Môn đăng hộ đối

Tôi lấy điện thoại ra, nhấn số của anh, sau một hai hồi chuông, bên kia đầu giây là tiếng anh: "Cẩm Nhi."

Tôi hơi ngập ngừng khẽ gọi: “Đông Đông”.

Mất một lúc lâu tôi mới có thể mở lời: "Em phải về nơi thuộc về mình, đừng tìm em, em muốn trở lại cuộc sống một mình. Mong anh thay em chăm sóc con gái của chúng ta thật tốt. Em chính thức phá vỡ mối quan hệ này, em không muốn bản thân ảnh hưởng tới anh."

Đông Đông không khỏi kinh ngạc: "Em đang nói linh tinh cái gì vậy? Anh là thủ tướng tương lai, em sẽ là phu nhân của anh, ảnh hưởng gì chứ.."

Bỗng chốc hai hốc mắt tôi đỏ hoe: "Phu nhân của thủ tướng thì được gì? Sống không chút vui vẻ, còn không bằng là một con người nghèo hèn tầm thường sống bình yên qua ngày. Đừng nói với con bé mẹ của nó chỉ là một người nghèo thấp kém."

Giọng nói của Đông Đông dường như có chút đè nén: “Có... có phải anh đã làm gì khiến em không vui không.?"

"Không, anh tốt, anh rất tốt, em biết chứ, nhưng em thì ngược lại, em không tốt..."

Anh ấy vội vã ngắt lời tôi: “Cẩm Nhi, đợi anh, anh sẽ đến bên em ngay bây giờ.."

"Không cần đâu.."

Đông Đông bên kia đầu giây đang gào lên điên cuồng: “Em không muốn nói lý do cho anh biết sao? Không muốn giải thích cho anh nghe những câu nói khó hiểu đó sao?"

Đôi mắt tôi đẫm lệ mông lung nhìn về xa xăm, mọi thứ như đứng lại: "Không phải em không còn gì để nói nữa. Mà vì em nghĩ, mất nhau rồi càng nói chỉ càng thêm dây dưa, đau lòng. Không phải em không thấy đau, mà em biết nỗi đau này do em tự tạo ra. Không phải em không còn thương, nhưng chỉ thương thôi đôi lúc không đủ làm nhau hạnh phúc. Bây giờ, em chỉ muốn quay về cuộc sống một mình như ngày đó, đi đi về về một mình, cô đơn nhưng có lẽ bình yên."

Không để Đông Đông nói thêm lời nào, tôi cúp máy ngang, quay lưng bỏ đi, tiện tay tháo luôn sim điện thoại bỏ vào thùng rác gần đó.

...

Một ngày.. hai ngày... năm ngày... vừa sinh chưa đầy tháng đã bỏ ăn bỏ uống quên ngủ, đi bộ liên tục nhiều ngày đầu óc tôi choáng váng quay cuồng, bước chân lảo đảo không may trượt chân té đập đầu xuống vệ đường.

Tình cờ lão già không chịu trưởng thành Giang Hoàng cũng vừa có chuyến công tác đi ngang qua con đường này, thấy bên đường có người đang nằm gục ở đó, tâm đức của một bác sĩ buộc ông ta phải tắp xe vào xem xét tình hình thế nào.

Lão đưa tôi đến bệnh viện, ra sức cứu sống tôi, sau đó lại ngồi chờ cả đêm mong tôi bình an, khi tôi vừa tỉnh lão liền than thở: “Cả gia đình của con đã phát sốt lên vì tìm con, ta cũng lo lắng tới mức cả năm nay chưa được một giấc ngủ ngon, nhìn cái bộ dạng lúc ta gặp con... rốt cuộc con đã xảy ra chuyện gì?"

Cú ngã đó làm đầu tôi bị thương nặng. Lần đó khi tôi xuất viện trở về trường được ba ngày, lẻn ra ngoài đi chơi tối, đi vào đường hẻm cũ liền bị trùm đầu từ phía sau, có vẻ như có rất nhiều người liên tục dùng gậy gỗ đánh lên người tôi, khi tỉnh giấc cơ thể lại đang nửa trên bờ nửa dưới nước, không nhớ gì càng chẳng biết mình là ai. Có thể do cú đánh cuối cùng vào đầu quá mạnh đã lấy mất ký ức của tôi, biến tôi thành một đứa nghèo khổ, vất vả. Không ngờ rằng lần này lại khôi phục được mọi chuyện đã từng bỏ lỡ.

Những chuyện xa xưa liên tiếp dội về, tôi thầm nhắc mình: “Bạch Dương, mày sinh ra đã ngậm kim cương, không cần vất vả cũng đã là người thừa kế. Đâu phải ai cũng dám cả gan làm tổn thương mày, cho nên cái mối tình vừa mới bị phá vỡ kia... không quan trọng."

Ảo ảnh trong nháy mắt tôi ầm ầm sụp đổ. Ngực lại bị một nhát dao khoét vào, máu thịt lẫn lộn… Tôi xiết chặt hai bàn tay, cổ họng đắng chát như mật vỡ: “Có cách nào khiến con quên hết những chuyện nên quên không?”.

Giang Hoàng nhíu mày: “Té đập đầu có vấn đề rồi à.?"

Thần thái trên mặt tôi nhất thời lúc ẩn lúc hiện, đầu mày chợt nhíu chặt, mắt híp lại thành một đường hẹp dài.

Kể từ hôm nay sẽ không có một Cẩm Nhi nghèo hèn nữa. Đó chẳng qua chỉ là những ngày tháng rong chơi của tiểu thư Bạch Thị mà thôi, chơi đủ rồi trở về đúng vị nào.

......................

