Chương 3: Trà sen.

Rất nhanh cô chủ quán mang trà lên, hương hoa sen thoang thoảng lan ra giữa họ vuốt dịu cảm xúc hỗn độn đang hiện hữu trong lòng hai người.

“Em cảm ơn chị!” Ba Trà lịch sự cảm ơn cô chủ quán.

Cô chủ quán vươn tay về phía ấm trà nói với cậu: “Đừng khách sáo. Em thử xem vị trà này thế nào.”

Ba Trà không chần chừ mở nắp kiểm tra nước trà bên trong. Mùi hoa sen nhè nhẹ không quá hắc, Ba Trà hài lòng gật đầu, nhận xét:

“Đây là trà ướp sen(1) xuất xứ Tây Hồ Hà Nội, ít nhất đã qua tám đến chín lần ướp.”

“Em giỏi quá, chỉ ngửi mùi đã đoán được xuất xứ của nó. Đây đúng là trà ướp sen xuất xứ từ Tây Hồ Hà Nội, chị vốn mua để nhà dùng không bán, hôm nay gặp em không hiểu sao lại muốn để em dùng thử.”

Nghe vậy Ba Trà vội đứng lên. “Cảm ơn chị, trà này bây giờ rất khó kiếm mà chị vẫn để một ấm cho em, thật là may mắn cho em quá.”

Cô chủ quán khoác tay. “Chị đâu cho không em đâu. Mau ngồi xuống uống thử đi.”

Nói xong cô quay qua phía Thịnh, châm thêm rượu cho anh rồi đi xuống trả lại không gian cho hai người.

“Anh muốn uống thử không?” Ba Trà vừa lật chén tống vừa hỏi người đối diện. Khi chạm đến nghệ thuật uống trà Ba Trà giống như trở thành một người khác, tự tin thong dong hơn rất nhiều.

Thịnh nhìn cậu, đưa ly rượu tây vừa được châm đầy lên. “Anh lỡ dùng thứ này rồi, rượu tây đi cùng trà không hay lắm, phá vị.”

Ba Trà hiểu, gật đầu, rót lớp nước đầu tiên dùng làm ấm chén, sau đó lại đổ vào ấm trà để đảo trà, cuối cùng mới nâng ấm lên, đưa từ thấp lên cao rót chén khác.

Một loạt các động tác bình thường, nhưng khi vào tay cậu lại trông vô cùng đẹp mắt.

“Anh, về chuyện hôn sự của chúng ta anh thấy sao?” Bất ngờ Ba Trà lên tiếng đi thẳng vào vấn đề khi chén trà được rót xong. Cậu nâng lên nhấp nhẹ, ánh mắt cụp xuống nhìn nước trà.

Thịnh đặt ly rượu xuống bàn, nhìn cậu, anh lựa lời. “Em... có biết... đồng tính là gì không?”

Ba Trà gật đầu, ngước nhìn anh, tay cầm chén tống vân vê.

“Em biết, nhưng không nhiều lắm. Năm em mười một tuổi có đọc được một vài trang kiến thức lạ trong một cuốn sách nhỏ của người tây. Theo đó em được biết hai từ đồng tính dùng để chỉ những người yêu thích người cùng giới tính với mình. Lúc đó còn nhỏ nên em không hiểu lắm, đọc xong rồi bỏ đi nên quên mất, cho tới tuần trước chú hai nói với em về việc em phải kết hôn với một người đàn ông Miền Nam, em mới nhớ lại.”

“Em thấy ghê tởm không? Nếu kết hôn với anh, em cảm thấy sao?”

Ba Trà nhìn anh, đặt nhẹ chén trà xuống mặt bàn.

“Em không cảm thấy ghê tởm, lúc nghe chú nói em hơi ngạc nhiên, tiếp đó có hỏi chú, tại sao lại cho rằng cháu là người đồng tính?”

Cậu cười nhẹ vài tiếng rồi tiếp: “Chú bảo rằng từ em toát ra những đặc điểm trông giông giống những người như thế, da trắng, dáng người mảnh khảnh, giọng nói nhẹ nhàng.”

Đoạn cậu ấp úng: “Chú còn nói ... em cũng không có nhiều lông... nên trông... chẳng đàn ông gì hết.”

Thịnh bật cười, cố nín nhịn không để phát ra tiếng lớn bằng cách nâng ly rượu lên nhấp nhẹ. Thấy cậu nhìn mình, anh vội phân bua:

“Em tiếp đi, anh không cố ý cười em đâu, chỉ là chú em thiệt tình...”

