Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?

Bởi vì Quận Hy Ca rất ít khi lên mạng, cho nên hiện tại cô vẫn không biết chút gì về những thông tin nóng hổi đang được lan truyền rầm rộ kia. Nội trong vòng một ngày, Âu Dương gia đã bị oanh tạc tới mức gà bay chó sủa.

Âu Dương Phương bị đánh đến nỗi phải bó bột nằm trong bệnh viện, mặt tím tái, quai hàm trẹo, xương sườn gãy, quấn băng giống y một cái xác ướp Ai Cập. Cha mẹ hắn ngất lên ngất xuống vài lần, vừa phải đối mặt với áp lực dư luận, lại vừa phải nghĩ cách rũ sạch mọi quan hệ với người phụ nữ kia. Có điều, cô ta cứ như một con đỉa đói khát máu, sống chết bám lấy bọn họ, đúng vào lúc nước sôi lửa bỏng còn dám mạnh miệng tuyên bố mình là vợ sắp cưới của Âu Dương Phương...

Nếu bọn họ mà ra mặt phủ nhận, chỉ e mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn. Thế là dưới quyết định nóng vội, cha mẹ Âu Dương Phương lập tức làm thủ tục đăng kí kết hôn cho hắn, đính chính với truyền thông rằng đây chỉ là hiểu lầm. Lúc này mới miễn cưỡng cứu vãn được tình hình...

Giờ phút này, trái ngược hẳn với tình cảnh chật vật của Âu Dương Phương, Quận Hy Ca đang ngồi một mình giữa vườn hoa rộng, thư thái đọc sách và lắng nghe tiếng chim kêu.

Ông cụ Diêm đã rời nhà từ sáng, có lẽ tối nay không trở về, còn An Cửu cũng đang bận rộn với công việc riêng.

Trời xẩm tối, một chiều hoàng hôn êm ả, thanh bình.

Hôm nay Diêm Dụ tan làm sớm, sau khi thay giày xong, anh liền gấp gáp ném chìa khóa lên ghế, đôi chân thon dài phi thẳng lên lầu, dáo dác tìm kiếm bóng hình ai đó.

Anh mở cửa sổ nhìn ra bầu trời phơn phớt hồng, dịch xuống dưới một chút, hình ảnh mĩ miều ngay tức khắc đập vào mắt. Quận Hy Ca cúi đầu, những sợi tóc mai nhẹ nhàng rủ xuống như cành liễu xanh, từng làn từng làn bay xuôi theo gió, vài lọn còn sót lại vắt ngang qua bờ vai gầy, khéo léo tôn lên những đường nét gọn gàng mà trầm ổn trên gương mặt thanh tú đẹp không tì vết.

Diêm Dụ ngây người trong giây lát, anh bỗng nhếch môi cười thầm, đoạn xoay người vào nhà tắm tắm táp, kiểm tra lại toàn thân một lượt, anh mới yên tâm bước xuống dưới lầu.

Tiếng bước chân đạp cỏ khẽ khàng lọt vào tai Quận Hy Ca, còn chưa đợi cô kịp quay đầu, một cánh tay vững chãi mang theo hơi thở của người đàn ông đã ùa tới như vũ bão, chuẩn xác vây trọn lấy thân hình nhỏ nhắn của cô.

Diêm Dụ từ đằng sau tì cằm lên đỉnh đầu cô gái, bàn tay anh bắt đầu được nước lấn tới, càng ngày càng siết chặt hơn. Chóp mũi anh lần xuống dái tai cô, định bụng hôn nhanh một cái, lại không ngờ rằng bị cô vô tình dùng cùi chỏ thúc vào bụng.

"A! Quận Hy Ca, em quá đáng!"

Diêm Dụ vừa kêu than vừa lùi ra một khoảng an toàn, tay xoa xoa bụng, trong mắt tràn ngập ủy khuất.

Vẻ mặt Quận Hy Ca lạnh tanh, cô gấp cuốn sách lại, cười nhạt vặn hỏi: "Không phải anh mới là người quá đáng ư?"

Chưa được sự cho phép của cô mà đã ôm ấp cô, người đàn ông này quả thực là dễ dãi đến vô liêm sỉ. Đối với những người phụ nữ khác, chẳng lẽ anh cũng sẽ làm như vậy? Sau đó, anh lại tiếp tục dùng chính bàn tay vương mùi son phấn ấy chạm vào cô?

Nghĩ đến đây, Quận Hy Ca cảm thấy khó lòng mà chấp nhận được, thậm chí vô cùng ghê tởm. Ánh mắt cô mang theo tia tức giận rất nhỏ, nếu không nhìn kĩ thì sẽ rất khó phát hiện.

