Chương 4: Thật sự đã lãnh chứng

Chương 4: Thật sự đã lãnh chứng

Thịnh Uyển cả đêm không ngủ được, cô thiếp đi cũng đã gần sáng.

Lúc này, bên ngoài phòng ngủ tiếng lục lọi cứ vang lên. Thịnh Uyển nhíu mày, cố mở đôi mắt nặng trĩu. Bên ngoài ánh nắng đã phủ lên toàn bộ ngôi nhà nhỏ.

"Thịnh Uyển, mày giấu tiền ở đâu hả?" Giọng Thịnh Nham không hề kiên nhẫn quát lên.

"..." Thịnh Uyển mím môi chống người ngồi dậy. Cô nhìn bàn chân mình hình như đã sưng tấy lên. Do cú ngã ngày hôm qua.

"Rầm!" Cửa phòng bị đá ra không hề nhẹ.

"Tiền đâu, tao nói cho mày biết. Tao đã rất tốt mới nhận mày khi bà ta bỏ mày đi. Mày cũng nên biết điều một chút chứ."

"Con chỉ có nhiêu đây. Tin hay không tùy ba." Thịnh Uyển lấy từ trong túi xách ra chiếc ví nhỏ.

Ông ta không tin lao đến giành lấy. Lục tung mọi thứ ném xuống nền gạch."Hừ.. tao thật sai lầm khi thu nhận mày." Ông quát lên cầm lấy tiền bực tức đi ra ngoài.

Thịnh Uyển cố nhịn cơn đau ở chân, với lấy chiếc nạng ở đầu giường đứng dậy đi khập khiễng vào trong vệ sinh cá nhân. Mỗi bước đi điều đau buốt, cô chống tay nhìn mình trông gương."Thịnh Uyển, mày phải cố gắng."

....

Khu nhà cao cấp xx

Vĩnh Thụy sáng sớm đã đợi sẵn bên dưới tiểu khu. Vừa thấy bóng dáng anh xuất hiện lập tức ra mở cửa xe, cung kính."Boss mời!"

"Hôm nay, anh không cần theo tôi. Tôi còn có việc phải làm." Vẫn dáng vẻ ôn nhu, nghiêm túc.

Anh vẫn bộ trang phục tiêu chuẩn, quần tây đen, áo sơ-mi trắng.

"Sao? Tôi không hiểu lắm?" Anh ta ngẩn người không hiểu được ý của boss mình.

"Tôi lãnh chứng. Không muốn gây áp lực cho cô ấy." Lời vừa dứt anh đã bước ra ngoài.

Vĩnh Thụy như bị trời trồng cứ ngơ ngác nhìn theo."Chẳng lẽ, mình vẫn còn ngủ sao." Anh ta gãy gãy đầu.

Dạ Bạch bắt xe đến gần khu nhà cô, mở cửa xuống xe."Chú đợi nhé!"

"Vâng, tôi sẽ đợi." Tài xế gật đầu. Lần đầu tiên, ông nhìn thấy một người như vậy. Quả thật rất khó làm người khác không chú ý. Loại khí chất này như tỏa ra từ trong xương cốt, nhìn cũng biết sẽ không đơn giản.

Dạ Bạch đến ấn chuông cửa.

"Đến ngay đây!" Giọng nói ngọt ngào vọng ra.

"Cạch" cửa mở ra một khe hở nhỏ. Thịnh Uyển hơi sững sờ, là người hôm qua. "Anh đến thật sao? Dù đã nghĩ rất lâu nhưng không thể hiểu là người như anh tại sao lại muốn kết hôn cùng một người xa lạ mà đi đứng không tiện như mình. Là đến nói với cô anh chỉ đùa đúng không?" Rất nhiều suy nghĩ phức tạp.

"Có thể vào không?" Anh cười như không cười lên tiếng.

"Xin lỗi." Thịnh Uyển mở rộng cửa dịch người sang bên cạnh.

Anh bước vào trong, ánh mắt rơi xuống chân cô.

"Tôi.." Thịnh Uyển mím môi. Cô biết mình trong rất thảm hại.

"Chân em thế nào rồi? Đứng lâu cũng không tốt lắm?"

"Được! Anh đợi tôi lấy nước."

"Không cần! Ngồi xuống đi."

Cô hít sâu một hơi, chậm chạp ngồi xuống. "À tôi biết, chuyện hôm qua là anh chỉ muốn giúp tôi thôi. Tôi cũng không nhớ."

"Quên.. Tôi chưa bao giờ xem hôn nhân là trò đùa."

"..." Thịnh Uyển ngẩn mặt lên nhìn sự nghiêm túc của anh."Vậy.."

