngoan ngoãn như vậy, anh mỉm cười vuốt nhẹ vài sợi tóc rối trước trán cô, đạm mạc nói: "An Cửu đã chờ em ở dưới nhà, thay đồ đi rồi xuống."

Quận Hy Ca gật đầu, cô nghiêng người muốn với lấy cái nạng, thế nhưng Diêm Dụ đã phản ứng trước, anh khom người bế cô, đoạn đặt vào xe lăn.

Kế tiếp, anh tự nhiên hôn nhẹ lên tóc cô, giọng đầy cưng chiều: "Cần giúp thì nói với tôi một tiếng."

"..."

Quận Hy Ca há hốc mồm vì hành động thân mật quá mức này, chân tóc cô tê dại, đến khi kịp định thần lại thì đã không thấy hình bóng Diêm Dụ đâu nữa.

Cô cắn môi, bất giác sờ sờ đầu, nơi đó dường như vẫn còn lưu lại độ ấm của anh...

Nhưng... lúc nãy anh bế cô tay không đau à? Rõ ràng đang bị thương mà...

Thực ra cô không biết, người nào đó đang trốn một góc ở nhà vệ sinh đau xót cánh tay mình.

...

Vì không muốn phiền đến người khác, cho nên rất lâu sau Quận Hy Ca mới tự mình làm xong công tác vệ sinh cá nhân.

Khi Quận Hy Ca xuống lầu, phòng khách được bao trùm bởi bầu không khí hết sức trầm mặc. Cô thấy Diêm Dụ đang bắt chéo chân ngồi trên sofa, ở phía đối diện, An Cửu yên lặng chờ đợi, nét mặt có chút bơ phờ, mệt mỏi.

Cô nhỏ giọng gọi: "An Cửu."

Ánh mắt An Cửu tức khắc lộ ra mừng rỡ, cô ta quan sát Quận Hy Ca một lượt, sau khi chắc chắn cô không làm sao thì mới thở phào nhẹ nhõm.

An Cửu đứng trước mặt Quận Hy Ca, ái ngại liếc trộm Diêm Dụ một cái, cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Tiểu thư, tôi đã giao nộp bằng chứng cho phía cảnh sát, cũng đã mời luật sư rồi ạ."

Nghe vậy, Quận Hy Ca liền dùng sức nheo mắt, cô cất giọng âm trầm: "Là ai?"

"Một người hầu trong Quận gia."

Quận Hy Ca nhíu mày như có điều suy nghĩ, ngón tay nắm chặt xe lăn, khóe môi treo lên nụ cười không rõ ý vị.

Một người hầu thấp cổ bé họng mà có gan lớn làm như vậy ư?! Có đánh chết cô cũng không tin, chỉ e kẻ đứng đằng sau vu oan giá họa cho cô còn nguy hiểm và tâm cơ hơn nhiều...

Trong đầu Quận Hy Ca đã có đối tượng nghi ngờ nhất định, cô lạnh lùng nhìn An Cửu: "Tôi muốn được gặp cô ta."

"Tiểu thư..."

"Tôi đưa em đi."

Ngay khi lời Quận Hy Ca vừa ra, Diêm Dụ đã lên tiếng trước, An Cửu thoáng sửng sốt, cô ngượng ngùng gãi gãi cổ.

Diêm Dụ bình tĩnh gập tờ báo lại, nụ cười ga lăng của anh lọt vào mắt cô, không hiểu vì sao mà lại trở nên đểu cáng, gợi đòn.

Quận Hy Ca vẻ mặt muốn nói lại thôi, sâu trong đáy lòng có một cảm giác đè nén không thể phóng thích, dường như bức cô muốn phát điên.

Quận Hy Ca nhìn qua Diêm Dụ, khép mắt nói: "Tôi muốn đi ngay bây giờ."

"Ừm, nghe em hết."

Diêm Dụ nhún vai cười tà, đôi mắt hoa đào lan tràn sắc màu tình tứ, thăm thẳm hệt như lốc xoáy.

Quận Hy Ca cố ý né tránh, lại thắc mắc hỏi: "Chẳng phải hôm nay anh đến công ty sao?"

Bận rộn mà cũng không quên việc lấy lòng cô? Người đàn ông này quả là dồn nhiều tâm sức, xem ra cô đánh giá không sai giá trị của đồ vật kia rồi.