Diêm Dụ là người nhạy bén, anh hiển nhiên là đã nhận thấy cảm xúc của cô, nhưng lại không hiểu vì sao mà cô tức giận? Là vì vừa rồi anh đã ôm cô, hay còn có một lý do nào khác?

Trên mặt Diêm Dụ xẹt qua vẻ băn khoăn, đắn đo hồi lâu mà vẫn không biết mở lời ra sao. Anh không muốn bản thân mất điểm trong mắt cô nữa, có khi chưa tán được người thì đã dọa cho người ta bỏ chạy.

"Lạch cạch..."

Quận Hy Ca thấy Diêm Dụ cứ đứng thẫn thờ mãi không nói gì, một tia hy vọng mong manh cuối cùng cũng tan vỡ rồi hóa thành bọt biển, chỉ còn lại một sự thất vọng khôn tả. Cô lạnh lùng đẩy xe vượt qua người anh, buông một câu chứa đầy gai nhọn:

"Diêm Dụ, anh nên nhớ chúng ta chỉ là đang diễn kịch, cũng chưa chính thức đăng kí kết hôn. Vì vậy, xét trên phương diện nào đó, cả anh lẫn tôi đều đang ở trong trạng thái độc thân, không ai ảnh hưởng đến ai."

Cô ngừng lại, ngữ điệu dường như nghiêm túc hơn mấy phần: "Nếu như anh hiểu lời tôi nói, chắc cũng đã biết sau này mình nên làm gì."

Giữa tiếng lá cây xào xạc, Diêm Dụ trơ mắt nhìn bóng lưng cô rời đi, thâm tâm người đàn ông chết lặng, có chút chua xót cùng đau lòng. Cô đang ngầm cảnh cáo anh không được làm ra bất kì một hành động hay cử chỉ nào vượt quá khuôn phép, chẳng hạn như cái ôm thân mật ban nãy... Đó là do anh chủ động, chưa có thông qua sự đồng ý của cô.

"Mẹ kiếp! Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?"

Diêm Dụ vò đầu bứt tai, anh lẩm bẩm, sắc mặt xám xịt. Bây giờ, lòng dạ anh hết sức ngứa ngáy, chỉ hận không có một chỗ để xả ra cho thoải mái.

Mỗi lần trông thấy cô, anh lại vô thức muốn được gần gũi. Anh không khống chế được suy nghĩ và hành động của mình, gần như tứ chi đã nhanh hơn não bộ... Điều này khiến anh cảm thấy đau đầu không thôi.

"Đùng... đoàng..."

Một lằn chớp đột nhiên rạch ngang qua bầu trời, kèm theo đó tiếng sấm nổ rền vang. Mây đen lũ lượt kéo tới từng đợt, chẳng mấy chốc đã che khuất những tia sáng mặt trời.

Diêm Dụ ngửa cổ hít sâu, nhanh chóng cất bước vào trong.

Một khoảng thời gian rất lâu sau, Diêm Dụ mới thấy hối hận về câu nói vội vàng của mình. Bởi lẽ lúc ấy, Quận Hy Ca chính là pháp luật của anh, mà luật pháp của anh cũng chỉ có duy nhất cô mà thôi...

...

Sau ngày hôm đó, Diêm Dụ rõ ràng đã tiết chế hơn rất nhiều. Không biết có phải là do anh cố ý tránh mặt cô không mà lại thường xuyên làm đến tận khuya rồi mới về nhà.

Có những lúc anh sẽ ngẫu nhiên chòng ghẹo cô vài câu, nhưng cũng có những lúc anh chẳng thèm nói với cô nửa lời, hoàn toàn lơ đẹp cô.

Tính tình Diêm Dụ biến hóa khôn lường, Quận Hy Ca không tài nào nắm bắt được, mặc dù cô đã để ý rất kĩ rồi.

Mối quan hệ của bọn họ rơi vào thế bí, một lời không thể diễn tả. Thân không ra thân mà lạ chẳng ra lạ, Quận Hy Ca bị Diêm Dụ chọc cho phát hỏa, cảm tưởng như có ai đó đang bóp nghẹt lấy trái tim cô.