Nét mặt Ba Trà sa sầm, quên luôn thói quen thong thả nhấp từng ngụm khi uống trà, nâng chén làm một hớp lớn, ấm ức kể tiếp:

“Đã thế chú còn chê bai thân thể em yếu nhược, thế làm sao trở thành chỗ dựa cho một cô gái trong cái thời này được. Em không cãi lại mà chậm rãi trở về phòng đóng chặt cửa suy tư.”

Thịnh bình tĩnh không hề cắt ngang dòng tự sự của cậu.

“Trong quá trình suy tư em thử tưởng tượng cảnh mình sẽ sống cùng một người đàn ông xem thế nào.”

Nói tới đây cậu hơi ngại ngùng nhìn anh, nâng chén tống uống vội. Nước nóng khiến cậu hít vào một hơi. Thịnh lo lắng buông ly rượu toan hỏi cậu có sao không thì Ba Trà đã lên tiếng ngăn cản:

“Em không sao. Lúc suy tư em thử tưởng tượng cảnh mình sống chung với một nam nhân, ấy vậy mà em lại không ghét lắm, thậm chí… em còn tò mò và có chút chờ mong với người em sẽ gặp.”

Cậu hỏi: “Còn anh, làm thế nào anh biết mình là một người đồng tính?”

Anh hỏi ngược lại cậu: “Chắc chú cũng nói với em về anh rồi đúng không?”

Ba Trà gật đầu. “Vâng, chú có nói anh là một thương nhân, thường làm ăn với người Tây, sở hữu một quán rượu tây ở Sài Thành.”

“Đúng rồi, nhưng giờ quán rượu đó giờ đã thuộc về hai chú nhà anh.”

Ba Tra kinh ngạc. “Anh bán cho họ sao?”

Tình lắc đầu. “Là sang nhượng không cho họ.”

Ba Trà nhíu mày, nhớ tới lời dặn của thím Chung sáng nay, thím cũng bảo cậu nhanh sang nhượng đất đai nhà cửa cho nhà thím, xem ra mối quan hệ của Thịnh với người nhà cũng không được tốt lắm.

“Có phải nhờ những mối quan hệ làm ăn rộng ấy mà anh nhận ra tính hướng của mình?” Ba Trà nhìn anh đầy tò mò.

Thịnh gật đầu. “Đúng vậy, anh được đi nhiều, gặp nhiều, nghe nhiều, đọc nhiều nên mới nhận ra tính hướng của mình.”

Anh nhấp một ngụm rượu, rồi lắc nhẹ ly nhìn lớp rượu vang sóng sánh nói với cậu:

“Thật ra đồng tính bị mọi người quy chụp là bệnh vì họ rất ít và hiếm gặp. Thông thường những gì không theo số đông luôn là đối tượng bị nghi kị, ghét bỏ.”

Ba Trà im lặng suy nghĩ điều anh vừa nói, lát sau cậu hỏi: “Thế lúc đầu khi biết mình là người đồng tính anh cảm thấy thế nào?”

“Anh hơi sợ, nhưng sau khi đọc rất nhiều phân tính nhận định đánh giá của một số người Pháp, cùng chút ít quan điểm của người Anh, một số mẩu truyện của người Nhật, anh dần bình tĩnh hơn và chấp nhận sống với con người thật của mình.”

Ba Trà hơi ngượng ngùng, đôi mắt đen láy nhìn anh. “Nếu được, sau hôm nay, anh cho em mượn mấy cuốn đó được không? Em muốn đọc nó.”

Thịnh cười. “Nó là sách nội bộ của người Tây không được dịch qua Tiếng Việt em đọc được không?”

Ba Trà lưỡng lự. “Em biết tiếng Pháp, còn Anh và Nhật thì em chịu. Anh đọc hết được ba thứ tiếng ấy sao?”

Thịnh gật đầu. Ba Trà nhìn anh bằng ánh mắt đầy thán phục. Thấy thế không hiểu sao Thịnh lại cảm thấy hơi tự hào. Anh tằng hắng vài cái đi thẳng vào vấn đề của mình:

“Ba Trà đối với một người như anh, gặp được em quả là may mắn. Anh rất vui khi em không bài xích anh, cũng nguyện ý thử suy xét tạo nên mối quan hệ với anh, nhưng đôi ta không nên về chung nhà thì hơn.”

Ba Trà giật mình, hỏi gắt: “Vì sao?”

Thịnh thở dài. “Anh dự tính đổi nơi sinh sống, nơi đó có lẽ không phù hợp với em.”

Ba Trà không phục. “Sao anh biết không phù hợp với em?”

Thịnh từ tốn giải thích:

“Anh đã đăng kí đi vùng kinh tế, lên Tây Nguyên, nơi đó nắng nóng, rất mệt. Anh đến đó chắc chắn để khai hoang trồng trọt, nơi như thế không hợp với em, hơn nữa anh cũng không muốn em đi theo anh chịu khổ.”