"Chúng ta đi lãnh chứng trước được không. Sau khi mọi việc ổn định tôi sẽ bù đắp cho em."

"Lãnh chứng sao?"

"Em không chê tôi chứ?"

Thịnh Uyển mím môi gật gật đầu."Anh không chê tôi đã rất tốt rồi."

"Em có cần chuẩn bị gì không?"

"Không cần."

"Đi nhé!"

"Vâng!" Cô gật gật đầu chóng nạng đi đến chiếc xe lăn. Cô tay bị anh giữ lại.

"Không cần phiền phức như vậy. Tôi không ngại." Anh biết cô nghĩ gì.

"Anh.."

"Thịnh Uyển, hôn nhân là cả đời người. Hôm nay có thể tránh, ngày mai thì sao. Dù người khác có nói gì cũng không quan trọng. Việc em cần làm là đối mặt."

"..." Thịnh Uyển ngẩn người nhìn anh."Ý là không ngại khi xuất hiện cùng cô trong bộ dạng này sao."

"Được đứng lên bằng chính đôi chân mình đã rất nỗ lực rồi. Đừng quan tâm đến lời người khác nói." Anh ôn như lên tiếng đứng dậy đi sang cầm lấy chiếc túi xách cho cô.

"Cám ơn!" Cô mím môi.

"Được rồi, không ngại để tôi giúp em." Anh khẽ cười đỡ lấy cô bước ra ngoài.

Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, dưới sự trợ lực của anh chân cô giảm được sức nặng cũng không còn đau nữa. Đây là lần thứ hai cô nhìn anh rõ ràng như vậy, chiếc cằm tinh tế, môi mỏng, mũi cao thẳng, đôi mắt đen láy. Tất cả hài hòa đến lạ.

Anh cũng cúi xuống nhìn cô.

"Xin lỗi!" Cô biết mình thất thố khi cứ nhìn chằm chằm vào anh như vậy.

"Không có gì."

Anh dìu cô đến chiếc xe đợi sẵn, mở cửa ra để cô bước vào mới vòng sang cửa bên kia.

"Đến cục dân chính."

"Được!" Tài xế tò mò liếc nhìn trong kính chiếu hậu. Khởi động xe.

Thịnh Uyển nhìn bên ngoài cửa sổ. Cô có thể cảm nhận được vẻ ôn nhu lịch sự của anh như một lớp ngụy trang hoàn hảo bên ngoài. Còn sau con người này là như thế nào? Cô có cảm giác như vậy hay chỉ là do cô nghĩ nhiều.

Cục dân chính

Cuối cùng cũng đến nơi cần đến. Thịnh Uyển hơi sững sờ lên lên. Cô như vậy thật sự lãnh chứng cùng một người đàn ông xa lạ sao.

"Đi thôi!" Anh bước đến đỡ lấy cô.

Thịnh Uyển gật gật đầu.

Hai người bước vào trong, cả sảnh chờ như bùng nổ.

"Anh ấy đẹp trai quá đi mất.."

"Cô gái đó hình như chân có tật đó."

"Người như vậy lại kết hôn cùng.."

Bỗng dưng tiếng bàn tán im bặt khi nhận được ánh mắt sắc lạnh của anh.

Thịnh Uyển thấy lạ khi tiếng mọi người bàn tán bỗng im lặng đến lạ lùng, cô ngẩn mặt lên.

Anh cũng cúi xuống, vẫn dáng vẻ ôn nhu lịch sự ấy."Sang kia chờ nhé!"

"Vâng!" Cô gật gật đầu .

Rất nhanh đã đến lượt hai người, sau khi điền đủ thông tin. Hai người hoàn thành bước cuối cùng. Kí tên, lăn tay..

"Thủ tục đăng kí chín đồng. Chúc mừng hai vị đã chính thức được pháp luật công nhận là vợ chồng hợp pháp." Một người phụ nữ tươi cười.

"Em có tiền lẻ không?" Anh nâng mắt nhìn sang.

"Có ạ." Cô mở ra lấy chín đồng đưa về phía nữ nhân viên.

Rất nhanh quyển sổ đỏ nóng hổi đã nằm trong tay hai người.

Thịnh Uyển nhìn chằm chằm vào quyển sổ nhỏ trên tay."Thật sự đã lãnh chứng rồi sao?"

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hai anh chị chốt sổ lãnh chứng nhanh quá. Làm độc giả như tui cũng vui vẻ hạnh phúc lây/Heart//Heart//Smile//Smile/

2024-02-21

11

Zina🍀

Zina🍀

dùng từ gãy gãy ko hợp lí lắm thì phải

2023-08-15

2

Chien Nguyrn

Chien Nguyrn

mình cũng ước cuộc đời nhặt được anh chồng như vậy.