 

🥀👍👍👍

Mọi người ơi like nhiệt tình lên, để tui có động lực ra chương nào! Xin lỗi vì đã để mọi người chờ, nhưng mà dạo này tui vừa bận vừa nản huhu

Hot

Comments

TÂM

TÂM

cố gắng lên tác giả ơi đừng nản mà huhuu 😭😭
truyện hay lắm luôn

2021-10-06

1

TÂM

TÂM

♥️♥️

2021-10-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2 Chương 2: Rước dâu
3 Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4 Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5 Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6 Chương 6: Kí ức
7 Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8 Chương 8: Em quên rồi
9 Chương 9: Rung động
10 Chương 10: Gọi ông nội
11 Chương 11: Ý tưởng đen tối
12 Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13 Chương 13: Vấn đề nan giải
14 Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15 Chương 15: Bỏ thuốc
16 Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17 Chương 17: Sập bẫy rồi
18 Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19 Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20 Chương 20: Mài ra ăn
21 Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22 Chương 22: Chồng yêu
23 Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24 Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25 Chương 25: Cố Trình khó ở
26 Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27 Chương 27: Tìm em
28 Chương 28: Nội tâm giằng xé
29 Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30 Chương 30: Tôi thích là được
31 Chương 31: Nỗi lòng
32 Chương 32: Ghen tức
33 Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34 Chương 34: Cứng miệng
35 Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36 Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37 Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38 Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39 Chương 39: Thích
40 Chương 40: Trân trọng
41 Chương 41: Một người đàn ông tốt
42 Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43 Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44 Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45 Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46 Chương 46: Khi dễ
47 Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48 Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49 Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50 Chương 50: Anh yêu em
51 Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52 Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53 Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54 Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55 Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56 Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57 Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58 Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59 Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60 Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61 Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62 Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63 Chương 63: Dỗ
64 Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65 Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66 Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67 Chương 67: Con rể
68 Chương 68: Bà xã bí mật
69 Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70 Chương 70: Người chồng đảm đang
71 Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72 Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73 Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74 Chương 74: Ăn cắp
75 Chương 75: Cực kì già nua
76 Chương 76: Tôi là bác sĩ
77 Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78 Chương 78: Ích kỷ
79 Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80 Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81 Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82 Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83 Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84 Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85 Chương 85: Phát điên
86 Chương 86: Nửa năm
87 Chương 87: Thư
88 Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89 Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90 Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91 Chương 91: Em là của anh (H+)
92 Chương 92: Lựa chọn
93 Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94 Chương 94: Nhỏ nhen
95 Chương 95: Vị khách không mời
96 Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97 Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98 Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99 Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100 Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101 Chương 101: Tha thứ không khó
102 Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103 Chương 103: Ỷ lại
104 Chương 104: Dự định cầu hôn
105 Chương 105: Thời cơ đã đến
106 Chương 106: Dao cắt qua cổ