Cô nghĩ sau này bản thân phải cẩn thận hơn, tránh để bị anh bắt thóp thì có mà chạy đằng trời!

Đối với câu hỏi thoái thác này, khóe môi Diêm Dụ vẫn duy trì được độ cong hoàn hảo, anh nói một cách đương nhiên: "Tôi có thể xin nghỉ mà."

Quận Hy Ca nghiêm túc ngẫm nghĩ, thấy cũng đúng, anh ta là lãnh đạo, có nghỉ cũng không bị trừ lương.

...

Đại khái gần 11h, khi trời đã chuyển trưa, Diêm Dụ mới nhấn phanh cho xe dừng lại. Anh tháo đai an toàn, vòng qua đầu xe bên kia rồi mở cửa giúp cô. Theo thói quen, anh toan giơ hai tay bế cô, nhưng lại hụt hẫng nhận ra mình không thể, mà cô cũng đã có An Cửu trợ giúp.

Diêm Dụ đau đầu, đôi lúc anh thật thừa thãi.

Quận Hy Ca ngẩng đầu liếc nhìn tấm biển cảnh sát màu xanh lam chói mắt, nhàn nhạt nói: "Đi thôi."

Vào rồi mới thấy trong sở cảnh sát đông đúc khó tả, có mấy vị vừa uống cà phê vừa làm việc, có mấy vị lại đang hòa giải xích mích giữa hai người phụ nữ,... Các loại âm thanh tạp nham trộn lẫn vào nhau, Quận Hy Ca cứ ngỡ mình đến nhầm chỗ.

Thẳng đến khi Diêm Dụ tìm giám ngục xong, cô mới hoàn hồn, cảm ơn anh một tiếng.

Trong phòng tạm giam, cách một tấm kính vừa dày vừa trong suốt, một cô gái bị còng tay đang không ngừng run rẩy trước ánh mắt có tính xuyên thấu của Quận Hy Ca.

Cô lãnh đạm hỏi: "Nói cho tôi biết ai đã sai khiến cô?"

Mặt người hầu tái mét, cô ta liên tục lắc đầu, sống chết nhai đi nhai lại một câu: "Không ai sai khiến tôi, là tôi ghen ghét tiểu thư nên cố ý hãm hại... Cầu xin cô, hãy giết tôi đi..."

Quận Hy Ca nhếch mép khinh thường, cô nhướn mày vẻ lạnh lẽo: "Giết cô? Vậy thì quá dễ dàng... Nếu cô vẫn khăng khăng không chịu nói ra sự thật, tôi sẽ toại nguyện cho cô, từ nay về sau, cô có thể an tâm trải nghiệm cảm giác được bạn tù hầu hạ, đối đãi rồi..."

Một câu hai nghĩa, người hầu hiển nhiên hiểu rõ hàm ý uy hiếp trong lời này, nhưng cô ta vẫn cứ cắn răng lắc đầu.

Quận Hy Ca không mấy bất ngờ, ánh mắt cô lóe lên tia quỷ dị, không tiếng động cười mỉm.

Quận Nhĩ Trúc, cô cũng bản lĩnh lắm!

Diêm Dụ bấy giờ đã âm thầm thu hết mọi biểu cảm của cô vào mắt, anh còn nghĩ rằng tối nay mình sẽ ra tay giải quyết giúp cô một phen, nhưng xem ra... cô đã có sẵn kế hoạch riêng rồi.

Anh không thể không thừa nhận một điều, anh đã hết đất dụng võ.

Phải làm sao khi bà xã không thèm nhờ đến chỗ dựa là anh chứ?!

Diêm Dụ muốn khóc ròng, đây là một vấn đề nan giải, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì anh cũng đánh mất cô thôi.