Ba Trà liếc nhìn xuống bàn tay mình, mười ngón thon gọn chưa từng kinh qua công việc nhà nông nặng nhọc, nhưng như thế không có nghĩa là cậu không làm được. Cậu nhìn anh đầy cương quyết:

“Nếu em cứ muốn theo anh đi chịu khổ thì sao?”

Thịnh sửng sốt nhìn Ba Trà, trong một thoáng ngôn ngữ trong anh dường như biến mất, lồng ngực rộn ràng hân hoan. Một người con trai đẹp đẽ đang muốn về chung nhà với anh, đi theo anh chịu khổ, lời nói ngốc nghếch ấy khiến anh xao xuyến biết bao.

 ...

Chú thích 1:

Trà sen hay chè sen là tên gọi chỉ loại trà ướp hương sen. Trà sen được coi là một loại trà đại diện của văn hóa trà Việt Nam, đóng góp vào nền văn hóa trà thế giới.

Trà sen trở thành một tinh thần đặc trưng của văn hóa trà Việt Nam, mang trong đó nhiều triết lý, lịch sự và lòng kính trọng.

Một nơi lý tưởng để thưởng thức trà sen cổ truyền là dưới mái hiên. Người uống trà ngồi xếp bằng trên sập gỗ. Cảnh quan nếu có thì trông ra hồ sen xanh ngát mênh mang gió. Người uống trà có thể ngắm cảnh, làm thơ, hàn huyên tâm sự hay trầm ngâm tự tại.

Ướp sen.

Muốn có trà ngon, chỉ hái những búp trà loại "một tôm hai lá" và phải hái nhanh, nhẹ nhàng, không để búp bị nhàu nát. Loại trà ngon là sau khi sao phải còn lại một lượng nước nhất định từ 5-7%. Trà hái xong không ướp hương ngay mà phải để trong chum đất, trên ủ lá chuối, ướp từ 20-30 ngày nhằm làm giảm độ chát và để cánh trà phồng lên hút được nhiều hương. Một cân trà ướp hương sen cần có 1000-1400 bông sen, mà phải đúng loại sen ở đầm Đồng Trị, Thuỷ Sứ, làng Quảng Bá, Hồ Tây (sen ở đây có trăm cánh và hương thơm đặc biệt mà sen ở những nơi khác không có).

Sen được hái khi trời vừa mới ửng sáng, lúc còn e ấp hơi sương, tinh túy của đất trời còn đọng lại trong đài nhụy sen.. Bông sen còn đẫm sương được tách lấy phần hạt gạo rồi rải đều, cứ một lớp trà một lớp gạo sen. Sau cùng phủ một lớp giấy bản. Ướp như vậy liên tục 7-9 lần, mỗi lần ướp xong lại sấy khô rồi mới ướp tiếp. Công phu là thế nên một ấm trà sen có thể uống hàng chục tuần trà. Nước trong rồi, hương sen còn ngan ngát.

Sen sớm.

Có lẽ đây là cách ướp trà độc đáo có một không hai trên thế giới. Khi hoàng hôn rải nắng vàng lên mặt hồ sen, các thiếu nữ chèo thuyền ra chọn những bông sen đang còn hé nụ lén bỏ vào một dúm trà nhỏ. Sớm hôm sau khi ánh bình chưa chạm tới chúng thì các thiếu nữ lại chèo thuyền ra lấy lại những dúm trà đó. Trà rất thơm hương tự nhiên của đất trời trong suốt đêm dài. Cũng thế, nước pha trà được hứng từ những lá sen còn đọng sương sớm. Đây chính là thiên cổ đệ nhất trà.

Hot

Comments

Dear My Love

Dear My Love

tác giả giải thích cho em việc đổ nước lần 1 vào trà rồi đổ đi hay dùng để tráng chén trà được không? em không nhớ rõ lắm nhưng hồi nhỏ ông ngoại em hay làm vậy.
Ba Trà với Thịnh fall in love rồi hehe