107 Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108 Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109 Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110 Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111 Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112 Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113 Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114 Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115 Chia sẻ
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Vợ tàn phế, chồng đào hoa
2
Chương 2: Rước dâu
3
Chương 3: Đến đồn cảnh sát vào ngày cưới
4
Chương 4: Gả cho tôi em uất ức lắm à?
5
Chương 5: Em không có quyền từ chối!
6
Chương 6: Kí ức
7
Chương 7: Ác ma gặp vô sỉ
8
Chương 8: Em quên rồi
9
Chương 9: Rung động
10
Chương 10: Gọi ông nội
11
Chương 11: Ý tưởng đen tối
12
Chương 12: Cả người lẫn vật, tôi đều muốn!
13
Chương 13: Vấn đề nan giải
14
Chương 14: Tôi cũng muốn ăn thịt gà nha!
15
Chương 15: Bỏ thuốc
16
Chương 16: Tra nam thì nên đi với tiện nữ
17
Chương 17: Sập bẫy rồi
18
Chương 18: Điều tra lại vụ tai nạn
19
Chương 19: Em cũng đâu phải là pháp luật, sao lại bắt tôi tuân theo chứ?
20
Chương 20: Mài ra ăn
21
Chương 21: Chúng ta đến Cục Dân chính, ngay bây giờ
22
Chương 22: Chồng yêu
23
Chương 23: Chỉ có em là khiến anh kiên trì lâu nhất mà thôi
24
Chương 24: Thích hay không thích, yêu hay không yêu?
25
Chương 25: Cố Trình khó ở
26
Chương 26: Hối hận vì bản thân có thị lực tốt
27
Chương 27: Tìm em
28
Chương 28: Nội tâm giằng xé
29
Chương 29: Thủ đoạn của Quận Nhĩ Trúc
30
Chương 30: Tôi thích là được
31
Chương 31: Nỗi lòng
32
Chương 32: Ghen tức
33
Chương 33: Nơi kín đáo nhất cũng nhìn rồi
34
Chương 34: Cứng miệng
35
Chương 35: Chung Tử Dương trở về
36
Chương 36: Ai bảo em không xứng có được tình yêu?
37
Chương 37: Canh bạc cuối cùng
38
Chương 38: Anh mới xấu, có anh mới xấu
39
Chương 39: Thích
40
Chương 40: Trân trọng
41
Chương 41: Một người đàn ông tốt
42
Chương 42: Có được thân thể em mới tính là qua ải
43
Chương 43: Hôn khắp nơi (H+)
44
Chương 44: Cho dù có quên đi chăng nữa, anh cũng nhất quyết bám lấy em
45
Chương 45: Cô đa nghi, cô nhỏ mọn
46
Chương 46: Khi dễ
47
Chương 47: Bóng hình người phụ nữ
48
Chương 48: Dục vọng khó nhịn
49
Chương 49: Mẹ ruột của Diêm Dụ
50
Chương 50: Anh yêu em
51
Chương 51: Quận Nhĩ Trúc nhập viện
52
Chương 52: Chúng ta hẹn hò đi!
53
Chương 53: Người của em không yếu như em nghĩ đâu
54
Chương 54: Để em ăn cơm yên ổn đi!
55
Chương 55: Sự tình sau chiếc bật lửa (1)
56
Chương 56: Sự tình sau chiếc bật lửa (2)
57
Chương 57: Bước 1.5 trong việc hẹn hò
58
Chương 58: Ngôn ngữ của hoa tử đằng
59
Chương 59: Lúc nào cũng muốn hôn em
60
Chương 60: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (1)
61
Chương 61: Kẻ hãm hại Quận Hy Ca (2)
62
Chương 62: Bản tính hung hiểm của Tư Sinh
63
Chương 63: Dỗ
64
Chương 64: Tìm Quận Nhĩ Trúc đòi nợ
65
Chương 65: Yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy
66
Chương 66: Hạnh phúc bé nhỏ
67
Chương 67: Con rể
68
Chương 68: Bà xã bí mật
69
Chương 69: Em phải bình an về bên anh
70
Chương 70: Người chồng đảm đang
71
Chương 71: Sang Thụy Sĩ
72
Chương 72: Cơm mẹ nấu không bằng cơm chồng nấu
73
Chương 73: Tâm sức của Diêm Dụ
74
Chương 74: Ăn cắp
75
Chương 75: Cực kì già nua
76
Chương 76: Tôi là bác sĩ
77
Chương 77: Triệu Lan Ngọc tàn ác
78
Chương 78: Ích kỷ
79
Chương 79: Vết bớt hình giọt nước
80
Chương 80: Qua mùa thu này, anh sẽ về ôm em
81
Chương 81: Cải trắng bị lợn ăn mất
82
Chương 82: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (1)
83
Chương 83: Mối quan hệ giữa ba vợ và ba ruột (2)
84
Chương 84: Người ra oai, kẻ chống mắt lên nhìn
85
Chương 85: Phát điên
86
Chương 86: Nửa năm
87
Chương 87: Thư
88
Chương 88: Mưa "tiền" đổ bộ Đế Đô
89
Chương 89: Sức mạnh đồng tiền
90
Chương 90: Vì người ấy mà phá lệ
91
Chương 91: Em là của anh (H+)
92
Chương 92: Lựa chọn
93
Chương 93: Bến đỗ hoàn hảo
94
Chương 94: Nhỏ nhen
95
Chương 95: Vị khách không mời
96
Chương 96: Chẳng khác nào nhẫn tâm moi tim
97
Chương 97: Cách hạ Tư Sinh
98
Chương 98: Sự thật phơi bày. Tội ác
99
Chương 99: Bằng chứng phạm tội
100
Chương 100: Đoàn Mộc Liêm bị bắt
101
Chương 101: Tha thứ không khó
102
Chương 102: Ai gieo, ai trồng
103
Chương 103: Ỷ lại
104
Chương 104: Dự định cầu hôn
105
Chương 105: Thời cơ đã đến
106
Chương 106: Dao cắt qua cổ
107
Chương 107: Đại nạn qua khỏi ắt có phúc về sau
108
Chương 108: Mọi thứ tốt nhất trên đời đều dành cho em
109
Chương 109: Ông Diêm, em có thể làm vợ anh cả đời được không?
110
Chương 110: Ngoại truyện 1: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (1)
111
Chương 111: Ngoại truyện 2: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (2)
112
Chương 112: Ngoại truyện 3: Nhật kí sinh nở của bác sĩ lạnh lùng (3)
113
Chương 113: Ngoại truyện 4: Đứng trên chiếc cầu độc mộc, đợi em, nắm tay em
114
Chương 114: Ngoại truyện 5: An Cửu - Cố Trình
115
Chia sẻ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play