(Năm năm sau)

Đối tác của bố tôi có con gái mới sinh con cháu nối dõi, thiếp mới được gửi tận tay chủ tịch Bạch.

Khắp mặt báo cũng đưa tin tức liên hồi, quan trọng nhất vẫn là tin tức về con gái của chủ tịch Bạch Thị, nữ chủ tịch tương lai - Bạch Dương.

Nghe nói năm năm trước, Bạch Dương được thủ tướng đích thân chọn làm cháu dâu tương lai, một mối nhân duyên hết sức môn đăng hộ đối.

Giới thượng lưu vốn cho rằng chẳng bao lâu sẽ được uống rượu mừng của đôi trai tài gái sắc của hai gia tộc siêu giàu này. Nhưng suốt năm năm nay, chưa bao giờ nghe thấy tin tức hai người sẽ tổ chức hôn lễ.

Chỉ nghe nói Đông Đông đã có một đứa con gái. Mà Bạch Dương luôn sống ẩn, chưa ai được nhìn thấy mặt cô ấy dù nửa lần, huống chi là xuất hiện trên mặt báo.

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

Rất cám ơn bạn đã đón đọc.! Chúc bạn nhiều may mắn, đừng vội bỏ qua.! hãy đón chờ tập tiếp theo nhé (♥_♥) Mọi người thả tim , follow me , theo dõi truyện và comment để mình có thêm động lực viết tiếp a.! (✿◠‿◠)

Chapter
1 Cao Lãnh Đường
2 Kế thừa
3 Tài đức vẹn toàn
4 Chiêu Lang
5 Bắt cóc học trò
6 Buộc phải đuổi
7 Tiểu công chúa tinh nghịch
8 Mang thai
9 Trả ơn
10 Người vợ duy nhất
11 Môn đăng hộ đối
12 Lộ dung nhan
13 Mẹ!
14 Bảo mẫu
15 Cô gái lạ
16 Hết thương, cạn nhớ
17 Lỡ lời
18 Tiếng sét ái tình
19 Âm mưu
20 Sai lầm
21 Trà xanh
22 Quá chén
23 Sống chung
24 Kỉ niệm
25 Ăn cơm trước kẻng
26 Sinh nhật An Nhi
27 Ôm Chặt
28 Con gái giống mẹ
29 Lạc nhau
30 Đông Đông nổi giận
31 Say giấc
32 Nợ ân tình
33 Không nể mặt
34 Tuyển dụng trót lọt
35 Kế hoạch
36 Chiêu Lang
37 Truy tìm tung tích
38 Cột dây giày
39 Đáp ân tình
40 Quá khứ tổn thương
41 Mất tích bí ẩn
42 Lệ lệ được cứu
43 Tống Trinh hỏi ý kiến
44 Vì vợ
45 Có thương hại không?
46 Có gì đó không ổn
47 Bắt cóc tiểu công chúa
48 Hiểu lầm
49 Tạ tội
50 Vết thương rỉ máu
51 Gần gũi hơn chút
52 Lời nói khiêu khích
53 Em là mối tình đầu
54 Nhường nhịn
55 Hồ bơi VIP
56 Đuổi đi
57 Tình cũ
58 Nơi xưa
59 Mẹ sinh em bé
60 An Nhi bất tỉnh
61 Anh sai
62 Hờn dỗi
63 Mê hoặc Đông Đông
64 Không an phận
65 Nên hay không nên
66 18/01
67 20/01
68 22/01
69 24/01
70 26/01
71 28/01
72 30/01
73 02/02
74 04/02
75 06/02
76 08/02
77 10/02
78 12/02
79 14/02
80 16/02
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Cao Lãnh Đường
2
Kế thừa
3
Tài đức vẹn toàn
4
Chiêu Lang
5
Bắt cóc học trò
6
Buộc phải đuổi
7
Tiểu công chúa tinh nghịch
8
Mang thai
9
Trả ơn
10
Người vợ duy nhất
11
Môn đăng hộ đối
12
Lộ dung nhan
13
Mẹ!
14
Bảo mẫu
15
Cô gái lạ
16
Hết thương, cạn nhớ
17
Lỡ lời
18
Tiếng sét ái tình
19
Âm mưu
20
Sai lầm
21
Trà xanh
22
Quá chén
23
Sống chung
24
Kỉ niệm
25
Ăn cơm trước kẻng
26
Sinh nhật An Nhi
27
Ôm Chặt
28
Con gái giống mẹ
29
Lạc nhau
30
Đông Đông nổi giận
31
Say giấc
32
Nợ ân tình
33
Không nể mặt
34
Tuyển dụng trót lọt
35
Kế hoạch
36
Chiêu Lang
37
Truy tìm tung tích
38
Cột dây giày
39
Đáp ân tình
40
Quá khứ tổn thương
41
Mất tích bí ẩn
42
Lệ lệ được cứu
43
Tống Trinh hỏi ý kiến
44
Vì vợ
45
Có thương hại không?
46
Có gì đó không ổn
47
Bắt cóc tiểu công chúa
48
Hiểu lầm
49
Tạ tội
50
Vết thương rỉ máu
51
Gần gũi hơn chút
52
Lời nói khiêu khích
53
Em là mối tình đầu
54
Nhường nhịn
55
Hồ bơi VIP
56
Đuổi đi
57
Tình cũ
58
Nơi xưa
59
Mẹ sinh em bé
60
An Nhi bất tỉnh
61
Anh sai
62
Hờn dỗi
63
Mê hoặc Đông Đông
64
Không an phận
65
Nên hay không nên
66
18/01
67
20/01
68
22/01
69
24/01
70
26/01
71
28/01
72
30/01
73
02/02
74
04/02
75
06/02
76
08/02
77
10/02
78
12/02
79
14/02
80
16/02

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play