2023-06-28

2

Anh Thư

Anh Thư

Đọc thật sự rất cuốn hút

2022-05-11

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cậu Ba Trà.
2 Chương 2: Quán rượu thành Vinh.
3 Chương 3: Trà sen.
4 Chương 4: Phà Bến Thủy.
5 Chương 5: Ước mơ của cả hai.
6 Chương 6: Bỏ lại sông Lam.
7 Chương 7: Sài Thành.
8 Chương 8: Chuyến xe lộn xộn.
9 Chương 9: Thung thủm.
10 Chương 10: Ông nhà anh rất dễ thương.
11 Chương 11: Bữa cơm thân mật
12 Chương 12: Thửa cà phê của hai người.
13 Chương 13: Con buôn mưu mô.
14 Chương 14: Vị khách không mời.
15 Chương 15: Ôm lấy.
16 Chương 16: Thuộc về nhau.
17 Chương 17: Trả thù.
18 Chương 18: Ghen.
19 Chương 19: Thành quả.
20 Chương 20: Hành động từ chối.
21 Chương 21: Quả bưởi.
22 Chương 22: Xảy ra chuyện.
23 Chương 23: Ba Trà phiên bản khác.
24 Chương 24: Liên kết tâm hồn.
25 Chương 25: Quan điểm làm ăn với người tây.
26 Chương 26: Nói thật nhưng cũng không thật.
27 Chương 27: Gặp lại anh.
28 Chương 28: Chờ anh về.
29 Chương 29: Đổ bệnh
30 Chương 30: Hắn dám không lấy của nhà cậu.
31 Chương 31: Chọc trời khuấy nước.
32 Chương 32: Gặp người mà Thịnh tin tưởng.
33 Chương 33: Lấy tên Thái tôn đi.
34 Chương 34: Thăm nhà.
35 Chương 35: Người bạn vong niên.
36 Chương 36: Gặp người thưa chuyện.
37 Chương 37: Phin cà phê.
38 Chương 38: Bàn cờ bàn chuyện.
39 Chương 39: Người có tên rất nhẹ nhàng.
40 Chương 40: Chỉ mặt đặt tên.
41 Chương 41: Suy nghĩ liều lĩnh.
42 Chương 42: Ngọt ngào và khó khăn.
43 Chương 43: Khó khăn chồng chất.
44 Chương 44: Bức thư nên được gửi.
45 Chương 45: Một hình thức mới.
46 Chương 46: Bất ngờ to lớn.
47 Chương 47: Giấy phép kinh doanh cao cấp.
48 Chương 48: Nhường anh.
49 Chương 49: Đổi mới.
50 Chương 50: Bị bôi xấu.
51 Chương 51: Mười ngón đan chặt.
52 Chương 52: Bến Thủy.
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Cậu Ba Trà.
2
Chương 2: Quán rượu thành Vinh.
3
Chương 3: Trà sen.
4
Chương 4: Phà Bến Thủy.
5
Chương 5: Ước mơ của cả hai.
6
Chương 6: Bỏ lại sông Lam.
7
Chương 7: Sài Thành.
8
Chương 8: Chuyến xe lộn xộn.
9
Chương 9: Thung thủm.
10
Chương 10: Ông nhà anh rất dễ thương.
11
Chương 11: Bữa cơm thân mật
12
Chương 12: Thửa cà phê của hai người.
13
Chương 13: Con buôn mưu mô.
14
Chương 14: Vị khách không mời.
15
Chương 15: Ôm lấy.
16
Chương 16: Thuộc về nhau.
17
Chương 17: Trả thù.
18
Chương 18: Ghen.
19
Chương 19: Thành quả.
20
Chương 20: Hành động từ chối.
21
Chương 21: Quả bưởi.
22
Chương 22: Xảy ra chuyện.
23
Chương 23: Ba Trà phiên bản khác.
24
Chương 24: Liên kết tâm hồn.
25
Chương 25: Quan điểm làm ăn với người tây.
26
Chương 26: Nói thật nhưng cũng không thật.
27
Chương 27: Gặp lại anh.
28
Chương 28: Chờ anh về.
29
Chương 29: Đổ bệnh
30
Chương 30: Hắn dám không lấy của nhà cậu.
31
Chương 31: Chọc trời khuấy nước.
32
Chương 32: Gặp người mà Thịnh tin tưởng.
33
Chương 33: Lấy tên Thái tôn đi.
34
Chương 34: Thăm nhà.
35
Chương 35: Người bạn vong niên.
36
Chương 36: Gặp người thưa chuyện.
37
Chương 37: Phin cà phê.
38
Chương 38: Bàn cờ bàn chuyện.
39
Chương 39: Người có tên rất nhẹ nhàng.
40
Chương 40: Chỉ mặt đặt tên.
41
Chương 41: Suy nghĩ liều lĩnh.
42
Chương 42: Ngọt ngào và khó khăn.
43
Chương 43: Khó khăn chồng chất.
44
Chương 44: Bức thư nên được gửi.
45
Chương 45: Một hình thức mới.
46
Chương 46: Bất ngờ to lớn.
47
Chương 47: Giấy phép kinh doanh cao cấp.
48
Chương 48: Nhường anh.
49
Chương 49: Đổi mới.
50
Chương 50: Bị bôi xấu.
51
Chương 51: Mười ngón đan chặt.
52
Chương 52: Bến Thủy.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play