Hot

Comments

TÂM

TÂM

xuất sắc

2021-09-27

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2 Chương 2: Rước dâu
3 Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4 Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5 Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6 Chương 6: Kí ức
7 Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8 Chương 8: Em quên rồi
9 Chương 9: Rung động
10 Chương 10: Gọi ông nội
11 Chương 11: Ý tưởng đen tối
12 Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13 Chương 13: Vấn đề nan giải
14 Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15 Chương 15: Bỏ thuốc
16 Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17 Chương 17: Sập bẫy rồi
18 Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19 Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20 Chương 20: Mài ra ăn
21 Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22 Chương 22: Chồng yêu
23 Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24 Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25 Chương 25: Cố Trình khó ở
26 Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27 Chương 27: Tìm em
28 Chương 28: Nội tâm giằng xé
29 Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30 Chương 30: Tôi thích là được
31 Chương 31: Nỗi lòng
32 Chương 32: Ghen tức
33 Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34 Chương 34: Cứng miệng
35 Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36 Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37 Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38 Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39 Chương 39: Thích
40 Chương 40: Trân trọng
41 Chương 41: Một người đàn ông tốt
42 Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43 Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44 Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45 Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46 Chương 46: Khi dễ
47 Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48 Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49 Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50 Chương 50: Anh yêu em
51 Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52 Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53 Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54 Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55 Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56 Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57 Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58 Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59 Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60 Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61 Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62 Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63 Chương 63: Dỗ
64 Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65 Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66 Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67 Chương 67: Con rể
68 Chương 68: Bà xã bí mật
69 Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70 Chương 70: Người chồng đảm đang
71 Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72 Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73 Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74 Chương 74: Ăn cắp
75 Chương 75: Cực kì già nua
76 Chương 76: Tôi là bác sĩ
77 Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78 Chương 78: Ích kỷ
79 Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80 Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81 Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82 Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83 Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84 Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85 Chương 85: Phát điên
86 Chương 86: Nửa năm
87 Chương 87: Thư
88 Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89 Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90 Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91 Chương 91: Em là của anh (H+)
92 Chương 92: Lựa chọn
93 Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94 Chương 94: Nhỏ nhen
95 Chương 95: Vị khách không mời
96 Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97 Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98 Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99 Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100 Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101 Chương 101: Tha thứ không khó
102 Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103 Chương 103: Ỷ lại
104 Chương 104: Dự định cầu hôn
105 Chương 105: Thời cơ đã đến
106 Chương 106: Dao cắt qua cổ
107 Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108 Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109 Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110 Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111 Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112 Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113 Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114 Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115 Chia sẻ
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2
Chương 2: Rước dâu
3
Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4
Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5
Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6
Chương 6: Kí ức
7
Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8
Chương 8: Em quên rồi
9
Chương 9: Rung động
10
Chương 10: Gọi ông nội
11
Chương 11: Ý tưởng đen tối
12
Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13
Chương 13: Vấn đề nan giải
14
Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15
Chương 15: Bỏ thuốc
16
Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17
Chương 17: Sập bẫy rồi
18
Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19
Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20
Chương 20: Mài ra ăn
21
Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22
Chương 22: Chồng yêu
23
Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24
Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25
Chương 25: Cố Trình khó ở
26
Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27
Chương 27: Tìm em
28
Chương 28: Nội tâm giằng xé
29
Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30
Chương 30: Tôi thích là được
31
Chương 31: Nỗi lòng
32
Chương 32: Ghen tức
33
Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34
Chương 34: Cứng miệng
35
Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36
Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37
Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38
Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39
Chương 39: Thích
40
Chương 40: Trân trọng
41
Chương 41: Một người đàn ông tốt
42
Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43
Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44
Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45
Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46
Chương 46: Khi dễ
47
Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48
Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49
Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50
Chương 50: Anh yêu em
51
Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52
Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53
Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54
Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55
Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56
Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57
Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58
Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59
Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60
Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61
Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62
Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63
Chương 63: Dỗ
64
Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65
Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66
Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67
Chương 67: Con rể
68
Chương 68: Bà xã bí mật
69
Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70
Chương 70: Người chồng đảm đang
71
Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72
Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73
Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74
Chương 74: Ăn cắp
75
Chương 75: Cực kì già nua
76
Chương 76: Tôi là bác sĩ
77
Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78
Chương 78: Ích kỷ
79
Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80
Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81
Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82
Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83
Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84
Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85
Chương 85: Phát điên
86
Chương 86: Nửa năm
87
Chương 87: Thư
88
Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89
Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90
Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91
Chương 91: Em là của anh (H+)
92
Chương 92: Lựa chọn
93
Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94
Chương 94: Nhỏ nhen
95
Chương 95: Vị khách không mời
96
Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97
Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98
Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99
Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100
Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101
Chương 101: Tha thứ không khó
102
Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103
Chương 103: Ỷ lại
104
Chương 104: Dự định cầu hôn
105
Chương 105: Thời cơ đã đến
106
Chương 106: Dao cắt qua cổ
107
Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108
Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109
Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110
Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111
Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112
Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113
Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114
Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115
Chia sẻ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play