2023-02-26

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Chúng ta kết hôn đi
2 Chương 2: Kí ức
3 Chương 3: Ích kỷ
4 Chương 4: Thật sự đã lãnh chứng
5 Chương 5: Về chung một nhà
6 Chương 6: Bữa cơm đầu tiên cùng nhau
7 Chương 7: Lời cảnh cáo
8 Chương 8: Tin tức chấn động
9 Chương 9: Ấm áp
10 Chương 10: Cố tình gây khó dễ
11 Chương 11: Thu mua
12 Chương 12: Vì em là vợ anh
13 Chương 13: Bác sĩ Ivan
14 Chương 14: Xấu hổ
15 Chương 15: Vị dâu ngọt ngào
16 Chương 16: Cười người hôm trước, hôm sau người cười
17 Chương 17: Cười người hôm trước, hôm sau người cười (tiếp theo)
18 Chương 18: Ngủ chung một giường
19 Chương 19: Cảm giác
20 Chương 20: Rung động
21 Chương 21: Cuộc gọi không đúng thời điểm
22 Chương 22: Ông có xứng đáng làm ba
23 Chương 23: Gặp lại bạn cũ
24 Chương 24: Đêm ngọt ngào
25 Chương 25: Vị khách không mời
26 Chương 26: Không thuận mắt
27 Chương 27: Cố tình
28 Chương 28: Anh yêu Em
29 Chương 29: Phẫu thuật
30 Chương 30: Duyên bắt đầu từ ba năm trước
31 Chương 31: Niềm tin đặt đúng người
32 Chương 32: Không gì là tuyệt đối
33 Chương 33: Bình yên trước cơn bão
34 Chương 34: Đến thăm
35 Chương 35: Sự thật phơi bày
36 Chương 36: Mẹ anh cũng là mẹ em
37 Chương 37: Xấu hổ thay cho bật làm cha mẹ
38 Chương 38: Lòng đố kỵ quá lớn
39 Chương 39: Tự chuốc lấy hậu quả
40 Chương 40: Kết thúc chính là chuộc tội
41 Chương 41: Trả giá
42 Chương 42: "Hạnh phúc chính là anh" hoàn thành, hôn lễ ấm áp
43 Chương 43: Dạ Uyển Nhi chào đời
44 Chương 44: Đại kết cục (Hoàn)
Chapter

Updated 44 Episodes

1
Chương 1: Chúng ta kết hôn đi
2
Chương 2: Kí ức
3
Chương 3: Ích kỷ
4
Chương 4: Thật sự đã lãnh chứng
5
Chương 5: Về chung một nhà
6
Chương 6: Bữa cơm đầu tiên cùng nhau
7
Chương 7: Lời cảnh cáo
8
Chương 8: Tin tức chấn động
9
Chương 9: Ấm áp
10
Chương 10: Cố tình gây khó dễ
11
Chương 11: Thu mua
12
Chương 12: Vì em là vợ anh
13
Chương 13: Bác sĩ Ivan
14
Chương 14: Xấu hổ
15
Chương 15: Vị dâu ngọt ngào
16
Chương 16: Cười người hôm trước, hôm sau người cười
17
Chương 17: Cười người hôm trước, hôm sau người cười (tiếp theo)
18
Chương 18: Ngủ chung một giường
19
Chương 19: Cảm giác
20
Chương 20: Rung động
21
Chương 21: Cuộc gọi không đúng thời điểm
22
Chương 22: Ông có xứng đáng làm ba
23
Chương 23: Gặp lại bạn cũ
24
Chương 24: Đêm ngọt ngào
25
Chương 25: Vị khách không mời
26
Chương 26: Không thuận mắt
27
Chương 27: Cố tình
28
Chương 28: Anh yêu Em
29
Chương 29: Phẫu thuật
30
Chương 30: Duyên bắt đầu từ ba năm trước
31
Chương 31: Niềm tin đặt đúng người
32
Chương 32: Không gì là tuyệt đối
33
Chương 33: Bình yên trước cơn bão
34
Chương 34: Đến thăm
35
Chương 35: Sự thật phơi bày
36
Chương 36: Mẹ anh cũng là mẹ em
37
Chương 37: Xấu hổ thay cho bật làm cha mẹ
38
Chương 38: Lòng đố kỵ quá lớn
39
Chương 39: Tự chuốc lấy hậu quả
40
Chương 40: Kết thúc chính là chuộc tội
41
Chương 41: Trả giá
42
Chương 42: "Hạnh phúc chính là anh" hoàn thành, hôn lễ ấm áp
43
Chương 43: Dạ Uyển Nhi chào đời
44
Chương 44: Đại kết cục (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play